Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi - Chương 58
Không có ý định trở thành thần tượng – Chương 58
58.
Hôm nay cũng là một ngày bình yên ở ký túc xá, Chae Ha-min tuyên bố sẽ thông thạo kỹ năng khó nhằn mang tên “nấu ăn” và tiến vào bếp.
Và tôi, người vẫn chưa quên được màn mưa bột mì hôm trước, đang ngồi ở bàn ăn để giám sát Chae Ha-min.
“Cậu định làm gì đấy, Ha-min?”
“Ừm, hôm nay tớ muốn ăn nấm xào!”
Hừm, món ăn chỉ có hai công đoạn là luộc và trộn, chắc khó mà thất bại được nhỉ.
“Nhưng vì cậu không thích nấm nên tớ định làm gà om cay.”
…Thôi rồi. Như vậy là quá thất lễ với con gà đã bị làm thịt đó.
“Xúc phạm xác chết là vô đạo đức đấy, Ha-min.”
“Dong-hwa à, cậu làm tớ buồn quá đi mất.”
Nghe thấy vậy, mắt Ryu Eden sáng lên, anh cũng ngồi xuống bàn ăn.
“Ồ, hay là phát sóng cảnh Ha-min nấu ăn trên W App nhé?”
“…Việc phát sóng cảnh ngược đãi thức ăn như vậy có ổn không?”
Biết đâu lại có nhà sinh thái học nào đó thì sao.
Chae Ha-min nghe xong liền liếc nhìn tôi với ánh mắt không thể tin được.
…Nhìn gì chứ, cái đồ tạo ra tuyết bằng bột mì kia.
“Dong-hwa à, tớ buồn đấy. Lần này tớ nhất định sẽ thành công để cậu phải quỳ gối!”
Nhìn Chae Ha-min vừa rửa tay vừa nói, khiến tôi liên tưởng đến đứa trẻ bị bỏ rơi bên bờ sông.
Chae Ha-min bừng bừng khí thế, Ryu Eden càng thích thú hét lớn.
“Vậy thì phải xin phép quản lý và trưởng nhóm để bật W App thôi!”
* * *
“Đây là W App hôm nay của Blossense! Hội ẩm thực Blossense xin được bắt đầu.”
Tôi mặc bộ vest không ra gì, ngồi trước bàn làm việc được phủ một tấm vải không đâu vào đâu, nhìn vào camera.
…Ryu Eden, đồ điên.
“Hôm nay chúng tôi xin mời nhà ẩm thực, người không kén chọn bất cứ món ăn nào ngoại trừ Wiener Schnitzel và nấm, thầy giáo trung dung Ji Dong-hwa.”
“…Xin chào, các Luminous. Tôi là Ji Dong-hwa, hôm nay tôi phải uống thuốc độc.”
“Không phải thuốc độc đâu! Tớ sẽ cho cậu thấy hương vị như dệt hoa trên gấm.”
…Không phải dùng thành ngữ đó trong trường hợp này đâu.
“Và hôm nay, đầu bếp sẽ thách thức thầy giáo Ji Dong-hwa, nhà giả kim thuật đã tạo ra tuyết rơi từ bột mì như các bạn đã thấy trong chương trình thực tế, thầy giáo Chae Ha-min.”
“Những Luminous nào đang cười kia! Hôm nay mình sẽ khiến tất cả các bạn phải hối hận bằng thực lực của mình!”
…Đừng có cầm dao phay khi đang tuyên bố như thế chứ, đồ thỏ.
Vẫn giữ nguyên trạng thái đó, Chae Ha-min tươi cười nói.
“Món ăn hôm nay là gà om cay. Đây là công thức bí truyền mà mẹ mình đã truyền lại!”
Bí truyền ư…
Sau đó, Chae Ha-min bắt đầu phân loại gà với sự tập trung cao độ đến mức đáng kinh ngạc, cùng với biểu cảm phấn khích như khi đứng ở vị trí trung tâm trong đoạn cao trào cuối của “Cloudy Blue”.
“Trong khi Ha-min trổ tài luyện kim, chúng ta hãy giao lưu một chút nhé, Dong-hwa?”
“…Ừm, có vẻ như các Luminous có rất nhiều điều tò mò về nội dung tự sản xuất lần này.”
“À! Đúng rồi. Đó là ý tưởng của Dong-hwa hyung mà. Thế giới quan diễn giải triết học như phép thuật!”
Im đi.
Ý kiến về việc cấu thành triết học bằng logic để tạo ra sức mạnh như phép thuật là của tôi, nhưng đừng nói như thể cái video quái dị đó hoàn toàn là của tôi chứ.
“…Kịch bản do tôi viết, nhưng bản thân ý tưởng là do chúng ta cùng nhau nghĩ ra.”
“Cái đó thì đúng. Nhưng Dong-hwa hyung thực sự có tài viết lách đấy các Luminous. Vốn dĩ cả nhóm chỉ định làm một tập thôi, nhưng sau khi xem tập phim do Dong-hwa viết, thành viên tổ kế hoạch đã thêm thắt vào để làm thành khoảng 4 tập đúng chứ?”
Tôi gật đầu, xem các bình luận. Và ở đó có…
– Ideaa!
– Ideaa!
– Ideaa!
– Ideaa!
Màn trình diễn với vô số Ideaa. Ha, với tính cách của Ryu Eden thì chắc chắn…
“Chúng ta phải làm một lần cho mọi người xem thôi, Dong-hwa!”
“…Sau khi tắt W App hôm nay, anh hãy chuẩn bị tinh thần cho việc bị bỏ vào túi rác thải thực phẩm cùng với món gà om cay do Ha-min làm đi.”
“Dong-hwa à! Tớ đảm bảo nó sẽ ngon lắm đấy. Công thức bí truyền mà!”
Cuối cùng, tôi đã phải thốt lên Ideaa mà không có CG và sự xấu hổ lên đến đỉnh điểm, Chae Ha-min ngồi xuống bàn bên cạnh tôi.
“Bây giờ chỉ cần đun sôi thôi! Mọi người đang nói chuyện gì thế, Dong-hwa?”
“…Tôi đang nghĩ xem cậu sẽ diễn giải triết học gì, và Eden hyung sẽ diễn giải triết học gì.”
“À! Của tớ là về diễn giải bên trong đối phương…”
Tôi nhanh chóng giơ tay lên bịt miệng cậu ta lại.
“…Spoil.”
– A Dong-hwa sao cậu nhanh thế huhu ㅠㅠ ㅠㅠ
– Spoil cho bọn tui một chút đi ㅠㅠ ㅠㅠ
– Oa cậu ấy đang mắng người ta kìa hahahahah
– Có kế hoạch hoạt động cho bài hát tiếp theo chưa ạ?!?!!
– Tui vẫn chưa thể tin chuyện tuần sau là tuần cuối của quảng bá… Làm ơn ra bài hát tiếp theo đi ㅠㅠ
Có vẻ như trong đầu các Luminous đã hoàn thành sơ đồ rằng spoil = bài hát tiếp theo, nhưng tổ kế hoạch đã yêu cầu giữ bí mật tuyệt đối về vấn đề đang được hỏi.
Những chuyện như thế này thường do trưởng nhóm giải quyết.
“Không có bài hát tiếp theo đâu ạ. Nhưng có lẽ chúng tôi có thể mang đến tin tốt cho mọi người sau một tuần nữa.”
Trong khi chúng tôi đang nói về hậu trường quay phim của MV “Vách đá và cậu bé” của Ryu Eden, Chae Ha-min bưng nồi gà om cay đã nấu xong đặt lên bàn. Cuối cùng thì thời khắc chết chóc cũng đến.
“…Mùi hương tạm thời bình thường. Hình thức cũng ổn.”
“Lần này tôi nhất định sẽ thành công mà.”
Tôi cẩn thận dùng đũa gắp một miếng ức gà lên đĩa.
– Ji Dong-hwa dùng đũa sao mà lịch sự thế…
– Cậu ấy dùng sự lịch sự để đánh bại tui…
Khoảnh khắc tôi xé thịt, cẩn thận cắn một miếng.
Cảm giác đau rát lan tỏa nhanh như thể một lưỡi cưa sắc bén đang di chuyển trên lưỡi, hoặc có lẽ như một viên đạn xuyên qua lưỡi vậy.
…Cay chết đi được.
Tôi nhai và nuốt cực nhanh, sau đó nhìn Chae Ha-min.
Ánh mắt cậu ấy tràn đầy mong đợi. Hình như tin chắc rằng món đó phải ngon. Vẻ mặt thuần khiết như một đứa trẻ mong được cha mẹ khen hiện rõ mồn một khuôn mặt cậu ấy.
…Ha, chết tiệt.
“…Ngon… lắm.”
Giữa chừng, lưỡi tôi tê rần nên phát âm bị vấp một chút.
“Wow! Woa! Mọi người ơi! Các Luminous ơi! Mọi người thấy chưa! Mọi người thấy chưa! Mình nấu ăn giỏi mà!”
Trong khi Chae Ha-min chiếm vị trí trung tâm của camera và chia sẻ niềm vui với các Luminous, tôi lặng lẽ nói.
“…Đừng ăn. Cứ để cậu ấy vui vẻ đã.”
Lúc đó Ryu Eden mới nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình, anh gật đầu.
“Oa! Mọi người ơi, từ hôm nay mình sẽ trở thành đầu bếp chính thức của Blossense. Chúc mừng mình đi!”
…Ừ thì, ước mơ càng lớn càng tốt mà.
* * *
Phòng chờ của đài truyền hình HBR, sau khi hoàn thành buổi thu âm trước vào rạng sáng, chúng tôi nghe được một tin tức kỳ lạ.
“…Ứng cử viên số 1 á?”
Ryu Eden, người khẽ lẩm bẩm với giọng điềm tĩnh đúng với tư cách trưởng nhóm, khiến tôi, người đang cảm thấy khổ sở vì bị kẹp giữa Chae Ha-min và Seok-jun cũng phải dừng lại.
“Ừ, đúng thế. Nghe nói do chỉ số nhạc số và chỉ số video tăng cao.”
…Thôi rồi, sự căng thẳng đã nuốt chửng các thành viên như bệnh dịch rồi.
“À, không- ừm- quản lý Seung-won- có- có lẽ nào- lý- lý do là- là-?”
Lần này, Chae Ha-min, người đương nhiên đang căng thẳng, phát âm vấp váp như thể đang ngậm kẹo trong miệng.
Ừm, lý do chẳng phải quá rõ ràng rồi sao.
“Ừm, hình như có hai lý do chính. Thứ nhất là việc Geonhwon hát ‘Cloudy Blue’ trên radio và thứ hai là, khụ, hừ, phụt- video Academy, cũng khá là nổi tiếng, khụ.”
…Quản lý à, anh không biết việc cố gắng nhịn cười đôi khi lại khiến người khác cảm thấy khốn khổ thế nào đâu.
Lee Hyun-jae ngẩn ngơ rồi bật cười.
“…Dù sao thì vị trí số 1 cũng là của BlueJack thôi, nhưng mà tâm trạng thấy tốt ghê!”
Quả nhiên vừa thông minh vừa thực tế. Seok-jun ngồi ngây người bên cạnh, có vẻ như đang mơ mộng về việc lỡ như mà được hạng nhất thì sao!
“Nhưng nếu là thật, có lẽ chúng ta nên làm gì đó cho fan của chúng ta nhỉ?”
“Ừ, đúng. Thật ra bọn mình là tân binh, ấy thế mà được những hạng 2, cũng là nhờ ánh hào quang của fan cả.”
Tiện thể nói thêm, “ánh hào quang” là từ lóng mà chúng tôi dùng để chỉ tình yêu của fan. Nó tuân theo triết học cổ đại “ánh hào quang = chân lý = thiện = tốt (tình yêu)”.
Đang lúc lo lắng về việc làm sao để báo đáp ánh hào quang của fan thì Kí sinh, người đã im hơi lặng tiếng một thời gian, gửi thông báo đến.
Ding!
[Nhiệm vụ phụ ‘Buổi hòa nhạc nhỏ của riêng bạn!’
Bạn và những người bạn của bạn hiện là một trong những nhóm nhạc tân binh nổi bật nhất. Hãy lên kế hoạch cho một buổi biểu diễn đường phố để có thêm nhiều người hâm mộ và biến giải thưởng tân binh thành sự thật!
Điều kiện hoàn thành: Thu hút thêm 1000 người hâm mộ thông qua buổi biểu diễn đường phố.
Phần thưởng: Một mẩu nhỏ của tương lai]
Tôi nhanh chóng liếc nhìn cửa sổ thông báo.
Vào thời điểm này, việc đưa ra một nhiệm vụ như thế này, ý đồ của nó quá rõ ràng rồi.
Tôi bắt đầu phân tích ý định của Kí sinh một cách chậm rãi.
Thứ nhất, nếu chỉ là một buổi biểu diễn đường phố thông thường thì không thể thu hút thêm một nghìn người, nên ẩn ý ở đây là hãy quay video rồi đăng lên. Có thể đề xuất chuyện này với tổ kế hoạch nên cũng không sao.
Và thứ hai, hãy chú ý đến tên của nhiệm vụ. Việc sử dụng thuật ngữ “buổi hòa nhạc” ở đây có nghĩa là quy mô phải lớn hơn một buổi biểu diễn đường phố thông thường. Hừm, ý là nên thuê một sân khấu ngoài trời dù là nhỏ thôi à.
…Có vẻ như tôi đã hiểu đại khái. Thứ gọi là mẩu nhỏ của tương lai kia cũng khiến tôi tò mò.
“Nhân dịp được đề cử vị trí số 1, chúng ta tổ chức một buổi biểu diễn đường phố thì sao?”
“Biểu diễn đường phố?”
Ryu Eden hỏi lại.
“Luminous không có nhiều cơ hội để được nhìn thấy nhóm ở cự ly gần, nên tôi làm một buổi hòa nhạc nhỏ của riêng chúng ta chẳng hạn.”
“Ồ, vậy thì mình cũng sẽ chọn danh sách bài hát như khi biểu diễn trên sân khấu luôn hả? Chuyện đó được đấy. Vì quy mô của bọn mình còn nhỏ nhỏ nên không thể tổ chức concert được.”
Ryu Eden gật đầu đồng tình, Chae Ha-min chen vào.
“Có nhiều fan muốn xem lại một số sân khấu từ hồi show sống còn, hay là mình diễn lại mấy sân khấu đó nhé?”
Ừm, làm vậy thì không lịch sự với những thực tập sinh đã bị loại lắm.
“…Ừm, nếu định làm thế, tôi nghĩ nên mời cả những người đã bị loại nữa thì hơn, Ha-min.”
Ý tôi là đừng làm. Mời thì cũng kỳ, mà không mời cứ thế diễn như sân khấu đó là của riêng mình, thật sự nực cười lắm.
“À, nhắc mới nhớ, Hyun-jin vừa mới vào công ty mới đó. Dioni Enter.”
…Chỗ của Mok-hwa?
Đầu óc tôi nhanh chóng xoay chuyển. 1. Kim Hyun-jin là thực tập sinh tài năng, có khả năng cao là sẽ được ra mắt. 2. Mok-hwa là em trai tôi. 3. Cả hai có khả năng sẽ ra mắt trong cùng một nhóm.
Tôi lặng lẽ nói.
“…Sân khấu đặc biệt ‘Đường chân trời’ thì sao.”
Mới 10 giây trước còn bảo là đừng làm, nhưng vì em trai thì mâu thuẫn logic đâu có gì nghiêm trọng đâu chứ.
* * *
Sau khi hoàn thành kế hoạch thuê sân khấu ngoài trời để biểu diễn khoảng một tiếng để báo đáp ánh hào quang của fan, cộng thêm khâu biên tập lại và đăng lên tài khoản chính thức, chúng tôi hết việc để làm và nằm vật vờ trong phòng chờ.
“…Nhắc mới nhớ, tuần này là tuần cuối cùng của ‘Cloudy Blue’.”
“Cảm―giác trôi―qua nhanh―quá ạ. Cứ như là đang mơ vậy.”
“…Đong-hwa làm tiên kết màn cứ như là chuyện mới hôm qua. Vì chỉ có mình cậu ấy xuất hiện những 10 giây nên mặt cậu ấy đỏ bừng hết lên, còn cuống cuồng nữa chứ.”
…Im đi, Ha-min. Đừng khơi lại chấn thương tâm lý của tôi.
Trong phòng chờ gợi nhớ đến bãi giặt đồ, ai đó gõ cửa rồi bước vào.
…Yoon Seongho.
“Mọi người! Chúc mừng mọi người được đề cử vị trí số 1 nha!”
Là một trong những người không xưng hô trống với tôi ngoại trừ các thành viên, nên ít nhất cũng là người có lễ phép.
“Seong―ho hyung-nim, anh đến đúng―lúc lắm ạ.”
Seok-jun cười tươi chào đón rồi nhường chỗ bên trong.
“Ơ? Nhưng mà đi một mình có sao không, Seongho?”
Yoon Seongho ngượng ngùng cười đáp.
“Thật ra thì… anh muốn đến chúc mừng cùng với các thành viên, nhưng mà mọi người hơi…”
Hừm, tại sao cái đám tội phạm ma túy đó lại ghét chúng tôi đến vậy nhỉ.
“Hình như họ hơi ghen tị vì nhóm các em nổi tiếng hơn nhóm bọn anh.”
Yoon Seongho cố gắng bao biện, nhưng rõ ràng họ không muốn nhìn mặt chúng tôi nên anh ấy mới không dẫn đến được.
“Nên là! Anh đến đây một mình. Thật sự chúc mừng nha. Chắc chắn nhóm sắp nổi đình nổi đám luôn đó.”
Yoon Seongho hô to một cách đường hoàng và các thành viên khác cũng hưởng ứng theo.
…Còn tôi bị bao trùm bởi một cảm giác bất an. Có lẽ là loại cảm giác tương tự như tội lỗi.
Tôi biết trước tương lai, nhưng vì nghĩ là chuyện của người khác nên đã cố tình lờ đi.
Chae Ha-min rời khỏi GotA và kết quả là một người mới lấp vào vị trí đó, liệu tương lai xa có khác đi hay thay đổi một chút ít không?
[Xin trả lời vì bạn đã sử dụng quyền đặt câu hỏi.
Trả lời: Nếu xu hướng của người mới tương tự như xu hướng của người cũ, thì khả năng cao là tương lai mới vẫn tương tự tương lai cũ.]
Haa… Chết tiệt.