Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 256
#Chương 256. Tin đồn hẹn hò mà chỉ người trong cuộc không biết (1)
Thời tiết trở nên lạnh buốt đến mức buốt cả sống mũi.
Thông thường, vào những ngày như thế này, tôi sẽ thích ngồi ở nhà nhìn tuyết rơi bên ngoài cửa sổ và nhâm nhi một ly chocolate nóng.
Dusty Kim Hyun Ah duỗi người một cách thoải mái, tựa lưng vào ghế sofa.
Cô ấy cầm điều khiển từ xa, ngân nga theo một giai điệu nào đó.
Hôm nay là ngày Stardust lên sóng chương trình âm nhạc với ca khúc trong album [It’s OK].
“Đáng lẽ phải khen ngợi Doubles mới đúng…”
Dù các cậu ấy có vất vả, nhưng tôi vẫn biết ơn vì cả nhóm đã chuẩn bị những sân khấu với chất lượng tuyệt vời, từ bài hát chủ đề đến bài hát quảng bá.
Chỉ còn vài tuần nữa là tôi sẽ không còn được nhìn thấy mặt các cậu ấy trên các chương trình âm nhạc nữa rồi.
Cạch.
Cùng với tiếng mở cửa, em trai tôi bước ra khỏi phòng. Vừa nhìn thấy màn hình TV, em ấy đã nhăn mặt ngay lập tức.
“Gì đây, lại xem chương trình âm nhạc à?”
Có lẽ vẫn chưa đến lượt lên sóng của Stardust, trên màn hình TV là những người mới lần đầu tôi thấy, đang nhảy những vũ điệu mạnh mẽ.
Vì concept của họ có phần hơi quá đà, nên nếp nhăn giữa hai lông mày của em trai tôi càng sâu hơn.
“…Chị toàn xem mấy thứ này à?”
“Cút.”
Đương nhiên, không thể nào có lời hay ý đẹp gì được. Dusty Kim Hyun Ah lắc tay ra hiệu, như thể muốn đuổi em ấy về phòng.
“Chị phải xem mấy đứa nhà chị, im mồm một chút đi.”
“Chị tính chiếm hết TV rồi à?”
“Tuần này là đợt quảng bá cuối cùng rồi!”
Hai đứa gần tuổi thì không chịu ai.
Cuối cùng, tôi không thể đuổi em trai vào phòng, đành phải ngồi cùng nhau trên ghế sofa.
Hai đứa ngồi cách xa nhau như thể có một biển cả ngăn cách, đó là thói quen cố hữu.
Đôi mắt của Kim Hyun Ah chỉ sáng lên một lần trong lúc phỏng vấn của Stardust, và phải mất thêm 30 phút nữa thì nhạc nền quen thuộc mới vang lên.
“WAAA.”
Cuối cùng thì các cậu ấy cũng lên sóng rồi.
Đôi mắt người ta không thể nào sáng hơn thế được nữa.
Em trai tôi vẫn với vẻ mặt thờ ơ nhìn tôi một lúc rồi lại chuyển hướng nhìn đi chỗ khác.
Cùng lúc đó, một tiếng thốt lên kinh ngạc phát ra từ miệng Kim Hyun Ah.
“Điên. Outfit gì đây.”
Chiếc quần yếm đến thắt lưng, kết hợp với áo phông trắng.
Trên đầu còn đội chiếc mũ tai thỏ đang là mốt hiện nay.
Tôi đã thấy outfit này trong MV rồi. Tôi đã mong các cậu ấy mặc nó lên sân khấu biết bao nhiêu, và cuối cùng nó xuất hiện ở sân khấu Music Bank.
“Dễ thương chết mất. Phát điên mất…”
Không biết Do Seo Han có biết mình dễ thương đến vậy không. Chắc em ấy cũng có khả năng tự đánh giá bản thân chứ nhỉ?
Seo Han chạy tới, cười tươi và cất tiếng hát.
It’s OK
가만히 널 보고 있을 때면
알게 될 것 같아 이 떨림을
천천히 다가가 볼래
(Khi lặng lẽ nhìn em)
(Anh như biết được sự rung động này)
(Anh muốn từ từ đến gần em)
Em ấy đã bảo mọi người hãy mong chờ vào ca khúc quảng bá dễ thương, và độ dễ thương này còn vượt quá liều lượng cho phép.
Ban đầu, tôi muốn xem sân khấu [Get ready] với màn trình diễn mạnh mẽ, nhưng rồi tôi đã gạt bỏ mong muốn đó đi, bởi sân khấu trước mắt tôi còn tuyệt vời hơn thế nữa.
Giọng ca chính Seo Ian chạm vào tai mũ, bước lên phía trước.
사실은 말야 꽤 고민했어
모든 일이 다 OK라 해도
내겐 절대로 이뤄지지 않을 거라 생각했거든
(Thật ra anh đã rất băn khoăn)
(Dù mọi việc đều ổn)
(Anh vẫn nghĩ rằng điều đó sẽ không bao giờ thành hiện thực với anh)
Người vốn luôn rụt rè và ngại ngùng, nhưng trên sân khấu, cậu ấy lại không hề cảm thấy xấu hổ, mà thể hiện hết tài năng của bản thân.
“Aaaah! Thỏ Ian!”
Tôi dám chắc rằng khán giả ở hàng ghế đầu chắc hẳn đã gần như phát điên rồi.
Với gương mặt đó mà lại còn làm aegyo trước mặt họ, làm sao mà chịu nổi, tôi lại càng hối hận vì đã không thể đến xem trực tiếp.
Quả là một bài hát rất phù hợp với các em út.
Jin Se Hyun hôm nay cũng trở thành một chú mèo con màu xám, tung tăng trên sân khấu.
“Wow, sân khấu hôm nay đỉnh thật.”
Tôi đã chờ đợi concept này từ lâu, nhưng không ngờ cả nhóm lại thể hiện nó xuất sắc đến vậy.
Nhìn thấy em út hamster của tôi mặc quần yếm và nhảy nhót trên sân khấu, những lời nói rằng em ấy sắp trưởng thành của tôi lại trở nên vô nghĩa, trông em ấy vẫn chỉ như một cậu bé thôi.
“Concept của Do Seo Han quá tuyệt vời…”
Đúng là em bé phải làm những điều như thế này.
“A, dễ thương quá. Điên thật. Dễ thương vãi!”
Đến một lúc nào đó, tôi đã đắm chìm vào sân khấu. Tôi cứ nghĩ rằng chỉ có một mình trong phòng khách.
“Aaaaaa!”
Trong khi tôi liên tục thốt lên kinh ngạc…
Tôi cảm thấy một ánh mắt khó chịu từ bên cạnh.
“…”
Tôi quay đầu lại thì thấy em trai tôi đang tặc lưỡi.
“Chị có vẻ như quá nhập tâm rồi đấy.”
“Ê, cút.”
Đúng là chẳng giúp ích được gì.
* * *
[Do Seo Han mặc quần yếm, thật luôn á?]
Tôi quá hạnh phúc khi được nhìn thấy Do Seo Han mặc quần yếm trước khi chết.
Vì Seo Han ngoài đời thật giống y như vậy, tôi chỉ muốn nhét em ấy vào túi và chạy trốn
– Sao lại có người còn dễ thương hơn cả búp bê chứ?
└ Cảm giác như phiên bản quần yếm của Seo Han đang sống vậy ㅋㅋㅋㅋㅋ A ㅠㅠ Dễ thương quá
└ (Ảnh Seo Han với mức độ hài lòng với công việc là 100%)
└ Gì vậy kakakakakaka. Sao mọi người lại phấn khích thế kakakakaka
└ Vì concept tươi sáng trở lại sau một thời gian dài, nên các cậu ấy đã rất vui vẻ trên sân khấu…
– Chắc chắnmaknae line đã thể hiện It’s OK rất tốt
└ Ừ ừ, tôi đã nghĩ vậy từ khi xem MV, suýt chút nữa là xúc động khi xem sân khấu rồi
└ Wow, thật sự rất dễ thương ㅠㅠ Vì điều này mà tôi thành fan, Dusty luôn rồi…
└ Doubles cho tôi thanh xuân đi ㅠㅠ Thanh xuân đâu ㅠㅠㅠㅠ
└ Thanh xuân làm ơn đi
– Liệu có khả năng nào cả nhóm sẽ mang concept tươi sáng trong album chính tiếp theo không?
└ Tôi nghĩ khó đấy, với bài hát chủ đề, nhưng có lẽ sẽ có trong bài hát b-side quảng bá.
└ Nhưng lần này là dễ thương thay vì tươi sáng, nên tôi thích hơn.
└ Mấy nhóc nhà chúng ta vẫn là tân binh mới 2 năm tuổi mà, xin hãy cho các em í làm nhiều thứ dễ thương nhiều hơn đi, đây cũng là những điều chỉ có thể làm khi còn là các em bé thôi.
└ Hoặc là Do Seo Han vẫn sẽ dễ thương sau 10 năm nữa.
[Hoạt động của mini album lần này thật sự rất tuyệt vời]
Tự sản xuất, các chương trình giải trí ngoài trời, 3 tuần lên sóng…
Mấy cậu đã vất vả, nhưng Dusty chúng tôi lại rất hạnh phúc.
– Xin lỗi, nhưng Dusty cũng đã vất vả (tham gia off+fan-sign)
└ Bà… đã sống sót bằng cách nào vậy…?
└ Chuyện này có thể sao?
└ LOL. Nếu vậy thì có phải bồ là thành viên thứ 8 của Stardust không?
└ Buồn cười thật ㅋㅋㅋㅋㅋ Bà cũng ra mắt đi.
– Giờ thì cuối cùng đã đến thời gian gián đoạn… Tôi không tự tin vào việc chờ đợi, nhưng nhóm phải nghỉ ngơi thật tốt đấy ㅠㅠㅠㅠ
└ Dù không được nghỉ ngơi hoàn toàn mà phải chuẩn bị cho buổi ra mắt tại Nhật Bản, nhưng dù sao thì ㅠㅠ
└ Đây là thông tin chính thức à?
└ Có vẻ là vậy ㅠㅠㅠㅠ
└ Doubles để bọn trẻ nghỉ ngơi đi…
.
.
.
.
Cuối cùng thì hoạt động của mini album thứ 3 Silence đã kết thúc.
Kỳ nghỉ chính thức là một tuần, ngắn thì ngắn thật, nhưng nói dài cũng đúng, tuy nhiên tất cả mọi người đều không nghĩ ra họ nên làm gì.
“Hay là mình đi cắm trại?”
Chỉ với một câu nói đó, mọi người đã quyết định sẽ làm gì trong kỳ nghỉ.
Vì chưa từng đi du lịch riêng với các thành viên ngoài việc tự quay nội dung, không ai phản đối việc dành ra hai ngày để làm điều đó.
Trên xe của Ha Jun Seo, trên đường đến khu cắm trại, Jin Se Hyun nhìn ra ngoài cửa sổ, cười.
“Chúng ta cũng thật tuyệt vời.”
“Đúng vậy. Đi thật này…”
Mặc dù không có thời gian rảnh, nhưng mọi người đã quyết định đi cắm trại ngay lập tức.
Ha Jun Seo vừa cười vừa cầm vô lăng nói.
“Người đầu tiên đưa ra ý kiến đi cắm trại là Se Hyun, và Si Woo đã đặt chỗ ngay tại chỗ.”
“Hành động đúng điên rồ…”
Tuy có một sự cố là gặp fan cuồng ở bãi đậu xe vào sáng sớm, nhưng dù sao cũng coi như khởi đầu khá suôn sẻ.
Vì khu cắm trại không xa nên chỉ mất chưa đầy 1 tiếng để đến nơi.
“Đến nơi rồi…!”
Sau khi hoàn tất các thủ tục vào chỗ đã đặt, mọi người bắt đầu chuẩn bị bữa sáng một cách bận rộn.
Đây là lần đầu tiên tôi đến khu cắm trại với những người khác ngoài gia đình.
“Wow, phong cảnh ở đây đẹp tuyệt.”
“Phía sau có một con sông. Tuyệt vời.”
Vì là sáng ngày thường nên không có nhiều người. Sau khi cởi mũ ra một cách thoải mái, tôi mang củi từ phía sau đến.
Trời quá lạnh để ngồi yên. Cha Seong Bin tươi cười nói.
“Tận hưởng cảm giác lãng mạn của việc cắm trại vào mùa đông cũng là một điều tuyệt vời.”
Phù, tôi thổi hơi vào tay để sưởi ấm. Thời tiết lạnh đến mức khiên thân thể run lên nếu chỉ ngồi yên, nên nơi duy nhất tôi có thể tin tưởng là đống lửa đang bùng cháy.
Kang Si Woo đứng dậy.
“Chúng ta nấu mì nhé?”
“Vâng, em thích!”
Seo Ha Im từ một góc, bê theo ba gói mì và bước đến.
Ăn ở ngoài thì món gì cũng ngon, nhưng thực đơn bữa sáng hôm nay lại là thịt ba chỉ và mì.
Tuy hơi nặng bụng, nhưng chúng tôi quyết định ăn bữa sáng và bữa trưa gộp lại.
“Wa, chắc là ngon lắm.”
Ha Jun Seo cầm kẹp gắp thịt ba chỉ lên vỉ nướng đã được làm nóng vừa đủ.
Chàaa.
Tiếng dầu mỡ xèo xèo nghe thật vui tai. Tôi nuốt nước bọt khi chờ đợi thịt ba chỉ nướng trên than củi.
Tôi đã bận rộn đến mức nào trong tháng vừa qua. Tôi thậm chí còn không có thời gian để chờ thịt chín, nên đã ăn những bữa ăn đơn giản.
Cha Seong Bin duỗi người nói.
“Thoải mái quá~ Đúng không?”
“…Đúng ạ.”
Tôi do dự một chút trước lời nói của Cha Seong Bin, nhưng rồi cũng bật cười.
Vì tôi có vẻ là người không được bình yên cho lắm.
Tuy nhiên, bây giờ, tâm trí tôi đã bớt căng thẳng hơn trước.
Tôi lo lắng vì một phần ký ức của anh trai tôi đã quay trở lại, nhưng tôi cũng nghĩ rằng đó chỉ là một giấc mơ, nên bây giờ tôi có thể yên tâm rồi.
Tuy có nhiều vấn đề phải giải quyết, nhưng tôi không cần phải lo lắng ngay lúc này.
Tôi dùng đũa gắp miếng thịt ba chỉ bóng loáng và đầy nước, cho vào miệng.
“Ưm.”
Quả thật, thịt nướng trên than củi có vị khác hẳn.
“Ha Im, ăn đi.”
“Wow, ngon thật đấy ạ.”
“Anh Jun Seo cũng ăn đi, đừng nướng thịt nữa.”
“Ừ, chín rồi này.”
Vừa cho vào miệng, tôi đã phải thốt lên vì sự ngon miệng.
Kang Si Woo làm một miếng ssam rau to rồi nhét vào miệng Ha Jun Seo. Ha Jun Seo giật mình nhảy dựng lên.
“Này, nóng…!”
“Si Woo hyung đang cố ám sát anh đấy.”
“Nào có, ngon mà.”
“Cũng ngon thật. Ha ha!”
Đã bao lâu rồi tôi mới có một chuyến đi mà không có máy quay nhỉ.
Tôi cảm thấy vui vì nhìn thấy mọi người cười một cách thoải mái.
Trong lúc đó, tôi húp một ngụm mì mà Kang Si Woo đã nấu.
Lúc đó, tôi đã không hề biết rằng mọi thứ sẽ không còn yên bình nữa…
Ngay tức khắc.
“Đây là cái gì?”
Jin Se Hyun đang tìm kiếm thứ gì đó thì nhăn mặt. Màn hình quen thuộc của trang cộng đồng mạng.
Như bao cộng đồng mạng khác, sự thật không phải lúc nào cũng là những lời hay ý đẹp, Cha Seong Bin bĩu môi nói.
“Này, ai đó ngăn Jin Se Hyun lên mạng đi.”
“Đúng rồi. Xem những thứ đó không tốt cho sức khỏe tinh thần đâu…!”
“Không, không phải vậy…”
Jin Se Hyun xua tay và đưa điện thoại ra.
Vì tôi ngồi ngay cạnh anh ấy nên tôi đã liếc nhìn màn hình.
“Hả?”
[Sắp có một sự kiện lớn sắp xảy ra trong giới idol]
Chủ thể là SD
– Lại chuyện gì đây ㅋㅋㅋㅋ Viết linh tinh thì có gì hay?
└ Hãy bỏ qua những kẻ thích gây sự…
└ Lướt qua thôi!
– Một Dusty đi ngang qua cảm thấy bực mình, lol. Xóa bài đi.
└ Nhưng có vẻ như đây là một câu chuyện có căn cứ.
└ Vậy thì hãy cho tôi thấy những bằng chứng đi~
└ Bài đã được đăng.
└ ????
Chuyện tin đồn cứ như cơm bữa.
Nếu tất cả những tin đồn trên cộng đồng mạng đều là sự thật, thì chúng tôi đã phải giải nghệ từ lâu rồi.
Tuy nhiên, trong bài viết tiếp theo, tôi đã thực sự há hốc mồm.
[Stardust JSH đang hẹn hò?]
Ngay cả bài viết gây sự chú ý này cũng có nội dung đó à?
Tôi cũng nghe nói
Fan cuồng đã tìm thấy bằng chứng và sẽ tung ra
“Hả?”
“Đây là gì vậy?”
Kang Si Woo xem nội dung bài viết và từ từ đảo mắt.
Tức là…
“Jin Se Hyun, em đang hẹn hò à?”
“Hửm…”
Jin Se Hyun nghiêng đầu, chỉ tay vào chính mình.
“Chắc chắn là không. Em mà hẹn hò á?”
Những người trong cuộc đều cảm thấy vô lý…
Cho mình hỏi là nên đọc chương 177-178 ở đâu thế? Tại trong list chương không có, từ 176 nó bay thẳng đến 179 luôn.
Cảm ơn team dịch đã đọc bình luận của mình và updates 2 chương đó.
😊😊
Trời ơi toàn truyện mình thik, để đi cmt hết cho đủ bộ mới đc kkkkk. À ad có thầu lun manhwa của bộ này kh, siêu hóng🥰
Manhwa bộ này có nhà thầu rồi nhé, nhà Tart trừng đăng ở tủ sách xinh, tuy đã ngừng một thời gian nhưng có lẽ sốp ý sẽ comeback đấy ạ
À mình có thấy rồi, art đẹp lung linh nhưng bị thay đổi trình tự so vs novel rồi nên nhìu khi cũng cấn nhẹ🤣