Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam - Chương 158
- Trang Chủ
- Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
- Chương 158 - It's fun (1)
“Áa!”
Một quả trứng bất ngờ bay vào cuộc phỏng vấn.
Phòng phỏng vấn nhanh chóng trở nên hỗn loạn khi những người ở hàng ghế đầu hét lên.
Quả trứng bật ra khỏi tay tôi và rơi xuống sàn, vỡ tan.
Lòng đỏ đổ bừa bãi xuống sàn nhẵn.
Tôi mỉm cười ngượng ngùng và phủi phần trứng ra khỏi tay. Nó hơi dính.
“Gì thế?”
Taekyung của BK quay đầu lại với vẻ mặt khó hiểu.
Đó là tình huống một quả trứng không biết từ đâu bay thẳng tới trước mặt anh.
Góc độ gần như đánh thẳng vào mặt anh.
Anh sẽ không bị thương nặng nếu chỉ bị một quả trứng đánh trúng…
Vì anh đang mặc trang phục sân khấu nên nếu bị dính một quả trứng như vậy thì sẽ rất khó để thay quần áo giữa chừng.
“Tôi đoán có thứ gì đó đã bay vào.”
Anh ta có vẻ khá ngạc nhiên, nhưng vẫn bình tĩnh nói thêm.
Taekyung do dự một lúc rồi cúi đầu xuống.
“À và… Cảm ơn.”
“Này! Này! Ra khỏi đó đi!”
Trong khi đó, đội bảo vệ đã tìm ra người ném trứng và lôi ra ngoài.
Không đời nào có thể dễ dàng kéo một người có tâm thần không ổn định đi được, và một cuộc náo động lớn đã nổ ra trong giây lát khi những người hâm mộ đứng cạnh anh ta nói với giọng giận dữ.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy…”
“Này, em gần như gặp rắc rối lớn đấy. Em ổn chứ?”
Ha Jun Seo hỏi với vẻ mặt lo lắng, nhưng trên đầu ngón tay em ấy chỉ có một ít lòng đỏ trứng và không có vết thương nghiêm trọng.
Tôi mỉm cười và nhẹ nhàng trả lời.
“Ổn không ấy ạ?”
Tôi chỉ đẩy nó ra vì nó bay về hướng này.
Theo bản năng, tôi đưa tay về hướng đó.
Tôi biết trước, nên tôi không thể ngồi yên được, đúng chứ?
Nhưng hình như những người không quen với tình huống này đều nghĩ rằng tôi sẽ bị thương.
Khi tôi nhìn về phía trước, fan người hâm mộ ồn ào đang ngước nhìn tôi.
“A.”
Vì hàng ghế rất gần với ghế của người hâm mộ nên từ chỗ tôi, tôi thậm chí có thể thấy fan đang lo lắng.
Mặc dù không thể hiểu được ngôn ngữ địa phương nhưng vẫn có tiếng Hàn xen lẫn tiếng Anh ở đây đó.
“Seo Han! Cậu ổn chứ?”
“Bạn có sao không? Khoẻ chứ?”
Tôi khoẻ. Tôi nói không sao đâu.
Tôi giơ bàn tay khỏe mạnh của mình lên và gật đầu.
“…”
Sự hỗn loạn đột nhiên?
Nếu tôi không biết chuyện này thì có lẽ tôi sẽ rất ngạc nhiên.
“Seo Han, trước tiên hãy rửa tay bằng cái này.”
“À, vâng. Cảm ơn.”
“Em thực sự không bị thương đâu, đúng không?”
“Không phải đá, mà là trứng… .”
Gầm Gầm Gầm Gầm-
Khoảng mười phút.
Sau khi tình huống được giải quyết phần nào, MC địa phương đã có động thái giải quyết sự việc một cách muộn màng.
MC cũng đứng hình vì xấu hổ.
Anh hắng giọng và cẩn thận mở miệng.
“Trong giây lát… Có một sự hỗn loạn.”
“…….”
“Chúng ta tiếp tục cuộc phỏng vấn nhé?”
“Được.”
Cuộc phỏng vấn tiếp tục trong bầu không khí có phần khó hiểu.
.
.
.
.
“Bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra trong cuộc sống.”
Taekyung của BK nhẹ nhàng lẩm bẩm và thở dài.
Tôi đã không làm điều gì đáng để bị đưa lên kênh tin tức thời sự, nên tôi nghĩ, sao tôi có thể bị ném trứng chứ?
Người đó nói rằng không cố ý ném vào tôi, nhưng sự thật rất bất ngờ.
Hơn nữa, tôi thấy sợ vì sự việc xảy ra ở một đất nước xa lạ.
Nếu thứ ném đi không phải quả trứng thì sao…
Thật là choáng váng.
Ngay sau khi hoàn thành thành công sân khấu Music Bank, Taekyung của BK đã đích thân đến thăm phòng chờ của Stardust và bày tỏ lòng biết ơn.
“Cảm ơn.”
Các thành viên Stardust đang nghỉ ngơi trong phòng chờ chào đón tôi với vẻ mặt ngạc nhiên.
Ở một khía cạnh nào đó, hôm nay Do Seo Han, ân nhân của tôi, bước ra ngoài một cách bẽn lẽn.
Tôi cúi đầu nói lời cảm ơn nhưng có vẻ hơi trịnh trọng.
Seo Han lắc đầu và thốt ra.
“Ồ, không. Em chỉ ném nó đi vì quá ngạc nhiên thôi.”
“Này, cậu có thể bị thương đấy.”
Làm sao cậu ấy có thể phân biệt được đó là trứng hay đá trong khoảng thời gian ngắn ngủi?
Tôi chỉ thấy biết ơn vì cậu ấy đã đưa tay ra và gạt nó đi.
“Em không bị thương. Anh ổn chứ, tiền bối?”
“Tất nhiên là anh… Anh ổn.”
Từ giọng nói khiêm tốn đến thái độ lịch sự, em ấy hoàn toàn khác với những gì tôi lo lắng.
‘Leader nhóm đó trông rất đáng sợ.’
Vì Han Ga-bin đã nói như vậy nên tôi nghĩ cậu ấy thực sự như thế.
Mấy người đó không giỏi đến thế nhưng lại hay khoe khoang về việc mình nổi tiếng.
Đúng là tôi có thành kiến vì tôi đã chứng kiến rất nhiều người như vậy trên sàn đấu.
Đặc biệt, có nhiều trường hợp thành đạt khi còn trẻ nên phổi họ bành trướng.
Đường lên thì gồ ghề nhưng đường xuống thì không phanh.
Có rất nhiều tân binh không biết đến sự khắc nghiệt của ngành giải trí.
Nhìn bề ngoài thì anh bạn này có vẻ khác xa với loại người đó.
‘Cậu ấy bao nhiêu tuổi? Cậu ấy trẻ hơn tôi khá nhiều.”
Đứa trẻ vừa dũng cảm vừa khiêm tốn.
BK Taekyung nói thêm với một nụ cười.
“Anh rất thích buổi biểu diễn ngày hôm nay.”
Màn trình diễn mà tôi buông bỏ tâm lý cạnh tranh của mình và theo dõi chặt chẽ. Xem mà không mang theo bất kỳ thành kiến nào, tôi rất ngạc nhiên về chất lượng cao của nó.
Dù biểu diễn ở một đất nước xa lạ nhưng họ không hề lo lắng và thể hiện một sân khấu rõ ràng đến mức không thể tin được đối với một tân binh.
Đây là năm đầu tiên của các cậu ấy phải không?
Tôi nghĩ có lý do cho việc anh bạn này giỏi và xuất thuân từ nền tảng sinh tồn.
Seo Han mỉm cười vui vẻ và đáp lại lời khen mà Taekyung dành cho cậu.
“Em cũng rất thích màn trình diễn bài hát mới, tiền bối.”
“Định mệnh đã dẫn đến chuyện này, chúng ta trao đổi số điện thoại nhé?”
“Ờ, được.”
Trong bầu không khí ấm áp, Taekyung cẩn thận trả lời.
Seo Han vui vẻ bấm số của mình vào chiếc điện thoại di động mà Taekyung đưa cho.
Taekyung nói thêm, gọi vào số trong danh bạ của anh.
“Đây là số của anh. Anh sẽ liên lạc với cậu sau.”
“Vâng.”
“À, và Gavin nói thỉnh thoảng chúng ta nên đi ăn cùng nhau. Cậu ấy có vài điều muốn nói.”
“……?”
Nghe thấy câu đó, mắt Seo Han mở to.
* * *
[Kẻ điên ném trứng tại sự kiện dành cho fan của thần tượng K-pop đã bị bắt]
Cuộc phỏng vấn của Music Bank được thực hiện tại Malaysia.
Nay lại có bài viết về vụ náo loạn do một gã điên ném trứng vào đây.
Họ nói rằng đã bắt tên đó ngay tại chỗ.
Tôi vẫn không biết tại sao họ lại ném trứng.
– Ném lúc BK đang phát biểu phải không? Hahahaha Taekyung suýt bị đánh vào mặt, có vẻ người đó thực sự rất tức giận.
└ Chưa có thông báo nào từ công ty. Đây có phải là câu chuyện có thật về một nghệ sĩ suýt bị tổn thương khi ở nước ngoài không?
└ Họ chắc chắn không làm tốt hơn Doubles đâu haha. Fan đăng thông báo ngay và Seo Han nói rằng anh ấy ổn ㅠㅠㅠㅠㅠ Tôi mừng quá.
└ Stardust Do Seo Han đã đánh quả trứng đi phải không?
└ Woong
└ Ha… Tôi là fan của BK nên tôi thực sự rất biết ơn sau khi xem video.
└ Tên điên đó đã ném thẳng vào mặt Taekyung, nếu không có Seo Han thì anh ấy đã bị ném trúng rồi ㅠㅠㅠ
– Không, hahaha, phát sóng K-pop ở nước ngoài cũng được thôi, nhưng haha, nếu không có sự quản lý an toàn cơ bản thì phát sóng làm gì? Nếu đã là cuộc phỏng vấn công khai thì phải kiểm duyệt cả những người tham dự đàng hoàng chứ. Có người điên ném đồ đấy, nhỡ đó là thứ nguy hiểm chứ không phải trứng thì sao?
└ Nếu tạt axit thì làm sao bắt được họ?
└ Nếu là axit… Nó thực sự đáng sợ ngay cả khi tưởng tượng.
└ Xin hãy bảo vệ các nghệ sĩ Hàn Quốc.
└ Có thư xin lỗi từ Music Bank chưa???
– Bài báo này mới ra, họ nói là ném trứng vì ghét văn hóa K-pop.
└ Chết tiệt…
└ Có thật không?
└ Tôi không biết, bài báo mới xuất hiện thôi.
└ Wow, điên thật à? Tại sao anh ta lại trút giận lên những đứa trẻ đang ngồi đó?
└ Không thể tin được vì nơi này luôn viết tiểu thuyết… Có lẽ anh chỉ là một gã điên đi ngang qua.
Ngay sau đó, sự việc đã được Hàn Quốc biết đến do một bài báo đăng tải lên.
Đó là một tình huống chóng mặt khi một thành viên BK suýt bị trứng đập vào mặt.
Khi những bài viết khiêu khích được thêm vào, ngọn lửa dần dần bùng lên.
Đã có nhiều bài viết chỉ trích đài truyền hình lên kế hoạch cho chương trình này cũng như các đơn vị tham gia nhưng người hâm mộ đã thở phào nhẹ nhõm vì sự kiện kết thúc mà không xảy ra sự cố lớn nào.
Ngoài ra còn có câu chuyện về việc Seo Han đánh trứng bằng tay.
[Khả năng thị giác của Seo Han không đùa được đâu?]
Tôi rất ngạc nhiên khi xem video.
Làm thế quái nào cậu ấy lại loại bỏ được nó?
Nó thậm chí còn không bay đến chỗ cậu ấy.
– Dùng… Dùng tay đánh nó đi…
└ Bạn có thấy tôi cười không? Đó là một tình huống vô cùng bất ngờ, nhưng em ấy vẫn ngồi điềm tĩnh.
└ Con chó nhỏ của tôi ngầu đến mức nước mắt chảy dài trên mặt tôi.
└ Chắc chắn là sự nhạy bén của Do HamChi.
└ Trong tình huống lập tức nhận ra có thứ bị ném vào và chặn bằng tay là điều cực kỳ tuyệt vời… Mặc dù họ không cùng nhóm nhưng khoảng cách ngồi có vẻ hơi xa.
└ Cậu ấy thực sự rất tuyệt.
└ Người đàn ông của tôi đẹp trai đến mức tôi nghĩ mình sẽ yêu anh ấy mất.
– Tôi đã xem lại và Seo Han luôn nhìn khán giả. Có phải gã điên ném quả trứng đã làm điều gì đáng ngờ không? Trông cậu ấy có vẻ rất quan tâm.
└ Wow, đúng thế, có vẻ là vậy.
└ Nếu điều này là sự thật, hahahahahaha, vậy là họ xếp cho một người như vậy vào chỗ đó á?
└ Đội an ninh đang làm gì đấy?
└ Kkkkkkkkkkk Đó là lý do tại sao
– Đáng lẽ tôi phải biết đến Seo Han nhanh nhạy từ lúc anh ấy thi chạy tiếp sức, nhưng sự nhanh nhẹn của Hamchi chắc phải ở mức tối đa.
└ Để đề phòng trường hợp người hâm mộ thực sự lo lắng, cậu con trai tận tụy của chúng tôi đã gửi cho chúng tôi một tin nhắn riêng kèm theo hình ảnh bàn tay của cậu ấy ngay khi sự kiện kết thúc ㅠㅠㅠㅠ
└ Thiên thần Hamchi, chỉ bước đi trên con đường hạnh phúc thôi nhé…
└ Tôi là fan của BK. Hãy nói với cậu ấy rằng tôi thực sự biết ơn đi ㅠㅠ
└ 22222 Tôi cũng cảm ơn em ấy rất nhiều
└ Tôi để lại một bức ảnh phát trực tuyến như một dấu hiệu của lòng trung thành (ảnh)
Sự việc này thậm chí còn tạo nên tình bạn thân thiết giữa fan hâm mộ của BK và Stardust.
Đó là một điều đáng khao khát hơn nhiều so với việc tranh giành vị trí đầu tiên.
Lúc hai fandom thành lập nên liên minh.
Một cuộc họp liên quan đến chương trình đã được lên lịch trước sinh nhật của Do Seo Han một ngày.
Không lâu sau khi nhập cảnh, anh nhận được điện thoại rằng Do Seo Han, người vẫn chưa thích nghi với sự chênh lệch múi giờ, đang đi về hướng này.
PD Do Seo Joon dựa lưng vào ghế sofa với nụ cười trên môi.
‘Liệu Seo Han có bị lừa không?’
‘Em ấy chắc chắn sẽ bị lừa.’
Anh tự tin.
Anh diễn khá giỏi.
Quản lý ở đó đã làm việc chăm chỉ để đặt nền móng, nên chắc chắn em ấy sẽ lắng nghe câu chuyện của anh.
‘Chậc, có vẻ vui ha.’
Anh nghĩ sẽ rất xúc động khi nhìn thấy khuôn mặt bị trêu đó.
PD Do mỉm cười và ngân nga.
Ngay lúc đó.
Két-
Cánh cửa văn phòng từ từ mở ra.
“Hả?”
Ngay khi nhìn thấy mặt anh, Seo Han bước vào văn phòng với vẻ mặt sốc.
PD Do Seo Joon bình tĩnh gật đầu và lấy ra một tấm bảng tài liệu.
“Ngồi đó đi.”
“Cái gì, là chương trình của anh hả… ?”
Seo Han cau mày và ngồi trên ghế sofa.
“Hả. Em chưa được nghe sao?”
“Em chẳng nghe được gì cả. Quản lý chỉ nói em được sắp xếp tham gia chương trình giải trí. Em thậm chí còn không biết chương trình giải trí nói về cái gì.”
“À, công ty… Công ty của em không giỏi vụ đấy.”
“Luôn luôn như vậy.”
Anh nghĩ không có nhiều nghi ngờ vì Doubles ban đầu tệ trong khâu quản lý công việc thật.
Anh nên nói về điều gì đầu tiên?
Một chương trình anh từng làm trước đây?
PD Do thử nói một cách tự nhiên nhất có thể.
“Em biết anh từng đi du lịch khắp đất nước chứ.”
“…….”
“Em có chắc là em không biết không?”
Không có câu trả lời.
Lả tả –
Tiếng tuyết lăn có thể được nghe thấy ở đây.
… Thật sự không biết?
Anh không mong đợi điều này.
Do Seo Joon cười hỏi.
“Em có biết anh đang làm gì không?”
“PD… Chắc chắn anh là PD rồi.”
Seo Han nheo mắt và tự tin trả lời.
“Này, cảm ơn. Nhưng anh biết anh là PD.”
Do Seo Joon lắc đầu.
“Thật nực cười.”
“Anh thậm chí còn không biết tên bài hát chủ đề mới của em mà.”
“Ê, làm sao anh biết bài hát của thần tượng được?”
“Anh là PD của chương trình sinh tồn thần tượng đấy.”
“…Có lẽ vậy.”
Anh nghĩ sẽ bất lợi nếu nói nhiều hơn.
PD Do Seo Joon hắng giọng và thay đổi chủ đề.
Dù sao thì cũng đã đến lúc đi vào vấn đề chính.
“Dù sao thì lần này anh sẽ phụ trách một chương trình.”
“… Vì thế?”
Ánh mắt em ấy chất đầy nghi hoặc.
Do Seo Joon bình tĩnh nói.
“Em nên xuất hiện trên đó.”