Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 219
#219. Đang tận hưởng
[[On air] Đang xem live]
Seo Han ở nhóm thì hoàn toàn là em út chững chạc, nhưng…
Trước mặt anh trai thì lộ rõ là em út thật sự, sao mà đáng yêu thế ㅠㅠ
-Thật sự là nhìn từ bán kính 100km cũng thấy vibe em út kkkkkk Ngậm ngậm churos rồi lẽo đẽo theo sau anh trai cưng xỉu.
└ Á đù, tui chưa xem được live mà đọc text thôi cũng thấy cưng rồi lol
└ Viết “Ăn churos và kem” vào wish list nữa chứ kakakakakaka. Vẫn còn bé lắm á….
└ Oa… Cưng xỉu luôn á ㅠㅠ ㅠㅠ
– Em út hamster không chỉ sợ nhà ma mà còn sợ cả tàu lượn siêu tốc và trò nhảy tự do nữa… Note lại….
└ Nhìn không giống nhưng thật ra lại nhát gan.
└ Thật ra đến mức này thì là quá nhát gan rồi còn gì.
└ Hahahahahahahaha
└ Hình như là không có gì không sợ ấy.
– Seo Han sau khi đi tàu lượn siêu tốc thì run bần bật lmao. Anh trai nhìn với ánh mắt không hiểu nổi nhưng vì em út thật sự sợ nên đã cool ngầu dẫn đến tiệm churos rồi dúi cho một cây.
└ Anh trai tsundere….
└ Ăn xong tự dưng tâm trạng lại vui vẻ trở lại liền.
└ Seo Han àkㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Em thật sự là em bé hả????
[[On air] Lúc vòng cuối Dự Án có xem video gửi gắm]
Lúc đó thấy hai người không thân thiết lắm (+Seo Han cũng nói vậy)
Mà chemistry trên sóng đỉnh thật sự.
Trong số tất cả những người tồn tại thì hình như PD Do là người trêu chọc Do Seo Han giỏi nhất kakakakaka
– Thì là người hiểu rõ hamster mà….
└ Chuẩn luôn, ba điều được chọn ra không có gì để chê.
└ Điểm yếu của hamster được quan sát từ nhỏ ㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
– Tui có chị em ruột ngoài đời nên biết, nếu thật sự không ưa nhau thì sẽ không thèm nói chuyện luôn á.
└ Má kkkkkkkkkk
└ Cái này đúng.
– Tui thấy cái này còn buồn cười hơn nè, biết là sợ nhà ma nhất nhưng vì quay phim lên hình không ổn nên thôi ㅋㅋㅋㅋ
└ Quá… vibe PD luôn á.
└ Hình như người này là PD của “A Boy’s Dream” đúng không?
└ Giờ tui mới biết!
└ Thiệt luôn… Ghê vậy
[[On air] Ghen tị với gen của gia đình hamster]
Anh trai cũng đẹp trai nữa….
Cực phẩm.
– Ừm… Gương mặt này mà làm người bình thường thì phí quá, đúng chuẩn diễn viên.
└ WOW, công nhận….
└ Chuẩn diễn viên thiệt.
└ Hai người giống nhau ghê, mà chắc do tuổi tác nên khí chất khác hẳn, anh trai ra dáng người lớn…
└ Ra dáng người lớn Lol
– Cả hai anh em đều đẹp trai lại thành công nữa, chắc ba mẹ no bụng luôn quá ㅋㅋㅋㅋ Anh thì học khoa báo chí ĐH Hàn Quốc, em thì làm idol….
└ ĐH Hàn Quốc ạ…?
└ À đúng rồi, PD phải học giỏi lắm mới vào được…
– Tui chưa được thấy mặt mẹ, chắc là xinh lắm ㅠㅠ
└ Mẹ chồng tui ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
└ Do Seo Han cưới em đi!!!
└ Seo Han thì để người trên rước đi, còn tui thì với anh trai….
└ Tui cũng thích người lớn hơn là người nhỏ tuổi nên xin phép xếp hàng….
.
.
.
Vào khoảng thời gian chương trình phát sóng, cả nhóm đang bận rộn thu âm.
Studio âm nhạc ở New York.
Từ ngoài cửa, những cột nhà lộng lẫy đã thu hút ánh nhìn.
Quy mô còn lớn hơn cả studio mà tôi thường đến ở Seoul. Đến mức này thì bảo là đài truyền hình tôi cũng tin đó?
“Oa….”
Đi qua hành lang, chúng tôi tiến sâu vào bên trong.
Vừa bước chân vào phòng thu mà Doubles đã thuê, Elson đã chạy ào đến từ đằng xa.
“Ồ!”
Khác với chiếc áo thun xộc xệch, mái tóc được chải chuốt gọn gàng. Người đàn ông với vẻ ngoài vui vẻ chào hỏi.
“Tôi là Elson Tellmore.”
Dù nói là đã làm việc thâu đêm nhưng trông vẫn rạng rỡ.
Ấn tượng khác hẳn với hình ảnh mà tôi nhớ về anh trên truyền thông.
Elson Tellmore tham gia làm giám khảo trong một chương trình sống còn về âm nhạc của BBC, hoạt động phát sóng khá sôi nổi, và từ ngữ luôn đi kèm với anh là “khó tính”.
Nhà sản xuất khó tính và đáng sợ.
Gương mặt toát lên vẻ dày dặn kinh nghiệm, giọng điệu sắc bén như thể không có một kẽ hở nào.
Thời gian đã biến anh thành như vậy sao.
Không thể tìm thấy hình ảnh đó ở Elson Tellmore thời nghiệp dư.
Ngược lại, bầu không khí mà tôi có thể cảm nhận được từ người đàn ông trước mặt là… kiểu nhân viên văn phòng bình thường của Mỹ.
Kang Si Woo mỉm cười và đưa tay ra bắt.
“Rất vui được gặp anh. Tôi là Kang Si Woo của Stardust.”
“Tôi biết. Leader! Tôi đã xem video của cậu!”
Tôi cũng chen vào nói.
“Em là Do Seo Han. Rất vinh dự khi được làm việc cùng anh.”
“Ồ!”
Không phải nói suông mà là thật lòng.
Tôi chỉ buột miệng nói vì nghĩ không biết đến bao giờ mới có cơ hội làm việc với bậc thầy của Billboard, nhưng khuôn mặt của Elson Tellmore bỗng bừng sáng.
“…?”
Ngay sau đó, một tràng tiếng Anh như súng liên thanh tuôn ra.
Tôi nghe hiểu được kha khá, nhưng tốc độ hơi nhanh.
Anh ấy đang nói gì vậy… Thật ra… tôi không hiểu lắm!
May mắn thay, Cha Seong Bin đã nghe hiểu, anh thì thầm vào tai tôi.
“Anh ấy bảo anh ấy mới là người vinh dự hơn. Hơn rất nhiều, thật sự, vô cùng, vinh dự nhất trên đời.”
“À.”
“Anh ấy bảo đã xem video nhảy của em. Cũng hơn rất nhiều, thật sự, vô cùng, tuyệt vời nữa.”
“Hình như anh ấy thích dùng nhiều từ bổ nghĩa ha….”
“Và còn bảo em đẹp trai nữa. Chúc mừng em, Seo Han.”
“Haha….”
Dù sao thì cũng là lời khen nên tôi cười gượng và gửi lời cảm ơn.
Trong khi đó, Seo Ha Im đứng bên cạnh từ nãy đến giờ chỉ im lặng cười tươi.
Bình thường thì anh trai sẽ không ngừng líu lo khi gặp ai đó….
“Khó quá.”
Hình như anh ấy bị chùn bước trước vibe của người bản xứ.
Nhưng dù sao thì khi bắt tay vào làm việc cũng sẽ có thông dịch viên.
Trước đó thì chúng tôi nên rút lui một chút.
Đằng kia là cuộc họp của các nhà sản xuất mà.
“Tôi đã nghe về hướng biên khúc qua email. Tôi nghĩ nên thu âm theo bản đã chỉnh sửa.”
Trong khi Cha Seong Bin đang trò chuyện với Elson Tellmore bằng tiếng Anh lưu loát, thì một định hướng nhất định đã được quyết định.
Trong lúc đó, tôi cầm lấy USB và cùng Seo Ha Im đi ra ngoài.
“Nghe thử xem sao?”
Tôi khó mà theo kịp những cuộc trò chuyện chuyên môn của các nhà sản xuất, nên hãy cố gắng cảm nhận bằng cảm giác vậy.
Tôi cắm USB vào máy tính và lấy các file bên trong ra.
“Cha Seong Bin & Tellmore_Cuối cùng” là file mà chúng tôi đã mang từ Hàn Quốc đến.
Seo Ha Im tròn mắt hỏi.
“Seo Han à, em nghe thử chưa?”
“Sau bản demo thì đây là lần đầu em nghe.”
Bắt đầu từ file demo của Cha Seong Bin, đây là kết quả sau khi hợp tác với Elson Tellmore.
Không biết giờ nó sẽ ở trạng thái nào đây.
Tôi tò mò.
Click-
Vừa nhấn vào file âm thanh thì phần intro đã vang lên ngay lập tức.
Tôi đeo tai nghe vào bắt đầu thưởng thức âm nhạc.
Âm thanh synthesizer lung linh được trải trên nền, kết hợp với nhịp điệu thời thượng đặc trưng của Cha Seong Bin.
Đây là phần mà tôi chưa từng nghe thấy trong bản demo.
“Phần intro thay đổi khá nhiều nhỉ…?”
Đã thay đổi khá nhiều đến mức tôi nghĩ là lật đổ hoàn toàn bản cũ.
“Ổn đấy chứ.”
Cùng với cảm nhận đó, tôi khẽ nhắm mắt lại….
Và.
Cuối cùng, khi bài hát chạm đến đoạn cao trào, tôi mở to mắt.
Vì nó hay hơn tôi nghĩ rất nhiều.
“Ơ?”
Sự build-up đầy đặn. Phong cách verse thường được sử dụng trong các bài hát pop, được hòa quyện một cách hoàn hảo với màu sắc của Stardust.
Phần điệp khúc vừa gây nghiện vừa mang tính đại chúng.
Đây là phong cách có thể thành công cả ở trong nước lẫn nước ngoài.
Tôi đã vô thức thốt ra một câu đầy chắc chắn.
A.
“Bản này được đấy.”
* * *
Thứ tự thu âm đầu tiên là của tôi.
Được chính Elson Tellmore chỉ đạo.
Tôi hơi căng thẳng vì anh ấy nổi tiếng là người có đôi tai vô cùng khó tính….
Nhưng bất ngờ thay, tôi lại nhận được lời khen.
“Giọng hát rất hay.”
Elson Tellmore giơ ngón cái lên và cười.
“Chất giọng trầm ấm hòa quyện với ca khúc này quá tuyệt vời. Cảm xúc cũng tốt, nhịp điệu cũng khớp hoàn hảo. Ta thử luyến láy nhẹ phần đầu ‘every summer’ khi vào bài xem sao nhé?”
Nếu là sau này thì không biết, chứ ở thời điểm hiện tại, Elson Tellmore vẫn là một tay mơ chính hiệu.
Kinh nghiệm chỉ đạo thu âm giọng hát chắc cũng chưa từng có.
Nhưng thật ngạc nhiên, anh ấy có cảm âm tốt.
Hay là cảm âm bẩm sinh trời phú?
Cứ nghe theo ý kiến của Tellmore là lại có sản phẩm mới tuyệt vời ra đời.
Nhờ vậy mà tiến độ thu âm nhanh hơn dự kiến.
“Mọi người vất vả rồi, cảm ơn ạ!”
Lượt của tôi, lượt đầu tiên, kết thúc sớm hơn tôi nghĩ.
Nghe lại thành phẩm, tôi thấy khá là ưng ý.
“Ồ, phong độ của Do Seo Han tăng cao đấy!”
Tôi đập tay với Cha Seong Bin rồi đi ra.
Có lẽ ngày mai sẽ có thêm phần cần thu âm bổ sung, nhưng hôm nay thì đến đây là xong.
Về khách sạn nghỉ ngơi thôi.
Ngay lúc tôi bước ra khỏi phòng thu âm.
Viuu-
Điện thoại trong túi rung lên.
Cuộc gọi nhỡ hiện tên anh trai.
Có vẻ như lúc đang thu âm nên tôi đã không để ý.
‘Ừm, có chuyện gì vậy nhỉ?’
Anh ấy biết rõ là tôi đang làm việc ở nước ngoài, chắc hẳn có lý do mới gọi điện.
Không biết có chuyện gì xảy ra ở Hàn Quốc không, điều đó khiến tôi nuốt khan.
Tút tút-
Tiếng chuông ngắn vang lên rồi tắt.
– Alo. Seo Han à.
Anh trai bắt máy.
“Có chuyện gì vậy?”
– À. Không, không có gì đâu.
Tôi hơi lo lắng nhưng có vẻ không có chuyện gì lớn xảy ra.
Tôi ra hành lang studio nghe điện thoại cho thoải mái.
– Anh gọi vì chuyện chương trình.
Tôi đoán là vì dư luận của chương trình đã lên sóng dạo gần đây.
Tôi ở nước ngoài nên không xem kỹ được, nhưng có vẻ phản ứng khá tốt.
– Phản ứng của chương trình tốt lắm ạ?
– PD Yoo cứ nài nỉ anh tham gia thêm vài tập nữa.
“À. Chương trình đó theo mùa mà, nhỉ?”
Dù sao cũng là người cùng công ty nên chắc anh ấy khó từ chối.
Nếu lịch trình của tôi thoải mái, ừm, thật ra cũng không sao.
Vấn đề là anh trai tôi…
Tôi hỏi lại bằng giọng bình thản.
“Còn anh thì sao?”
– Anh thì… ừm… không biết nữa.
Việc bị người khác nhận ra không phải lúc nào cũng tốt đẹp.
Có lẽ anh đã chọn con đường này mà không hề chuẩn bị tinh thần cho việc đó, nhưng chắc chắn trong hai tuần qua đã có nhiều chuyện bất tiện.
“Mọi người nhận ra anh nhiều lắm hả?”
– Ừ. Anh còn phải chuyển tài khoản SNS sang chế độ riêng tư nữa đấy.
Tôi không biết anh ấy có dùng SNS.
Có vẻ như sau khi chương trình phát sóng, lượng người theo dõi tài khoản của anh ấy tăng đột biến.
Do Seo Jun mà tôi biết không phải là kiểu người thích thú với những chuyện như vậy.
Thậm chí có khi anh ấy còn thấy phiền phức ấy chứ.
Từ bên kia đầu dây, giọng nói khô khan vang lên.
– Họ còn bảo anh trả lời câu hỏi nữa, anh cũng trả lời rồi.
“Hả?”
Hỏi gì đáp nấy, một tính năng trên SNS.
Thỉnh thoảng chúng tôi cũng dùng nó để giao tiếp trên tài khoản chính thức…
“Anh làm cái đó á?”
– Khó lắm… nên anh bỏ rồi.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, anh vừa thấy phiền phức vừa không bỏ lỡ việc giao tiếp.
– Ai cũng khen anh đẹp trai. Anh vừa thấy ngại vừa thấy cảm ơn.
“À…”
– Nhưng mà anh…
Ực.
Tôi nghe thấy tiếng nuốt nước bọt từ bên kia đầu dây.
-…có đến mức đó không?
“Gì cơ?”
Tôi đang nghe anh trai nói mà không suy nghĩ gì, đến lúc này mới cảm thấy có gì đó không ổn.
– Anh thấy phiền phức nhưng tham gia thêm một lần nữa cũng không tệ nhỉ…
Vậy đó.
Tôi có một linh cảm chẳng lành.
Miệng thì nói là thấy phiền phức, thấy gượng gạo…
– À. Hay là vẫn hơi khó.
– Nhưng mà một lần thì…
Chắc chắn rồi.
Cái ông anh này… đang tận hưởng điều đó!!
Cho mình hỏi là nên đọc chương 177-178 ở đâu thế? Tại trong list chương không có, từ 176 nó bay thẳng đến 179 luôn.
Cảm ơn team dịch đã đọc bình luận của mình và updates 2 chương đó.
😊😊
Trời ơi toàn truyện mình thik, để đi cmt hết cho đủ bộ mới đc kkkkk. À ad có thầu lun manhwa của bộ này kh, siêu hóng🥰
Manhwa bộ này có nhà thầu rồi nhé, nhà Tart trừng đăng ở tủ sách xinh, tuy đã ngừng một thời gian nhưng có lẽ sốp ý sẽ comeback đấy ạ
À mình có thấy rồi, art đẹp lung linh nhưng bị thay đổi trình tự so vs novel rồi nên nhìu khi cũng cấn nhẹ🤣