Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương - Chương 28
Mặc dù đến chương 29 đã được beta lại đồng nhất xưng hô, nhưng có lẽ sẽ còn sai sót xuất hiện, nếu thấy lỗi sai vui lòng bấm nút báo lỗi hoặc bình luận ngay dưới chương lỗi để nhóm sửa lỗi sớm nhất nhé. Hiện trans của bộ này đã xin nghỉ, chúng mình đang tìm trans mới cho bộ này, từ bản dịch hàn, eng hoặc cv từ bản dịch AI. Các bạn có hứng thú có thể nhắn vào fanpage ạ.
Tôi là một thần tượng thiên tài nhưng khả năng thụ động của tôi lại là cá Thái Dương: Chương 28
Tất nhiên, cửa sổ trạng thái chỉ có Baek Ya nhìn thấy. Min Sung hỏi Baek Ya rằng cậu có ổn không, nhưng con cá Thái Dương chỉ có thể làm mình bình tĩnh lại bằng cách đọc ‘Bunshinsaba’.
[Baek Ya: Không? Em không ổn.]
– Quả đào giận rồi!!!!
– Vong ơi , bây giờ cậu gặp rắc rối lớn rồi.
– Cậu ấy đang nghiến răng thật sự ㅋㅋㅋㅋ
Baek Ya yêu cầu hồn ma giúp đỡ cậu. Cậu dường như đã vượt qua được nỗi sợ hãi tột độ đó một chút.
[Baek Ya: Quả đào đâu?]
[Bóng ma: …Đào?]
Từ đó, nỗi ám ảnh của Baek Ya với quả đào bắt đầu.
[Chặng 2 – Phòng phẫu thuật]
Một bàn phẫu thuật được đặt dưới ánh đèn xanh, nhưng không thấy ma-nơ-canh nào cả. Bố trí hơi khác so với khi đội đầu tiên đi qua.
[Baek Ya: Đ-đào! Đào!]
[Min Sung: Em có gọi thế thì cũng không làm quả đào xuất hiện được đâu…]
Baek Ya bước vào phòng phẫu thuật, dùng Min Sung làm lá chắn. Như thể đáp lại tiếng gọi của cậu, tiếng khóc của trẻ sơ sinh bắt đầu vang vọng khắp phòng.
[Baek Ya: A! A! A! A!]
Đột nhiên nhảy tại chỗ trong khi vung tay, Baek Ya trông giống như một con cá mới bắt được. Đôi mắt của Min Sung dao động lên khi anh nhìn thành viên còn lại. Anh ấy có vẻ sợ Baek Ya hơn là sợ ma.
[Min Sung: B-Baek Ya à sao em lại thế này… Bình tĩnh lại đi, chúng ta hãy tìm nó thật nhanh để có thể thoát ra ngoài nhé.]
Min Sung lần đầu tiên biểu lộ vẻ bối rối sau khi bước vào.
– [Hệ thống] Quả đào bị ảnh hưởng bởi trạng thái bất thường và biến mất khỏi tầm nhìn
– Aigoo ㅠㅠ Vì em ấy là quả đào nên họ có thể rời đi được không?
– Min Sung lần đầu tiên nói lắp ㅋㅋ
– Tôi đoán là cậu ấy thực sự ghét ma.
Baek Ya chạy loạn xạ và Min Sung cố gắng kiềm chế cậu. Cùng với tiếng khóc lớn liên tục của đứa bé hòa vào, mọi thứ trở nên hỗn loạn.
Và rồi, ngay lúc đó.
Bịch. Lăn.
Cùng với tiếng động nặng nề của vật gì đó rơi xuống sàn, có thứ gì đó đang lăn trên hành lang dẫn đến khu vực tiếp theo.
– Quả đào đó!!!
– Tại sao quả đào lại lấy từ đó?
– Có lẽ đoàn sản xuất đã vứt nó đi vì trông cậu ấy đáng thương quá ㅋㅋㅋㅋ
[Baek Ya: …Đào kìa!]
Min Sung không thể ngăn cậu lại kịp thời. Baek Ya, với đôi mắt lóe sáng, lao vào hành lang.
Tuy nhiên, có người cũng đang lao tới từ phía đối diện. Một bóng ma mặc áo bác sĩ màu trắng, đang bế một con búp bê em bé và cố gắng nhặt quả đào.
Và rồi ánh mắt họ chạm nhau.
[Baek Ya: Kyaaaaa!]
[Bóng ma: Hu waaa!]
[Min Sung: BAEK YA!]
Lảo đảo lùi lại, nước mắt tuôn rơi. Lớp phòng nọ cuối cùng của tiếng nức nở đã mở ra.
– Điên thật rồi kkkkkk Đây là kiểu hỗn loạn gì vậy? kkkk Baek Ya đang khóc à?!
– Ah, chuyện này buồn cười thật đấy kkkkkk
– Sao con ma lại giật mình thế? ㅋㅋㅋ
– Kya, Baek Ya dễ thương chết mất thôi ㅠㅠ
– Trong khi đó, hãy nhìn cách cậu ấy vẫn cố giấu quả đào để nó không bị lấy mất ㅋㅋㅋ
– Tất cả là do Bunshinsaba đấy, đồ ngốc! ㅋㅋㅋㅋ Đó là câu thần chú triệu hồi ma đấy.
[Baek Ya: HỨC. X-xin lỗi. Xin lỗi.]
[Min Sung: Em khóc đấy à?!]
[Baek Ya: Hic, em khóc mất rồi!]
Quả đào cậu đang ôm trong tay khi khóc bị bầm tím. Không rõ Baek Ya đã làm sai điều gì, nhưng cậu vẫn liên tục cầu xin tha thứ trong khi Min Sung đỡ mình dậy và cố gắng trấn an cậu. Quần áo thì xộc xệch.
Mặt khác, như thể con ma đã vô tình làm rơi quả đào, nó liên tục cố gắng giật lấy quả đào từ tay Baek Ya.
Kết quả là Baek Ya trở nên vô cùng hỗn loạn.
[Baek Ya: Gaaah! Biến đi! Làm ơn đi đi!]
Lạch cạch! Lạch cạch!
Khi hai người đi ngang qua, như thể các cảm biến đã được họ kích hoạt, chiếc bàn phẫu thuật trống rỗng cũng chuyển động một cách ồn ào.
Trong không gian hỗn loạn này. Baek Ya cuộn tròn thành một quả bóng và thậm chí lăn xuống sàn. Nhưng sau đó, con ma đã thay đổi chiến thuật và bắt đầu cù lét cậu không ngừng. Bây giờ, Baek Ya đang tan vỡ theo một nghĩa khác. Không có bộ phim hài nào như thế này.
[Baek Ya: KHÔNGGG! Dừng lại, dừng lại đi! Kya ha!]
[Min Sung: A… Sao đầu mình tự nhiên lại đau thế?]
Nhóm trưởng than phiền đau đầu. Anh có vẻ mặt vô cùng lo lắng, tự hỏi liệu có ổn không khi phát sóng trực tiếp.
[CHẶNG 3: ĐẠT]
[Đội 2 đã trốn thoát thành công!]
Khuôn mặt Baek Ya nhăn nhó khi cậu đưa quả đào cho người gác cổng bằng cả hai tay, cầu xin được ra ngoài.
Đôi mắt cậu hơi ngấn lệ, mái tóc rối bù. Cậu bị nhuộm đầy muội than bí ẩn do lăn trên sàn, chiếc mũi nghẹt phát ra tiếng khụt khịt.
Các thành viên bật cười khi thấy hai người rời khỏi lối ra. Đặc biệt, những chuyện gì đã xảy ra với Baek Ya, cậu đang bị Min Sung kéo ra ngoài, trông giống như một nạn nhân đắm tàu được đội cứu hộ tìm thấy và cứu sống một cách kỳ diệu.
[Ji Han: Ph-phụt. Mặt em…]
[Yu Yeon: Phụt haha! Này! Mặt cậu kìa!]
[Baek Ya: …Cười lớn.]
//TN: Lỗi chính tả này là cố ý.
[Yul Mu: Aigoo~ Anh đánh nhau với con ma bên trong à? Sao lại thành ra thế này?]
[Min Sung: Ờ thì… đại loại thế. Khóc rồi cười.]
[Yu Yeon: Phụt haha! Này, cậu khóc à? Ở đâu thế? Để tôi xem nào.]
[Baek Ya: Tôi không khóc! Ah! Dừng lại đi!]
Sau khi Min Sung tiết lộ, Yul Mu và Yu Yeon lao vào Baek Ya. Hai người cố gắng kiểm tra khuôn mặt cậu để xác nhận xem cậu có thực sự khóc hay không, trong khi Baek Ya thề rằng mình không khóc và bỏ chạy.
Giữa lúc hỗn loạn này, Ji Han lặng lẽ vỗ vai Chung.
– Đây chính là hạnh phúc ㅠㅠ
– Nhưng Baek Ya không phải lớn hơn Yu Yeon một tuổi sao? Sao anh ấy lại nói chuyện không có kính ngữ thế?
– Waa ah cảnh Baek Ya từ bỏ quả đào làm tôi phát điên! Dễ thương đến mức tôi gần như đập đầu mình… Cần gấp một gif về điều này!
– Người ta nói rằng nếu bạn khóc rồi cười, bạn sẽ mọc sừng ở mông! Lại đây, em bé. ㅠㅠ Tôi sẽ kiểm tra cho em.
[Ji Han: Em không cần phải lo lắng như vậy đâu. Không tệ như em nghĩ đâu.]
[Chung: …Nhưng Baek Ya đã trở thành kẻ ăn xin.]
[(Phiên dịch) Đại khái có nghĩa là cậu ấy đang trong tình trạng tồi tệ]
[Min Sung: Có Yu Yeon ở bên rồi. Sẽ ổn thôi.]
[Chung: Em nghĩ cậu ấy sẽ bỏ rơi em…]
Nhìn thấy tình trạng của Baek Ya khi đi ra sau khi vào trong, Chung càng lo lắng hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, thời gian không đợi cậu.
Đội thứ ba sẽ theo sau.
[Đội 3, Đội Maknae, Tiến vào]
Chung và Yu Yeon biến mất trong bóng tối. Khi cánh cửa đóng lại, âm thanh bên ngoài hoàn toàn bị chặn lại. Âm thanh kỳ lạ của gió và tiếng hét nhân tạo thỉnh thoảng có thể được nghe thấy.
[Chung: …Này! Giữ nguyên ý của cậu đi.]
[Yu Yeon: Là ‘trung thành’, không phải ‘ý nghĩa’. Cậu coi tôi là gì? Chờ đi. Tôi sẽ đưa cậu ra khỏi đây nhanh nhất.]
//TN: Chung đã nhầm lẫn giữa từ “meaning” và “loyalty” vì chúng phát âm hơi giống nhau trong tiếng Hàn. Từ “meaning” là “euimi” và từ “loyalty” là “euiri”.
Ánh đèn pin của hai người rọi sáng mặt đất, bởi vì sợ hãi do ánh đèn đỏ gây ra, Chung mỗi bước đi đều không ngừng ngoái đầu lại.
[Chặng 1: Phòng cấp cứu]
Một tấm biển phòng cấp cứu bị hỏng treo chéo. Ánh đèn đỏ nhấp nháy làm tăng thêm bầu không khí. Kéo Chung, người hơi tụt lại phía sau, Yu Yeon bước vào phòng cấp cứu.
Không giống như hai đội trước đó tìm kiếm phía sau giường và rèm cửa trước, Yu Yeon đi thẳng đến bàn làm việc. Có vẻ như anh ấy định bắt đầu tìm kiếm từ khu vực xung quanh bàn làm việc trước.
[Yu Yeon: Pizza có thể ở đâu nhỉ?]
Vật mà nhóm Chung&Yu Yeon phải tìm là một chiếc pizza. Trong khi họ tìm kiếm những nơi có thể có pizza, Chung tiến đến tủ.
[Chung: …Chắc là không có ở đây đâu nhỉ?]
[Yu Yeon: Tôi không thấy, và có vẻ như họ không để nó ở đây. Thử mở nó ra xem.]
Đối với một người hèn nhát như Chung, anh không nghi ngờ gì cả. Anh mở cửa mà không suy nghĩ nhiều, thậm chí không nghĩ đến khả năng có người ẩn núp bên trong.
Ú òa.
Một bóng ma xuất hiện với hai tay khoanh trước ngực như xác ướp. Chung giật mình ngất đi là điều tự nhiên.
Thật phấn khích!
Hơn nữa, ngay cả Yu Yeon cũng dừng lại khi điện thoại reo.
[Chung: Áaa!]
[Yu Yeon: Ư!]
Trước khi bạn biết điều đó, Yu Yeon và Chung thấy mình đang ôm chặt lấy nhau. Trước nguy hiểm, hai người bạn đã được đưa đến với nhau.
Tuy nhiên, ngay khi bóng ma biến mất, những thành viên trẻ tuổi nhất nhận ra khoảng cách giữa họ đã trở nên khá gần và ngay lập tức bắt đầu giữ khoảng cách.
[Chặng 2: Phòng phẫu thuật]
Dựa vào ánh sáng đỏ mờ nhạt, Yu Yeon và Chung tiến về phía trước. Căn phòng này ngập tràn ánh sáng xanh, rèm cửa kéo từ cửa ra vào, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng người.
Nhìn vào cách bố trí của mỗi đội có chút khác biệt, có vẻ như nhóm sản xuất đã yêu cầu riêng.
– Ồ, lại khác so với lúc trước rồi!
– Có vẻ đây là điều đáng sợ nhất cho đến giờ nhỉ…?
– Nếu mở cái đó ra thì hồn ma bác sĩ sẽ xuất hiện.
[Yu Yeon: Tôi nghĩ đó là một loại giường?]
[Chung: Không không không. Tôi không thể vào được.]
[Yu Yeon: Vậy thì cậu muốn sống ở đây cả đời sao?]
Khi Chung từ từ lùi lại, Yu Yeon nắm lấy cánh tay anh. Đó là để đảm bảo anh không chạy trốn.
Con nai ngọt ngào đã nói trước với Chung rằng chúng sẽ mở cửa khi đếm đến ba.
Phù.
Hít một hơi thật sâu, Chung gật đầu, vẻ mặt anh lộ ra vẻ kiên quyết.
Khi Yu Yeon đếm đến ba, anh kéo rèm ra, để lộ một chiếc bàn phẫu thuật bình thường. Ma-nơ-canh vẫn còn ở đó.
Mặt khác, Chung bắt đầu lo lắng.
Tin chắc rằng đó phải là người, anh kiên quyết từ chối bước vào trong, nói rằng nó chắc chắn sẽ di chuyển. Chung nắm chặt tay lại, đứng dựa vào tường, ánh mắt anh chăm chú vào ma-nơ-canh.
[Yu Yeon: …Cậu đang làm gì vậy?]
[Chung: Lạy Chúa, tại sao Người lại bắt con phải chịu thử thách này? Xin Người hãy nhìn đến chiên con vô tội của Người… (bị lược bỏ)]
Đột nhiên, cậu bắt đầu đọc một lời cầu nguyện.
– Đột nhiên anh ấy nói tiếng Hàn giỏi quá ㅋㅋㅋ Tôi nghĩ anh ấy còn lưu loát hơn cả tôi
– Một lời cầu nguyện? Ở đây? kkkkkk
Yu Yeon có chút không tin nhìn cậu ta. Con nai túm lấy gáy con sói và kéo mạnh về phía trước.
[Chung: Buông tôi ra! Tôi không thể vào! Tôi không thể đi!]
[Yu Yeon: Đừng nói nhảm nữa và đi theo tôi.]
Một cảnh tượng kỳ lạ đang diễn ra khi con sói bị con nai kéo đi. Bàn phẫu thuật rung chuyển dữ dội một cách đáng sợ ngay khi những thành viên trẻ tuổi nhất đi qua.
Kyaagh!
Tiếng hét của Chung vang vọng, nhưng Yu Yeon vẫn tiếp tục đi về phía anh. Phía sau ánh đèn xanh là một hành lang màu xanh. Hành lang dài ngập tràn ánh sáng xanh, nhưng những khung ảnh ở hai bên tường lại trống rỗng.
Khi đi dọc hành lang cùng Chung, người vẫn đang hét lên rằng mình không thể đi, Yu Yeon nhìn thấy món thứ ba ở phía trước anh ấy.
– Nhưng Yu Yeon vẫn làm tốt việc không bỏ rơi Chung.
– Đáng lẽ sẽ rất đáng xem nếu Chung và Baek Ya đi cùng nhau ㅋㅋㅋ Sẽ là một bữa tiệc khóc lóc mất.
– Chung Chung… bây giờ cậu định làm gì với hình ảnh của mình đây? Dễ thương quá.
Nhưng ngay lúc đó.
Vù!
Một bàn tay đột nhiên vươn ra từ trong khung hình và nắm lấy Yu Yeon và Chung.
[Chung: Aaaaa!]
[Yu Yeon: C-cái gì vậy?!]
Đây là lần đầu tiên trò này xuất hiện.
Đội đầu tiên tiến vào, Đội Ji Han&Yul Mu, nghĩ rằng hành lang dài này đáng ngờ nên chạy hết tốc lực qua đó, nên ‘Bàn tay ma’ không có thời gian xuất hiện.
Trong nhóm Baek Ya&Min Sung, bàn tay đã xuất hiện nhưng không được chú ý nhiều.
Lúc đó, hình ảnh bàn tay đó không làm Min Sung bối rối, nhờ vào sự bồn chồn của chính anh, khi Baek Ya chiến đấu với hồn ma để giành lấy quả đào.
Tuy nhiên, phản ứng từ nhóm cuối cùng, mặc dù muộn, nhưng vẫn đáng để chờ đợi.
[Chặng 3: Phòng bệnh]
Để đền bù cho sai lầm của đội trước, lần này bệnh nhân ma đã được chuẩn bị chu đáo. Chiếc bánh pizza được đặt trên chiếc giường xa nhất trong phòng, chờ đợi vị khách cuối cùng.
[Yu Yeon: Có vẻ như đây là lần cuối cùng.]
[Chung: Tôi muốn về nhà… Tôi muốn về ký túc xá…]
[Yu Yeon: Cậu nói là muốn nhanh chóng quay chương trình thực tế. Đây là chương trình thực tế mà.]
[Chung: Đây có phải là chương trình truyền hình thực tế vui vẻ không!]
Bên dưới vẻ mặt buồn bã của Chung, dòng phụ đề trên màn hình xác nhận rằng cảnh quay hiện tại thực sự là cho DASE HAPPY DAYS.
Người hâm mộ không ngờ rằng đoàn làm phim sẽ đưa họ đến một ngôi nhà ma ngay từ đầu nhưng thành thật mà nói, chỉ cần họ có thể thấy phản ứng chân thực của DASE thì họ sẵn sàng đón nhận mọi thứ.
Cảm ơn nhóm dịch đã thầu bộ này. Truyện dịch đọc mượt và phần xưng hô thống nhất nên ko bị nhầm lẫn
Mà web này mới mở ( thành lập ) đúng không mn ? Mình thấy ít truyện, ít chương quá. Nhưng mà thấy toàn truyện có mấy cốt truyện hay hay với giao diện web cũng đẹp đó chứ
Web mới nhóm dịch nhỏ chưa thể khuếch đại quy mô nên chúng mình chỉ dịch những truyện có thể làm trong khả năng thôi ạ. Cảm ơn bạn đã ủng hộ nhé.
Ít chương đến nổi không dám đọc luôn
Hóng truyện này ra truyện tranh