Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 195
#195. Không ai trên đời này đáng tin cả
Nơi để lựa chọn giữa tin tưởng hay phản bội.
Kang Si Woo ngồi trong một phòng họp nhỏ ở cuối hành lang tầng hai.
Một không gian riêng tư, nơi những lời nói không thể lọt ra ngoài tai các thành viên khác.
Đôi mắt anh sáng rực lên trước sự lựa chọn.
“Kang Si Woo, cứ thoải mái lựa chọn nhé.”
Trước mặt anh là hai tấm card: tin tưởng và phản bội.
Dù có đổi ý thì cũng không thể thay đổi quyết định giữa chừng.
“Khó nghĩ thật…”
Kang Si Woo vuốt cằm và lẩm bẩm.
Nếu số người chọn tin tưởng nhiều, chắc chắn bên đó sẽ có lợi hơn.
Vì chỉ cần cả đội tin tưởng kiếm đủ năm vé là có thể thoát ra ngoài.
Nhưng…
“Mấy đứa trong đội tôi giỏi phản bội lắm.”
“Phụt.”
Kang Si Woo hiểu rõ các thành viên trong đội của anh.
Nhân viên đoàn làm phim cố gắng nhịn cười và hỏi một cách thận trọng.
“Bạn nghĩ ai sẽ phản bội?”
Tổ sản xuất đã tạo ra tình huống để ít nhất một người phải phản bội.
Nếu vậy, sẽ có một số ứng cử viên sáng giá cho việc phản bội…
Kang Si Woo suy nghĩ một lúc rồi thốt ra tên một người.
“Cứ cho là Cha Seong Bin đi.”
Anh cả của chúng ta.
“Tôi nghĩ anh ấy sẽ là người phản bội đầu tiên.”
Anh ấy lúc nào cũng đáng tin cậy trong những việc như thế này.
Nhân viên đoàn làm phim bật cười trước giọng điệu bình thản của Kang Si Woo.
“À, vậy là Seong Bin vốn dĩ giỏi phản bội đúng không?”
“Vì tôi thấy anh ấy không đáng tin cho lắm.”
Vậy ứng cử viên tiếp theo là ai?
Kang Si Woo gõ ngón tay lên bàn, nói tiếp.
“Ha Im cũng vậy… Tôi có cảm giác là em ấy sẽ cho rằng nếu phản bội thì sẽ vui hơn, kiểu người luôn thích thú khi phản bội ấy.”
Ha Im, người thích thú với trò chơi, luôn chọn hướng vui vẻ.
Tôi chắc chắn rằng em ấy sẽ rất phấn khích sau khi chơi xỏ các thành viên khác.
“Jin Se Hyun. Anh chàng này cũng là ứng cử viên sáng giá cho việc phản bội. Nghĩ đi nghĩ lại, nhóm này không có ai đáng tin cả.”
Nếu buộc phải chọn ra người đáng tin cậy nhất…
Có lẽ là Ha Jun Seo và Seo Ian.
Và.
“Seo Han ngoan lắm.”
Kang Si Woo gật đầu, lẩm bẩm.
Anh vẫn luôn là leader tin tưởng tuyệt đối vào cậu em út.
Nhân viên đoàn làm phim cười toe toét và hỏi.
“Lựa chọn của Si Woo sẽ là gì?”
Bàn tay anh đang do dự trên hai thấm thẻ.
Anh đã suy nghĩ khá nhiều, nhưng tâm trí anh đã nghiêng về một phía ngay từ trước khi vào phòng họp.
“Tôi sẽ chọn cái này.”
Một leader có trách nhiệm đương nhiên phải chọn tin tưởng rồi.
.
.
.
Cùng lúc đó, có một người khác cũng đang đưa ra những suy đoán tương tự.
Cha Seong Bin liếc nhìn camera tuyên bố.
“Seo Han chắc chắn sẽ phản bội.”
“Tại sao?”
“Vì em ấy có tướng phản bội.”
Cha Seong Bin lắc đầu nói thêm.
“Nhìn đôi mắt nghiêm túc đang thèm muốn hạt hướng dương kia đi. Seo Han của chúng ta rất ngoan ngoãn, nhưng trước mặt đồ ăn, em ấy sẽ phản bội các anh ngay.”
“Vậy Cha Seong Bin có chọn tin tưởng không?”
“À.”
Cha Seong Bin vuốt cằm trong khi cười toe toét.
“Nhưng mà suy đoán của tôi có thể sai mà~”
“Hả?”
“Hừm, có khi nào những thành viên ngoan ngoãn của chúng ta đều chọn tin tưởng không? Sau đó, cả đám cùng nhau đi ăn salad~ Nếu vậy, tôi cũng không phải không thể.”
Sao tự dưng lại nói dài dòng thế.
“À. Thực ra tôi cũng muốn chọn tin tưởng lắm… Nhưng chương trình cũng cần có phân cảnh riêng chứ.”
Cha Seong Bin đưa ra đủ loại lý do rồi kết luận một cách vui vẻ.
“Tôi sẽ phản bội~”
Và.
“Tôi cũng phản bội!”
Đúng như dự đoán của Kang Si Woo, Seo Ha Im, một nhân vật quan trọng, cũng chọn phản bội.
“Vì thấy nó vui!”
Đúng là leader đích thực, thậm chí còn đoán đúng cả lý do.
Đội ngũ sản xuất thực sự ngưỡng mộ khả năng phán đoán của Kang Si Woo.
“Hihi, chơi xỏ sau lưng thú vị lắm. Chưa gì mà cảm giác hồi hộp đã ập đến rồi!”
Seo Ha Im cười tươi và cầm tấm thẻ phản bội lên.
Phản bội và phản bội, chỉ có phản bội tràn ngập trong Stardust.
Tiếp theo, lựa chọn của các thành viên khác lần lượt kết thúc.
Cuối cùng, Seo Han, người mà Kang Si Woo tin tưởng nhất, bước vào phòng họp.
“Cái này là gì ạ?”
Vừa nhìn thấy những lá bài trên bàn, hai mắt Seo Han đã mở to.
Seo Han liếc nhìn xung quanh rồi ngồi xuống ghế.
“À, phải chọn thẻ ạ.”
“Xin hãy chọn giữa tin tưởng và phản bội. Không thể thay đổi thẻ giữa chừng.”
“Seo Han ngoan lắm.”
Nhân viên đoàn làm phim nhớ lại những lời mà Kang Si Woo đã nhấn mạnh đến năm, sáu lần, và chờ đợi sự lựa chọn của Seo Han.
Ánh mắt của Seo Han nhìn chằm chằm vào hai lựa chọn.
“Ưm…”
“Bạn sẽ chọn gì?”
Thật bất ngờ, cậu ấy không mất nhiều thời gian để suy nghĩ.
“Em sẽ chọn ‘phản bội’. Vì em nghĩ mọi người đều chọn cái này.”
“Hả, những thành viên khác cũng ư?”
“Vâng. Chắc chắn luôn.”
Không thể không chạy theo xu hướng.
Cậu em út nhanh nhạy. Seo Han không do dự mà cầm lấy lá bài.
‘Seo Han ngoan lắm.’
‘Seo Han ngoan quá trời.’
‘Seo Han thì…’
Nhân viên đoàn làm phim có cảm giác như đang nghe thấy giọng nói da diết của Kang Si Woo văng vẳng bên tai.
* * *
“Tổng cộng có bốn người chọn cùng một lựa chọn ạ?”
Tin tức mà tổ sản xuất thông báo sau mười phút bắt đầu nhiệm vụ thật sự gây sốc với tôi.
Mắt Seo Han mở to, hỏi lại.
“Là bốn người đó sẽ thoát ra nếu thành công sao ạ?”
“Vâng, đúng ạ!”
“Wow…”
Tin tưởng và phản bội. Tôi không biết các thành viên khác đã chọn gì, nhưng nếu cứ như thế này thì có vẻ phức tạp đấy.
“Vì vậy, đây sẽ là sự phản bội thật sự.”
Đội tin tưởng sẽ được thoát ra nếu hoàn thành nhiệm vụ.
Còn nếu chỉ có ba người hoàn thành thôi thì đội phản bội vẫn còn có cơ hội. Tuy nhiên khi đó, người chọn phản bội sẽ gặp bất lợi.
Vì vậy, tôi buộc phải phải ngăn cản đối phương hoàn thành nhiệm vụ bằng bất cứ cách nào. Trong lòng tôi cảm thấy lo lắng.
“Hộp nhiệm vụ ở đâu?”
Seo Han nhanh chóng chạy quanh văn phòng để tìm hộp nhiệm vụ. Không lâu sau, cậu ấy gặp Ha Jun Seo.
Seo Han đang chăm chú tìm kiếm quanh tủ đựng đồ thì quay đầu lại khi nghe thấy tiếng nói vang lên từ phía sau.
“Seo Han à, em đang tìm gì vậy?”
“Giật cả mình.”
Tôi vẫn chưa tìm thấy gì cả.
Seo Han chỉ về phía cuối hành lang một cách bình thản và hỏi.
“Anh đã tìm hết chỗ đó rồi ạ?”
“Ừ, không thấy gì cả.”
“Vậy chắc không phải ở đó rồi…”
Liếc mắt.
Lúc đó, Ha Jun Seo, người đang cẩn thận quan sát hành động của Seo Han, thận trọng hỏi.
“Seo Han à, em ở đội tin tưởng phải không?”
“Em đã chọn tin tưởng ạ.”
“Thật sự?”
Ha Jun Seo suy nghĩ một lúc rồi vuốt cằm hỏi.
Khác với Kang Si Woo, anh ấy có vẻ khách quan hơn một chút.
“Anh thấy nghi ngờ quá.”
“Em thực sự ở đội tin tưởng mà. Anh nghĩ kỹ mà xem.”
“Nghĩ gì?”
“Về sự lương thiện của em…?”
“…Chà.”
Seo Han né tránh ánh mắt của Ha Jun Seo và nói một cách tự nhiên.
‘Anh ấy, chắc chắn đã chọn tin tưởng.’
Tôi quyết định nói lảng tránh trước đã.
Tuy nhiên, ánh mắt nghi ngờ của Ha Jun Seo vẫn không hề giảm bớt chút nào, cho đến khi bị gián đoạn bởi tiếng ồn từ phòng họp bên cạnh.
“Không được vào đó!”
“PDnim! Seo Ha Im đang lục bàn làm việc của người khác!”
Giọng nói của Cha Seong Bin và Seo Ha Im.
Cả hai đang làm gì ở đó vậy?
“Ahahaha! Bạn không được mở bàn làm việc ra đâu.”
“Trong này có hộp nhiệm vụ không anh?”
“Sao mà có được!”
“Ôi trời, đó là bàn làm việc của trưởng phòng chúng tôi đấy…”
“Hờ. Trưởng phòng! Có hộp bút chì dễ thương quá đi!”
Trời ạ.
Hai người đó đang làm cái gì thế kia?
Thấy cả hai dường như có dấu hiệu phá hoại tài sản, Ha Jun Seo vội vàng bước tới.
“Seo Han, lát gặp lại nhé.”
“Em sẽ đi tìm ở chỗ khác.”
Sau khi tìm kiếm một vài phút.
“A!”
Seo Han đã tìm thấy hộp nhiệm vụ ở gần đó, bên cạnh chậu cây ở hành lang.
Một chiếc hộp màu đỏ nhỏ cỡ điện thoại di động.
Có lẽ có thẻ nhiệm vụ bên trong.
Seo Han liếc nhìn xung quanh, cẩn thận lấy mảnh giấy nhiệm vụ ra.
“Nhiệm vụ hợp tác?”
[Nhiệm vụ hợp tác]: Cùng thành viên của đội tin tưởng thực hiện thử thách nhảy.
‘Team jargon không phải dạng vừa…’
Vì yêu cầu của nhiệm vụ hợp tác này quá rõ ràng, tôi nghĩ tôi buộc phải dụ được một người để thực hiện.
“Hừm.”
Mặc dù Ha Jun Seo vẫn ở gần tôi, nhưng trong tình huống anh ấy đang nghi ngờ tôi, chắc chắn sẽ không dễ dàng thực hiện thử thách nhảy này.
Trong tình huống này, người tôi có thể nhờ vả được là…
“A!”
Seo Ian vừa tìm thấy hộp nhiệm vụ ở đằng xa.
Đôi mắt Seo Han sáng lên.
* * *
“Seo Han à, em chắc chắn em đã chọn tin tưởng chứ…?”
“Đúng vậy ạ. Chắc chắn ạ.”
“Anh cũng ở đội tin tưởng! Chúng ta cùng giúp nhau làm nhiệm vụ nhé?”
Tuy sử dụng kịch bản tương tự như đã dùng với Ha Jun Seo.
Nhưng may mắn là anh này lại ít cảnh giác hơn Ha Jun Seo.
Tôi bình thản kể lại nội dung nhiệm vụ.
“Nhiệm vụ của em là thử thách nhảy. Vì là nhiệm vụ hợp tác nên phải làm cùng nhau. Em nghĩ mấy anh khác đã chọn phản bội nên…”
“Thử thách nhảy?”
“Đây. Thử thách nhảy cùng thành viên của đội tin tưởng…”
Vì sợ anh ấy không tin, tôi đã cho anh ấy xem cả nội dung của mảnh giấy nhiệm vụ.
May mắn, Seo Ian cực dễ dàng mắc bẫy.
“Anh, mình cùng làm nhé?”
“Ừm. Anh sẽ mua cho em một món ở quán cà phê tầng 1.'”
“Đi nhanh nào.”
Nếu không phải nhiệm vụ hợp tác thì tôi không nhất thiết phải xin đội tin tưởng giúp đỡ, tôi cho rằng việc nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ của mình sẽ hợp lý hơn.
“Cảm ơn em đã cho anh cùng làm nhiệm vụ!”
“Em mới là người phải cảm ơn anh.”
“Đội tin tưởng… Cố lên!”
“Cố lên!”
Nhờ vậy, tôi được uống một ly nước cam mát lạnh ở quán cà phê tầng 1 và còn hoàn thành cả thử thách nhảy nữa.
“Yeah.”
Quả nhiên là người ngây thơ…
Anh Ian, là thiên thần nhỉ?
Tôi suýt cảm động đến bật khóc vì anh ấy đã giúp tôi làm nhiệm vụ mà không hề nghi ngờ.
Dù sao thì, không phải anh ấy nên nghi ngờ tôi dù chỉ một tí xíu sao?
“Cảm ơn Ian hyung.”
Tôi quay lại hành lang và nói nhỏ với camera.
“Nhờ anh mà em đã có thể đi đổi vé rồi.”
Sau đó, tôi vội vã đi đến tầng 3.
Tôi đến trước quầy bán vé, nơi các nhân viên đội tự sản xuất đang chờ, cũng là nơi mà tôi đã chọn thẻ tin tưởng hay phản bội lúc bắt đầu quay.
Cạch-
“Em đã hoàn thành một nhiệm vụ ạ.”
Vừa mở cửa ra, nhân viên đã nói với ánh mắt ngạc nhiên.
“Ô, nhanh vậy? Bạn đến sớm quá đấy.”
“Em đã tìm được một người hỗ trợ đắc lực.”
Thiên thần ngây thơ của đội tin tưởng của chúng ta.
Sao anh có thể sống sót trong thế giới đầy khắc nghiệt này với sự ngây thơ như vậy chứ?
“Người hỗ trợ?”
“Vâng. Anh ấy ngây thơ còn tốt bụng!”
Tôi thấy anh ấy có vẻ sẽ giúp đỡ tôi làm cả những nhiệm vụ tiếp theo.
Tại anh ấy cực kỳ tin tưởng tôi mà.
“Đây là video thử thách nhảy của em.”
Một sự thành công hoàn hảo, không có gì phải bàn cãi.
Tôi nở một nụ cười mãn nguyện khi đưa video đã quay cho nhân viên xem.
Nhưng.
Không hiểu sao, biểu cảm của nhân viên lại rất kỳ lạ.
“Ừm. Nhiệm vụ của anh Seo Han là…”
Nhiệm vụ?
[Nhiệm vụ hợp tác]: Cùng thành viên của đội tin tưởng thực hiện thử thách nhảy.
“Không phải nó đây sao?”
“Nhiệm vụ thất bại!”
“Hả?”
Không. Vấn đề phát sinh ở đâu?
Tôi đảo mắt và hỏi lại.
“Sao… sao lại thất bại?”
“Có một phần không đáp ứng được điều kiện của nhiệm vụ!”
Hở?
Tôi đã hoàn thành toàn bộ yêu cầu của thử thách nhảy rồi mà.
Có một điều kiện tiên quyết…
‘Cùng với thành viên của đội tin tưởng.’
Tôi chớp mắt, bắt đầu suy nghĩ.
“Lẽ nào.”
Đầu óc tôi bắt đầu quay cuồng.
Chỉ có một khả năng đó thôi.
Chậc, tôi không thể thốt nên lời.
“Không thể nào, anh ấy thật sự đã chọn phản bội ư?”
“Thất bại!”
“Chờ… Chờ một chút!”
“Thất bại!!”
Wow, Seo Ian.
“Anh ấy lừa em mà không hề chớp mắt!”
Cảm giác bị phản bội này có thật không vậy?
Tôi không biết phải nói gì vì quá sốc.
“Anh ấy có thể đi đóng phim được đấy. Thật sự không ngờ tới…”
Tôi bị sốc mạnh nhất trong đời kể từ khi ra mắt.
Anh Ian ngây thơ mà lại làm thế á…
“Em cảm thấy đây là lần bị phản bội lớn nhất trong mười chín năm cuộc đời của mình.”
Ngay lúc đó, cánh cửa phòng họp mở ra một cách đầy bất ngờ.
“Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ và đến…”
Một khuôn mặt e dè bước vào để đổi vé.
Seo Ian vừa nhìn thấy tôi liền lùi lại.
“Anh, lại đây.”
“……!”
“Đừng có chạy!”
Không có ai trên đời này đáng tin cả.
Cho mình hỏi là nên đọc chương 177-178 ở đâu thế? Tại trong list chương không có, từ 176 nó bay thẳng đến 179 luôn.
Cảm ơn team dịch đã đọc bình luận của mình và updates 2 chương đó.
😊😊
Trời ơi toàn truyện mình thik, để đi cmt hết cho đủ bộ mới đc kkkkk. À ad có thầu lun manhwa của bộ này kh, siêu hóng🥰
Manhwa bộ này có nhà thầu rồi nhé, nhà Tart trừng đăng ở tủ sách xinh, tuy đã ngừng một thời gian nhưng có lẽ sốp ý sẽ comeback đấy ạ
À mình có thấy rồi, art đẹp lung linh nhưng bị thay đổi trình tự so vs novel rồi nên nhìu khi cũng cấn nhẹ🤣