Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 179
[Em có thể xin số liên lạc của Han Ga Bin tiền bối không?]
Trước câu hỏi của Seo Han, Taekyung chớp mắt một cách chậm rãi.
Dù gần đây họ đã chạm mặt tại lễ trao giải, nhưng Seo Han vốn là hậu bối không có nhiều liên hệ với BK.
Trước đây, Taekyung đã thử thăm dò vài lần vì có ấn tượng tốt với cậu ta, nhưng Seo Han dường như không phải kiểu người chủ động tìm ai đó trước.
Taekyung nuốt nước bọt, rồi mỉm cười nhẹ.
“Ừ, anh sẽ đưa em. Dạo gần đây Ga Bin đổi số vì gặp vấn đề với sasaeng fan.”
[À…]
Từ đầu dây bên kia, một khoảnh khắc im lặng trôi qua.
Cuối cùng, Seo Han lên tiếng một cách thận trọng.
[Hãy nói với tiền bối ấy rằng em muốn mời anh ấy ăn một bữa.]
“À, ừ. Anh hiểu rồi.”
Tuy càng ngoài dự đoán.
Nhưng dù sao thì trước đây, chính Han Ga Bin là người từng ngỏ lời mời trước, nên làm thế cũng không có gì quá kỳ lạ.
Taekyung đoán rằng có lẽ Seo Han bắt đầu quan tâm đến Ga Bin sau khi nghe tin Cha Seong Bin – thành viên cùng nhóm – sắp hợp tác sản xuất album solo cho Ga Bin.
“Lần sau em cũng gặp anh một lần nhé?”
[Vâng, được ạ. À, còn một điều nữa, tiền bối…]
“Hửm?”
[Dù có hơi muộn, nhưng tình trạng của Han Ga Bin tiền bối hiện giờ thế nào rồi?]
À.
Đúng là dạo trước sức khỏe cậu ấy không tốt đến mức suýt phải dừng hoạt động giữa chừng.
Có vẻ Seo Han nhớ đến chuyện đó và hỏi thăm như một lời quan tâm.
Taekyung khẽ bật cười, chỉnh lại điện thoại trong tay.
Nếu nói thẳng ra thì…
Vẫn còn tệ lắm.
“Không ổn chút nào.”
Anh không thể nói dối được.
“Trông cậu ấy rất mệt mỏi. Anh lo lắm.”
Taekyung lắc đầu thở dài.
“Không biết cậu ấy định ra album solo kiểu gì với trạng thái đó…”
***
Tôi gặp Han Ga Bin tại một nhà hàng Trung Hoa riêng tư ở Seongsu-dong.
Trước đây, tôi từng đến đây một lần cùng Seong Ji Hoo.
Dù không quan tâm lắm đến việc ai đó sẽ lan truyền tin đồn chúng tôi đi cùng nhau, nhưng tôi không muốn bị đám đông vây quanh, tôi kéo thấp vành mũ rồi bước vào trong.
“Dạo này anh vẫn khỏe chứ?”
“À, ờ. Cũng bình thường…”
Sau vài câu chào hỏi ngắn ngủi lạnh nhạt, khoảng lặng lại bao trùm.
May mà không lâu sau, những món ăn được phục vụ.
Nhìn gương mặt gầy xanh xao của anh ấy, tôi nghĩ anh ấy sẽ không ăn được nhiều, nhưng vẫn gọi kha khá, xíu mại, bánh tôm chiên và mì cay bày ra trước mặt.
Sau khi nhân viên rời đi, Han Ga Bin cẩn thận cầm đũa lên.
“… Cùng ăn nhé.”
Cạch cạch.
Chỉ cần nhìn cách anh ấy ăn cũng thấy rõ sự ưu tư.
Với tình trạng đó, chắc chắn sẽ rất khó để anh ấy đảm nhận lịch trình dày đặc.
Đứng trước máy quay, trông anh cũng sẽ như bây giờ thôi.
Ngay cả khi không trở thành chủ đề tranh cãi công khai, thì những lời bàn tán về sức khỏe và thái độ của Han Ga Bin chắc chắn đang lan truyền ngầm.
“Anh không khỏe ở đâu ạ?”
“Ừm, không sao đâu.”
Han Ga Bin kéo dài giọng rồi buông đũa xuống.
“Seo Han, anh có một điều muốn hỏi.”
“Vâng?”
“Lý do em hẹn anh ăn hôm nay là gì?”
Câu hỏi đột ngột khiến tôi hơi ngạc nhiên, nhưng vẻ mặt của Han Ga Bin không hề tỏ ra khó chịu.
“Nếu chỉ đơn thuần muốn ăn cùng ai đó, em hẳn đã mời cả Taekyung hyung. Nếu là vì album solo, em hẳn đã đi cùng Cha Seong Bin. Anh nghĩ em sẽ không coi anh là người anh thân thiết đến mức có thể thoải mái đi ăn riêng như thế này…”
“…….”
“Ngược lại, anh nghĩ người cảm thấy khó xử hơn, là em đúng hơn.”
Ánh mắt Han Ga Bin chiếu thẳng vào tôi.
Không hẳn là khiển trách, mà giống như sự tò mò thuần túy.
“Vậy nên, hãy nói thẳng vào vấn đề đi.”
“Em có thể nói thẳng không ạ, anh không thấy quá đáng chứ?”
“…Ừm.”
Han Ga Bin hơi nhíu mày.
Do dự một lúc, anh chậm rãi mở miệng.
“Được.”
“Là về điều em đã nghe thấy hôm đó.”
Vẻ mặt Han Ga Bin ngay lập tức trở nên lạnh băng.
Dù tôi không nói rõ, chắc hẳn anh ấy đã đoán được tôi đang nhắc đến khoảnh khắc nào.
Cảnh tượng anh ấy mượn tiền từ một người quen tại trường quay.
“…….”
Nhưng, có lẽ anh ấy không ngờ tới những lời tiếp theo của tôi.
“Vì bố của anh sao?”
Đôi mắt Han Ga Bin mở to.
Nếu lúc trước vẻ mặt anh ấy chỉ dừng ở mức khó chịu, thì lần này trông anh ấy thực sự bị sốc.
“Gì cơ?”
Câu trả lời vội vàng đến mức không còn chút sức lực nào trông giọng nói.
Ga Bin run rẩy hỏi với giọng ngập ngừng.
“Chuyện đó… em nghe ở đâu?”
“Từ một phóng viên.”
“Phóng viên…?”
Gương mặt Han Ga Bin tối sầm lại.
Nếu tin đồn đã đến tai phóng viên, nó chẳng khác nào có thể nổ ra thành bài báo bất cứ lúc nào.
“Em nghe qua vài người. Em nghĩ giấu giếm không phải cách hay.”
“Haa…”
Han Ga Bin bực bội vuốt tóc ra sau. Tiếng thở dài nặng nề của anh ấy chất chứa đầy rối ren.
“Vậy là rốt cuộc cũng có người tuồn tin này cho phóng viên rồi à…”
Có vẻ anh ấy đã đoán được ai là người làm chuyện đó.
“Bốanhi… nợ cả người trong giới giải trí.”
“À…”
“Chắc là ông ta rồi.”
Han Ga Bin vò đầu, giọng nói trở nên rối loạn.
“Anh đã muốn cắt đứt quan hệ. Anh thực sự đã ngừng liên lạc với ông ấy. Nhưng ông ấy vẫn dùng tên anh để vay tiền, rồi số tiền đó… anh lại phải trả. Nhưng nợ vẫn cứ tăng lên mãi. Anh không thể kháng đáng được nữa…”
Tôi có thể thấy anh ấy đang dần kiệt quệ.
Sự bức bối tinh thần đã dồn nén đến mức khiến anh ấy chao đảo, gần như không còn chịu đựng nổi.
Chắc hẳn anh ấy đã âm thầm chịu đựng một mình mà không nói với các thành viên.
Cuối cùng, anh ấy bị dồn ép đến mức phải tự rời nhóm.
***
Ban đầu, tôi chỉ thấy tiếc cho bài hát của Seong Bin hyung.
Nhưng bây giờ, tôi không thể thờ ơ trước một cuộc đời đã bị đẩy đến đường cùng, chỉ vì một bài báo và anh ấy phải rời nhóm.
Cuối cùng, tôi mở lời.
“Hãy tự công khai trước đi ạ.”
Đây là lối thoát duy nhất mà tôi có thể nghĩ ra trong tình huống này.
Có lẽ vì anh ấy sợ hãi đến mức không dám chọn lựa phương án đó.
Nhưng ít nhất, nó có thể giúp anh ấy tránh được kết cục tồi tệ nhất.
“Hãy vạch rõ ranh giới trước khi mọi chuyện bùng nổ.”
Thay vì sống trong lo lắng rằng bài báo sẽ xuất hiện bất cứ lúc nào và cứ thế tự hủy hoại bản thân.
Không phải cách đó tốt hơn sao?
“Vì anh không thể giấu nó mãi mãi được.”
Tôi đề nghị.
[‘Đừng cho bố tôi vay tiền’ – Bài đăng của Han Ga Bin trên Stargram]
Link bài gốc
Tóm tắt:
Bố của Han Ga Bin đã vay hơn 70 triệu won bằng danh nghĩa của cậu ấy.
Ga Bin đã trả phần lớn số tiền đó, nhưng giờ bố cậu ta lại dùng tên cậu để lừa đảo đầu tư.
Cậu ấy đã cắt đứt quan hệ với bố mình.
(Tên của ông bố) – Tuyệt đối đừng cho ông ta vay tiền.
– Từng chữ, từng chữ trong bài đăng dài ấy… Tại sao lại khiến tôi thấy đau lòng đến vậy?
– BK cũng mới chỉ nhận được tiền chia doanh thu không lâu.
– Nhưng tôi đoán toàn bộ số tiền đó đã được dùng để xử lý hậu quả.
– Không biết anh ấy đã chịu đựng đến mức nào, phải dồn nén bao lâu…
– Chỉ nghĩ đến việc anh ấy tuyệt vọng đến mức phải tự mình đăng bài trên, tôi không thể không đau lòng.
Han Ga Bin đã đăng một bức tâm thư viết tay lên Stargram. Dù câu chữ trông rất bình tĩnh, nhưng không ai có thể đo lường được cậu ấy đã lo lắng đến mức nào khi viết ra nó.
– Ôi trời ㅠㅠ Ga Bin à, hãy cắt đứt và sống cuộc đời của chính cậu đi ㅠㅠ
– Chỉ riêng khoản nợ thôi đã là 70 triệu won? Cậu ấy đã trả bao nhiêu lần rồi mà nó vẫn tiếp tục tăng lên. Tôi không thể tin được. Làm sao một người cha lại có thể hành động như vậy chứ ㅋㅋㅋㅋㅋ Ông ta thực sự là cha ruột sao?
└ Đúng là cha ruột đấy ㅠㅠ
└ Ông ta từng nói rằng vì đã làm con mình trở thành idol, nên có quyền lấy lại số tiền đó >> Đây là lời nói thật.
└ Câu trên xuất hiện ở đâu thế?
└ Lời kể từ người quen… đọc mà tức điên lên được.
– Han Ga Bin là ai? Lại là chiêu trò gây chú ý à?
└ Một idol vô danh.
– Có gì đáng tự hào khi khoe bản thân có một ông bố nợ nần đâu, sao lại đăng bài lên mạng thế này ㅋㅋㅋ
– Nếu đã trả nợ rồi thì trả luôn số còn lại đi ㅋㅋㅋ Sao cậu ta không nói gì về chuyện đó?
Dù có vài kẻ chuyên lao vào chửi bới mỗi khi idol có scandal bùng nổ, nhưng bình luận ủng hộ từ fan nhanh chóng lấn át tất cả.
– Ga Bin-ssi, tôi ủng hộ cậu!
– Không biết cậu ấy là idol nào, nhưng thật sự rất đáng thương… Sao lại có thể làm vậy chứ? Cậu ấy vẫn còn trẻ mà.
– Mong cậu ấy cắt đứt quan hệ và sống hạnh phúcㅠㅠ
Công chúng thường cảm thấy vừa phẫn nộ vừa thương cảm khi nghe chuyện về của những gia đình lợi dụng con cái như thế.
Vụ việc của Han Ga Bin ồn ào trong vài ngày rồi dần lắng xuống.
Dù vẫn có người lợi dụng nó để bới móc hay dùng nó để tạo dựng hình tượng đáng thương cho anh ấy.
Nhưng dù sao đi nữa, chắc hẳn chính anh ấy cũng thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
***
“Hyung, anh đã làm xong bài hát chưa?”
“Ừ, họ đã chọn nó làm ca khúc chủ đề rồi~.”
“Woah, Cha Seong Bin chất quá!”
Dù ngày debut solo của Han Ga Bin bị dời lại một chút, nhưng may mắn là kế hoạch vẫn tiếp tục tiến hành.
“Cũng may nhỉ…”
Cha Seong Bin thở phào nhẹ nhõm khi ca khúc do anh ấy sản xuất không bị bỏ phí.
Nếu nghĩ đến việc đáng lẽ sau vụ này, anh ấy sẽ rời nhóm vì vấn đề tinh thần, thì đúng là mọi chuyện đã được giải quyết êm đẹp.
***
Cùng thời điểm đó, chúng tôi đang tất bật luyện tập cho concert.
Ngay cả khi scandal của Han Ga Bin làm náo loạn cả giới giải trí, chúng tôi vẫn im lặng, vì ngày nào cũng dành ra 10 tiếng để họp và tập luyện.
Hôm nay cũng vậy, đến gần 3 giờ sáng mới kết thúc buổi tập.
“Aaaak…”
Không rõ ai bắt đầu trước, nhưng tất cả đều rên rỉ như xác sống khi lê bước ra khỏi phòng tập.
Cha Seong Bin lê lết bằng đôi chân mệt mỏi, lầm bầm nhỏ.
“A, Ha Jun Seo thật sự…”
“Tôi? Gì cơ?”
“Lúc 2 giờ tôi đã bảo dừng lại rồi, nhưng cậu cứ ‘thêm một lần nữa thôi’ nên mới thành ra thế này nè… Cứu Cha Seong Bin với~! Tôi sắp chết rồi!”
Con sâu luyện tập của nhóm hôm nay cũng rất hăng hái.
Lần này, Jin Se Hyun tham gia càu nhàu một câu.
“Hyung hình như sống nhờ caffeine thì phải.”
“Không đâu. Mấy đứa cũng trụ tốt đấy thôi?”
“Anh nhìn bọn em xem?”
Lảo đảo—
Seo Ha Im loạng choạng với hai tay ôm chặt túi bánh Choco Heim.
“Em hết đường rồi… Chắc vì già nên cơ thể xuống sức nhanh quá…”
Dạo gần đây, chỉ vì lớn hơn một tuổi mà anh ấy cứ thích nhấn mạnh chuyện tuổi tác.
Dù sao thì tôi cũng cảm thấy mình cạn năng lượng, tôi lấy viên kẹo glucose từ túi ra và ngậm vào miệng.
“Về ký túc xá là em ngủ luôn đấy.”
“Hôm nay chắc chắn sẽ gục ngay tại chỗ.”
“Bọn anh quyết định gọi đó là bất tỉnh chứ không phải ngủ~.”
Dù ai cũng mệt mỏi, nhưng miệng thì vẫn hoạt động liên tục, chẳng ai chịu ngừng nói dù chỉ một phút.
Cứ thế, vừa trò chuyện vừa đi bộ, chúng tôi nhanh chóng về đến ký túc xá.
“A, vào thôi.”
“Dạ vâng…”
Bíp—
Jin Se Hyun, với khuôn mặt đầy mệt mỏi, đưa tay nắm lấy tay nắm cửa.
Và…
Cạch!
Cậu ấy lập tức đóng sầm cửa lại.
“Hả?”
“Sao thế?”
Tất cả thành viên đứng phía sau đều ngơ ngác nhìn nhau.
Bởi vì bàn tay của Jin Se Hyun, vốn đang cầm tay nắm cửa, đang run rẩy dữ dội.
Chỉ một cái nhìn thoáng qua gương mặt trắng bệch của anh ấy cũng đủ làm tôi tỉnh ngủ ngay lập tức.
“Có người bên trong.”
***
“Gì cơ?”
Không thể hiểu nổi lời nói của anh ấy, tôi quay sang nhìn Jin Se Hyun.
Anh ấy mở miệng, giọng lạnh băng.
“Trong đó… có người.”
Cho mình hỏi là nên đọc chương 177-178 ở đâu thế? Tại trong list chương không có, từ 176 nó bay thẳng đến 179 luôn.
Cảm ơn team dịch đã đọc bình luận của mình và updates 2 chương đó.
😊😊
Trời ơi toàn truyện mình thik, để đi cmt hết cho đủ bộ mới đc kkkkk. À ad có thầu lun manhwa của bộ này kh, siêu hóng🥰
Manhwa bộ này có nhà thầu rồi nhé, nhà Tart trừng đăng ở tủ sách xinh, tuy đã ngừng một thời gian nhưng có lẽ sốp ý sẽ comeback đấy ạ
À mình có thấy rồi, art đẹp lung linh nhưng bị thay đổi trình tự so vs novel rồi nên nhìu khi cũng cấn nhẹ🤣