Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 170 - 2356 Chữ
- Trang Chủ
- Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
- Chương 170 - Giải thưởng Tân binh của năm (2)
#170. Giải thưởng Tân binh của năm (2)
Chỉ một lát sau, tôi đã bị kéo lên sân khấu trong trạng thái choáng váng.
Chân tôi bắt đầu run rẩy vì cảm thấy chuyện đó không có thật.
Ngay cả khi tôi bước lên nhận giải thưởng, tiếng reo hò của fan hâm mộ vẫn vang rõ bên tai tôi.
“Stardust! Stardust! Stardust!”
“Kyaaaaah!”
Kể cả khi tôi có cố gắng diễn đạt cảm xúc của mình trong trạng thái này mức nào, có vẻ như chúng sẽ không thể nào bật ra khỏi miệng tôi được.
Vào những lúc như vậy, tôi nghĩ thật may mắn khi mình không phải là trưởng nhóm.
Kang Si Woo là người đầu tiên cầm micro với đôi tay run rẩy.
“Dusty…“
Anh ấy không phải là kiểu người dễ khóc, nhưng có lẽ vì quá xúc động trước giải thưởng Tân binh của năm, khiến giọng anh ấy hôm nay hơi run.
“Trước hết, ừm… cảm ơn vì đã trao giải thưởng cho chúng tôi… cảm ơn rất nhiều.”
Kang Si Woo vừa run vừa bình tĩnh bày tỏ cảm xúc của bản thân.
Mặc dù giọng nói của anh ấy hơi run, anh ấy vẫn tiếp tục nói một cách gọn gàng mà không gây khó chịu.
“CEO, các nhân viên của Doubles và anh quản lý… Và tất cả thành viên thân yêu của chúng tôi… luôn làm việc chăm chỉ…”
“Hic…“
“Tôi muốn nói với các bạn rằng tôi rất biết ơn vì nhận được giải thưởng này.”
Kang Si Woo cúi đầu cảm ơn, cố gắng chuyền micro cho Jin Se Hyun, nhưng…
Thất bại.
“Hic-ic-c… Hức… “ .
Bởi vì Jin Se Hyun đang khóc.
Cuối cùng, micro được trao cho Seo Ian, người đứng bên cạnh.
“DUSTY… SARANGHAE…!”
Dường như rất khó để diễn tả toàn bộ cảm xúc của bản thân vì anh ấy cũng đang khóc.
Cha Seong Bin, người vẫn còn khá tỉnh táo, đã cầm lấy micro.
“Tôi tin rằng giải thưởng quý giá này được trao để khuyến khích tôi làm việc chăm chỉ hơn trong tương lai. Chúng tôi sẽ trở thành Stardust với những bài hát hay hơn và sân khấu tuyệt vời hơn và không làm các bạn thất vọng.”
Bởi bình luận của Cha Seong Bin, các thành viên đang nức nở đã dần dần bình tĩnh.
Cha Seong Bin mỉm cười nói ra suy nghĩ của anh, sau đó dừng lại một lúc.
“Và…”
Hả?
Ánh mắt sắc bén đó hướng về phía tôi.
“Seo Han, một lần thôi.”
Nghe câu đó, Ha Jun Seo, người đang rơi nước mắt, lập tức bật cười.
“…….”
HA.
Không thể nào.
Tôi muốn tránh điều đó vì tôi hiểu được ý nghĩa của đôi mắt đó.
“Chỉ cần một lần thôi.”
Ôi chúa ơi.
Trước khi tôi kịp tỉnh táo lại, micro đã nằm trong tay tôi.
Cha Seong Bin mỉm cười rạng rỡ và đưa ra bình luận một cách tự nhiên.
“Tôi không thể bỏ qua những gì bé út của chúng ta muốn nói.”
“…”
Mặc dù tôi muốn bí mất ném ánh mắt giết người vào hội anh trai, nhưng có quá nhiều máy ảnh đang hướng về phía tôi.
Tai tôi bỏng rát, nhưng tôi cảm thấy sẽ dễ chịu hơn nếu tôi nói hết ra.
Vì thế.
Cuối cùng… Tôi đã xổ hết.
“Cảm ơn vì giải thưởng Tân binh của năm. Bây giờ tôi đã ở một vị trí danh giá như vậy, khoảnh khắc tôi ra mắt lại hiện về với tôi một cách sống động như thể mới chỉ ngày hôm qua. Tôi sẽ giữ nguyên cảm giác đó và tiếp tục làm vậy…“
Vâng.
Đúng thế.
“Tôi sẽ sống… thật tử tế.”
Không, tôi thực sự muốn bỏ trốn.
* * *
[Cảm nghĩ hôm nay của Do Hamchi buồn cười đến mức tôi suýt cười ngất]
‘Tôi sẽ sống một cuộc sống tốt đẹp.’
Lập tức đúc kết bằng câu cuối ở vòng chung kết Dự Ánㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
Tôi chắc chắn nhóm hyung line đã bảo em ấy làm điều đó.
Vừa dễ thương vừa buồn cười khi em ấy làm nó trong khi tai ẻm đỏ bừng.
– Tôi không biết cậu ấy sẽ làm vậy trong một lễ trao giải ngầu lòi lol. Hamster đang làm tốt, nhưng tại sao cậu ấy lại kết thúc bằng bình luận ăn năn thế lmao.
└ Đó là lý do tại sao tôi thích họ ㅋㅋㅋㅋㅋ Fan đang phát điên
└ Hahahaha…
– Seo Han lại bị trêu vì ‘tôi sẽ sống một cuộc sống tốt đẹp’. Kakakakaka. Tại sao mọi người lại nghiêm túc trêu chọc em bé nhỏ tuổi nhất trong vũ trụ bụi quá vậy ㅋㅋㅋㅋㅋ
└ Tôi tự hỏi liệu Seo Han có thích việc đó không?
└ Không… Tai ẻm không biết nói dối… Đó là món japchae khiến bất kỳ con chuột đồng nào cũng muốn chạy trốn vào hang chuột.
└ Khà khà khà khà. Xin lỗi Seo Han à ㅠㅠㅋㅋㅋㅋㅋ Mình đã rất vui.
– Stardust sẽ càn quét giải tân binh năm nay, tôi đã rất tự hào rồi, đây là một sự kiện lớn ㅋㅋㅋㅋㅋ
└ Tôi ước mọi người trên thế giới này biết được con tôi tuyệt vời như thế nào… Không, chỉ tôi biết thôi… trở nên nổi tiếng ư… Đừng nổi tiếng quá nhé mấy đứa…
– Tôi có giống fan hâm mộ của nhóm nhạc từng giành giải nhất trên đài truyền hình công cộng, giải nhất trên chương trình âm nhạc, có ba cúp, bán 500.000 album trong tuần đầu tiên và đạt giải Tân binh của năm tại Giải thưởng K-pop Seoul không?
└ Bờ vai của Dusty vươn tới tận trời.
└ Cảm ơn các em nhỏ rất nhiều vì đã luôn khiến tôi cảm thấy tự hào ㅠㅠ Tôi rất vui khi được là Dusty ㅠㅠㅠ
└ Không gây rắc rối và giao tiếp tốt với người hâm mộ của họ. Mỗi bài hát họ mang đến đều là các bài hát tuyệt vời và họ đang tạo nên sự nghiệp to lớn… Làm sao… Dusty có thể không thích cơ chứ…
└ Khi tôi thấy bọn trẻ giành giải tân binh, tôi đã khóc và sau đó tôi bị đối xử như một đứa lập dị ở nhà ㅋㅋㅋㅋㅋ
.
.
.
.
Hôm sau lễ trao giải,
Các thành viên đã bật chương trình phát sóng trực tiếp để ăn mừng chiến thắng giải thưởng Tân binh của năm tại Seoul K-Pop Awards của nhóm.
Ngay khi chuông báo vang lên, số lượng người tham gia bắt đầu tăng vọt, như thể họ đã chờ đợi từ trước.
Số lượng người tham dự live đã tăng lên rất nhiều trong thời gian gần đây, nhưng hiện nay có vẻ như con số đó còn tăng nhanh hơn nữa.
“Ồ, anh bật rồi.”
Cha Seong Bin, người đang chạm vào máy quay, lùi lại một bước với ánh mắt ngạc nhiên.
Các thành viên ngồi ở hàng ghế sau mỉm cười rạng rỡ, vẫy tay mạnh mẽ về phía camera.
Tất cả các thành viên đều cảm thấy hào hứng.
“Được rồi, chúng ta bắt đầu nhé?”
“Được, được!”
Sau khi xác nhận người hâm mộ đã vào, Kang Si Woo bắt đầu bài phát biểu bài khai mạc của anh bằng giọng nói lớn.
“Vâng! Chúng tôi đã có mặt trong hạng mục giải thưởng NGHỆ SĨ MỚI của Seoul K-Pop! Giải thưởng vinh quang! Tôi đã làm được rồi!”
“WAAAAA!”
“WOW!”
Cha Seong Bin cẩn thận nâng chiếc cúp lên khoe nó với ống kính máy ảnh.
– Dễ thương qtqđ, mọi người phấn khích ghê haㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Mấy đứa thích đến vậy sao?
– Trông họ vui quáㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ Khi tôi thấy điều này, tôi muốn trao cho các bạn tất cả cúp trên thế giớiㅋㅋㅋㅋ
– Biểu cảm thực sự hạnh phúc của Cha Seong Bin xuất hiện.
Nó tốt lắm.
Vì sự phấn khích vẫn chưa lắng xuống nên tôi không thể ngủ ngon suốt đêm qua, vì vậy tôi đã gọi đồ ăn nhẹ để ăn khuya cùng các thành viên.
Cha Seong Bin vừa ngân nga vừa vỗ tay.
“Tân binh của năm! NGHỆ SĨ MỚI! Thật tuyệt vời!”
Sự hưng phấn điên rồ.
Kang Si Woo vội vàng ngăn Cha Seong Bin nói những lời vô nghĩa vì anh ấy đang quá phấn khích.
Cha Seong Bin vừa thúc vào sườn Seo Ha Im vừa càu nhàu.
“Này, em cảm thấy thế nào?”
Câu trả lời đã có ngay lập tức.
“Hồi hộp quá ạ.”
– Ồ, vậy ư?
– Hahahaha…
– Đây thực sự là một bài cảm nghĩ tuyệt vời, giống Choco Haim vậy, lol
Kang Si Woo thích thú theo dõi cảnh tượng đó. Ha Jun Seo cười khúc khích, anh quay đầu lại.
“Seo Han, người đã cam kết sẽ sống một cuộc sống tốt đẹp, hãy cho mọi người biết suy nghĩ của em.”
“Sáng nay để bắt đầu một cuộc sống tốt đẹp, em đã thức dậy sớm.”
“Em không ngủ ngon à.”
“Một chút… Em ngủ một chút thôi.”
– Tại sao thức dậy sớm lại tốt? Ôi trời, cưng à, lol ㅠㅠ
– Điều tuyệt vời nhất mà Do Hamchi, người đã luôn sống một cuộc sống vô hại trên thế giới này, có thể làm là: thức dậy sớm.
– Tôi phát điên vì nó quá dễ thương, lol
Trong khi đang giao lưu nhẹ nhàng với người hâm mộ thông qua phần bình luận, Kang Si Woo tiến đến từ phía sau, tay cầm ba chai soda và một chồng cốc giấy.
Mục đích của buổi phát sóng trực tiếp hôm nay.
Đó là để nâng ly chúc mừng.
“Hôm nay công ty có tiệc tối.”
Quả là cái bẫy khi họ gọi đó là bữa tiệc của công ty, nhưng tất cả các thành viên chỉ nhận được soda.
Seo Ha Im hỏi với đôi mắt mở to.
“Họ có xem live không nhỉ?”
“Được rồi, tôi sẽ cho họ thấy kỹ năng của tôi.”
“Họ, những người đã qua tuổi vị thành niên, không biết chuyện này đâu~”
Kang Si Woo lắc chai nước soda và xoay quanh cổ chai.
Cha Seong Bin, người vẫn lặng lẽ quan sát cảnh tượng đó, nghiêng đầu.
“Anh xin lỗi, cơ mà cái chai sẽ phát nổ mất.”
Đúng thế.
“Ghê quá!”
Ngay khi mở nắp, Seo Ha Im hất người về bên phải vì bọt văng ra dữ dội.
– Si Woo, đó không phải là soju, lol
– Nếu lắc soda điên cuồng như thế…
– Bữa tối của Stardust (hợp tác với Volcanic Eruption)
“…….”
Chính người gây ra vụ tai nạn đã làm công việc dọn dẹp.
“Xin lỗi… Xin lỗi…”
“Ahahahahahahahaha!”
“Anh Si Woo… Anh đang làm gì thế…“
Kang Si Woo lúng túng đổ đầy nước soda còn lại vào cốc giấy và giơ trước máy quay.
“Dù sao thì, mọi người hãy uống một ly nhé. Chúng ta cùng nâng ly nha?”
“Dusty, cậu cũng mở một ít soda đi!”
“Này, tốt lắm.”
Tại tiệc tối của Stardust nơi mà ngay cả Dusty ngoài màn hình cũng được chăm sóc chu đáo.
“Được rồi, chúng ta làm thôi.”
“Dậy nào, dậy nào.”
Các thành viên đang bày biện bàn ăn nhẹ đơn giản trước ống kính đột nhiên đứng dậy.
Và.
Kang Si Woo hét lớn bằng giọng đầy phấn khởi.
“Vì Stardust!”
“Vì!”
Soạt –
Thay vì tiếng va chạm lớn, chỉ có tiếng cốc giấy va vào nhau.
* * *
Cùng lúc, Stardust đang ăn mừng.
Có thể nói rằng bầu không khí trong khu kí túc xá của B.K không hề yên bình.
Mặc dù B.K đã trở về với chiếc cúp [TOP 10 ARTIST], nhưng tâm trí của Taekyung lại quá phức tạp để có thể hoàn toàn vui vẻ.
“Cho tôi biết lý do.”
Từ hôm kia, Han Ga-bin đã có biểu hiện lạ.
Tôi định cho qua vì đó là một tình huống quá mơ hồ để mô tả, nhưng tôi không thể để vụ tai nạn nghiêm trọng xảy ra ngày hôm qua trôi qua.
“…….”
Tuy nhiên, Han Ga-bin không trả lời câu hỏi thúc giục của Tae-kyung.
Taekyung lại nói như thể đang cố thuyết phục đối phương.
“Giữ im lặng không giải quyết được vấn đề đâu.”
Tôi nói với Seo Han rằng cậu ấy bị bệnh, nhưng tôi biết điều đó không đúng.
Nhìn bề ngoài thì chắc chắn là ổn.
“Lịch trình của cậu dày đặc quá sức cậu à? Hay có việc gì đó đòi hỏi cậu phải làm thế?”
“…….”
“Này.”
Han Ga-bin cúi đầu thật sâu trước lời nói của Taekyung.
“Haiz… “
Han Ga-bin luồn tay qua tóc và thở dài.
“Tôi biết.”
Bởi vì, khi nhớ lại, tôi nhận ra đó là một việc làm điên rồ.
“Tôi nghĩ là tôi bị điên rồi…“
“… Bây giờ cậu đã tỉnh táo lại chưa?”
“Rồi.”
Có rất nhiều người chú ý đến vụ đó, không biết tin đồn sẽ như thế nào.
Mặc dù không phải là thành viên cùng nhóm và không cùng chung công ty quản lý. Tôi đã làm thế để giúp đỡ tân binh năm nhất mà chưa từng thương lượng trước với công ty.
“Ồ, bọn trẻ kia có gì đẹp thế…“
Han Ga-bin cười khẩy và ấn tay vào thái dương.
Có quá nhiều thứ khiến tôi đau đầu khi nghĩ đến.
Tất nhiên, chắc chắn không phải vì mấy anh chàng đó đẹp trai.
Han Ga-bin cau mày lẩm bẩm.
“Chỉ là nút động kinh bị nhấn vào thôi.”
Tôi cũng gặp rắc rối về vấn đề gia đình.
Tôi mất bình tĩnh trong giây lát, có lẽ vì điều Lee Chang-hyun nói đã khiến tôi kích động.
Tôi không có gì để thanh minh ngoại trừ việc thừa nhận tôi nhất thời phát điên.
Tôi không muốn buồn bực, vậy tại sao tôi lại phải tham gia vào chuyện của họ?
“Dạo này tôi hơi nhạy cảm…“
Từ đó có lẽ không thể giải thích rõ ràng, nhưng đó là câu trả lời duy nhất tôi có thể đưa ra.
Han Ga-bin dựa đầu vào lưng ghế với cảm xúc phức tạp.
Đúng lúc đó.
Chiếc điện thoại di động trong túi tôi reo lên rất to.
Ting –
Ting –
Tôi có linh cảm không lành.
Han Ga-bin kiểm tra tin nhắn, rồi ôm đầu.
Tôi nhận được tin nhắn mà tôi hy vọng là sẽ không đến. Tin nhắn đe dọa từ ai đó với giọng điệu thô lỗ.
Tiếp theo là những lời lẽ gay gắt xuất phát từ mối quan hệ nợ nần.
– Ga-bin, bảo bố mày trả lại số tiền 30 triệu won đi.
– Hoặc trả lại bằng tiền của mày.
“Chậc.”
Khi tôi chuẩn bị đọc tin nhắn khác, tiếng chuông thông báo lại vang lên.
Ting –
Ting –
– Lần sau. Tôi treo cả banner lên nhé.
– Được rồi… vậy nhá, Ga-bin
“Mẹ kiếp…“
Tôi thực sự không thể kìm nén được nữa.
“Này! Điên à?”
Bốp –
Han Ga-bin căng thẳng đến mức ném điện thoại đi.