Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 176
- Trang Chủ
- Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
- Chương 176 - Vì là cuối năm (2)
Tập #176: Vì là cuối năm (2)
“Món quà em muốn nhận là…”
Tôi ngừng một chút rồi mở miệng trả lời.
Câu trả lời khá táo bạo mà không chút ngượng ngùng.
“Hạt hướng dương khổng lồ.”
“Phụt!”
Khụ khụ—
Cha Seong Bin suýt sặc, anh ngã chúi về phía trước.
“…Tuyệt thật ha?”
Tiếng vỗ tay vang lên từ bên cạnh.
Jin Se Hyun, người bị ấn tượng mạnh bởi câu trả lời của tôi, không ngần ngại tán dương.
“Wow, đỉnh nóc kịch trần.”
“Do Seo Han đúng chất giải trí luôn.”
“Jun Seo à, làm thế này mới gọi là chơi game chứ.”
Đây mới chính là tinh thần của chương trình giải trí.
Tôi đưa tờ giấy ra trước camera và thêm một câu giải thích.
“1kg hạt hướng dương khổng lồ. Em đã viết như thế.”
“Hahahaha! Đưa anh xem nào.”
Seo Ha Im cười phá lên, tiến lại gần đọc nội dung trên tờ giấy.
“Wow… Em thật sự viết thế à?”
“Em thật sự rất muốn nhận được nó.”
“Hahaha!”
Hamster với mong muốn trở thành idol xuất sắc, tôi hoàn toàn nghiêm túc với điều này.
Ha Jun Seo, người đứng quan sát, chỉ biết lắc đầu và lẩm bẩm nhỏ.
“Vì chương trình, em ấy thậm chí sẵn sàng bán cả phiếu đổi quà…”
“Hạt hướng dương ăn ngon mà. Anh có muốn em chia cho một ít không?”
“Do Seo Han, em chưa từng ăn nó đúng không!”
“Suỵt, đó là bí mật kinh doanh nhé.”
Dù sao thì…
“…Làm món nhắm với cà phê được không nhỉ?”
Có vẻ như Ha Jun Seo thực sự đã suy nghĩ về việc đó trong giây lát.
Nhưng, cà phê mà lại cần món nhắm á?
Tổ sản xuất chương trình trông có vẻ rất hài lòng với câu trả lời của tôi.
Về nhiều mặt, có vẻ họ đã tiết kiệm được kha khá ngân sách quay phim.
Kang Si Woo, với đôi mắt sáng rực, truyền đạt thông tin từ đội sản xuất.
“Sắp tới, sẽ có 1kg hạt hướng dương được giao tới ký túc xá.”
“Woa!”
“Seo Han à, chúc mừng em!”
Tôi gật đầu mãn nguyện và gửi một tín hiệu “OK” về phía camera.
Dù vẫn thắc mắc liệu hạt hướng dương đó có phải là loại khổng lồ thật không, có phải hữu cơ hay không, và có phun thuốc trừ sâu không… Nhưng vì còn buổi phát sóng trực tiếp Giáng Sinh ngay sau đó, chúng tôi cần đẩy nhanh tiến độ.
“Được rồi— Tiếp theo.”
Câu để đánh dấu buổi ghi hình kết thúc được Jin Se Hyun đảm nhận.
“Hạt hướng dương còn dư lại sẽ được Seo Han ăn hết sau buổi quay.”
Đó là cách mọi chuyện kết thúc.
***
Đêm Giáng Sinh
Vào đêm Giáng Sinh, những mong muốn nhỏ bé của Dusty liên tục được đăng tải trên mạng xã hội.
Foma @foma17_22
“Cho bọn trẻ một chương trình Giáng Sinh đi mà.”
Daban @rlawu2944
“Doubles à, tôi không đòi hỏi nhiều đâu. Chỉ cần phát sóng trực tiếp là được.”
└ Chắc chắn sẽ phát sóng thôi mà.
└ Nhưng đến giờ chưa thấy thông báo gì cả, tôi lo thật sự…
└ Bọn trẻ nhà tôi ngoan lắm, chắc chúng sẽ tự đề nghị phát sóng trước ấy.
└ Haiz… Chắc thế. Tôi đang chờ đợi mòn mỏi này.
Vào đêm Giáng Sinh, tài khoản chính thức vẫn im ắng, cộng đồng fan cũng không lấy được thông tin gì.
Dường như ngày hôm nay sẽ trôi qua mà không có sự kiện gì xảy ra.
Fan hâm mộ chỉ mong nhanh chóng có một chút gì đó để “ăn mừng.”
Trong khi Dusty đang sốt ruột đợi buổi phát sóng trực tiếp, thì—
Ting ting—
Điện thoại của một sinh viên, cũng là fan của nhóm, nhận được thông báo từ ứng dụng UI.
“A, có gì đó rồi!”
“Là phát sóng trực tiếp lễ Giáng Sinh!”
Ngay lập tức, chưa đầy 10 giây, ứng dụng đã được mở. Một tiếng kêu nhỏ ngạc nhiên phát ra từ người sinh viên đó.
“Wow, trời ơi!”
Trên màn hình là một cây thông Giáng Sinh rực rỡ, và…
Các thành viên cười tươi sáng đến mức ánh đèn bị lu mờ.
Trong bộ đồ ngủ đậm chất Giáng Sinh, các thành viên đồng loạt vẫy tay chào fan.
– Chuyện gì thế này ㅋㅋㅋ tạo hình hôm nay đỉnh thế.
– Này mấy đứa, bọn em là thiên thần từ trên trời rơi xuống hả?
– Ai nói Ha Jun Seo không phải gương mặt chuẩn gặp phụ huynh hả? Thằng bé mà leo ống khói xuống nhà tôi, mẹ tôi sẽ nghĩ đó là ông già Noel rồi tha cho luôn ấy chứ.
Bộ trang phục được phối hợp hoàn hảo với chủ đề ngày hôm nay: mũ ông già Noel, mũ lông gấu Bắc Cực, và đồ ngủ Giáng Sinh.
Dù không phải lịch trình chính thức, nhưng rõ ràng stylist đã rất tỉ mỉ trong việc chuẩn bị.
Nhưng điều thu hút ánh nhìn của các Dusty nhất là…
Trong studio rộng lớn, rất nhiều nhạc cụ đã được bày sẵn.
– Cái gì thế kia???
– Mấy đứa hôm nay có hát không đấy??
– Điên mất, mới bắt đầu mà đã thấy thích rồi.
– Ujumunji à ㅠㅠㅠ Bọn em chính là món quà Giáng Sinh của mọi người đó ㅠㅠ
Tôi, một Dusty sinh viên đại học, nuốt nước bọt trong sự hồi hộp.
Có lẽ tôi sắp được xem buổi live dịp Giáng Sinh của mấy nhóc nhà tôi rồi.
‘Mới comeback mà, chắc là bận lắm mà, tụi nhỏ chuẩn bị cái này lúc nào vậy chứ.’
Mấy đứa thật sự yêu fan lắm luôn ấy.
Không còn lời nào ngoài hai chữ “đáng yêu”. Tôi mỉm cười hài lòng khi xem buổi live.
Đúng lúc đó, Kang Si Woo cầm micro, khẽ cười.
“Ngày mai là ngày gì nhỉ?”
“Là Giáng Sinh ạ!!”
“Chính xác.”
Trước câu trả lời dõng dạc của Seo Ha Im, tiếng cười vang lên khắp nơi.
Seo Ha Im, người đang đội bờm tuần lộc trên đầu, nhoẻn miệng cười rồi tiếp tục phần dẫn chương trình.
“Vậy hôm nay bọn mình đã chuẩn bị gì nào?”
“Medley nhạc Giáng Sinh!”
“Waaaaaa!”
A, điên mất, thích quá.
Tôi hét lên trong lòng vì vui sướng.
“Bắt đầu bằng bài hát huyền thoại nhất của mùa Giáng Sinh nhé?”
“Được luôn.”
Cha Seong Bin ôm cây đàn guitar vào lòng, nhẹ nhàng gảy từng nốt.
Giai điệu acoustic đầy không khí Giáng Sinh vang lên từ những đầu ngón tay của cậu ấy.
– Ngay cả guitar cũng chơi giỏi thế này thì phạm luật rồi….
– Mới bắt đầu thôi mà đã thấy phê rồi ㅠㅠ Anh ấy không hổ danh là idol thiên tài.
Giọng ca chính Seo Ian nắm chặt micro.
🎶 Last Christmas~
Hôm nay, chất giọng ngọt ngào của Seo Ian càng khiến tôi xao xuyến hơn.
🎶 Ah-ah-ah~
Phía trên là phần hòa âm của các thành viên.
Ai mà bảo Stardust hát live dở thì cứ quăng ngay bản ghi hình này cho họ xem là họ sẽ im lặng luôn.
Ôi, cực lạc là đây.
Chắc hẳn đây không phải bài hát mà tụi nhỏ tập luyện từ lâu, ấy thế mà sự ăn ý lại hoàn hảo đến thế.
Tôi khẽ gật đầu, tận hưởng khoảnh khắc tuyệt vời này.
Cha Seong Bin đổi hợp âm, nhẹ nhàng chuyển sang bài hát tiếp theo.
Bài hát này, mỗi mùa Giáng Sinh tôi đều nghe. Một ca khúc pop nổi tiếng.
Không ngờ mấy đứa lại chọn bài này để hát. Đôi tai tôi như được ban phước vậy.
Buổi live trôi qua nhanh chóng với ba, bốn bài hát liên tiếp.
“Các bạn thấy thế nào? Buổi live có ổn không?”
Kang Si Woo hạ micro xuống, hỏi fan.
Jin Se Hyun nhìn tốc độ bình luận trôi đi như tên bắn, khẽ cảm thán.
“Wow, phản hồi dữ dội quá.”
“Bọn mình đã rất cố gắng chuẩn bị. May mà các bạn thích.”
Ngay lúc đó, Seo Han lên tiếng.
“Thật ra bọn mình còn một bài nữa.”
“Bản cover cuối cùng!”
Có thêm bài nữa thì tôi thấy thích lắm, nhưng đã là bài cuối rồi sao… Tôi muốn khóc.
Nếu không còn bài nào thì cứ hát medley mười ngàn lần cũng được, tôi sẽ lấy nó làm bài hát ru ngủ.
Hết rồi á? Tôi không tin đâu!
– Encore!
– Encore!!!
– Làm ơn, thêm năm bài nữa thôi.
– Xin lỗi, Dusty không biết liêm sỉ đâu, thêm hai bài nữa được không…?
Dù đây không phải concert, nhưng các Dusty vẫn gào thét “Encore” trong phần bình luận.
Cha Seong Bin khẽ cười, lại ôm cây guitar vào lòng.
“Dusty ơi~, vẫn chưa hết đâu.”
“Vẫn còn một thứ bự chảng nữa nè!”
“Bọn tôi đã suy nghĩ rất nhiều, chắc là các bạn sẽ thích bài này nhất.”
“Đúng đúng.”
“Một bài hát cực kỳ nổi tiếng luôn.”
Nhưng mà nãy giờ cũng toàn bài nổi tiếng không đó chứ.
Tôi nghiêng đầu khó hiểu.
“Santa Tell Me hả?”
Thật ra với tôi bài nào cũng được hết.
Nhìn Cha Seong Bin đang chỉnh lại dây đàn, tôi khẽ mỉm cười.
Kang Si Woo đưa micro lên, cất giọng.
“Bắt đầu nhé.”
🎶 Ding ding~
Ngay khoảnh khắc nốt nhạc đầu tiên vang lên.
“Ơ?”
Tôi chớp mắt.
Một giai điệu hoàn toàn xa lạ.
Nếu từng nghe qua dù chỉ một lần, chắc chắn tôi sẽ có chút cảm giác quen thuộc.
‘Nhưng sao lại hoàn toàn mới thế này?’
Dù đang gật gù theo nhạc nhưng trong đầu tôi bỗng lóe lên một suy nghĩ.
Mắt tôi trợn tròn.
Không lẽ nào…
Bài này…
– Điên rồi, nhạc chưa phát hành??
***
[Bất ngờ phát hành bài hát Giáng Sinh trong buổi live]
Ban đầu tôi cứ tưởng sẽ là một bài cover nổi tiếng nào đó.
Nhưng mà… bài này hay điên nhưng tôi lại chưa từng nghe bao giờ!!
Thế là tôi hoang mang, sau đó mới nhận ra…
Đây là bài hát chưa phát hành của SpaceDust.
– Mấy Dusty xem live cùng bạn trên chắc cũng sốc lắm…ㅋㅋㅋ
– Món quà dành riêng cho fan, bảo chúng tôi hãy nghe trong tâm trạng thoải mái và ấm áp. Thật sự quá cảm động ㅠㅠ
└ Điên rồi, thiệt luôn hả???
└ Sao họ biết fan tụi tôi ám ảnh thành tích vậy chứ ㅠㅠ
└ Nhưng mà, cứ im lặng và stream thôi.
└ Stream gogo!!!
– Lời bài hát thôi cũng đủ làm tôi bật khóc. “Tớ đã trải qua vô số Giáng Sinh, nhưng đây là Giáng Sinh đầu tiên cùng bạn.” Ha ㅠㅠ Chúc mừng debut, Stardust.
└ Nghe câu này xong tui mới nhớ ra mấy bé vẫn còn là tân binh ㅋㅋㅋ
└ Trình diễn tốt thế mà mới debut được có 8 tháng thôi á…
└ Hôm nay tôi cũng sẽ thề làm fan họ mãi mãi.
***
“Cậu nghe gì thế?”
Cạch—
Tae-gyung mở cửa phòng, hỏi.
Han Ga-bin giật mình, vội gỡ tai nghe xuống. Giọng anh chàng có chút bực bội.
“Gõ cửa đi chứ. Giật hết cả mình.”
“À, bài hát đó hả?”
Trông đối phương chẳng có vẻ gì là bị ảnh hưởng bởi thái độ của tôi.
Nhìn thấy tiêu đề album trên màn hình, Tae-gyung lập tức nhận ra.
Ca khúc Giáng Sinh mà Stardust vừa phát hành.
Anh cũng đã nghe qua khi video từ buổi live được lan truyền.
“Bài này hay nhỉ. Nghe bảo do họ tự sáng tác?”
“Ừm…”
Stardust Cha Seong Bin.
Dù mới năm nhất nhưng đã có thể sáng tác nhạc liên tục, rõ ràng không phải tân binh tầm thường.
Gu nhạc cũng đúng chuẩn phong cách của Han Ga-bin.
Tae-gyung tựa nửa người vào ghế, chăm chú nhìn cậu ấy.
“Hay thì hay thật…”
Anh cắn nhẹ môi dưới, chọn lời cẩn thận.
Rồi cất giọng.
“Nhưng với tình trạng này, có làm nổi album solo không?”