Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 190
#190. Em ấy mới sinh ra hôm qua
Dusty Kim Hyun Ah đang nằm thoải mái trên ghế sofa, tay cầm chặt điều khiển từ xa.
Hôm nay là ngày nhóm Stardust biểu diễn ca khúc phát hành trước trên Music Bank.
Tôi đang ung dung xem các nhóm khác biểu diễn, chỉ chờ tới lượt mấy đứa nhà tôi xuất hiện.
“Xem gì đấy?”
Phịch—
Một kẻ không mời mà đến lao ầm xuống ghế sofa, phá tan bầu không khí yên bình.
Thằng ranh cầm theo bịch snack ăn dở, vừa vào phòng đã làm rác bay tung toé – chính là em trai tôi.
Nó quay qua nhìn TV bằng bộ mặt vô cảm.
“À, đang xem mấy idol nhảy loi choi hả.”
“Loi choi cái đầu mày…”
Dùng từ ngữ lẫn ngữ điệu đều thiểu năng…
Tôi nhăn mặt chửi thề.
“Này, cút đi.”
“Em nói đúng mà. TV của riêng chị chắc?”
“Tao coi trước!”
“Sắp đến lượt nhóm nữ à? Vậy xem thử phát.”
“Biến. Tới lượt nhóm tụi chị rồi.”
Tôi cáu lên, giọng đầy bực bội.
Lúc này mà còn cãi nhau vì mấy chuyện vớ vẩn thì đúng là phí thời gian.
May mà MC của Music Bank – Eunji, với MC đặc biệt là Do Seo Han – xuất hiện với băng đô đáng yêu, khiến khuôn mặt tôi bừng sáng lần nữa.
“Tiếp theo là sân khấu Thicket của Stardust!”
“Sao tên bài chủ đề lại là ‘Bụi rậm’ được? Á!”
Bốp—
Đến đây thì thằng em trai láo lếu đã ăn trọn cú đá của tôi.
Câu “câm mồm” suýt bật ra tới cổ họng, nhưng tôi không thể thốt thành lời.
Vì ngay khoảnh khắc đó, màn hình chuyển cảnh – và sân khấu của Stardust bắt đầu.
“Woah…”
Tôi nuốt khan, dồn toàn bộ sự chú ý vào sân khấu.
Có thể thấy rõ sân khấu được đầu tư cực kỳ công phu.
Phông nền tràn ngập sắc xanh rì mát mắt.
Dù là Doubles hay đài truyền hình, lần này chắc họ đã chi đậm.
Trong lúc nghĩ đến chuyện đó, camera zoom cận mặt Ha Jun Seo.
Từ khi debut tới giờ, cậu ấy gần như chỉ gắn bó với tóc đen hoặc nâu.
Tôi há hốc miệng khi thấy Jun Seo đổi màu tóc.
Ánh kim… điên thật.
Tôi từng nghĩ cậu ấy thuộc visual chuẩn để gặp phụ huynh, nhưng không ngờ màu tóc khói đấy cũng hợp không tưởng.
Nhìn ngoài đời còn đẹp hơn trong MV nữa chứ.
“Đỉnh thật…”
Tôi vô thức lẩm bẩm.
Gấu con nhà tôi đẹp trai dã man.
Đỉnh hơn nữa là phong cách “chill tới bến”. Đồng phục được cải biên thành outfit biểu diễn nhìn thôi đã thấy muốn cười sung sướng rồi.
Trông trẻ ra ấy chứ.
Tăng lương cho stylist đi!
Tôi đang há mồm đờ đẫn thưởng thức visual đỉnh cao của hôm nay, thằng em lại chen ngang.
“Cậu ta đẹp trai thật á?”
Lại định xàm cái gì nữa?
Tôi nhíu mày, trừng nó.
Và đúng như dự đoán, cái bản mặt lì lợm đó lại phun ra lời chói tai.
“Không phải xấu, nhưng không thấy giống em à?”
“Ê, mày tìm lại lương tâm đi.”
Thằng nhóc không có gương hả?
Khi tôi sắp không kiềm được nữa, may mắn thay, phần nhạc dạo vang lên.
Cơn giận đang cháy hừng hực ngay lập tức nguội lạnh.
♪ Quay về đi, back in time
♪ Cuối cùng tôi cũng cầm được chiếc ticket này sau khi lạc lối…
Chất giọng mềm mại của Seo Ian vang lên.
Cậu ấy từng bảo đã suy nghĩ rất nhiều về phần vocal trong lần chuẩn bị album này – và đúng thật, rõ ràng đã lên trình.
Cứ thế này, ai còn dám bảo nhóm thiếu thực lực nữa.
Do Seo Han bị thương nên chắc chắn phải chỉnh lại đội hình biểu diễn vào phút chót.
Thế mà chỉ trong thời gian chuẩn bị ngắn ngủi đó, màn trình diễn vẫn trơn tru không một lỗi sai.
Vũ đạo cực đều…
Từng nhịp, từng bước đều chuẩn chỉnh.
“Wow, gì vậy. Giỏi dữ ta.”
Bé út bảo fan đừng lo, và bây giờ ẻm đang chứng minh điều đó bằng chính sân khấu hiện tại.
Sau một thời gian, Seo Han như cá gặp nước trên sân khấu.
♪ Vì tôi đã tìm thấy Thicket mà em bước vào
♪ Tôi sẽ không buông nó, tôi sẽ đi ngược dòng để tới bên em
♪ I get a ticket for you
♪ I get a ticket for you
Thicket và ticket.
Cách chơi chữ độc đáo khiến ca từ càng bắt tai.
Ngay từ buổi showcase tôi đã thấy có cảm giác tốt rồi, nhưng xem kèm sân khấu lại mang một màu sắc hoàn toàn khác.
Tôi gật gù, bắt đầu đung đưa theo nhịp điệu bài hát.
Ah, tuyệt đến phát điên…
Trên hết, ca khúc lần này đúng gu tôi.
Melody vừa tươi sáng vừa hoành tráng. Cảm giác như tinh thần thuở debut của Stardust vẫn còn nguyên trong bài hát, khiến tim tôi đập rộn ràng.
Chưa kể, mấy đứa nhóc trong vòng một năm qua đã tiến hoá thành quái vật sân khấu.
Giờ vẫn còn trong giai đoạn tân binh đấy nhé, ấy thế mà bá đạo như thế luôn sao?
Cái cách tụi nhỏ làm chủ sân khấu một cách thuần thục, thậm chí lan toả khí chất qua cả màn hình.
Làm sao mà tôi ngừng cười nổi?
“Ah…”
3 phút 27 giây, sân khấu kết thúc, tôi chỉ có thể kết luận một điều.
“Đập nát sân khấu rồi.”
Mấy đứa nhà tôi điên hết rồi hả?
***
[Nếu bài pre-release mà đã hay đến mức này, vậy tụi mình phải làm sao đây hả trời]
Tui thật sự đang hóng album chính quy vol.2 như chó hóng xương vậy ó.
Cả nhóm cứ chăm chỉ thế này thì chỉ có nước lên Billboard thôi, thật đó ㅠㅠ
– Billboard thì chưa chắc, nhưng lên hàng top 1 thì chắc chắn luôn nhá.
└ TOP 1 chắc cú rồi LOL
└ Nhìn tốc độ tăng trưởng, tui thấy khả thi vãi luôn!
└ The Way, Stardust, Let’s go….
└ Kakakakakaka, ái chà
└ Trong vòng 3 năm chắc chắn sẽ lọt TOP thôi.
– Nhưng mà tôi có cảm giác album lần này sẽ chạm mốc triệu bản…
└ Liệu có đạt 1 triệu bản tuần đầu không…?
└ Tuần đầu thì hơi khó ㅋㅋㅋ
– Nhưng tui nghiêm túc á, gần đây Doubles làm nhạc đỉnh thật, nghe mà muốn khóc luôn ấy
└ Kiểu… tự nhiên rung động ha.
└ Dù là pre-release nhưng cho tụi tui concept tươi sáng như này, tụi tui biết ơn lắm rồi… Nhân lúc tụi nhỏ còn trẻ làm nhiều hơn đi ㅠㅠ
└ Ừ, cái này mà già thì chịu rồi ㅠㅠ
***
Ngay sau sân khấu pre-release nhận được phản ứng bùng nổ và làm dậy sóng cả cộng đồng mạng, tôi – Seo Han – đang ôm điện thoại trong tay.
Tôi cắn nhẹ môi dưới, chìm vào suy nghĩ.
Lời mà Kim Woo Chan nói với tôi tuần trước cứ liên tục văng vẳng trong đầu.
“Seo Han-ssi, trong số một trăm khả năng mà anh đã thấy, em chết đến chín mươi chín lần.”
Kim Woo Chan tự nói rằng anh ta có thể nhìn thấy nhiều khả năng khác nhau.
Tôi không rõ năng lực cụ thể là gì, nhưng có vẻ liên quan đến việc thấy được tương lai.
“Chín mươi chín lần trong số một trăm. Ừm, cũng chỉ là khả năng thôi.”
Tôi gật đầu, lẩm bẩm một mình.
Thật ra thì tôi đã chết một lần, và nhờ thế mới quay lại được. Nên lời của Kim Woo Chan không quá bất ngờ với tôi.
Nhưng phần sau đó, khiến tôi thấy bất an thật sự.
“Seo Han-ssi sẽ cần đến anh vào một lúc nào đó.”
Từ khi quay lại tới giờ, chẳng có chuyện gì đặc biệt xảy ra cả.
So với việc anh ta đột nhiên nhắc tới “cái chết”, mấy ngày qua yên bình đến kỳ lạ.
Vậy nên…
Chuyện khiến tôi phải cần đến Kim Woo Chan là gì?
Vì muốn biết câu trả lời, tôi đã gọi điện cho anh ta theo số mà anh ấy cho.
Tôi hỏi thẳng lý do, nhưng câu trả lời nhận được lại quá mơ hồ.
“Đến lúc đó em sẽ biết.”
Câu trả lời khó nắm bắt khiến tôi hơi sốt ruột.
“Lúc đó là khi nào?”
“Ít nhất thì… sau khi concert kết thúc?”
Concert phải đến cuối tháng Tư mới xong.
Nếu theo lời Kim Woo Chan, tôi cần đợi khá lâu.
Nhưng tôi muốn làm rõ một điều.
“Liệu có chuyện gì xảy ra với em không?”
“Cũng có thể có, cũng có thể không…”
Cách anh ta lảng tránh câu trả lời càng khiến tôi nghi ngờ, nhưng tôi cũng không thể ép thêm.
Dù sao thì câu cuối nghe có vẻ tích cực.
“Nhưng chắc sẽ ổn thôi.”
Không thể tin tưởng hoàn toàn được.
‘Không thể ngồi yên được, mình phải điều tra.’
Ngay lúc đó.
Cộc cộc cộc–
Có tiếng gõ cửa và Kang Si Woo thò đầu vào.
“Seo Han à, tới giờ live rồi.”
“Vâng!”
Tôi đứng dậy, đi theo Si Woo.
***
Lâu lắm rồi mới có buổi live với đầy đủ thành viên.
Tính cả các buổi live cá nhân của từng thành viên, chúng tôi gần như không nghỉ ngày nào, nhưng để cả 7 người xuất hiện cùng khung hình thì đã gần 2 tuần rồi, vì thế số người xem tăng vọt.
“Shine bright! Xin chào mọi người, tụi mình là Stardust!”
Sau màn chào hỏi ngắn gọn, Kang Si Woo mỉm cười tươi rói và mở lời.
Thật ra lý do chính mở live hôm nay là để spoil concert sắp tới.
“Mọi người ơi, tuần sau sẽ mở bán vé rồi nhỉ?”
“Đúng vậy!”
“Có thêm một lý do nữa khiến các bạn nhất định phải đến concert.”
– Trời ơi mấy đứa nói gì vậy, bọn chị còn sợ chẳng mua được vé đây này ㅠㅠㅠ
– Tui đã thấy trước cảnh địa ngục ticketing…ㅋㅋㅋㅋ
– Đợt T.P.L bán vé, tui có săn được chỗ ground… lần này mong thần vé đứng về phía tui ㅠㅠ
– Tôi không mơ ground đâu, chỉ cần được vào là mừng rồi
Fan đang than trời về việc săn vé vốn đã khó nay còn khó hơn, nhưng ai cũng muốn nghe spoil thêm về concert.
Si Woo vỗ tay cái đét, anh nói tiếp:
“Chúng mình sẽ chuẩn bị một sân khấu đặc biệt theo unit!”
“Waaaaaaaa!”
“Quá là thích luônnnnnn!”
Seo Ha Im vừa vỗ tay vừa nhảy dựng lên.
– Bé gà vàng lần đầu tổ chức concert, trông vui thấy rõ lmao
– Khà khà, dễ thương gì đâu, nhốn nháo ghê nha.
– Seo Ha Im bớt tăng động cái coi LOL Do Seo Han với tofu (đậu phụ) Ian bị hút hết năng lượng rồi kìa kakakakakaka
“Và chúng mình sẽ quyết định sân khấu đặc biệt đó… ngay tại đây bằng random.”
– Random??
– Dấu tích của team content còn sót lại…hahahahahahaha
– Nghe random, tôi chỉ nhớ tới Do Seo Han từng bị bắt đi Đông Hải làm nhiệm vụ ㅋㅋㅋㅋㅋ
Jin Se Hyun tiếp lời từ cạnh Si Woo.
“Đúng vậy, chúng mình đã thu thập trước các concept mà từng thành viên muốn thử trên sân khấu.”
“Và sẽ rút thăm chọn nó ngay bây giờ.”
“Cho mọi người xem có những gì nha~”
Tôi lôi ra vài tờ giấy từ chiếc thùng gỗ và đọc nội dung từng cái.
“Có concept Á Đông da diết này. Ồ, có cả kinh dị nữa.”
“Seo Han chắc chắn sẽ muốn né đúng không?”
“Vâng.”
Tôi vốn đã bị coi là sợ ma rồi, thêm cái này chắc chắn chịu không nổi.
Tôi lật nhanh mấy tờ khác.
“Cái này là retro…”
Rốt cuộc, những tờ giấy với ý đồ mờ ám của vài thành viên khác cũng lòi ra.
[Sexy (Cơ bụng là điểm nhấn – 5 sao)]
“Ê, khai mau.”
Kang Si Woo giơ tờ giấy lên trước camera và truy hỏi.
– Má hahahahaha ai viết cái này vậy trời ㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
– Cảm giác là Cha Seong Bin hoặc Seo Ha Im viết LOL
– Viết xong mà lỡ tự bốc trúng thì sao kakakakakaka
“Hahaha! Dù gì không phải anh đâu nha~”
Cha Seong Bin cười khoái chí, chỉ thẳng vào Seo Ha Im.
“Khai thật đi, là em phải không?”
“E… không đời nào là em đâuuu.”
Mắt Seo Ha Im đang dao động dữ dội.
– Ai nhìn cũng biết do Seo Ha Im viết ㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
– Thôi chết Ha Im à ㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
– Cậu ấy không hề nghĩ đến khả năng chính mình sẽ bốc trúng ha
Jin Se Hyun bĩu môi, trách yêu Seo Ha Im.
“Lỡ cậu bốc trúng thì cậu tính sao?”
“Tớ là em bé mà, tớ không làm mấy cái đó được đâu.”
“Thì về nhà làm.”
“Khôngggg. Xin rút lại nha.”
Seo Ha Im cuống cuồng đưa tay xé tờ giấy, nhưng đã quá muộn.
Tất cả đã được bỏ vào thùng gỗ do anh quản lý chuẩn bị sẵn.
“Á á á á á!”
“Giờ thì rút thăm nào~”
“Trời ơi, sợ quá!”
“Còn không phải vì cậu viết ra cái đó à!”
“Ờ, nếu bốc trúng sexy chỉ cần giữ concept thôi, không cần lộ thân thể đúng không?”
“Chúng ta thì được, còn Seo Ha Im bắt buộc phải làm nhé.”
“Tại saoooo!”
“Tại cậu tự chuốc họa đó~”
“Còn Seo Han thì phải bảo vệ bé nhé~! Bé mới sinh hôm qua mà!”
Loạn xạ hết cả lên.
Không một giây nào, chúng tôi ngừng nói.
– Trời đất đúng là cái chợ mà. Lmao.
– Stardust lại tràn âm thanh như mọi khi.
– Nhìn mấy đứa thân thiết thiệt vui ㅠㅠ
– Cha Seong Bin nói Seo Han mới sinh ngày hôm qua kkkkkk Nghe buồn cười nhưng mà đúng á
“Thực sự sẽ chọn ngay bây giờ! Mọi người, im lặng nào.”
Nhờ có leader Kang Si Woo mà tình hình mới tạm ổn định trở lại.
Soạt—
Tôi là người đầu tiên giơ tay.
“Em muốn rút chủ đề gì?”
“Em à… tưới mát?”
“Sao lại né sexy! Seo Han à, em làm được mà! You can do it!!”
“Hiện tại em đã bắt đầu nhìn nhận khách quan về bản thân rồi ạ.”
Miễn là tôi tránh được chủ đề kinh dị với sexy là được…
Tôi nghĩ xác suất thấp nên không hề do dự, đưa tay ra rút luôn.
– Do Seo Han chuẩn bị cầu nguyện để né xa sexy.
– Tới lúc xem hamster sexy rồi!
– Seo Han lớn rồi mà… cho bọn tớ xem sexy một lần đi, làm ơn…
“Khum. Mọi người, không được đâu nha.”
Tôi nhìn phần bình luận và lắc đầu nguầy nguậy.
Chỉ chần chừ chốc lát. Tôi nhanh chóng rút một mảnh giấy mắc vào đầu ngón tay.
“Mình sẽ mở ra nha.”
“Hồi hộp quá!”
“Nào nào, phải sexy không ha?”
Tôi nuốt nước bọt, từ từ mở mảnh giấy ra.
Và…
“Hả?”
Trong khung hình máy quay đang rung lắc, chỉ thấy mờ mờ chữ cái đầu tiên.
Cùng lúc đó, tôi bật dậy khỏi chỗ.
[ㅅ….]
Huỳnh huỵch huỵch—
“Ê, Do Seo Han chạy trốn kìa!!”
Cho mình hỏi là nên đọc chương 177-178 ở đâu thế? Tại trong list chương không có, từ 176 nó bay thẳng đến 179 luôn.
Cảm ơn team dịch đã đọc bình luận của mình và updates 2 chương đó.
😊😊
Trời ơi toàn truyện mình thik, để đi cmt hết cho đủ bộ mới đc kkkkk. À ad có thầu lun manhwa của bộ này kh, siêu hóng🥰
Manhwa bộ này có nhà thầu rồi nhé, nhà Tart trừng đăng ở tủ sách xinh, tuy đã ngừng một thời gian nhưng có lẽ sốp ý sẽ comeback đấy ạ
À mình có thấy rồi, art đẹp lung linh nhưng bị thay đổi trình tự so vs novel rồi nên nhìu khi cũng cấn nhẹ🤣