Trở Thành Quái Vật Âm Nhạc Chỉ Sau Một Đêm - Chương 6
- Trang Chủ
- Trở Thành Quái Vật Âm Nhạc Chỉ Sau Một Đêm
- Chương 6 - Bitcoin có giá 5 đô la?
3. Bitcoin 5 đô la?
Đã một tháng trôi qua kể từ khi tôi mơ thấy giấc mơ nọ.
Trong khoảng thời gian đó, có nhiều sự kiện đã xảy ra làm thay đổi cuộc sống của tôi, và một trong số đó chính là việc nghỉ việc.
Dù đây không phải lần đầu tôi nghỉ việc, nhưng lần này lại mang một cảm giác đặc biệt hơn hẳn. Lý do không phải vì điều gì đặc biệt.
Thông thường, khi quyết định nghỉ việc, tôi đã tìm được một nơi có điều kiện tốt hơn về mặt lương bổng cũng như phúc lợi. Nhưng lần này thì khác.
“Họ chấp nhận đơn xin nghỉ việc của tôi một cách quá ư là bình thản, đến mức tôi thấy hụt hẫng.”
Bình thường, dù chỉ là lời nói suông, người ta cũng sẽ cố gắng giữ lại nhân viên. Nhưng lần này, ngay khi tôi vừa mở lời, họ đồng ý ngay lập tức, như thể đã chờ sẵn từ lâu. Điều đó khiến tôi vô thức bộc lộ sự hụt hẫng trên khuôn mặt.
Thấy vậy, phó giám đốc dường như sợ tôi đổi ý nên vội ho nhẹ một tiếng rồi nói:
“Khụ. Cậu làm việc rất tốt, chúng tôi đều biết điều đó. Nhưng dạo này công ty gặp khó khăn, chúng tôi có kế hoạch cắt giảm quy mô.”
“Không sao đâu. Tuy nhiên, tôi mong tiền trợ cấp thôi việc có thể được chuyển sớm một chút.”
“Hahaha, yên tâm. Dù sao thì, chúc cậu sẽ làm tốt ở chỗ mới.”
“Vâng, cảm ơn vì thời gian qua.”
Vậy đó.
Lần này, tôi nghỉ việc chỉ vì một lý do duy nhất – tiền trợ cấp thôi việc.
Ngày cuối cùng ở công ty không có gì khác biệt so với ngày thường.
Dù tôi đã làm ở đây hơn bốn năm, nhưng vẫn không có nhiều đồng nghiệp thân thiết.
Mà cũng phải thôi.
Ở một nơi làm việc theo ca hai kíp, làm gì có thời gian rảnh để tạo dựng quan hệ.
Người duy nhất tôi có chút thân thiết là tổ trưởng ca của tôi. Tôi chỉ nói lời tạm biệt dài hơn bình thường với ông ấy, và thế là tôi chính thức trở thành dân thất nghiệp.
“Hả?!”
Dù phó giám đốc đã cam đoan, nhưng tôi không ngờ tiền trợ cấp lại được chuyển nhanh đến vậy.
Sáng hôm sau, ngay khi ngân hàng mở cửa, tiền đã vào tài khoản. Nếu xét đến tốc độ xử lý công việc của công ty cũ, thì nó thực sự là một điều đáng kinh ngạc.
“Thật kỳ lạ, cảm giác có gì đó sai sai…”
Chắc hẳn họ sợ tôi đổi ý nên mới làm nhanh như vậy. Tôi lẩm bẩm đầy khó chịu.
Sau khi nhận được tiền, tôi bắt đầu đi vòng quanh các ngân hàng, tất toán tất cả các khoản tiết kiệm.
Một số sổ tiết kiệm còn chưa đến hạn, nên nhân viên ngân hàng cố gắng thuyết phục tôi giữ lại, nhưng tôi không đổi ý.
Không chỉ dừng lại ở đó.
Tôi còn vay tối đa số tiền có thể dựa trên hợp đồng thuê nhà. Điều đó khiến tôi phải trả một khoản lãi không nhỏ mỗi tháng, nhưng tôi vẫn quyết định làm vậy chỉ vì một lý do duy nhất.
“Bitcoin!”
Tôi muốn đầu tư vào Bitcoin.
Hai năm trước, khi Bitcoin mới ra đời, giá trị của nó vô cùng thấp.
Chỉ cần 10.000 Bitcoin là có thể đổi lấy hai chiếc pizza, đủ để thấy nó không có giá trị gì.
Nhưng đến năm 2011, câu chuyện đã khác.
Khi các sàn giao dịch Bitcoin xuất hiện trên khắp thế giới và ngày càng có nhiều người quan tâm đến việc đào Bitcoin, giá trị của nó bắt đầu hình thành.
Vào thời điểm đầu, Bitcoin có giá khởi điểm 0,29 đô la, chủ yếu được sử dụng để thanh toán trên các trang web cá cược bóng chày ở nước ngoài.
Có một số người mua Bitcoin chỉ để xem video, và quên luôn nó, nhờ thế, sau này họ bỗng dưng phát tài.
Tôi chính là một trong những người may mắn đó.
Tôi đã mua một lượng lớn Bitcoin chỉ để dùng cho những ngày nghỉ, khi tôi có thời gian thư giãn xem bóng chày. Nhưng rồi tôi đột ngột chuyển sang Mỹ làm việc và không có cơ hội sử dụng số Bitcoin đó.
Đến năm 2013.
Khi tôi biết giá Bitcoin đã lên đến 1.163 đô la, tim tôi như muốn ngừng đập vì sốc.
“Hảaa?!”
Số tiền tôi bỏ ra chỉ để giải trí giờ đây đã tăng lên gấp 1.000 lần.
Tổng số Bitcoin tôi sỡ hữu trị giá khoảng 10 triệu đô la – một số tiền khổng lồ đối với tôi lúc bấy giờ.
Thời điểm đó, tôi đang mở rộng YC Entertainment ra toàn cầu, nhưng nguồn vốn rất eo hẹp.
Thực tế, tôi chấp nhận hợp tác với nhiều ca sĩ huyền thoại thay vì tập trung vào âm nhạc của riêng mình một phần là vì cần vốn.
Nhưng dù vậy, tôi vẫn cần thêm tiền. Tôi đã cân nhắc đến việc gọi vốn đầu tư và đưa công ty lên sàn chứng khoán.
Đúng lúc đó, tôi nhận được 10 triệu đô la từ Bitcoin.
Nhờ nó, tôi có thể trì hoãn kế hoạch IPO, và sau này, số tiền đó giúp tôi thu về khoản lợi nhuận ít nhất 100 lần.
Có lẽ chính vì trải nghiệm ấy mà tôi có thói quen kiểm tra giá Bitcoin ngay cả khi đang bận rộn.
“Kho báu vô tận chẳng ở đâu xa, mà ở ngay đây.”
Những ký ức về Bitcoin đã in sâu vào tâm trí tôi, khiến tôi luôn theo dõi giá trị của nó và sẵn sàng hành động khi có cơ hội.
Duy chỉ có một điều khiến tôi hơi tiếc nuối.
“Giá mà tôi biết từ năm ngoái thì đã đại thắng rồi.”
Bởi vì vào năm 2011, Bitcoin từng đạt đỉnh 32 đô la.
Còn năm nay, nó đang trải qua chu kỳ giảm một nửa, việc kiếm lợi nhuận khổng lồ là khá khó.
Nếu sinh nhật tôi không rơi vào tháng 1, có lẽ tôi cũng đã bỏ lỡ cơ hội của hôm nay.
“…Bắt đầu từ năm sau mới thực sự là trận chiến chân chính.”
Hệt như tôi ở thế giới kia đã từng trải qua, lần này tôi dự định dùng năm 2013 làm cơ hội để kiếm thật nhiều tiền.
“Hiện tại Bitcoin chỉ có giá 5 đô la…”
Nếu tính theo mức giá cao nhất, lợi nhuận có thể lên đến 232 lần.
Đầu tư 1 triệu won sẽ thu về khoảng 2,3 tỷ won.
‘Đúng là làm người ta phát điên mà.’
Vậy nên tôi đành phải rút hết tiền tiết kiệm và vay thêm khoản tiền.
Số tiền tôi gom được là 100 triệu won, và tôi đã đổ toàn bộ vào Bitcoin.
“…Haizz. Căng thẳng thật.”
Dù tôi nhớ rất rõ lịch sử giá của Bitcoin như một ký ức khắc sâu trong đầu, tôi vẫn không thể che giấu sự lo lắng.
Vì cuộc đời tôi đã thay đổi, hiệu ứng cánh bướm khiến cả lịch sử âm nhạc đại chúng cũng bị ảnh hưởng.
Thế nên tôi không thể không lo lắng về sự bất ổn của lịch sử Bitcoin mà tôi biết.
“Trước mắt cứ từ từ quan sát. Dù gì thì Bitcoin chắc chắn sẽ tăng giá.”
Dù có hiệu ứng cánh bướm hay gì đi nữa, nó cũng không thể đảo ngược dòng chảy lớn này.
Ngoài việc nghỉ việc và đầu tư vào Bitcoin, còn có một chuyện lạ lùng khác xảy ra.
Hai ngày trước, tôi vô tình thấy một video nổi bật trên YouTube nhờ thuật toán nào đó.
Một ông chú bình thường hát (Bohemian Rhapsody)
Tiêu đề quá khó để bỏ qua, tôi đã bấm vào xem, và lập tức sững sờ.
Bởi vì người trong video là tôi, người đã hát trong phòng karaoke xu cách đây một tháng.
Thấy bản thân trong video, tôi vừa bối rối vừa thở phào nhẹ nhõm.
Video dài 5 phút, tức là chỉ có bài Bohemian Rhapsody đúng như tiêu đề.
Dù tôi đã đội mũ sụp xuống che mặt, nhưng không thể phủ nhận rằng chuyện đó khá xấu hổ.
“Tại sao lại có nhiều lượt xem thế nhỉ?”
Hiện tại video đã đạt 3 triệu lượt xem.
Đi kèm số lượt xem không hề nhỏ, số bình luận bên dưới đã vượt quá 3.000.
– Nghe bài này mà không hề nghĩ đến Bohemian Rhapsody của Freddie Mercury. Trên đời này thật sự có ca sĩ huyền thoại như thế sao!
– Ít nhất thì với bài hát này, ngay cả Kim, Na, Park, Lee (ý chỉ những ca sĩ hàng đầu Hàn Quốc) cũng phải cúi đầu bái phục.
– Đây không chỉ ở mức hát hay nữa đâu đấy? Rốt cuộc ông chú đó là ai? Nhìn kiểu gì cũng không giống một ông chú bình thường!
– Nếu đó mà là một ông chú bình thường, thì mèo hoang trong xóm tôi chắc thành hổ cả rồi.
– Tưởng sẽ buồn cười nhưng cuối cùng tôi lại khóc. Rock vẫn còn sống! Rock & Roll!
– Tôi còn tưởng phát âm là của người nước ngoài, nhưng nhìn màu da dưới vành mũ thì hình như là người Hàn Quốc. Các công ty giải trí đang làm gì vậy! Một ca sĩ không thua kém gì Freddie Mercury đang ở ngay đây mà!
– Điên mất thôi. Tôi đã nghe đi nghe lại bài này hơn 100 lần rồi. Chỉ với hệ thống karaoke bỏ xu mà thể hiện được chất lượng thế cơ á…
Dù có một số điểm tiếc nuối về phần âm thanh, nhưng những bình luận khen ngợi như vậy khiến tôi thấy ngượng.
Ngay cả tôi, người đã quen với những lời tán dương ở thế giới bên kia, cũng cảm thấy xấu hổ.
“Xem nào… Su-Sia (誰是我: Ta là ai)… Câu lạc bộ ban nhạc trường Seo-dong?”
Tò mò không biết ai đã đăng video này, tôi kiểm tra và thấy kênh đó của câu lạc bộ ban nhạc ở trường cấp ba.
Nhớ lại thì hôm đó có học sinh đã quay video bằng điện thoại, chắc hẳn là người đó đó đã đăng lên.
“Ừm… Không sao.”
Dù có chút bất ngờ, nhưng tôi nhanh chóng mất hứng thú.
Vì tôi đã che mặt bằng mũ, khó có ai nhận ra tôi, và số lượt xem này chẳng đáng là bao so với tôi ở thế giới trước.
Tôi đã từng tạo ra những video có hơn 100 triệu lượt xem đấy?
Một video chưa đến 10 triệu lượt xem ư, không cần bận tâm.
‘Đáng lẽ là vậy…’
Nhưng hai ngày sau, lượt xem lại tăng gấp bội, với đà tăng trưởng vẫn chưa dừng lại.
Không, nó thậm chí chỉ mới bắt đầu.
Bằng chứng là số bình luận tiếng Hàn trước đó nay đã bị lấn át bởi bình luận tiếng Anh.
Nghĩa là video này bắt đầu hot lên ở nước ngoài.
“Không biết chuyện này sẽ đi đến đâu… nhưng có lẽ sau này mình nên tìm gặp mấy đứa nhóc đó.”
Ngay từ bây giờ, YouTube đã là nền tảng cực kỳ quan trọng, và tôi biết ứng dụng ấy sẽ còn bùng nổ hơn nữa.
Nếu tận dụng tốt video này, tôi có thể phát triển kênh của tôi một cách đáng kinh ngạc.
“Quan trọng nhất là việc được chú ý ở thị trường nước ngoài.”
Tôi biết từ kinh nghiệm đã trải qua, nếu cứ bó hẹp trong thị trường nhỏ bé của Hàn Quốc, sẽ rất khó để phát triển.
Thế giới giải trí rất coi trọng mối quan hệ.
Rủi ro lớn, nhưng nếu muốn thành công, tôi nhất định phải vươn ra quốc tế.
Ở thế giới này, nơi tôi không còn là người tiên phong, làn sóng Hallyu vẫn chưa thực sự mạnh mẽ, vì vậy lượng khán giả quốc tế hiện tại vô cùng quan trọng.
Vì vậy tôi mong rằng video này sẽ còn lan rộng hơn nữa trên toàn cầu.
Ba tháng đã trôi qua.
Trong ba tháng qua, tôi đã vô cùng bận rộn.
‘Thật lòng mà nói, còn bận hơn cả khi làm công nhân ở nhà máy.’
Ngoài việc rèn luyện thể lực và giảm cân, nhiệm vụ quan trọng nhất là tái tạo lại những bài hát tôi đã sáng tác ở thế giới trước.
Vì toàn bộ tiền đã đổ vào Bitcoin, tôi không thể thiết lập hệ thống thu âm tử tế, tôi chỉ có thể thu âm bằng giọng hát và guitar, nhưng dù vậy, nó vẫn tốn rất nhiều thời gian.
Không chỉ do ngón tay tôi bị chai sần đến mức rách da, mà còn vì số lượng bài hát tôi từng sáng tác rất khổng lồ.
Nếu gộp cả những ca khúc tôi từng song ca hay tham gia với tư cách là nhà sản xuất, thì con số lên tới hơn 1.000 bài.
Với khoảng thời gian tôi vừa đi nghĩa vụ quân sự, vừa làm kinh doanh, con số này quả thực điên rồ.
Tôi được các tiền bối gọi là quái vật sáng tác, vì ý tưởng luôn tuôn trào như suối nguồn vô tận.
Tôi đã chọn ra những bài có phản hồi tốt nhất theo từng năm và thu âm lại, tổng cộng được 103 bài.
“Nếu chỉ đơn thuần là tái tạo lại, thì tôi đã không vất vả thế này…”
Nhưng tôi còn phối lại nhạc nữa, vì vậy khối lượng công việc càng trở nên đồ sộ hơn.
“Dù sao thì…”
Ngày tôi nhận khoản tiền đầu tiên từ Bitcoin sắp đến rồi.