Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương - Chương 8
Mặc dù đến chương 29 đã được beta lại đồng nhất xưng hô, nhưng có lẽ sẽ còn sai sót xuất hiện, nếu thấy lỗi sai vui lòng bấm nút báo lỗi hoặc bình luận ngay dưới chương lỗi để nhóm sửa lỗi sớm nhất nhé. Hiện trans của bộ này đã xin nghỉ, chúng mình đang tìm trans mới cho bộ này, từ bản dịch hàn, eng hoặc cv từ bản dịch AI. Các bạn có hứng thú có thể nhắn vào fanpage ạ.
Chương 8
Trở lại phòng tập, Baek Ya nhìn quanh khoảng không trống rỗng.
‘…Họ có đọc thông tin sai cho mình không vậy?’
Cậu thậm chí còn không biết ai đã gọi mình đến đây. Baek Ya, người vẫn đang nhìn xung quanh, bước đến bức tường và dựa lưng vào đó.
Nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương một lúc, một tiếng rên rỉ vang lên phá vỡ sự im lặng, Baek Ya ôm lấy bụng mình.
‘Đói quá…’
Nghĩ lại thì, bữa sáng của cậu chỉ có một quả chuối. Từ đánh giá hàng tháng đến lời mời gọi bất ngờ cho đến chụp ảnh đại diện. Đều không có thời gian để chuẩn bị bữa ăn.
‘Mình thậm chí còn nghĩ đến việc chuyển sang một công ty khác vì tưởng không thể ra mắt ở đây.’
Cậu không nhịn được cười. Tình huống hiện tại tuy buồn cười nhưng cũng có cảm giác không thực lắm.
‘Nghĩ đến việc sắp ra mắt…’
Cậu biết điều này là để sinh tồn, nhưng bằng cách nào đó, cậu có linh cảm rằng sự khởi đầu thực sự của trò chơi này sẽ là sau khi cậu ra mắt.
Tất cả những gì cậu ấy thấy chỉ là các bài đánh giá về trò chơi.
‘Có lẽ thậm chí không thể so sánh được với bây giờ.’
Baek Ya lắc đầu trước dòng suy nghĩ bất tận. Sau đó, cậu lấy ra một gói nhỏ từ trong túi.
“Thôi thì cứ ăn trước khi mình đi vậy.”
Đó là món ăn vặt sô cô la mà Ji-Ho đã đưa cho cậu để ăn trước khi buổi đánh giá bắt đầu.
Mở lớp vỏ, Baek Ya nhét miếng bánh vào miệng. Tấm biển <Cấm đồ ăn và đồ uống> trên cửa phòng tập đâm vào lương tâm cậu.
Tuy nhiên, trước khi để cậu kịp nhai, cánh cửa đột nhiên mở ra.
“!!!!!”
Baek Ya giật mình, mắt mở to, người kia cũng ngạc nhiên không kém, nhưng lý do lại khác.
“…Hả?”
“Khụ Khụ! Khụ!”
Baek Ya, với bột mì trong cổ họng, đấm vào ngực và ho.
‘Mình phải nuốt nó thật nhanh…!’
Baek Ya nhanh chóng quay người lại, nhai mạnh những thứ trong miệng. Cậu không thể phá hỏng ấn tượng đầu tiên của mình như thế này.
Tuy nhiên, tất cả những hành động đó đều có thể bị nhìn thấy.
Có lẽ cậu nghĩ rằng mình đang trốn, nhưng vì cách bố trí không gian, ngay từ đầu cậu đã không thể trốn được. Bởi vì cậu đang ở trong phòng tập lớn nhất và rộng rãi nhất của ID.
Mặc dù Baek Ya đã quay lại nhìn bức tường, nhưng hai má phúng phính của cậu vẫn có thể được nhìn thấy trực tiếp qua tấm gương.
“Chungchung, sao em không vào?”
“Suỵt! Có một con hamster. Nó đang ăn.”
Các thành viên lần lượt đến, dẫn đầu là người trẻ nhất mở cửa.
“Có ai ở bên trong không?”
“Chúng ta không phải đã thuê phòng tập sao?”
Một quả cà chua nhút nhát đứng đó một mình như ngọn hải đăng trên một hòn đảo xa xôi. Không, không thể lờ đi chiếc áo hoodie đỏ đó và giả vờ như không nhìn thấy gì dù có muốn đi chăng nữa.
Cảnh tượng phía sau trông tuyệt vọng đến thế nào.
Giọng nói của những thành viên đến sau tự nhiên nhỏ dần khi thành viên trẻ nhất ra hiệu im lặng.
“Các anh ơi, anh quản lý đang hỏi về lịch trình của chúng ta…”
Ngay cả Min Sung, thành viên lớn tuổi nhất của nhóm, cũng là người đến cuối cùng.
“Sao mấy người không vào trong?”
Khi đến gần, anh theo bản năng hạ giọng, mắt nhanh chóng quét qua bên trong phòng tập. Có người ở đó.
“Đó là ai vậy?”
“Em không biết.”
“Nhưng trông anh ấy thật đáng thương. Vừa trốn vừa ăn như vậy.”
Người ta nói rằng ngay cả chó cũng không nên chạm vào khi chúng ăn. Năm người đồng ý ‘chờ một phút và xem’ khi họ tụm lại ở lối vào và không thể chịu được muốn để đi vào.
‘Có nhiều người hơn rồi.’
Baek Ya cảm thấy sự náo động ở sau lưng, không muốn quay lại.
Mặt khác, có dấu hiệu của một người nào đó đang tiến gần đến phía sau của một người không có ý định ra ngoài ngay cả sau khi cậu ăn xong. Nghe thấy tiếng bước chân phía sau, Baek Ya cứng người và quay lại. Tất nhiên, với ánh mắt dán chặt xuống sàn nhà.
“Xin lỗi, xin chào.”
“…Xin chào.”
“Tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi phải sử dụng phòng tập từ 7 giờ.”
Cậu đã nhận được lệnh trục xuất một cách thận trọng.
Baek Ya từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm phải ánh mắt của Min-Sung. Có vẻ như họ vẫn chưa nghe tin tức vì dường như họ không nhận ra Baek Ya.
‘Mình phải làm gì đây?’
Trong một khoảnh khắc, Baek Ya tự hỏi liệu cậu có nên tự giới thiệu không. Nhưng rồi khi thấy đôi mắt sưng húp của Min-Sung. Thực ra, không chỉ Min-Sung mà tất cả mọi người trong phòng đều vậy.
‘Đã một năm trôi qua kể từ khi nhóm nhạc đầu tay được thành lập.’
Và một người bạn đã gắn bó với họ lâu hơn thế, bao gồm cả thời gian họ còn là thực tập sinh, đã bị loại khỏi đội chỉ sau một đêm.
Tất nhiên, là người đó đã tự làm điều đó với bản thân, nhưng bất kể sự thật thế nào, việc các thành viên cảm thấy trống rỗng là điều không thể tránh khỏi.
Tuy nhiên, vào ngày thành viên ban đầu bị đuổi, một thành viên mới đã được chọn như thể đã chờ sẵn cho điều đó? Tạo nên một sự hiểu lầm hoàn hảo.
Tại sao bây giờ cậu mới nghĩ ra vậy? Baek Ya nghĩ rằng thật nhẹ nhõm khi mình chưa nói gì cả, nhanh chóng cúi đầu và xin lỗi.
“Cái đó, ừm, tôi xin lỗi! Tôi sẽ đi ngay bây giờ.”
Sẽ rất kì lạ khi tự giới thiệu mình là thành viên mới đảm nhiệm vị trí hiện tại.
‘Nó chỉ trông giống như là mình đang đơn độc phấn khích thôi…!’
Đúng là như vậy nhưng cũng cay đắng thay.
Khi cảm thấy như vậy, cậu càng không có đủ tự tin để chen vào giữa nhóm. Giống như thể họ đã có một hàng rào vững chắc của riêng mình. Baek Ya quay người chạy ra khỏi phòng tập.
Tuy nhiên, hành động của cậu đã bị chặn lại ở cửa.
“Ồ?! Thì ra là cậu ở đây! Tôi không biết điều đó, nên tôi đã đến cả studio và nhóm phát triển để tìm đấy.”
Một người đàn ông to lớn đột nhiên xuất hiện, túm lấy cơ thể Baek Ya và xoay cậu lại.
“Mọi người!”
“C-chờ đã!”
Bối rối, Baek Ya vùng vẫy. Năm cặp mắt liền đổ dồn về phía cậu.
“Tôi đã đến gặp nhóm phát triển và nhận được xác nhận từ họ! Họ nói rằng buổi ra mắt của các cậu sẽ không bị hủy và sẽ diễn ra như bình thường!”
“…Có thật là như vậy không?”
Ji Han hỏi lại với vẻ mặt cau có.
“Đúng rồi, tên nhóc ạ! Baek Ya đã cứu tất cả các cậu đấy!”
Cửa sổ hệ thống hiện lên lần đầu tiên sau một thời gian, mọi ánh mắt đổ dồn về phía Baek Ya.
[Một nhiệm vụ (ẩn) mới đã xuất hiện!]
[H. Ấn tượng đầu tiên rất quan trọng: Chiếm ưu thế trước đối thủ bằng nghi lễ với điệu nhảy mở đầu]
‘Ưu thế, ý mày là ưu thế sao!’
Baek Ya, cảm thấy mình đã sống lại một lần nữa nhờ huyết áp tăng cao nhiều lần trong ngày hôm nay, vô thức kêu lên.
“Không! Tôi không làm điều đó!”
Sự hiểu lầm ngày càng sâu sắc hơn.
* * *
[Quản lý nhóm phát triển tân binh Kim Dongman]
Với sự ra mắt nhanh chóng của Baek Ya, ông đã được thăng chức lên vị trí quản lý chỉ hai năm sau khi gia nhập công ty. Giờ đây Dongman đã ở một cương vị mới trở thành anh hùng trong đội phát triển tân binh.
Mỗi khi Dongman đi ngang qua, mọi người đều dừng việc họ đang làm lại, bắt đầu vỗ tay và giơ hai ngón tay cái lên.
“Nhìn xem ai ở đây này? Không phải là quản lý Dong của chúng ta sao!”
“Haha. Anh làm tôi ngại quá đấy, Phó giám đốc.”
“Không, không. Nếu không có giám đốc Dong, tôi vẫn còn đang khóc đấy, anh biết không?”
Đúng lúc họ nghĩ rằng tòa tháp mà họ đã xây dựng trong nhiều năm cuối cùng cũng được nhìn thấy ánh sáng ban ngày, một tiếng sét đánh xuống. Không chỉ nhóm phát triển tân binh, mà cả nhóm lập kế hoạch, nhóm quan hệ công chúng, nhóm A&R và tất cả mọi người khác đều bị sốc.
Hãy nhìn xem họ đã phải làm thêm giờ nhiều như thế nào!
Lượng thời gian, nhân lực và tiền bạc mà công ty phải bỏ ra để giới thiệu những tân binh là không thể tưởng tượng nổi.
Và họ thậm chí không phải là những tân binh bình thường. Họ là những ngôi sao của ID Entertainment. Nhóm nhạc nam đầu tiên sau tám năm kế nhiệm AIM.
Ngoài ra, để biết thế giới quan của nhóm, Nhóm lập kế hoạch đã tìm kiếm tất cả các cuốn sách có chứa các từ ‘huyền thoại’, ‘tài năng’ và ‘thế giới’…
Trong một thời gian, văn phòng của nhóm kế hoạch được gọi là hang ổ thây ma.
Hồi đó thì như vậy đó. Hehehe.
Nhưng giờ đây tất cả đã là chuyện quá khứ.
Lời tuyên bố của CEO rằng ‘lịch trình không thay đổi ngoại trừ việc bổ sung thêm một thực tập sinh mới’ khiến mọi người vô cùng phấn khích.
“Tôi đã xem hồ sơ cậu ấy tải lên và cậu ấy có vẻ khá ổn.”
“Đúng không? Lúc đầu tôi không biết Baek Ya-gun đeo kính khi nào, nhưng ngay khi cậu ấy tháo kính ra! Ding~ Diiing~”
Đó là câu chuyện về cách những chiếc chuông bắt đầu reo lên trong đầu anh. Dongman bận rộn ca ngợi Baek Ya với mọi người ông gặp.
Phó giám đốc tự nghĩ rằng có lẽ không đến mức đó nhưng ông chẳng buồn nhắc đến.
“Dù sao thì bọn trẻ cũng đang gặp khó khăn. Thực tế là phải làm lại hoàn toàn, nhưng liệu điều đó có thể thực hiện được trong ba tháng không?”
Mọi người sẽ có một khoảng thời gian khó khăn, đặc biệt là Baek Ya, người sẽ phải lăn lộn mà không có thời gian để ngủ. Với việc thu âm, luyện tập nhảy, chụp ảnh bìa album và video ca nhạc.
“Chúng ta đã bị chậm tiến độ kể từ năm ngoái. Chủ tịch không thể hoãn lại nữa vì các nhà đầu tư. Tuy nhiên, nhóm kế hoạch đang cố gắng tận dụng tối đa tiến độ, vì vậy cậu bé đó không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải thích nghi nhanh chóng.”
“Baek Ya gun sẽ làm tốt thôi. Cậu ấy có quyết tâm lớn lắm.”
“Vậy sao? Vậy thì tốt. Tôi nghe nói bọn trẻ khóc rất nhiều vì chúng nghĩ rằng lần ra mắt này sẽ bị hủy.”
Hỏi rằng điều đó có đúng không, Dongman buồn bã như thể đó là chuyện của riêng mình. Sau đó, ông dành một chút thời gian để nhìn xung quanh, lấy tay che miệng và thì thầm nhẹ nhàng.
“Theo những gì tôi nghe được, Ha-Rang khá bảo thủ vì cậu ấy hát hay nhưng có vẻ đúng là vậy. Thời gian thực tập của cậu ấy cũng là dài nhất.”
Đây là câu chuyện mà mọi người đều biết. Phó giám đốc gật đầu cay đắng.
“Ca sĩ quan trọng trong một nhóm dù sao đi nữa. Cậu ấy coi như đã đảm nhận nó rất tốt, nhưng giờ chuyện này lại xảy ra, thật đáng buồn.”
Phó giám đốc liếc nhìn hình ảnh của Baek Ya phản chiếu trên màn hình.
‘Tôi tự hỏi cậu nhóc này sẽ có tác động thế nào đến nhóm.’’
Những đứa trẻ đã trải qua rất nhiều khó khăn, vì vậy ông hy vọng mọi việc sẽ diễn ra tốt đẹp. Tuy nhiên, quá trình này không diễn ra suôn sẻ như mong đợi.
* * *
Vào thời điểm đó, gương mặt mới của chúng tôi đã tạo nên tác động to lớn kể từ khi cậu xuất hiện.
“Hiểu lầm! Thật sự là hiểu lầm mà, a…”
Baek Ya chìm đắm trong biển nước mắt.
Đắm chìm trong đó.
Cảm ơn nhóm dịch đã thầu bộ này. Truyện dịch đọc mượt và phần xưng hô thống nhất nên ko bị nhầm lẫn
Mà web này mới mở ( thành lập ) đúng không mn ? Mình thấy ít truyện, ít chương quá. Nhưng mà thấy toàn truyện có mấy cốt truyện hay hay với giao diện web cũng đẹp đó chứ
Web mới nhóm dịch nhỏ chưa thể khuếch đại quy mô nên chúng mình chỉ dịch những truyện có thể làm trong khả năng thôi ạ. Cảm ơn bạn đã ủng hộ nhé.
Ít chương đến nổi không dám đọc luôn
Hóng truyện này ra truyện tranh