Mê Truyện Hàn
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Liên Hệ
Đăng Nhập Đăng Ký
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Liên Hệ
Đăng Nhập Đăng Ký

Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi - Chương 25

A- A+

‘…Con người sống để làm gì.’

Tôi ngồi trong rạp chiếu phim, cảm thấy hoài nghi về cuộc đời.

Trên màn hình, những nhân vật tí hon đang tranh cãi om sòm, cố gắng khôi phục công thức của “Bánh Pancake Vàng” để cứu thế giới… Ha, thôi bỏ qua cốt truyện đi.

Tại sao tôi lại dành ngày nghỉ quý giá của mình để xem bộ phim này chứ…

“Huơơơng, hu hu, hu huốc.”

…Đến bọn trẻ con còn không khóc, im đi, Seok-jun.

Trên màn hình, Alfred – nhân vật được nhân hóa từ quả nho – bị kẹt chân vào một tảng đường, còn Redin – nhân vật từ quả dưa gang – đang lưỡng lự, đứng yên giữa chừng dù đang cầm công thức bánh pancake cuối cùng.

Chỗ nào trong cảnh này đáng để khóc vậy trời?

“Redin, bỏ mặc tớ và chạy đi!”

“Không thể nào, Alfred, làm sao tớ có thể…”

“Nếu muốn cứu thế giới, cậu cần công thức pancake đó mà!”

“Nhưng Alfred, nếu không có cậu thì bánh pancake chẳng còn ý nghĩa gì cả!”

…Redin à, công thức đó quan trọng với thế giới mấy đứa đến mức đó à?

“Hicc, hu hức, Red…”

Nhóc nữa, làm ơn im đi.

“Thật đáng tiếc… bỏ bạn bè để cứu thế giới, cậu không thể làm được sao? Redin, tình bạn chẳng có ý nghĩa gì cả. Bỏ nó lại và chạy đi có vẻ tốt hơn?”

Mụ phù thủy cao tầm bảy đầu người bắt đầu dụ dỗ Redin.

Cô ta cũng ngu hết phần thiên hạ.

Thay vì lãng phí thời gian thuyết phục Redin bỏ bạn bè, lẽ ra nên nhân lúc cậu ta còn ngơ ngác mà giật luôn công thức đi chứ, phù thủy ngu ngốc.

Nếu tôi là cô ta thì thế giới này tiêu tùng từ lâu rồi.

“Phù thủy xấu xa… phù thủy thật độc ác, hu hu!”

…Jun à, cái đó không phải là xấu xa, mà là ngu ngốc.

***

Sáng nay, khi tôi đang tận hưởng ngày nghỉ hiếm hoi và ngủ ngon lành, Seok-jun đột nhiên mò đến.

“Hyung~ Đi xem phim với em nhé~”

Cậu ta có vẻ còn ngái ngủ, nói chậm hơn bình thường.

“…Sao?”

“Thực ra… không ai chịu đi xem với em cả.”

“…Gì cơ?”

Chẳng lẽ thằng bé bị bạn bè tẩy chay à?

“Em cũng không rõ tại sao nữa~”

Nếu đúng thế, tôi sẽ xử lý Ryu Eden trước.

“…Được rồi, đi thôi.”

Seok-jun mở to mắt, vui sướng hét lên.

“Hyung là tình yêu đích thực của em!”

“…Mà phim gì vậy?”

“Fruits World: Cuộc đại chiến Pancake mềm mại!”

…Cái gì? Nói lại coi, con khủng long này.

Tôi đã nghĩ quá nhiều về việc bị tẩy chay. Nhớ lại thời học sinh, tôi hiếm khi có lòng trắc ẩn như thế này, và giờ thì…

Chúng tôi bước ra khỏi rạp chiếu phim. Vì đây là suất chiếu sớm vào ngày thường, khán giả chỉ toàn trẻ con và phụ huynh.

…Và đáng ngạc nhiên là, nhóm duy nhất có người khóc chính là nhóm của chúng tôi.

Tôi lặng lẽ lấy khăn tay ra đưa cho Seok-jun.

“Cảm ơn… hu hu… hyung…”

…Thằng nhóc này có gương mặt điển trai, chững chạc như diễn viên trên TV, nhưng đầu óc thì…

Tôi không mê tín, nhưng nếu người có nốt ruồi bên mắt lại mau nước mắt như thế, đây quả là bằng chứng thực tế.

“Giờ về thôi nhỉ?”

“A! Khoan đã~ Em phải nhắn cho Eden hyung trước~”

…Ryu Eden, tên kia nữa. Ha. Muốn đi chơi chung nhưng không muốn xem phim nên nghĩ ra trò đó cơ á?

Trên một diễn đàn về idol, bài đăng về việc bắt gặp thành viên The NEX-Knee đang rất hot.

[(The NEX-Knee) Bắt gặp Ji Dong-hwa và Seok-jun ở rạp phim]
“Tui là nhân viên CSV, làm được một năm rồi.

Đang đứng quầy bắp rang bơ thì Ji Dong-hwa và Seo-kjun đến mua combo nachos (đeo khẩu trang nên không chắc lắm, nhưng tôi thấy nốt ruồi nước mắt của Seok-jun và mắt mèo của Dong-hwa nên đoán là đúng).

Là fan cứng của Seok-jun nên tui đang cố giữ bình tĩnh mà gõ bài này.

Nhưng mà buồn cười vl ㅋㅋㅋ suất chiếu giờ này chỉ có mỗi bộ phim này thôi ㅋㅋㅋ”

(Hình ảnh poster quảng bá Fruits World)

Bình luận:
— “Dong-hwa xem phim này á? Cười xỉu. Cá là Seok-jun lôi đi xem.”
— “Đm thật ㅋㅋㅋ Sáng sớm mà hai ông kẹ này cầm nachos đi xem phim trẻ con, cười muốn xỉu.”
— “BREAKING NEWS: Seok-jun khóc khi ra khỏi rạp, Dong-hwa đưa khăn tay cho cậu ấy.”
— “Dong-hwa điên thật rồi, thiệt sự.”
— “Gì đây… Một thằng to xác khóc vì phim trẻ con, một thằng nhỏ hơn đưa khăn tay dỗ, tôi không thở nổi luôn á.”
— “Chủ thớt ơi… có thêm thông tin gì không…?”
— “BREAKING NEWS: Ryu Eden và Chae Ha-min vừa đến, bốn người vừa rời đi. Đeo khẩu trang nhưng nhìn thể hình và chiều cao đoán ra ngay.”

“Dong-hwa, đi đâu bây giờ?”

“Ừ nhỉ, phải theo ý Dong-hwa chứ.”

“Em cũng thế~ Miễn là nơi nào Dong-hwa hyung muốn~”

…Thực ra tôi muốn đi thư viện. Nhưng vì chưa từng đi chơi với bạn bè bao giờ, tôi không biết phải làm gì.

“…Tôi không có bạn, nên không biết đi chơi thế nào.”

“Sao tự nhiên em lại dùng kính ngữ vậy? Chúng ta quyết định nói chuyện thoải mái rồi mà!”

“…Mặc kệ đi, mọi người dẫn đường đi.”

“Ồ, đây chính là cách nói ‘bán kính ngữ’ đúng không?”

Chae Ha-min, người đang nghe cuộc trò chuyện vô vọng giữa tôi và Ryu Eden, đột nhiên xen vào.

“Vậy chúng ta đi công viên giải trí nhé?”

…Đã nói là tôi không có bạn nên không biết mà, thằng thỏ này.

***

Và thế là, bị Chae Ha-min kéo đi, chúng tôi mua vé vào cổng công viên giải trí.

“Đắt kinh khủng.”

Không biết có đáng tiền không đây.

Từ lúc bước vào, Chae Ha-min và Ryu Eden đã nhảy nhót như hai đứa con nít, trong khi tôi và Seok-jun lặng lẽ đi theo phía sau.

Tôi nhìn khung cảnh xung quanh.

“…Thật lãng mạn.”

Sự hòa quyện giữa thiên nhiên và những tòa nhà kiến trúc ngoại quốc mang một vẻ đẹp rất đặc biệt.

Nghĩ lại thì… từ khi đến đây, tôi ra ngoài chơi nhiều hơn hẳn. Cảm giác khá mới lạ.

“Eden hyung! Chúng ta chơi gì trước đây?”

“Này, mấy đứa có giỏi chơi mấy trò cảm giác mạnh không?”

“…Em chưa thử bao giờ nên không biết.”

“Wow, Dong-hwa, đã đến đây rồi nhất định phải thử trò này!”

“…Trò gì?”

Ryu Eden vừa nói vừa kéo cả nhóm đi, và đột nhiên bắt đầu chạy. Tôi không hiểu vì sao anh ta phải chạy hối hả như thế, không có lý do gì để làm theo, nên tôi và Seok-jun cứ thong thả bước đi. Chae Ha-min thì hết nhìn Ryu Eden chạy phía trước rồi lại quay sang nhìn chúng tôi, cuối cùng cũng chọn chạy theo anh ta.

‘Đúng là cậu ấy không chịu nổi cảnh ai đó bị bỏ lại một mình nhỉ.’

Cứ thế, tôi và Seok-jun im lặng đi. Nhưng rồi, một công trình kiến trúc kỳ quái hiện ra ngay trước mắt tôi.

“…Jun.”

“Dạ—?”

“…Đó là nó à?”

“Dạ—.”

“…Ngã là chết chắc luôn.”

“Dạ— câu nói đó rất— chính xác.”

Người ta gọi nó là tàu lượn siêu tốc thì phải? Rốt cuộc tại sao con người lại bỏ tiền ra để chơi cái trò nguy hiểm đó chứ?

Trong lúc tôi đang ngây người quan sát đường ray xoắn ốc, độ cao và góc nghiêng khi rơi xuống, tính toán tất cả các khả năng có thể dẫn đến cái chết, thì—

“Dong-hwa, cậu chơi cái đó được không?”

Chae Ha-min chạm nhẹ vào tôi và hỏi.

“Dong-hwa, nhìn vậy thôi chứ trò đó không đáng sợ đâu! Chơi rồi sẽ thấy cực kỳ phấn khích ấy!”

Ryu Eden cười tươi rói.

“…Cái máy này, đã từng xảy ra tai nạn chưa?”

“Wow, Dong-hwa, ngay cả khi căng thẳng em vẫn dùng kính ngữ à.”

“…Ryu Eden, im lặng và giải thích đi.”

“Hình như chưa từng xảy ra tai nạn?”

“…Được rồi, vậy thì thử một lần xem sao.”

Dù gì cũng đã mất tiền vé vào cửa, chẳng lẽ tôi lại không chơi thử trò mà ai cũng đề nghị là phải thử một lần sao?

Tôi sẽ quay ngược thời gian và giết chết bản thân mình của 10 phút trước.

Kể từ bây giờ, tôi sẽ bắt tay vào việc phát triển cỗ máy thời gian, sau đó trở về thời điểm 10 phút trước, thuyết giảng suốt 72 tiếng liên tục để nhấn mạnh rằng mạng sống quan trọng hơn tiền bạc… Không, khoan đã.

Khi tàu lượn đạt đến đỉnh cao nhất và tạm thời dừng lại, tôi vội vàng nắm lấy cổ tay của Ryu Eden, người đang ngồi bên cạnh.

“Dong-hwa, lúc rơi xuống phải giơ tay lên hét hò thì mới—”

“CÂM MIỆNG!”

Và ngay khoảnh khắc đó, tàu lượn lao thẳng xuống.

Cỗ máy điên rồ ấy tăng tốc khi rơi từ độ cao chóng mặt, vặn xoắn thân thể chúng tôi như thể muốn đẩy linh hồn chúng tôi ra khỏi xác…

“Ugh!”

Chưa kịp định thần, nó đã xoay tròn một vòng…

“Ryu Eden, em… sẽ giết anh!”

Lại xoay tròn thêm một vòng nữa…

“Cái quái gì mà… cảm giác mạnh phải không… Em sẽ cho anh biết thế nào là… cảm giác mạnh thực sự!”

Và rồi tiếp tục lao xuống.

Tôi bị đẩy đến giới hạn của sự phân ly giữa thể xác và linh hồn, và ngay khi tàu lượn dừng lại, việc đầu tiên tôi làm là tóm lấy cổ áo của Ryu Eden.

“Anh đùa đấy à? Vui vẻ gì mà vui vẻ, nó chẳng khác nào nghi thức tiễn biệt hết!”

“Wow… Dong-hwa, em có vốn từ phong phú thật đấy.”

Ryu Eden vẫn nhe răng cười đáp lại như thể không có chuyện gì.

Ngay khi thanh chắn an toàn được mở ra, tôi lập tức lao ra ngoài, tìm đại một chiếc ghế dài rồi ngã vật xuống đó.

Nhìn thấy tôi như vậy, Chae Ha-min lo lắng tiến lại gần và chìa ra một chai nước— không biết cậu ấy kiếm đâu ra.

“Cậu ổn chứ, Dong-hwa?”

“…Ha-min à.”

Nghe tôi gọi, cậu ấy có vẻ chột dạ, có lẽ đã nhớ ra rằng chính cậu ta là người rủ tôi đến đây.

“…Sao vậy?”

“Giúp tôi giết Ryu Eden đi.”

Cuối cùng, đã đến lúc thực hiện kế hoạch ám sát Ryu Eden, nhiệm vụ mà tôi đã ấp ủ từ lâu.

“…Ừm, nếu sử dụng thuốc độc thì sao.”

Nghe tôi nói vậy, Chae Ha-min có vẻ do dự trong giây lát, nhưng rồi lại gật đầu một cách dứt khoát với ánh mắt đầy quyết tâm.

‘…Thằng điên này.’

***

“Bình yên quá, Dong-hwa.”

“…Đúng vậy.”

Chúng tôi đã bỏ lại Ryu Eden— người cứ khăng khăng đòi chơi những trò kinh hoàng— để Seok-jun lo liệu. Giờ đây, tôi và Chae Ha-min đang ngồi trên vòng xoay ngựa gỗ.

Tôi nắm nhẹ lấy tay cầm, lặng lẽ tận hưởng cảnh sắc xung quanh. Có vẻ như Chae Ha-min cũng thích sự yên bình hiện tại, cậu ấy tươi cười nhìn ngắm mọi thứ xung quanh.

“…Nếu không có Ryu Eden, mọi thứ có thể bình yên đến mức này, thật sự nên ám sát anh ta nhỉ…”

Nghe tôi nói, Chae Ha-min bật cười hỏi:

“Mà này, Dong-hwa, chuyện trí nhớ lần trước của cậu sao rồi? Đã giải quyết ổn chưa?”

“…Một nửa thôi.”

“Vậy cũng tốt rồi. Lần đó tôi lo cho cậu lắm, vì đó là lần thứ hai tôi thấy cậu thực sự đau khổ.”

“…Lần thứ hai?”

“Ừ, lần đầu tiên là cái hôm chúng ta đi liệu pháp động vật ấy!”

À, cái hôm bị rắn bò đầy người.

“Nhắc mới nhớ, hôm đó bà tớ gọi cho tôi, bảo rằng cậu là quý nhân của tớ đấy.”

…Có lẽ tôi không nên vội vàng cho rằng bói toán chỉ là mê tín.

“…Dù là quý nhân đi nữa, thì có gì thay đổi đâu.”

Nghe vậy, Chae Ha-min thoáng do dự, sau đó đột nhiên bật cười đầy ẩn ý.

…Tên này lại nhạy bén như thế nữa.

Sau khi chơi vòng xoay ngựa gỗ, chúng tôi tiếp tục thử xe điện đụng và trò đi thuyền nước dành cho trẻ em, trước khi gặp lại Ryu Eden.

Dưới sự thúc giục mãnh liệt của anh ta, cả nhóm đứng trước một địa điểm có tên “Tàu tốc hành kinh dị”.

“…Tôi không tin tưởng nổi Ryu Eden khi anh ta bảo cái gì đó thú vị.”

“…Dù sao thì em cũng nên gọi anh là hyung đi chứ, Dong-hwa. Anh đảm bảo chỗ này vui lắm, nhé?”

Cả nhóm bốn người cùng nhau bước vào bên trong.

Vừa vào trong, ánh sáng mờ ảo cùng không gian trang trí như nghĩa trang hiện ra trước mắt.

Ồ, có vẻ như đây là nơi để đi bộ khám phá.

Chúng tôi đi được khoảng hai phút thì tôi cảm thấy bước chân của mình trở nên nặng nề. Nhìn sang hai bên, tôi nhận ra Seok-jun đang nắm chặt cánh tay phải của tôi, còn Chae Ha-min bám lấy cánh tay trái, và Ryu Eden cúi đầu đi sau lưng tôi.

Cố gắng chịu đựng sự nặng nề này, tôi lên tiếng hỏi:

“…Mấy cậu đang làm cái gì vậy.”

“Anh… trông có vẻ không sợ mấy thứ này…”

Seok-jun kéo dài giọng đầy khó chịu…

“Dong-hwa à, tớ… tớ thấy hơi sợ…”

Chae Ha-min bắt đầu run rẩy, làm tôi chỉ muốn hét lên yêu cầu tắt điện ngay lập tức…

“Dong-hwa, đừng dừng lại! Đi tiếp đi!”

…Thật đấy, tôi chỉ muốn đánh anh ta ngay lúc này.

Khi cả nhóm tiếp tục tiến lên, một “hồn ma” bất ngờ xuất hiện trước mặt tôi và túm lấy tay tôi.

Ngay lập tức, ba kẻ còn lại hét toáng lùi lại, rời xa tôi.

“…Tôi xin lỗi, nhưng tôi cần phải đi tiếp, bạn có thể nhường đường giúp tôi không?”

Ngay lúc đó, diễn viên đóng vai ma có chút giật mình, họ từ từ đưa khuôn mặt hóa trang không có mắt lại gần tôi.

Tôi cảm nhận rõ nỗi vất vả của người lao động.

“…Tôi thật sự rất cảm kích vì sự cố gắng của bạn, nhưng xin hãy cho tôi đi qua.”

Khi tôi nói vậy, con ma bật cười chạy đi.

“Dong-hwa, cậu… cậu không sợ ma sao?”

“…Thứ không tồn tại thì có gì phải sợ?”

Thà sợ con người còn hơn. Huống hồ người đó cũng đâu phải ma thật, chỉ là một người lao động thôi mà?

Lúc đó, Ryu Eden giơ tay lên hét lớn.

“Không! Anh thực sự đã từng thấy ma đấy!”

“…Anh chắc anh không nhìn nhầm không?”

Thế là, trong khi nghe Ryu Eden kể chuyện về lần anh ta thấy ma, chúng tôi tiếp tục tiến về phía trước.

Sau vô số lần la hét và chạy bán sống bán chết của tất cả mọi người – ngoại trừ tôi, cuối cùng chúng tôi cũng vượt qua được trạm cuối cùng và bước ra khỏi lối ra.

Mọi người, ngoại trừ tôi, đều trông như hồn bay phách lạc. Trong số đó, Chae Ha-min thậm chí còn không đứng vững nổi mà nằm lăn ra sàn.

“…Đi ăn thôi.”

Tôi đỡ Chae Ha-min dậy, tiến về phía Ryu Eden và Seok-jun, hai người đang ôm nhau khóc.

***

Ngày hôm sau, chúng tôi tập trung tại phòng tập để nghe trưởng nhóm Jang Hae-jin thuyết trình.

“Các bạn, mọi người đều biết thứ Bảy tuần này là ngày phát sóng vòng thi thứ tư, đúng không? Tôi thông báo trước rằng năm ngày sau khi phát sóng, kết quả loại trừ sẽ được công bố.”

Bầu không khí trở nên nghiêm túc. Jang Hae-jin dừng lại một chút rồi tiếp tục nói.

“Chỉ có sáu người trong số các bạn được bước vào nhiệm vụ cuối cùng. Khi đó, các bạn sẽ phải trình diễn hai bài hát trên sóng trực tiếp.”

Sau đó, Jang Hae-jin trịnh trọng tuyên bố.

“Nhưng thời gian luyện tập hai bài hát là quá ngắn, phải không? Vì vậy, trước khi danh sách bị loại được xác nhận, tôi sẽ tiết lộ trước một chút về nhiệm vụ nhóm. Đặc biệt, thực tập sinh Ji Dong-hwa hãy chú ý lắng nghe.”

…Nói thế là có ý gì? Lỡ như tôi bị loại thì sao?

“Nhiệm vụ cuối cùng là tự sản xuất bài hát.”

Bình luận cho Chương 25

Theo dõi
Kết nối với
Đăng nhập
Tôi cho phép tạo tài khoản
Khi bạn đăng nhập lần đầu tiên bằng nút Đăng nhập Xã hội, chúng tôi thu thập thông tin hồ sơ công khai tài khoản của bạn được chia sẻ bởi nhà cung cấp Đăng nhập Xã hội, dựa trên cài đặt quyền riêng tư của bạn. Chúng tôi cũng nhận được địa chỉ email của bạn để tự động tạo tài khoản cho bạn trong trang web của chúng tôi. Khi tài khoản của bạn được tạo, bạn sẽ đăng nhập vào tài khoản này.
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Kết nối với
Tôi cho phép tạo tài khoản
Khi bạn đăng nhập lần đầu tiên bằng nút Đăng nhập Xã hội, chúng tôi thu thập thông tin hồ sơ công khai tài khoản của bạn được chia sẻ bởi nhà cung cấp Đăng nhập Xã hội, dựa trên cài đặt quyền riêng tư của bạn. Chúng tôi cũng nhận được địa chỉ email của bạn để tự động tạo tài khoản cho bạn trong trang web của chúng tôi. Khi tài khoản của bạn được tạo, bạn sẽ đăng nhập vào tài khoản này.
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 BÌNH LUẬN
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
  • NGÀY
  • TUẦN
  • THÁNG
Từ diễn viên thiên tài đến top idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Showbiz Diễn Viên
75 Chap
12083
Sứ mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Kịch Tính BL
19 Chap
2174
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Showbiz Vô CP
257 Chap
37770
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Âm Nhạc Idol
151 Chap
13947
resource (1)
Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW
Showbiz Idol
580 Chap
5826
Mission Save The Hunter
Bởi Vì Di Ngôn Tôi Trì Hoãn Ngày Chết
Hiện Đại Giả Tưởng
71 Chap
2113
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Siêu Nhiên Giả Tưởng
4 Chap
5960
PD có logoo
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Trọng Sinh Showbiz
74 Chap
8164
Không Có Tiêu Đề104_20250325231737
Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương
Hiện Đại Hệ Thống
29 Chap
2503
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Show Thử Giọng Hệ Thống
82 Chap
7685
Từ diễn viên thiên tài đến top idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Diễn Viên Vô CP
75 Chap
12083
Sứ mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Hệ Thống Giả Tưởng
19 Chap
2174
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Trọng Sinh Vô CP
257 Chap
37770
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Idol Show Thử Giọng
151 Chap
13947
resource (1)
Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW
Idol Hiện Đại
580 Chap
5826
Mission Save The Hunter
Bởi Vì Di Ngôn Tôi Trì Hoãn Ngày Chết
Hệ Thống Ngục Tối
71 Chap
2113
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Show Thử Giọng Âm Nhạc
82 Chap
7685
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Trọng Sinh Idol
4 Chap
5960
PD có logoo
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Âm Nhạc Showbiz
74 Chap
8164
Không Có Tiêu Đề104_20250325231737
Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương
Showbiz Âm Nhạc
29 Chap
2503
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Hiện Đại Trọng Sinh
257 Chap
37770
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Trọng Sinh Âm Nhạc
151 Chap
13947
Từ diễn viên thiên tài đến top idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Hiện Đại Âm Nhạc
75 Chap
12083
PD có logoo
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Showbiz Giả Tưởng
74 Chap
8164
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Hệ Thống Siêu Nhiên
82 Chap
7685
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Âm Nhạc Hiện Đại
4 Chap
5960
resource (1)
Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW
Kịch Tính Idol
580 Chap
5826
mN5nxvMqqmE9KucH2u33IFp7gxcT4aDX4Ly9sebMuxayqijh9Y3tM_vJrXNHHHqY-GVA7OLtgyylSyNjjpiseg
Ra Mắt Hay Ra Đi Raw
Giả Tưởng Vô CP
643 Chap
3486
Không Có Tiêu Đề104_20250325231737
Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương
Vô CP Hiện Đại
29 Chap
2503
Sứ mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Giả Tưởng BL
19 Chap
2174

Truyện Cùng Thể Loại

Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW

📖 C580 - END
🕒 2 tháng trước
Từ diễn viên thiên tài đến top idol

Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol

📖 Chapter 75
🕒 1 ngày trước

Hướng Dẫn Định Hướng Thành Công

📖 Chương 13
🕒 1 tháng trước

Một Thiên Tài Tái Sinh Muốn Trở Thành Diễn Viên

Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai

Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai

📖 Chương 151
🕒 5 ngày trước

Vinh Quang Vô Tận

📖 Chap 1
🕒 1 tháng trước

Đường Đến Vinh Quang

📖 Chương 3
🕒 4 tháng trước

Kỹ Thuật Không Bao Giờ Thất Bại Của Idol

📖 Chương 1
🕒 2 tháng trước
Sứ mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn

Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn

📖 Chapter 19
🕒 2 ngày trước
Giả Mạo Nam Thần

Giả Mạo Nam Thần

Tags:
Kpop Idol, Mê Truyện Hàn, Show Thử Giọng
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web này. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

@2025 - Mê Truyện Hàn

Đăng Nhập

Đăng nhập với Google

Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Mê Truyện Hàn

Đăng Ký

Đăng Ký Tài Khoản Trên Trang Web Này.

Đăng ký với Google

Đăng Nhập | Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Mê Truyện Hàn

Quên Mật Khẩu?

Nhập tên đăng nhập hoặc Email. Bạn sẽ nhận được mật khẩu mới tại Email đã đăng ký.

← Quay Lại Mê Truyện Hàn

wpDiscuz