Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 228
Chương 228
#228. Ác duyên trong quá khứ
“Ho Seong hyung liên lạc với tôi đấy.”
Tại phòng tập của Doubles.
Seo Ha Im vừa kết thúc buổi học thanh nhạc, đang uống nước thì giật mình quay phắt lại.
Khoảnh khắc đó, Ha Im khựng lại.
“Choi Ho Seong?”
“Ừ.”
Cả hai đều quen biết anh ta.
Choi Ho Seong của ROYB.
Là thực tập sinh xuất thân từ Doubles, từng có thời gian chung sống dưới một mái nhà.
Seo Ha Im nhíu mày, tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Hyung ấy liên lạc với cậu á? Tại sao?”
Đã từng có những khoảnh khắc cả ba khá thân thiết. Dù cuối cùng mối quan hệ đổ vỡ vì nhiều quan điểm không hợp nhau.
Đặc biệt, đó là người thường xuyên gây hấn với Jin Se Hyun, nên ký ức ngay trước khi anh ta bị loại không mấy tốt đẹp.
Dù gửi lời chúc mừng và hỏi thăm, nhưng nếu người đó có ý đồ khác thì cũng chẳng thấy gì lạ.
“Tôi không biết hyung ấy liên lạc vì lý do gì. Nói là chúc mừng vì lọt vào bảng xếp hạng Billboard, nhưng… tôi không thể hoàn toàn đón nhận thiện ý đó được.”
“Hyung ấy vốn kỳ quặc mà.”
Seo Ha Im thở dài.
Trường hợp một người luôn tỏ ra thân thiện như Ha Im công khai thể hiện sự thù địch với ai đó là cực kỳ hiếm.
“Tôi ghét hyung ấy.”
Thực ra, vụ việc mà Choi Ho Seong gây ra ngay trước khi bị loại đã góp một phần không nhỏ cho sự thù ghét đó.
Seo Ha Im bực bội nói rằng mình vẫn còn nhớ như in chuyện cũ.
“Hyung ấy tung tin đồn nhảm sau lưng cậu, còn bịa chuyện cậu hẹn hò rồi báo với trưởng phòng, lúc đó cậu đã phải bận tối mắt tối mũi giải thích sự việc.”
“Ừ, đúng vậy.”
Đó là thời kỳ cạnh tranh khốc liệt để giành suất vào nhóm debut.
Nếu bị nhân viên công ty ghét bỏ, có thể sẽ bị loại, vậy mà anh ta lại đi gây rối như thế.
Seo Ha Im thở dài, lẩm bẩm nhỏ.
“Đến giờ tôi vẫn không hiểu.”
Ha Im không biết chính xác anh ta cảm thấy ác cảm vì chuyện gì, nhưng có một vài lý do được suy đoán.
Có lẽ sự cạnh tranh khi cả hai cùng nhắm đến vị trí hát chính và sự khác biệt trong tính cách do chủ nghĩa hoàn hảo của Jin Se Hyun là nguyên nhân lớn nhất.
Jin Se Hyun nở nụ cười cay đắng, lẩm bẩm nhỏ.
“Không nên tạo kẻ thù.”
Vốn dĩ không phải là người biết lựa lời khi nói, nhưng hồi còn nhỏ thậm chí tôi còn thẳng thắn hơn bây giờ nhiều.
Vì bắt đầu làm thực tập sinh từ khi còn quá nhỏ nên tôi khá vụng về trong các mối quan hệ.
Khi chuẩn bị cho các buổi đánh giá theo nhóm, tôi hay góp ý với Choi Ho Seong, người chỉ nghĩ đến việc gian lận thay vì cố gắng hết mình, và đó cũng là lúc mâu thuẫn bắt đầu.
Sau đó, anh ta hăng say với việc gây chia rẽ thành viên rồi bị phát hiện, kết quả là bị công ty loại.
Vốn dĩ anh ta bị loại vì thành tích đánh giá hàng tháng quá tệ, nhưng việc Choi Ho Seong đón nhận chuyện đó như thế nào lại là chuyện khác.
Jin Se Hyun nuốt khan, nói.
“Hình như hyung ấy nhớ lại chuyện đó. Đột nhiên muốn xin lỗi vì chuyện trước đây.”
“Bây giờ á?”
Seo Ha Im nghiêng đầu, tiếp lời.
“Không phải từ lúc debut mà bây giờ sao, tự dưng vậy… Liệu có thật là muốn xin lỗi không?”
“Ừm. Hyung ấy bảo nếu có thời gian hãy gặp nhau một lần.”
Cả hai đang bận tối mắt tối mũi.
Nếu cố gắng sắp xếp thời gian có lẽ vẫn có thể làm được, nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.
Seo Ha Im đảo mắt, hỏi.
“Cậu có đi không?”
“Không. Tôi không biết anh ta có ý đồ gì.”
“Công nhận. Ý hay đấy.”
Nếu vì đối phương thành công nên muốn gây ấn tượng thì còn đỡ.
Nếu là kiểu người thực dụng như vậy thì không sao.
Nhưng.
Choi Ho Seong là người có chút đen tối. Anh ta thuộc kiểu người mang trong mình một thứ gì đó dính nhớp, nên Ha Im không muốn cho anh ta bất kỳ cơ hội nào.
“Nhìn là biết đang cố tìm cớ gì đó.”
“Chúng ta cũng chẳng có gì để bị bắt bẻ cả. Nhưng vẫn có chữ ‘nếu’ mà.”
“Đúng rồi. Đúng rùi.”
Có thể anh ta đã giăng bẫy rồi cũng nên.
Gật gật.
Jin Se Hyun bật cười trước lời luyên thuyên của Seo Ha Im, người nói rằng đừng làm chuyện mạo hiểm.
Nghĩ lại thì hồi còn là thực tập sinh của Doubles, đúng là ở đây có nhiều nhân vật phản diện thật.
Tôi đã chứng kiến rất nhiều kiểu người khác nhau.
Việc chỉ những thành viên tốt như thế này còn nán lại và thành lập nhóm cùng nhau, thật sự là chuyện cực kỳ kỳ diệu với tôi.
“Bỗng dưng thấy biết ơn ghê.”
Thật may mắn biết bao.
Jin Se Hyun nghĩ vậy rồi lấy điện thoại từ trong túi ra.
Tách tách-
Tôi gõ nhẹ lên lịch sử cuộc gọi đã kết thúc từ hôm qua, sau đó xóa luôn số điện thoại của Choi Ho Seong.
Nếu anh ta lại liên lạc, tốt hơn hết nên chặn luôn. Nếu tôi dao động, có lẽ anh ta sẽ cố bám víu cũng nên.
“Haa.”
Tiếng thở dài bật ra cùng lời nói yếu ớt.
“Hãy đi con đường của riêng mình…”
Đó là mối nhân duyên từ quá khứ xa xôi.
Tôi hy vọng sẽ không bị dính líu gì đến anh ta nữa.
* * *
ROYB đã thất bại.
Đó là sự thật không thể phủ nhận.
Hàng năm có vô số idol debut, phát hành album và thất bại, không có lý do nào đặc biệt cả.
Năng lực cá nhân không nhất định đảm bảo được sự thành công trên thị trường này.
Việc tan rã mà thậm chí còn chưa được biết đến tên tuổi là chuyện khá phổ biến đối với các nhóm nhạc nhỏ.
Công ty không có tiềm lực.
Người đại diện đã từ bỏ ROYB, dự định sẽ sớm cắt toàn bộ vốn đầu tư.
Ngay khi hợp đồng kết thúc, họ sẽ phải ra đường ngay lập tức.
“Chết tiệt.”
Vì không được học hành tử tế nên không biết phải làm gì. Tuổi cũng lưng chừng, giờ phải làm gì để kiếm sống đây.
Đi học đại học?
Hay đi xin việc khi không có bằng cấp gì?
Mỗi khi những thực tế tàn khốc ập đến, Choi Ho Seong lại nắm chặt tay.
Ánh mắt anh ta hướng về màn hình TV đặt ở phòng khách ký túc xá. Vừa hay chương trình phát sóng sân khấu [Every summer] của Stardust.
“Haa…”
Sao lại chọn đúng cái này để chiếu lại chứ.
Một giọng nói cáu kỉnh bật ra.
“Jaehyung à, tắt TV đi.”
“…Hyung ở gần hơn mà. Không có tay hay không có chân. Tự mà tắt đi.”
“……”
“Hễ Stardust xuất hiện là y như rằng nút báo động đỏ bị nhấn, cứ phát điên suốt.”
“Này.”
“Xin lỗi, xin lỗi. Em tắt cho~”
Người nói là em út của ROYB, người đã lẽo đẽo theo anh ta gọi hyung ơi, hyung à suốt từ hồi mới debut. Lúc đó thằng nhóc cũng có nét ngây thơ.
Giờ đây, khi hợp đồng sắp kết thúc, không có thành viên nào là không nhạy cảm cả.
Vốn dĩ bầu không khí ấm áp trong nhóm chỉ có thể duy trì khi mọi chuyện diễn ra tốt đẹp thôi.
Giống như Stardust.
Choi Ho Seong tự giễu cợt số phận của mình, nghiến răng ken két. Lời nói sắc bén tự động cất lên.
“Mấy thằng nhóc đó chắc giờ đầu óc đang toàn hoa…”
“Em không biết có phải toàn hoa không, nhưng chắc chắn họ đang đi trên con đường trải đầy hoa rồi. Ở công ty lớn, thậm chí còn đang thành công nữa chứ. Ha, ghen tị thật.”
Jaehyung thở dài rồi quay đi. Có vẻ không cố ý, nhưng đó là lời nói ngấm ngầm chọc tức Choi Ho Seong.
Jaehyung buột miệng hỏi.
“Hết hợp đồng hyung định làm gì? Em chắc là làm ở quán net thôi~ Có lẽ em có tài làm BJ đấy.”
“Đừng có lảm nhảm nữa, anh mày đang stress.”
“Ái chà, tại sao chứ. Chúng ta cũng phải kiếm sống mà.”
Lời nói thêm vào một cách càu nhàu có lẽ là lời thật lòng.
Vì đó là vấn đề đang ập đến ngay trước mắt họ.
ROYB đã lên chuyến tàu lao xuống dốc một cách không phanh. Điểm dừng chân cuối cùng là tan rã nhóm.
CEO đã bỏ rơi họ.
Không thể trách ông ấy được. Ông ấy cũng đã thua lỗ rất nhiều. Từ khi debut ông ấy từng cố gắng hỗ trợ nhóm bằng mọi cách, nhưng kết quả không được như mong đợi.
Tất cả các thành viên đều biết điều đó.
Giờ thì bọn họ phải rời khỏi cái giới này rồi.
Jaehyung toe toét nói thêm:
“Anh cũng làm chương trình với em đi. Thật lòng thì, biết đâu lại ăn khách thì sao?”
“Im đi.”
“Sao lại nổi giận nữa rồi…”
Cậu ta muộn màng liếc nhìn Choi Ho Seong rồi lẩm bẩm khe khẽ.
Choi Ho Seong không đáp lại, chỉ ôm lấy cái đầu đang đau nhức.
“Haa…”
Tuy đáng tiếc, nhưng… kẻ bị dồn vào đường cùng thường tìm kiếm đối tượng để oán hận.
Với Choi Ho Seong, đối tượng đó là Jin Se Hyun.
Từ hồi còn ở Doubles, mọi hành động của cậu ta đều ngứa mắt với anh, cuối cùng vì cái tên đó mà anh bị đẩy khỏi vị trí hát chính, bị loại, rồi debut thành idol ế ẩm ở một công ty nhỏ chẳng làm ăn được gì.
Nếu phải chọn ra điểm khởi đầu của tất cả những chuyện đó, thì không thể không nhắc đến Jin Se Hyun.
‘Ha. Tránh mặt tao cơ đấy…’
Cậu ta cũng biết rõ, nên đã thẳng thừng từ chối lời đề nghị chào hỏi đơn giản của anh.
Vậy thì…
“Jaehyung à.”
Choi Ho Seong hất cằm về phía màn hình TV rồi hỏi:
“Trong đám đó, ai trông dễ bắt nạt nhất?”
“Tự dưng vậy ạ?”
“Kiểu trông ngây thơ đến mức dễ bị lừa ấy.”
“Cái, cái đó thì…”
Anh cũng quen mặt Stardust. Tuy chưa từng trực tiếp nói chuyện, nhưng cũng đã lướt qua vài lần từ xa nên cũng biết mặt các thành viên.
Một cái tên bật ra từ miệng Jaehyung.
“Seo Ha Im?”
“Thằng đó không được. Anh cũng quen nó.”
“Vậy thì… Do Seo Han?”
Em út của Stardust.
Tuy không đến mức ngây thơ như Seo Ha Im, nhưng khuôn mặt non choẹt với đôi mắt tròn xoe trông khá dễ lừa.
Ánh mắt Choi Ho Seong hướng về màn hình.
Em út của nhóm. Một đứa trẻ còn chưa nếm trải mùi đời đang tươi cười rạng rỡ trong buổi phỏng vấn.
Choi Ho Seong nở một nụ cười nhạt rồi gật đầu.
“Ừ. Trông nó ngây thơ thật.”
Anh có tính toán riêng,
Một quân bài đủ để bóc lột rồi vứt bỏ.
* * *
Ding-
Điện thoại rung nhẹ.
Seo Han cúi đầu xuống kiểm tra tin nhắn hiện trên đầu màn hình.
– Tôi là Choi Ho Seong, người đã gặp cậu ở salon lần trước. Tôi có chuyện muốn nói liên quan đến Jin Se Hyun, cậu có thời gian không?
Người đã từng gặp thoáng qua ở salon.
Ngoài ra thì không có bất kỳ thông tin gì, lại liên lạc với tôi vì chuyện của Jin Se Hyun.
Nội dung này tôi cũng đã được nghe thoáng qua lần trước.
Có vẻ như có một vấn đề khá nghiêm trọng, và anh ta đề nghị sẽ kể chi tiết cho tôi, chuyện của thành viên cùng nhóm, biết trước khi có chuyện lớn xảy ra.
“Ừm.”
Seo Han dùng tay xoa bóp thái dương rồi mở tin nhắn.
Vừa định trả lời thì tin nhắn tiếp theo đã đến, ting-
– Tôi mong cậu sẽ đến gặp tôi mà không cho cậu ta biết.
“…Bảo thế đấy?”
Soạt.
Seo Han giơ màn hình về phía Jin Se Hyun và nói.
Rồi cười toe toét.
“Em nên trả lời thế nào ạ?”
Cho mình hỏi là nên đọc chương 177-178 ở đâu thế? Tại trong list chương không có, từ 176 nó bay thẳng đến 179 luôn.
Cảm ơn team dịch đã đọc bình luận của mình và updates 2 chương đó.
😊😊
Trời ơi toàn truyện mình thik, để đi cmt hết cho đủ bộ mới đc kkkkk. À ad có thầu lun manhwa của bộ này kh, siêu hóng🥰
Manhwa bộ này có nhà thầu rồi nhé, nhà Tart trừng đăng ở tủ sách xinh, tuy đã ngừng một thời gian nhưng có lẽ sốp ý sẽ comeback đấy ạ
À mình có thấy rồi, art đẹp lung linh nhưng bị thay đổi trình tự so vs novel rồi nên nhìu khi cũng cấn nhẹ🤣