Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương - Chương 24
Mặc dù đến chương 29 đã được beta lại đồng nhất xưng hô, nhưng có lẽ sẽ còn sai sót xuất hiện, nếu thấy lỗi sai vui lòng bấm nút báo lỗi hoặc bình luận ngay dưới chương lỗi để nhóm sửa lỗi sớm nhất nhé. Hiện trans của bộ này đã xin nghỉ, chúng mình đang tìm trans mới cho bộ này, từ bản dịch hàn, eng hoặc cv từ bản dịch AI. Các bạn có hứng thú có thể nhắn vào fanpage ạ.
Tôi là một thần tượng thiên tài nhưng khả năng thụ động của tôi lại là cá Thái Dương: Chương 24
* * *
Ngày comeback đã được xác nhận vào tháng 8.
Cảm giác có chút lạ lẫm khi lần đầu tiên bước vào phòng họp kể từ khi Baek Ya ký hợp đồng.
“Đã lâu rồi nhỉ. Mọi thứ dạo này chắc hẳn rất bận rộn.”
Khi cánh cửa phòng hội nghị mở ra, các thành viên của nhóm lập kế hoạch bước vào.
Người phụ nữ, tự nhiên tiến đến chỗ ngồi ở đầu bàn hội nghị, là Lee Marie. Là một trong những nhân vật có ảnh hưởng nhất, cô được biết đến như là Midas touch trong ngành giải trí, chịu trách nhiệm về album, ý tưởng và chỉ đạo nghệ thuật của các nghệ sĩ thuộc ID Entertainment.
Từ nhóm nhạc thần tượng hàng đầu Hàn Quốc AIM, đến album của nhóm nhạc nữ quốc dân Rose Day, và tất nhiên, thậm chí cả concept và tầm nhìn của nhóm nhạc tân binh DASE, mọi thứ đều được sinh ra từ đầu ngón tay của Marie.
“Baek Ya ssi, tôi nghĩ đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Chúng ta chưa có cơ hội gặp nhau trước đây, đúng không? Tôi khá bận, nên tôi xin lỗi vì đã không chú ý. Xin lỗi nhé.”
“K-không, không sao đâu. Rất vui được gặp ạ.”
Baek Ya cúi chào từ chỗ ngồi của mình. Lời chào có vẻ hơi kỳ lạ, nhưng đó là điều tốt nhất cậu có thể làm. Khi chạm mắt với Marie, Baek Ya trốn tránh ánh mắt đi vì ngượng ngùng.
‘Mình cảm thấy ngột ngạt quá…!’
Baek Ya, người đã gia nhập DASE muộn, đang tham dự cuộc họp concept lần đầu tiên. Trong tình huống như vậy, ngón tay của chú cá Thái Dương bồn chồn đặt trên bàn, không biết sẽ nói gì trong một cuộc họp như thế này.
Nhìn cậu, Marie mỉm cười và nói đùa với các thành viên và nhân viên khác để làm dịu đi bầu không khí căng thẳng.
Một lát sau, cuộc họp bắt đầu khi cấp dưới của cô thông báo rằng mọi công tác chuẩn bị đã hoàn tất.
“Sự trở lại tiếp theo của DASE sẽ là một mini album. Các cậu đã nghe nói về nó rồi phải không?”
“Vâng. Chúng tôi đã nghe nói đến điều đó.”
Nhóm trưởng Min Sung trả lời một cách bình tĩnh.
“Như các thành viên cũng biết, xây dựng thế giới là một trong những điều chúng tôi làm nhiều nhất với nhóm tân binh này.”
‘Xây dựng thế giới?’
Đương nhiên, đây là lần đầu tiên cậu nghe nói đến chuyện này. Baek Ya nhìn vào màn hình ở giữa phòng họp.
[VŨ TRỤ DASE]
“Nếu ca khúc đầu tay ‘No Games’ đóng vai trò là lời giới thiệu về vũ trụ của DASE, thì bắt đầu từ album này, chúng tôi dự định sẽ đưa các yếu tố xây dựng thế giới vào như những gợi ý.”
Slide PPT chuyển sang slide tiếp theo.
“Nói một cách đơn giản, nó giống như một trò chơi Mafia.”
Trên màn hình hiện lên hình ảnh các lá bài Trump.
Những lá bài này bao gồm bốn chất – Bích, Cơ, Rô và Chuồn – cùng với các chữ cái J (Jack), Q (Queen), K (King) và Joker, tổng cộng là 54 lá bài. Marie giải thích rằng thông qua video ca nhạc ‘No Games’, cô đã chỉ định vai trò cho từng thành viên.
‘Giờ nghĩ lại thì, những tấm thẻ cứ xuất hiện trong video âm nhạc.’
Baek Ya chỉ nghĩ rằng trò chơi bài này xuất phát từ bài hát chủ đề ‘No Games’, nhưng có vẻ như ID đã có kế hoạch lớn hơn từ đầu.
“Chúng tôi dự định đưa vũ trụ hấp dẫn này vào từng album bằng cách sử dụng các yếu tố phù hợp theo từng concept.”
Từng chút một. Để người hâm mộ có thể dần dần đắm chìm vào thế giới của DASE, cho phép họ tự mình tham gia và suy luận.
Và đối với mini-album đầu tiên sẽ thổi hồn vào vũ trụ này, ý tưởng là…
“Chơi búp bê.”
Tùy thuộc vào cách diễn giải, nó cũng có thể được coi là phần mở rộng của bài hát đầu tay của họ ‘No Games’. Trên slide PPT tiếp theo, nhiều búp bê công chúa được trình bày làm tài liệu tham khảo.
‘…Hả?’’
Nếu chạy máy phân tích biểu cảm khuôn mặt, nó sẽ cho thấy khuôn mặt của họ có 100% là “Không hề nghĩ đến”. Không chỉ Baek Ya mà tất cả DASE, ngoại trừ các thành viên trong nhóm lập kế hoạch, đều có phản ứng như vậy.
“…Công chúa?”
Chung lẩm bẩm, mắt hơi mơ màng.
“Cậu có thể đã từng nhìn thấy chúng ít nhất một lần trước đây, những con búp bê đồ chơi mà các bé gái hay chơi. Đó chính là ý tưởng cho album sắp tới của DASE.”
Marie là người duy nhất lên tiếng.
Các nhân viên không có lý do gì để ngắt lời cấp trên của họ trong khi các thành viên DASE và Nam Kyung lại có rất nhiều điều muốn nói, nhưng khuôn mặt của họ cho thấy sự do dự trong việc tìm ra từ ngữ phù hợp. Marie dường như biết điều này và nhanh chóng bổ sung lời giải thích của mình.
“Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng tôi sẽ cho cậu mặc trang phục công chúa, nên không cần phải cảm thấy buồn đâu.”
PPT chuyển sang trang chiếu tiếp theo.
Lần này, vật liệu giống như trước, nhưng giới tính là nam, tỷ lệ cũng được nâng cấp từ 3:1 lên 8:1. May mắn thật.
“Có những con búp bê có khớp nối trông giống hệt người thật.”
Khi các thành viên được thông báo rằng họ có thể tham khảo tài liệu hiện tại nếu không thích tài liệu trước đó, sự nhẹ nhõm hiện rõ trên khuôn mặt họ.
Nhưng điều đó có thực sự đúng không?
Đối với video âm nhạc của ca khúc chủ đề lần này, cô đã có kế hoạch biến các thành viên thành búp bê.
Cô ấy sẽ cho các thành viên vào những chiếc hộp nhiều màu sắc và cho họ mặc cùng một kiểu quần áo và kiểu tóc. Tất nhiên, vẫn còn một yếu tố ẩn giấu nữa mà cô ấy chưa nói với các thành viên.
* * *
▷ Điểm sao hiện tại: 4 điểm
Nhìn chằm chằm vào không khí và cân nhắc xem có nên rút quân hay không, cuối cùng Baek Ya quyết định bỏ cuộc.
Hoạt động ra mắt của họ đã kết thúc vào tuần này và hiện tại, DASE sẽ bận rộn với việc ghi hình chương trình thực tế và chuẩn bị cho sự trở lại.
‘Mình không nghĩ bản thân cần phải nâng cấp kỹ năng ngay bây giờ.’
Thay vào đó, có vẻ như tiết kiệm tài nguyên là tốt hơn, vì cậu không thể dự đoán được điều gì có thể xảy ra trong quá trình chuẩn bị trở lại.
‘Nhưng tại sao nhiệm vụ lại không xuất hiện?’
Ngay cả khi không xuất hiện ngay lập tức, thì cũng không bao giờ mất hơn một ngày để một nhiệm vụ mới xuất hiện sau khi hoàn thành nhiệm vụ trước đó. Bằng cách nào đó, sau lần ra mắt của cậu, các nhiệm vụ dường như ngày càng trở nên khó đoán hơn.
Baek Ya, tay cầm đĩa CD có chữ ký, vô tình bước xuống hành lang.
[Nhóm phát triển tân binh]
Điểm dừng của cậu là nơi Baek Ya thường ghé thăm nhất sau phòng tập. Baek Ya gõ cửa và thò đầu qua cánh cửa hé mở.
“Xin lỗi… Có ai ở đây không?”
Có lẽ vì đang là giờ ăn trưa nên văn phòng vắng tanh. Không có câu trả lời cho câu hỏi của cậu rằng có ai ở đó không.
‘Cứ để mọi thứ ở đây rồi đi thôi.’
Sau khi mở cửa thêm một chút, Baek Ya nhìn quanh. Đôi mắt tròn xoe của anh tìm thấy bảng tên của Dongman.
[Quản lý Kim Dongman]
Nó ở xa hơn một chút nhưng không quá xa cửa.
Baek Ya nhanh chóng di chuyển chân và đặt đĩa CD xuống bàn.
Thật ra, cậu đã nghĩ đến việc tặng nó cho ông ấy một thời gian, nhưng vì lịch trình của mình, cậu đã hoàn toàn quên mất. Sự nhận ra đột ngột ngày hôm nay được thúc đẩy bởi một vài lời cậu đã nghe được trong cuộc họp concept với nhóm lập kế hoạch một lúc trước.
[Quản lý Dong hỏi xem có đĩa CD DASE nào còn sót lại không. Anh ấy nói rằng anh ấy có sự gắn bó với thành viên mà anh ấy tuyển chọn. ]
[Tôi đã nói với anh ấy rằng tôi sẽ xem xét nhưng… có vẻ hơi khó. Tôi không nghĩ là có nhiều người trong công ty có nó. Mọi thứ khá hỗn loạn sau giai đoạn Imjingak. ]
Kim Dongman. Đó là cái tên mà Baek Ya rất quen thuộc. Người đầu tiên đóng góp vào tác phẩm đầu tay của cậu.
Dongman cũng rất thân thiết với Nam Kyung và thường nghe tin tức về tình hình của Baek Ya từ cậu ấy.
‘Hỏi thăm sức khỏe của mình nhiều như vậy…’
Baek Ya có ăn uống tốt không? Cậu ấy có ngủ ngon không? Lịch trình có quá khó khăn không? Có thể hơi quá đáng, nhưng Baek Ya biết ơn theo cách riêng của mình. Cậu ấy không phải là người không trân trọng lòng tốt.
‘Anh ấy hẳn là thích điều này.’
Đóng cửa lại với nhóm phát triển, Baek Ya nhanh chóng đi về phía thang máy. Đã đến lúc luyện tập cho một DASE hoàn hảo hơn.
* * *
===========================
[DASE_Offical]
Xin chào, đây là DASE! Cuối cùng, đợt quảng bá album đầu tay của chúng tôi cho ‘No Games’ đã kết thúc! Waah~! Nhưng chúng tôi rất, rất buồn ㅠㅠ
Tuy nhiên, chúng tôi sẽ sớm trở lại, vì vậy hãy đợi thêm một chút nữa nhé! Chúng tôi sẽ luôn biết ơn tất cả những người hâm mộ đã ủng hộ chúng tôi. Cảm ơn các bạn và tôi yêu các bạn ♡
#DASE #NoGames (Ảnh nhóm với khăn giấy dưới mắt.jpg)
===========================
– Nếu là bài hát ra mắt thì chắc hẳn các cậu đã chuẩn bị rất lâu rồi. Hãy kéo dài thời gian quảng bá thêm một tháng nữa nhé…
– Không thể là màn cuối được. Tôi sẽ không để anh đi đâu ㅜㅜ
– Ai là người nghĩ ra ý tưởng đưa khăn giấy cho bọn trẻ vậy? Thật sự dễ thương quá (khóc nức nở)
– Vậy, chính xác thì “sớm” là khi nào… Làm ơn, hãy cho chúng tôi biết trước khi cậu đi nhé!
– Cảm ơn DASE đã ra mắt ♡
Tính đến hôm nay, đợt quảng bá ra mắt kéo dài một tháng đã kết thúc. Khi các thành viên trở về phòng chờ sau khi người chiến thắng hạng nhất được công bố, Nam Kyung đã yêu cầu Ji Han thay đồ mà không cần tẩy trang.
“Chúng ta có lịch trình khác không?”
“Đây không hẳn là một lịch trình cụ thể, nhưng vẫn còn nhiều thứ phải quay nữa.”
Ở phía bên kia, Chung được nhìn thấy đang cố tẩy trang mặc dù stylist đã cố ngăn cậu lại.
“Này, này, em không thể tẩy trang được!”
“Tại sao? Không! Em sẽ tẩy nó đi~”
“Em là ếch cây à?!”
//TN: Có một câu chuyện ngụ ngôn về một con ếch cây luôn làm ngược lại những gì cha mẹ bảo nó làm. Vì vậy, đôi khi mọi người so sánh những đứa trẻ không vâng lời với con ếch cây đó.
Nam Kyung ngăn Chung lại. Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ thêm một chút, có điều gì đó hơi bất thường trong chuyện này.
Có vẻ như khi được hỏi vào sáng nay, Nam Kyung đã nói rõ rằng họ chỉ có lịch trình biểu diễn âm nhạc và không có gì khác.
“Anh có nghe tin gì về chuyện này không?”
Ji Han nhìn Min Sung.
“Không hẳn vậy.”
Min Sung nhún vai. Có vẻ như anh cũng không nhận được thông tin gì. Hai người đợi Nam Kyung quay lại sau khi ngăn Chung. Đúng lúc đó, Baek Ya, người vừa mới vào phòng vệ sinh, xuất hiện với một chiếc máy ảnh theo sau cậu.
“Ừm… Anh Nam Kyung, chúng ta còn quay phim gì nữa không?”
“Ừ, hử?”
Nam Kyung bối rối, lắp bắp nói, và người quay phim quyết định đã đến lúc phải vào cuộc.
“Chúng tôi chỉ đang quay một video để kỷ niệm việc kết thúc chiến dịch quảng bá album đầu tiên của DASE và sẽ được tải lên tài khoản chính thức của công ty. Đừng lo lắng về tôi và cứ thoải mái đi. Tôi sẽ đi ngay thôi.”
Tình hình bây giờ đã có lý hơn một chút. Sau đó, Ji Han và Min Sung cũng đi thay quần áo mà không hề có chút nghi ngờ nào.
“Ồ~ Vậy là anh bảo chúng em không được tẩy trang vì lý do này à?”
Yul Mu, người đã rời đi trước để thay quần áo, đã quay lại. Anh ta vẫy tay về phía máy ảnh một cách thoải mái.
“Họ nói rằng vì đây là lần phát sóng cuối cùng của chúng mình. Họ sẽ đăng nó lên tài khoản của công ty.”
“Aha? Xin chào~”
Yul Mu nắm lấy tay Baek Ya và vẫy về phía máy quay như thể đó là tay của chính mình. Do chênh lệch chiều cao 10cm, Baek Ya trông như đang được ôm, và cậu nhanh chóng kéo ra với vẻ nổi da gà.
“Đi đi. Em phải thay quần áo.”
Baek Ya nói thẳng thừng. Đáp lại, Yul Mu mở to mắt, kèm theo một nụ cười gian xảo như một món quà.
Đó chính là kiểu biểu cảm mà bạn sẽ thấy khi ai đó làm điều không tốt.
“C-cái…cái gì cơ?”
Đôi chân của Baek Ya loạng choạng khi lùi lại. Yul Mu lại tiếp tục trò hề đặc trưng của mình.
“Anh giúp em mặc đồ nhé?”
Thằng điên này.
Baek Ya há hốc mồm.
“A- Anh điên rồi! Cút đi, đồ biến thái!”
“À, sao thế~ Để anh mặc đồ cho em nhé!”
Baek Ya bỏ chạy, và Yul Mu đuổi theo cậu trong khi máy quay ghi lại toàn bộ cảnh tượng đó.
* * *
“Các bạn, chúng ta tới nơi rồi. Vào trong và ngủ đi.”
Chiếc Carnival màu trắng dừng lại chậm rãi. Nam Kyung đánh thức những thành viên đang ngủ say.
‘Không hiểu sao mình cảm thấy em ấy đã ngủ rất ngon…’
Baek Ya tỉnh dậy, dụi mắt. Các thành viên, những người đã ngủ thiếp đi nhanh đến đáng sợ sau khi lên xe, lần lượt mở mắt ra.
Theo lời thúc giục của Nam Kyung bảo cậu nhanh chóng ra ngoài, Baek Ya, người lên xe sau cùng, đã mở cửa xe.
“…?”
Nhưng cảnh tượng bên ngoài lại xa lạ, bãi đỗ xe ngầm quen thuộc đã không còn thấy đâu nữa, thay vào đó là một cánh đồng lạnh lẽo.
“Có chuyện gì thế?”
Yu Yeon tò mò hỏi khi thấy Baek Ya chỉ ngồi đó ngơ ngác mà không xuống xe. Anh nghiêng người qua vai Baek Ya để nhìn ra bên ngoài. Một tòa nhà bỏ hoang sắp sụp đổ hiện ra trước mắt.
“Có chuyện gì thế? Hyung. Đây là đâu-”
Yu Yeon, cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ, vội vàng tìm Nam Kyung, nhưng ghế lái đã trống không.
‘Anh ấy đã được bảo lãnh rồi…!’
Trong khi đó, Min Sung đã sẵn sàng xuống xe. Ngồi ở ghế hành khách phía trước, anh là người đầu tiên xuống xe mà không hề có chút nghi ngờ nào. Trong chớp mắt, một chiếc máy ảnh đã được đẩy đến trước mặt anh.
“Cái-cái-cái gì thế này?!”
Min Sung kêu lên, đôi mắt thỏ của anh mở to vì ngạc nhiên.
Cảm ơn nhóm dịch đã thầu bộ này. Truyện dịch đọc mượt và phần xưng hô thống nhất nên ko bị nhầm lẫn
Mà web này mới mở ( thành lập ) đúng không mn ? Mình thấy ít truyện, ít chương quá. Nhưng mà thấy toàn truyện có mấy cốt truyện hay hay với giao diện web cũng đẹp đó chứ
Web mới nhóm dịch nhỏ chưa thể khuếch đại quy mô nên chúng mình chỉ dịch những truyện có thể làm trong khả năng thôi ạ. Cảm ơn bạn đã ủng hộ nhé.
Ít chương đến nổi không dám đọc luôn
Hóng truyện này ra truyện tranh