Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 252
Chương 252. Double Million Seller (2)
Thời tiết trở lạnh hơn nhiều. Tuy chưa đến mức phải thở ra khói nhưng vì mặc áo khoác mỏng nên tôi cảm thấy như chân mình sắp đóng băng đến nơi.
Dusty Minha thở dài, lẩm bẩm.
“Haizz… Đây là chuyện quái gì mà phải khổ sở thế này.”
Người người xếp hàng dài trước cửa hàng Hottracks ở Gwanghwamun.
Dù không phải là ngày đầu phát hành album nhưng người hâm mộ vẫn tụ tập để mua album của Stardust.
Đương nhiên, không phải vì thiếu hàng đến mức phải xếp hàng thường xuyên như vậy…
“Haa, phải giúp mấy đứa nhà mình đạt Double Million Seller mới được.”
“Đúng đúng.”
Hôm nay là ngày cuối cùng để thống kê doanh số ban đầu. Vì doanh số ban đầu trong tuần qua tốt hơn dự kiến, khiến người hâm mộ rất kỳ vọng vào thành tích album lần này.
Double Million Seller đang ở ngay trước mắt. Nếu xét đến việc đây chỉ là mini album, nó sẽ trở thành kỷ lục còn khủng khiếp hơn nữa.
Chỉ cần mỗi người mua thêm vài album thì khả năng đạt được Double Million Seller hoàn toàn có thể xảy ra.
Khi có mục tiêu nhất định, Dusty sẽ nghiến răng thực hiện.
Mọi người đều có suy nghĩ tương tự vì thế mới đứng ngoài đường trong thời tiết lạnh giá này.
Đương nhiên khổ sở thật.
Trong lòng thì nghĩ đặt hàng trên mạng cho nhanh, nhưng lại lo sợ bị sót trong thống kê doanh số ban đầu.
Dù sao mua trực tiếp vẫn chắc chắn hơn.
Dusty Minha bĩu môi.
“A, nếu đạt được mức này thì Doubles phải thưởng cho chúng ta mới đúng.”
“Chẳng phải có rồi sao. Thưởng buổi fansign ấy.”
“Ối…”
Có vẻ như tháng này cô ấy đã dốc hết lương để ủng hộ các anh chàng comeback, đạt đến mức này thì khả năng “trúng buổi fansign” rất cao.
Dusty Minha không thể tỉnh táo trước đòn tấn công của bạn thân.
“Minha đi fansign mấy lần rồi nhỉ~”
“Tui có đi nhiều đâu.”
“Jin Se Hyun còn nhớ tên cậu đấy.”
“Se Hyun của chúng ta thông minh lắm, chỉ cần nhìn fan một hai lần là nhớ hết.”
Bạn thân của Minha là fan ruột của Jin Se Hyun. Nghe người mình yêu thích được khen thông minh, cô ấy không khỏi vui mừng như thể là con ruột của cổ được khen vậy.
Dusty Minha bật cười, có vẻ như không thể tin được.
“…Cậu thích cậu ấy vì cái gì?”
“Kiểu như tui đẻ ra Jin Se Hyun.”
“Hả? Nếu cậu đẻ ra thì đâu thể nào có được khuôn mặt đó?”
“Im đi.”
Dù mắng mỏ nhưng trên môi bạn thân vẫn nở nụ cười.
“A, chưa gì đã thấy hồi hộp rồi.”
“Cậu định đến xem khuôn mặt mà cậu đã đẻ ra à?”
“Ừ. Tui đẻ ra thằng bé bằng tiền mà…”
Trong đợt quảng bá này, cô đã mua album rất nhiều nên chắc chắn sẽ nằm trong top fan được chọn để tham gia.
Nghĩ đến việc sẽ được nhìn thấy Jin Se Hyun bằng xương bằng thịt, tim cô đã bắt đầu đập thình thịch.
Bạn thân nói với giọng đầy phấn khích.
“Phải chuẩn bị những câu nói thật hay mới được.”
“Wow. Chia sẻ cho tui với.”
“Gì, không được trùng đâu.”
“Thì cậu nói chuyện với Jin Se Hyun. Còn tui sẽ trêu chọc Seo Han.”
“Se Hyun khó bị lừa lắm. Cậu ấy còn biết trước nữa cơ.”
“Ờ…”
Không biết từ lúc nào, hàng đã ngắn lại rất nhiều. Sắp đến lượt hai người họ.
Dusty Minha nhìn lướt qua những chiếc album được bày trên quầy rồi bước vào.
Có lẽ những người đến trước đã mua hết rồi, những chiếc album đã vơi đi một nửa đang được chất đầy lại.
Minha bất giác bật cười.
‘Mọi người đều có cùng một suy nghĩ.’
Double Million Seller…
Cảm giác thật tốt.
* * *
Doanh số ban đầu 2.03 triệu bản.
Đó là thành tích chúng tôi đạt được sau một tuần phát hành album.
Sau khi tập luyện thâu đêm và hoàn thành hai buổi quay nội dung trên YouTube, tôi ngủ gục trên xe. Ban đầu, tôi nghe tin này trong cơn mơ màng.
“Mấy đứa đạt kép tri…ệu…bản…rồi…”
“Ưm…”
Toàn thân đau nhức như bị đánh bằng búa. Tôi dựa đầu vào ghế và gật gù.
Đúng lúc đó, ai đó vỗ nhẹ vào vai tôi.
“Hửm?”
“Seo Han à, chúng ta đạt triệu bản rồi. A! Hai triệu bản!”
“Kyaaaaaa!”
“Seo Han vui chưa, Seo Han vui lắm. Ê, đỉnh thật!!”
“…Ưm?”
Cha Seong Bin ồn ào hét lên. Trong xe lập tức tràn ngập không khí lễ hội.
“Doanh số tuần đầu mà được Double Million Seller đúng là huyền thoại còn gì.”
“Chẳng phải gấp đôi doanh số album trước sao?”
“Mình vui đến mức muốn ngất…”
“Mau chụp selca để chứng minh nào! Mấy bạn Dusty đang chờ!”
Tôi nhanh chóng lọc thông tin đang ập đến rồi đảo mắt.
Mất không nhiều thời gian để đưa ra kết luận.
“Chờ một chút.”
Lúc này tôi mới tỉnh ngủ hẳn.
“Ha…i triệu bản?”
“Ừ! Vui không…!”
Seo Ian nắm chặt hai tay, cười toe toét. Nhìn biểu cảm của anh ấy, tôi mới dần dần cảm nhận được.
Cha Seong Bin vừa cười vừa nói thêm.
“Seo Han toàn niệm chú triệu bản mà~”
“Đúng ạ!”
“…”
Tôi ngạc nhiên vì giọng mình lớn đến thế.
Ý tôi là, đây là sự thật từ sâu thẳm trong tim tôi.
“Waaaaaa!”
“Seo… Seo Han?”
“Hai! Triệu bản rồi! Em… em không mơ đúng không!”
Tôi hơi phấn khích.
Seo Ian chớp chớp mắt rồi trả lời câu hỏi của tôi.
“Ưm, không phải mơ đâu.”
“Em như sống lại từ cõi chết ấy!”
“Thật sao…?”
“Em đã đặt cược cả mạng sống vào album này!”
“Đặt cược cả mạng sống…!”
Được thật này.
Thật ra, khi đặt mục tiêu cho album lần này, tôi cũng có chút nghi ngờ.
“Hahaha… ha…”
Tôi bất giác bật cười.
Seo Ha Im, người đang liếc nhìn tôi, nói thêm.
“Giọng của Do Seo Han nghe lạ hoắc luôn.”
“Em út của chúng ta hiếm khi nói lớn tiếng như vậy…”
“Có thể nói là, thích một cách rất tha thiết…”
“Đúng vậy đấy.”
Nhân tiện.
“Em có thể vui thêm lần nữa được không?”
“Ừ… ừ.”
“Waaaaaaa!”
Phải nói rằng, tôi là người hét lớn nhất.
“Do Seo Han, bình tĩnh…”
“Em không bình tĩnh được!!!”
…Và mọi chuyện đã diễn ra như vậy.
* * *
Ngày fansign.
Tôi đã không thể tổ chức tiệc ăn mừng Double Million Seller, mà phải thức trắng đêm để hoàn thành lịch trình một cách chóng mặt.
So với thời kỳ mới ra mắt thì đã khá hơn, nhưng do chưa quen với việc kiểm soát sức khỏe, nên cả nhóm đã gần như mất hồn từ sáng.
Tuy nhiên, thật kỳ lạ là, trước buổi fansign, chúng tôi lại tỉnh táo như thể vừa uống một đống cafein.
A.
Thật ra là đã uống cafein.
“Ưm~”
Thay vì 6 shot cà phê của Ha Jun Seo, Cha Seong Bin đã tự pha “cà phê bình thường” cho các thành viên.
Seo Ha Im, người luôn giữ được đôi mắt sáng long lanh mà không cần cafein, là một ngoại lệ.
Dù tối qua thời gian ngủ thực tế chưa đến hai tiếng, nhưng mệt mỏi là mệt mỏi, buổi fansign lại là vấn đề khác.
Chúng tôi biết, hình ảnh của chúng tôi trong thời gian ngắn này sẽ trở thành ấn tượng đầu tiên quan trọng đối với người hâm mộ, nên chỉ có thể cố gắng hết sức.
Và, thật ra thì trạng thái tỉnh táo do đạt Double Million Seller vẫn chưa kết thúc.
Rõ ràng là đến lúc phải thấy mệt rồi, nhưng kỳ lạ thay tôi vẫn có thể chịu đựng được.
Tôi vừa ngân nga vừa cầm bút để ký tặng.
Ngay lúc đó, Ha Jun Seo đột nhiên hỏi.
“Seo Han à, em đã học được những câu nói mới nhất chưa?”
“Dạ…?”
“Se Hyun nói là đã học thuộc hết rồi…”
“Mình phải giả vờ không biết những câu nói của fan chứ.”
“Em ấy còn tập cả cách giả vờ không biết nữa kìa.”
“Điên.”
Vua tìm kiếm Jin Se Hyun.
Phải công nhận tài năng của anh ấy.
Jin Se Hyun vừa cười vừa nói thêm.
“Với Seo Han á, cứ nói là dính bẫy hết.”
“Mỗi lần fansign, em ấy đều tự học được nên lần này không bị lừa nữa đâu.”
Dù vậy, tôi vẫn quyết định giả vờ không biết.
“Hôm nay em đã chuẩn bị kỹ càng cho phản ứng của mình rồi.”
Hãy cố gắng hết sức để giả vờ bị lừa.
.
.
.
.
Sau khi nhóm ra mắt, tôi đã tham gia rất nhiều buổi fansign, nhưng buổi nào cũng hồi hộp như nhau.
Khi nhận được số thứ tự khá sớm và bước vào hội trường fansign, Dusty Minha hít một hơi thật sâu.
“Hừm…”
Người trước mặt là người mà tôi yêu thích nhất, chú hamster đáng yêu Do Seo Han. Hơn nữa, đó còn là người đầu tiên nhận chữ ký trong buổi fansign này.
Minha cố gắng giấu vẻ căng thẳng, mỉm cười tươi rói, ngồi xuống.
“Chào cậu.”
Tôi vẫy tay hỏi.
“Xin chào! Chị tên gì ạ?”
“Mình là Lee Minha!”
Thời điểm bắt đầu trò chuyện thực sự là lúc hồi hộp nhất.
Vì thời gian có hạn, phải tận dụng triệt để, nhưng tôi luôn nói những điều vô nghĩa và thời gian dành cho mình cứ thế trôi qua.
Hôm nay, tôi không được mắc sai lầm như vậy nữa.
Dusty Minha mở lời với vẻ lo lắng.
“Mình hai mươi tư tuổi.”
Nhưng.
Tôi đang viết tên thì dừng lại một chút.
“Hả? Lần comeback trước… chị cũng đến đúng không?”
“Wow! Đúng rồi!”
Vì không có nhiều tiền trong tài khoản nên tôi chỉ đi fansign được một lần! Em út thật đáng yêu khi nhớ đến chuyện đó.
“Cậu nhớ sao?”
“Vâng. Chị chuẩn bị đi du học vào học kỳ sau đúng không…?”
“Đúng! Đúng rồi! Nhưng chị quyết định học lên thạc sĩ.”
“…Vì sao vậy?”
Em mới mười chín tuổi thôi mà.
Chú hamster đáng yêu, người chưa từng học đại học chứ đừng nói đến thạc sĩ, lại có vẻ mặt nghiêm trọng trước việc học thạc sĩ.
“Dusty không nên đi mấy thứ đó đâu…”
“Chị sẽ sống sót trở về!”
“Với lại, lần trước chúng ta đã hẹn là sẽ bỏ kính ngữ rồi mà, chị.”
Chị?
Chị?
Âm thanh “chị” của Do Seo Han là tội lỗi.
Dusty Minha ôm trái tim đang đập thình thịch và nói.
“Đúng rồi, Seo Han có trí nhớ siêu phàm.”
Tôi tự hào. Thậm chí, tôi còn muốn bịt miệng vì sự đáng yêu của bờ vai hơi nhô lên.
Nhưng trong fansign, ngay cả thời gian để cảm thán cũng là một sự xa xỉ.
Tôi muốn phân tích từng hành động của Do Seo Han ở cấp độ nano và theo đuổi, nhưng đợi xem bản ghi hình cũng không muộn.
Hôm nay, là ngày mà tôi đã chuẩn bị những câu nói đắt giá nhất trong cuộc đời fansign của mình.
Những người hâm mộ khác đều làm vậy, nhất định phải thử một lần.
Hừm.
Dusty Minha hít một hơi thật sâu rồi mỉm cười rạng rỡ.
“Seo Han à.”
Seo Han đội mũ lông chuột hamster, gật đầu.
Chắc là do fan tặng, nhưng nó hợp với kiểu tóc và trang điểm hôm nay.
“Seo Han giống hamster quá.”
“Vâng!”
“Thật ra, chị đã từng nuôi hamster…”
Thật sự thì hành động của cả hai giống nhau lắm.
Trước tiên, bỏ qua câu này, Dusty Minha tiếp tục những gì mình muốn nói.
“Nó không bao giờ chịu yên một chỗ.”
“Nó chạy lung tung ạ?”
“Ừ, nhưng Seo Han là một nửa người, một nửa hamster nên có thể yên lặng một chút…”
“Em là hamster mà.”
“…?”
Ơ?
Cái này có đúng không?
Bỏ lỡ thời điểm để nói rồi.
“Y, yên lặng.”
Chắc chắn là bạn thân sẽ làm tốt những chuyện này.
Đáng lẽ phải chuẩn bị những câu nói bình thường thôi, nhưng đã có vẻ thất bại rồi.
“Dù sao thì cứ yên lặng đi.”
“Vâng vâng.”
Dù vậy, Dusty Minha vẫn kiên định nói những lời đã chuẩn bị.
“Để mũi tên tình yêu của chị không bị trượt.”
“…Oa.”
Hỏng rồi.
Chính xác 3 giây sau, Seo Han ôm ngực và ngã về phía trước.
Đó là lựa chọn tốt nhất để cứu vãn một câu nói thất bại.
“Agh.”
“…”
Đôi mắt của Dusty Minha run rẩy.
Seo Han chớp chớp mắt và hỏi.
“Cái này không đúng ạ…?”
Xin lỗi, Seo Han.
Cho mình hỏi là nên đọc chương 177-178 ở đâu thế? Tại trong list chương không có, từ 176 nó bay thẳng đến 179 luôn.
Cảm ơn team dịch đã đọc bình luận của mình và updates 2 chương đó.
😊😊
Trời ơi toàn truyện mình thik, để đi cmt hết cho đủ bộ mới đc kkkkk. À ad có thầu lun manhwa của bộ này kh, siêu hóng🥰
Manhwa bộ này có nhà thầu rồi nhé, nhà Tart trừng đăng ở tủ sách xinh, tuy đã ngừng một thời gian nhưng có lẽ sốp ý sẽ comeback đấy ạ
À mình có thấy rồi, art đẹp lung linh nhưng bị thay đổi trình tự so vs novel rồi nên nhìu khi cũng cấn nhẹ🤣