Ra Mắt Với 100 Tỷ Won - Chương 4
Chương 4
“Geon Ha.”
Trong lúc cùng đến gặp người của GH Entertainment, quản lý Yang Hyun Woo hỏi.
“Cậu đã đổi cách trang điểm à?”
“Dạ?”
“Mặt cậu trông khác đi? Kiểu như… có vẻ điềm tĩnh hơn một chút? Cậu đẹp trai hẳn ra đấy?”
Quản lý Yang nhăn mặt, nhìn tôi từ trên xuống dưới.
Anh ta quan sát tôi một cách chậm rãi, sau đó xoa cằm nghiêng đầu đánh giá.
“Giá mà cậu trang điểm theo kiểu này sớm hơn. Tốt hơn nhiều.”
“Vậy sao? Tôi vẫn trang điểm như mọi khi mà.”
“Không phải đâu…”
Ánh mắt của giám đốc Yang không rời khỏi tôi.
“Kỳ lạ thật. Khác hẳn so với bình thường… Chuyện gì thế này? Cậu thật sự đẹp trai hơn hẳn?”
Đó là hiệu quả của chỉ số.
Nếu anh ta, người gần như ngày nào cũng gặp tôi mà còn thấy như vậy, thì đối với những người khác, nó sẽ còn ấn tượng hơn nhiều.
Chắc chắn tôi sẽ tạo được ấn tượng tốt với những người trong giới giải trí.
“Hay là bây giờ chúng ta bàn lại với chủ tịch nhỉ? Chuyện này thì tôi không thể bỏ qua được.”
“Quản lý, một người đã bị đuổi rồi, nay lại quay về xin xỏ, trông sẽ buồn cười lắm đấy.”
“Haa, cũng đúng.”
Tôi rất biết ơn vì anh ấy đã nhìn nhận tôi tốt, nhưng tôi không có lý do để ở lại MAE.
Một thực tập sinh thực tập đã lâu nhưng không được ra mắt.
Dù có đẹp trai hơn khi quay lại công ty đi nữa, vị trí của tôi ở MAE sẽ không thay đổi.
Và có lẽ quản lý Yang cũng không thực sự nói thật lòng.
“Cứ đà này, tôi phải mời hậu bối Choi một bữa mất.”
Lẩm bẩm.
Quản lý Yang lẩm bẩm với giọng nhỏ đến mức gần như không nghe thấy.
Anh ấy vẫn tiếc khi phải để tôi đi.
“Đừng căng thẳng.”
Quản lý Yang vỗ vai tôi.
Có lẽ vì anh ta khao khát muốn tôi ra mắt ở MAE, vì thế tình huống này mới có vẻ đáng tiếc với anh ta, anh ta bĩu môi.
“Tôi đã giải thích rõ những điểm mạnh của cậu rồi, cứ tập trung vào những điểm đó mà thể hiện là được.”
Điểm mạnh của Yoon Geon Ha thì chắc chắn là…
Sự nỗ lực.
Con mọt sách tập luyện không ngừng nghỉ, không bỏ lỡ dù chỉ một ngày.
Chắc chắn họ sẽ tập trung vào sự ảnh hưởng mang tính tích cực như vậy.
Quản lý Yang cũng biết rõ.
Việc tôi không thể hiện được kĩ năng của mình một cách đúng đắn dù đã tập luyện rất nhiều.
Vì điều đó mà tôi bị thông báo không thể cùng nhau đi tiếp.
Vì biết điều đó, nên anh ấy đã nhấn mạnh hơn vào sự nỗ lực của tôi khi giới thiệu tôi cho các công ty khác?
“Tôi biết rõ rằng chỉ có nỗ lực thôi vẫn chưa đủ. Vì vậy, tôi mang theo một vũ khí khác tới.”
“Vũ khí khác?”
Tôi cười toe toét và nói.
“Ngài sẽ biết khi xem.”
Cùng với quản lý Yang đang nghiêng đầu, chúng tôi đến văn phòng nơi những người của GH Entertainment đang đợi.
***
Đương nhiên, không có thêm một Yoon Geon Ha nào khác xuất hiện.
Người đến là một người đàn ông trung niên với cằm đầy đặn và cặp kính cận nặng.
“Lâu rồi không gặp, quản lý Yang. Đây là người mà cậu đã nói? Rất vui được gặp cậu. Tôi là Choi Kang Hoon, chủ tịch của GH.”
Một người đàn ông khác với quầng thâm dưới mắt và bộ râu chưa được cắt tỉa kỹ lưỡng, sắc mặt lạnh lùng.
“Tôi là Hwang Yi Seo, nhà sản xuất của nhóm nhạc thần tượng số 1 của GH.”
Cả hai tự giới thiệu là người của GH Entertainment.
“Chào mọi người. Tôi là Yoon Geon Ha.”
“Yoon Geon Ha. Cái tên không tệ.”
Khi tôi cúi đầu, chủ tịch Choi Kang Hoon đánh giá tôi.
Trái ngược với vẻ ngoài đầy đặn, anh ta nhìn tôi chằm chằm với đôi mắt xếch.
Tôi không ngờ chủ tịch lại đích thân đến đây.
Họ gấp gáp đến vậy sao?
Nếu không phải vậy, thì lý do chỉ đơn giản là vì mối quan hệ với quản lý Yang ư?
Tôi không thể biết nội tình đến mức đó.
Điều quan trọng đối với tôi là.
[Nhiệm vụ phụ: Thể hiện với người của GH Entertainment rằng bạn là thần tượng xứng đáng được ra mắt.]
[Thất bại: Xóa bỏ nhân vật ‘Yoon Geon Ha’]
[Phần thưởng: 2 điểm tích lũy.]
Tôi phải chứng minh với họ rằng tôi có thể trở thành thần tượng xứng đáng để ra mắt.
Nếu tôi không thông qua, hành trình của tôi chắc chắn sẽ kết thúc tại đây.
* * *
“Quản lý Hwang, thấy sao?”
Chủ tịch Choi Kang Hoon của GH Entertainment hỏi nhà sản xuất Hwang Yi Seo, người đi cùng.
“Ấn tượng đầu tiên, tốt. Cậu ấy đẹp trai, và có gương mặt rất thu hút.”
Trong mắt Hwang Yi Seo, người có quầng thâm dưới mắt do công việc quá nhiều, có vẻ hào hứng.
Tên này cũng biết à.
Cảm giác thành công mà tôi thường thấy ở những chàng trai khác.
***
“Đúng nhỉ? Tôi cũng cảm thấy rất tốt. Cậu ấy thuộc tuýp người sẽ thành công.”
Choi Kang Hoon tin vào cảm giác của mình mỗi khi cho ra mắt nhóm nhạc thần tượng.
Những người biết Kang Hoon đều cười nhạo cách chọn lựa thần tượng quá tùy tiện của anh, nhưng hầu hết các lựa chọn của Choi Kang Hoon đều chính xác.
Đội hình được thành lập bằng cách tập hợp những người ông cho là có vẻ có triển vọng đã trở thành ‘Monsters’, nhóm nhạc thần tượng hàng đầu Hàn Quốc hiện nay.
Choi Kang Hoon cảm thấy một cảm giác tương tự với chàng trai trước mặt.
Tên là Yoon Geon Ha phải không?
‘Có tố chất trở thành ngôi sao.’
Tôi rất thích.
Vì tiền bối Yang đã tha thiết cầu xin nên tôi đã đến đây với một chút hy vọng.
Tôi tự hỏi, cậu ta có tiềm năng đến mức nào mà khiến tiền bối khẩn khoản đến vậy.
‘Mà khoan, MAE cho rằng mức này vẫn chưa đủ á?’
Cậu ta đã khác biệt ngay từ đầu.
Nếu ai đó sẽ hỏi tại sao tôi có thể biết được điều đó trong khi chưa xem vũ đạo và giọng hát thì.
Nếu phải chọn một lý do, trước tiên là vẻ ngoài.
– Về tiêu chuẩn của thần tượng, vẻ ngoài ở mức bình thường.
Có lẽ vì đã nghe quản lý Yang nói trước rằng cậu ấy ở mức bình thường nên tôi đã hạ thấp kỳ vọng.
‘Wow, MAE cho rằng những người trông như vậy là bình thường.’
Họ đâu phải công ty giải trí thần tượng lớn nhất Hàn Quốc.
Nhưng hơn hết, Choi Kang Hoon đã bị thu hút bởi ánh mắt của Geon Ha.
Đôi mắt sáng ngời như thể có thể làm bất cứ điều gì.
Đôi mắt tự tin, sâu thẳm và lấp lánh đó rất giống với đôi mắt của các thành viên Monsters.
Tôi muốn nhà sản xuất Hwang Yi Seo, người đã đi cùng tôi, cũng cảm nhận được sự tự tin đó.
“Tuy đẹp trai, nhưng không thể ra mắt chỉ dựa vào khuôn mặt được.”
“Đúng vậy. Nhưng nếu được đào tạo thì có lẽ sẽ ổn thôi?”
“Không. Không có nhiều thời gian đâu. Nếu không đạt tiêu chuẩn, chúng ta phải loại bỏ một cách quyết liệt.”
Buổi casting này hoàn toàn do Hwang Yi Seo quyết định.
Nhóm nhạc ra mắt của GH Entertainment lần này do đích thân Hwang Yi Seo sản xuất.
“Cậu là Geon Ha phải không?”
“Đúng vậy.”
“Chào hỏi ngắn gọn thôi. Tôi muốn xem Geon Ha có thực sự nghiêm túc với việc trở thành thần tượng hay không, cậu có thể hát chứ?”
“Vâng, tôi có thể.”
“Được. Vậy thì chúng ta cùng nghe thử nhé.”
* * *
Hát.
Tôi biết chắc chắn sẽ có một bài kiểm tra.
Vì vậy, tôi đã nghĩ đến một bài hát trong đầu.
‘Hồi hộp quá.’
Khi tình huống buộc phải hát đến, tim tôi đập thình thịch.
Tôi nên hát gì đây.
Tôi đã rất đắn đo.
Nhưng dù tôi có tìm kiếm đến đâu, tôi cũng không thấy bài hát nào tôi biết trong thế giới này.
Không có nhóm nhạc nào tồn tại trong thế giới của tôi, cũng không có bài hát nổi tiếng nào.
Chỉ có một số ít, thỉnh thoảng có những bài hát sử dụng beat tương tự.
Ví dụ, có một bài hát có một đoạn tương tự như ‘Viva La Vida’ của Coldplay.
Hoặc là, có một bài hát có vũ đạo tương tự như vũ đạo của bài hát của thần tượng nổi tiếng.
Ngay khi tìm hiểu về nó, tôi nhận ra rằng đây là một thế giới hoàn toàn khác.
Nhưng tôi cũng không thể hát những bài hát mà Yoon Geon Ha của thế giới này đã hát.
‘Thay vì hát một cách tuỳ tiện, tôi nên hát bài hát mà tôi biết rõ nhất.’
Có một bài hát mà tôi có thể hát đủ tốt ngay cả khi âm vực hẹp.
Một bài hát vẫn văng vẳng trong đầu tôi lúc này.
Bài hát chính của ‘My Idol’, đồng thời là bài hát được yêu thích bởi những người hâm mộ trò chơi theo nhiều cách khác nhau.
‘For You’
Nếu bắt buộc phải hát, tôi có thể hoàn thành nó một cách hiệu quả, và màu sắc của bài hát cũng rất hay, vì vậy nó đã đứng trong bảng xếp hạng thực tế của MELON trong một thời gian dài.
Tôi không biết nó đã được phát hành ở đây chưa.
Hát một bài hát mà tôi biết rõ, tốt hơn là cố gắng hát một bài hát mà tôi không biết.
Tránh điều tồi tệ nhất và chọn hướng đi có lợi.
“Tôi sẽ hát 1 đoạn đầu mà không dùng nhạc đệm.”
“Ồ, không nhạc đệm? Hát hay không dễ đâu.”
Chủ tịch Choi Kang Hoon trả lời trước khi nhà sản xuất Hwang Yi Seo định nói với một nụ cười.
Chủ tịch có vẻ có ấn tượng tốt với tôi.
“Vậy, xin phép.”
Đầu tiên là làm ấm giọng.
Tôi đang tăng cảm xúc.
Giai điệu của bài hát mà tôi đã nghe hàng trăm, hàng ngàn lần khi chơi game, phát đi phát lại trong đầu tôi như thể nó đang thực sự được phát ngay bên ngoài đời thực.
Em không biết tôi vui đến nhường nào khi được gặp em.
Tông giọng đã được điều chỉnh ổn.
Ít nhất thì tôi đã không bị vấp trong câu hát đầu tiên.
Nhịp điệu nhẹ nhàng.
Tôi không lên được nhiều nốt cao một cách dễ dàng, vì vậy tôi đã linh hoạt chuyển sang tông thấp hơn, nhưng vẫn thể hiện được màu giọng của bản thân.
Luôn là sức mạnh của em, luôn là chỗ dựa cho em.
Những lời luôn muốn nói, nhưng vì sợ hãi tôi đã không thể nói ra.
Khởi đầu tốt, vì thế, những câu tiếp theo cũng không tệ.
Âm vực dần dần tăng lên.
Nhưng nó không đến mức quá tải.
Cảm ơn em.
Vì đã ở bên tôi.
Cuối cùng là đoạn cao trào.
Tôi cố gắng thể hiện tối đa cảm giác đang gửi lời thì thầm hơn là những nốt cao chói tai.
Vì tôi đã nghe bài hát này vô số lần.
Tôi thuộc lòng những chỗ cần phải chuyển tông, và những chỗ cần truyền tải cảm xúc.
Tôi có một chút kinh nghiệm khi ngân nga trong khi chơi trò chơi.
Biểu cảm của nhà sản xuất và chủ tịch rất kỳ lạ.
Tôi nên tả thế nào nhỉ.
Cảm giác ngạc nhiên?
Quản lý Yang cũng có vẻ mặt tương tự.
Tôi không biết nữa.
Tôi đã hát tốt chưa?
Người đầu tiên lên tiếng là nhà sản xuất Hwang Yi Seo.
“Đây là bài hát lần đầu tiên tôi nghe, tôi có thể biết tên bài hát này là gì không?”
“Bài hát có tên là For You.”
“Hmm, là một bài hát tự sáng tác à?”
Hoá ra, anh ta nghĩ vậy.
‘For You’ là bài hát không tồn tại trong thế giới này.
Hoặc nó có thể tồn tại trong đầu của ai đó, nhưng nó chưa được phát hành.
Tôi không biết cách tạo beat hay sáng tác, nhưng tôi có thể hát theo giai điệu tôi biết.
“Đây không phải bài hát tự sáng tác. Nhưng tôi là người đầu tiên hát nó.”
“Hmm, vậy là bài hát chưa được phát hành của MAE hả?”
Hwang Yi Seo nhìn quản lý Yang và hỏi.
“Không phải. Không phải là bài hát của chúng tôi.”
“Vậy, tóm lại là, bài hát này chưa từng được phát hành, và xuất phát từ trong đầu của Geon Ha.”
Khuôn mặt của nhà sản xuất Hwang tươi lên khi có được sự khẳng định của quản lý Yang.
“Bài hát hay đấy. Có nhiều điều cần phải cải thiện về giọng hát và một số khía cạnh khác, nhưng tôi không nghĩ nó tệ.”
“Cảm ơn anh.”
“Tôi nghĩ những nốt cao vẫn chưa được trau chuốt kĩ, và giọng có hơi rung ở những đoạn quan trọng, nhưng nói chung vẫn ổn.”
Đánh giá chính xác, không có điều thừa.
Và đó là lời khen ngợi.
Kĩ năng hát đã thông qua.
“Bây giờ, chúng ta sẽ phần xem vũ đạo nhé.”
“Vâng.”
Vũ đạo à.
Thứ gì là phẩm chất quan trọng nhất mà thần tượng phải trang bị?
Hát và nhảy.
Trong số đó, việc nhảy giỏi quan trọng hơn cả hát.
Khả năng phối hợp vũ đạo với các thành viên trong nhóm.
Hoàn thành một buổi biểu diễn hoàn hảo mà không có bất kỳ sai sót nào.
Dù sao thì việc hát có thể được hỗ trợ bằng AR, nhưng vũ đạo thì không.
Vấn đề là.
‘Tôi không nhảy giỏi.’
Tôi chỉ tin vào một điều thôi.
Ký ức của cơ thể.
Tôi nhớ lại đoạn video mà tôi đã xem trong phòng trong khi chờ người của GH.
“Tôi còn thiếu sót nhiều về vũ đạo, nhưng tôi sẽ nhảy ‘My Love’ của tiền bối Blue Cover. Tôi có thể nhờ mở nhạc đệm được không?”
Đó là vũ đạo được luyện tập gần đây nhất của Geon Ha.
“Tất nhiên rồi.”
Và đoạn nhạc dạo đầu của My Love vang lên từ loa.
Khi bài hát mà tôi đã xem trên video nhiều lần vang lên, cơ thể tôi tự động nhún nhảy.
Tôi không biết gì, nhưng cơ thể của Yoon Geon Ha tự nhớ ra bài hát.
Cơ thể phản ứng với nhạc đệm và nhảy theo nhạc.
Chỉ số nhảy chỉ có cấp E.
“♬♩♪♬♩~.”
Cảm giác trông khá hơn một chút so với những gì tôi xem trong video, nhưng thành thật thì, tôi cảm thấy mình đang loạng choạng.
Thể hiện kĩ năng tốt nhất tôi có thể làm bây giờ, là tất cả những gì tôi có thể làm ở đây.
Tôi cảm thấy Hwang Yi Seo đang nhìn tôi bằng ánh mắt sắc bén.
Trông tôi sẽ như thế nào nhỉ.
Có lẽ tôi sẽ trông rất tầm thường đối với người đã quá quen với những buổi biểu diễn đã được hoàn thiện cực tốt.
Nhưng tôi không thể dừng lại.
Vì chắc chắn tôi sẽ bị loại nếu tôi dừng lại.
“Hộc, hộc!”
1 đoạn của My Love kết thúc.
“Được rồi. Đến đó thôi.”
Hwang Yi Seo dừng bài hát.
“Tôi đã xem xong. Về vũ đạo, tôi hơi thất vọng so với những gì tôi mong đợi.”
Chậc.
Âm thanh của tiếng tặc lưỡi vang lên.
Âm thanh của tất cả số điểm mà tôi đạt được nhờ kĩ năng hát, sụp đổ.
“Cuối cùng, cậu nghĩ đâu là điểm mạnh nhất của mình?”
“Điểm mạnh ạ?”
“Đúng. Cậu giỏi nhất ở điểm gì?”
“Ừm…”
Điểm mạnh sao.
Tôi ngẩng đầu lên và nhìn vào tôi trong gương.
Tôi không có khuôn mặt đến từ thiên đường như những thần tượng hạng SS, nhưng nếu tôi đi trên đường với khuôn mặt này, tôi chắc chắn sẽ nhận được nhiều sự chú ý.
Chắc chắn tôi sẽ nhận được lời mời làm casting nếu tôi xuất hiện bên ngoài với khuôn mặt bây giờ.
“Khuôn mặt.”
“Hả?”
“Tôi tự tin nhất về khuôn mặt của mình.”
“Hừ, nhìn thằng nhóc này xem.”
Hwang Yi Seo bật cười, vẻ mặt như không thể tin được câu trả lời của tôi.
“Khahahaha! Câu trả lời hay đấy! Khukkhuk!”
Chủ tịch Choi Kang Hoon, người đang ngồi bên cạnh, cười khúc khích.
Nhưng khuôn mặt của Hwang Yi Seo vẫn lạnh lùng.
“Thần tượng đẹp trai là chuyện đương nhiên, ngoài ra thì không có gì khác à?”
“Còn gì ngoài vẻ điển trai sao?”
“Đúng vậy. Thứ gì khiến cậu tự tin nhất?”
Tự tin.
Ngoài vẻ ngoài mà tôi đã cố gắng đạt đến hạng A một cách tuyệt vọng, thì tất cả đều ở cấp E.
Tôi phải tung xúc xắc, nhưng tất cả các mặt của xúc xắc đều là 1 điểm.
Trong tình huống sống còn, xúc xắc của tôi chỉ ra được điểm 1.
Với xúc xắc 1 điểm mà tôi đang giữ, tôi chỉ có thể đi trên chuyến tàu tốc hành đến địa ngục.
Nếu vậy thì.
Đảo ngược ván cờ cũng là một cách hay.
“Không có gì ạ.”
“Hả?”
Hwang Yi Seo nhìn tôi với vẻ mặt ngạc nhiên.
Lật đổ ván cờ và bắt đầu lại từ đầu.
Tôi sẽ chiến đấu trong lĩnh vực mà tôi giỏi nhất, chứ không phải trong lĩnh vực mà Hwang Yi Seo muốn.
Mình chưa đọc bộ này, chỉ vừa đọc vừa chuyển ngữ nhưng thấy khá thú vị với hệ thống tích điểm bằng tiền, cực nhiều tiền, và đọc spoil thì có vẻ khá hay và tiềm năng.
Ra tiếp ik ạ