Mê Truyện Hàn
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Liên Hệ
Đăng Nhập Đăng Ký
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Liên Hệ
Đăng Nhập Đăng Ký

PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol - Chương 57

A- A+

 

Sau khi hoàn thành chương trình tạp kỹ, chúng tôi lại tất bật chuẩn bị cho màn comeback.

“Này, làm một trận đố vui đi!”

“Thôi dẹp nhé, lo mà dọn đồ đi.”

“Ichae, cậu mang cái gì nữa vậy?”

“Máy chơi game của tớ… Thôi không, tớ bỏ lại! Ừa!”

“Này, nhanh lên nào! Anh quản lý  đang đợi  ở dưới rồi đó.”

…Buổi sáng của chúng tôi lúc nào cũng nhộn nhịp từ khi mới bắt đầu ngày mới.

Ting!

[Vẫn như mọi khi!]

Ờ thì, đúng vậy.

Sau khi soạn đồ của  mình xong, tôi ngả lưng xuống sofa và lướt xem phản ứng trên YouTube. Đúng như dự đoán.

[Nhiệm vụ bất ngờ đã hoàn thành!

Tham gia chương trình tạp kỹ một mình và đã nhận được phản hồi tích cực.

Thành công!

Bạn nhận được 3.000 điểm.]

“Seo Hoyun à, đi thôi!”

“À, xong rồi hả?”

Kim Seonghyeon vỗ vai tôi. Tôi xách vali đã chuẩn bị xong và đi ra ngoài.

Gió xuân dịu dàng nhường chỗ cho hương hè sớm. Tôi chất vali lên xe van rồi hít một hơi thật sâu khi ngồi xuống.

“Mấy đứa sẵn sàng hết chưa? Hộ chiếu đâu hết rồi?”

“Hả?! Em không có!”

“Ôi trời, quên béng mất!”

Kang Ichae nhìn qua nhìn lại giữa mấy thành viên đang bối rối và anh quản lý.

“Ối, Đi đảo Jeju cần hộ chiếu làm gì chứ?”

“À.”

“Ối.”

Ugh…

Trong khi mọi người đang rất náo nhiệt bàn luận về chuyến đi thì Kim Seonghyeon cũng nhìn ra cửa sổ với vẻ mặt hào hứng.

Thôi thì cũng dễ hiểu thôi – đây là lần đầu tiên chúng tôi đi quay ngoại cảnh mà.

 Quay cảnh mới trong  MV cho bài hát mới.

“Em chưa bao giờ được đi đảo Jeju luôn á!”

“Thật hả?”

“Hoyun, cậu đi bao giờ chưa?”

“À thì…”

Tôi nghĩ mình đã đi chắc phải cả trăm lần để hỗ trợ quay phim. Nhưng khi tôi chuẩn bị trả lời thì Seong Jiwon liền hào hứng lên tiếng.

“Đừng lo, Hoyun!!”

Đột nhiên, Seong Jiwon ghé mặt vào giữa hai ghế với vẻ mặt nghiêm trọng. Sau đó, cậu ấy rút ra một cuốn cẩm nang du lịch Jeju đã sờn cũ.

“Đảo Jeju nổi tiếng với thịt heo rừng đó. À! Và tụi mình nhất định phải thử mì bào ngư nữa. Tớ cũng muốn đến núi Halla nữa, nhưng với lịch quay MV thế này thì ai mà biết được…”

“Thịt heo rừng… Không biết có ngon không ta.”

…Cậu ấy thật sự rất hào hứng.

Kang Ichae trêu chọc Seong Jiwon đang rất hào hứng trở thành ri-viu-ơ ẩm thực trong chuyến đi lần này thì  Jeong Dajun khe khẽ nói với anh quản lý.

“Anh quản lý, tiền bối Min Jiheon cũng đang quay ở đảo Jeju hả?!”

“Ủa, sao em biết hay vậy? Lịch trình trùng hợp thôi.”

“Em nghe loáng thoáng ở công ty. À~ Em thật sự muốn gặp ảnh quá! Dạo này ảnh toàn quay phim ở nước ngoài nên tụi em chưa gặp được.”

“Min Jiheon? Sao vậy?”

Mọi sự chú ý đổ dồn vào Jeong Dajun. Kim Seonghyeon hỏi, và Jeong Dajun hào hứng vỗ đùi cái bốp.

“Anh ấy đang quay phim Xin Mời Dùng Cider ở đảo Jeju đó! À, em là fan cứng từ hồi đầu luôn~. Mới xem lại gần đây mà thấy vui ơi là vui.”

“À, bộ phim cuối tuần hả? Anh ấy diễn xuất tốt thật.”

“Đúng rồi. Nghe nói dạo này đang rất nổi tiếng ở châu Á đó. Họ quay ở đảo Jeju để quảng bá đó.”

Gần đây, tôi nghe nói rất nhiều về Min Jiheon.

Điều đó cũng có nghĩa là CEO chỉ đang dồn lực cho Min Jiheon. Ông ấy nên “chèo khi nước đang lên”[1], nhưng dường như ông ấy chẳng bao giờ biết tận dụng cơ hội.

Tôi cần phải tìm cách thuyết phục ông ấy sớm thôi…

“Mấy đứa! Đến nơi rồi.”

Chẳng mấy chốc, tụi mình đã đến cổng sân bay. Anh quản lý đỗ xe nhưng vẫn không giấu được sự lo lắng cho chúng tôi.

“Tuyệt đối đừng hoảng loạn! Cứ mỉm cười và đừng lại gần mặt fan quá! Theo sát bảo vệ đó!”

“Ahh, quản lý, tụi em có nổi tiếng đến vậy đâu.”

Jeong Dajun ngây thơ trả lời. Anh quản lý lo lắng nhìn từng thành viên qua gương chiếu hậu trước khi mở cửa.

“À, họ ở đằng kia!”

Một nhà báo cầm máy ảnh chỉ tay vào chiếc xe van của chúng tôi từ lối vào. Trong khi Jeong Dajun còn đang sững sờ, các nhà báo đã ùa đến.

“Jeong Dajun! Nhìn về phía này đi!”

“Làm ơn cười lên nào!”

Tôi nhanh chóng nắm lấy Jeong Dajun khi cậu ấy còn đang ấp úng và kéo các thành viên lại gần hơn.

“À, em… em cảm động quá…! Cứ như… như trong phim vậy…! Nhưng anh không nên nắm cổ tay em như thế này chứ. Thời buổi này phim còn chẳng có cảnh nắm cổ tay nữa…”

“Im lặng. Cười lên.”

Tôi cũng lờ mờ đoán trước được, nhưng không ngờ lại đông người đến vậy. Các thành viên khác cũng có vẻ mặt gượng gạo khi vẫy tay và gật đầu.

“À, xin chào.”

“Xin chào!”

“Seonghyeon! Ichae!”

Một giọng nói lớn vang lên khi chúng tôi bước vào sân bay. Qua những kẽ hở giữa các nhà báo, tôi thấy mọi người hăm hở chen lấn và chụp ảnh bằng những chiếc máy ảnh to đùng.

Họ chắc chắn là fan của chúng tôi.

“Jiwon à! Chuyến đi an toàn nha!”

“Hoyun oppa! Có chuyến bay an lành nha!”

Không chỉ các phóng viên mà cả đám đông fan cũng tụ tập lại, một số người khéo léo chen lấn vào những khoảng trống chật hẹp giữa các nhà báo để chụp ảnh tụi mình, thật sự là đỉnh cao của nghệ thuật. Tôi cũng rất ấn tượng với sự chuyên nghiệp của các anh bảo vệ.

Cảm giác thật sự rất tuyệt vời và cũng hơi bối rối. Chúng tôi chỉ kịp trưng ra nụ cười công nghiệp với các phóng viên, nhưng nhìn thấy các fan thì nụ cười hân hoan lại hiện ra.

“Hoyun àaa! Anh phải có một chuyến đi an toàn nha!”

Chắc họ đã rất vất vả để đến được đây, nên ảnh chụp phải đẹp mới được. Đảm bảo mình trông thật ổn, tôi nhanh chóng tiến đến gần camera và vẫy tay trước ống kính.

“Tớ sẽ quay lại ngay thôi>.”

Các fan hò reo không ngừng, tay vẫn không quên bấm máy.

Bỏ lại cảm giác kỳ lạ phía sau, tôi khó khăn lắm mới vào được cổng sau khi cúi chào. Mọi người siết chặt vé trong tay và không nói một lời nào cho đến khi vào bên trong cổng; chỉ khi không còn thấy fan nữa thì chúng tôi mới có thể nói chuyện nhỏ tiếng.

“Wow, em bất ngờ thật sự đó.”

“Đúng vậy… tớ cứ nghĩ mấy chuyện như thế chỉ xảy ra với người khác thôi.”

Jiwon gãi má một cách ngượng ngùng. Ichae, người đi cạnh tôi, cười khúc khích và thì thầm vào tai tôi.

“Anh biết không?”

“Biết gì?”

“Hồi tiền bối Woosung đến sân bay, nó bị tê liệt luôn. Từ đó đến đó, toàn là người không.”

Không chỉ ở Hàn Quốc mà cả nước ngoài, anh ấy là một trong những thần tượng tiêu biểu dẫn đầu làn sóng Hallyu.

Thế nên, việc thấy fan hồi nãy còn kinh ngạc hơn.

Xung quanh có những người như vậy…

Tại sao họ lại phải vất vả đến để chụp ảnh tôi chứ?

“Hoyun, anh đang nghĩ gì vậy?”

“…Mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

“Hả?”

Ichae nghiêng đầu và mỉm cười. 

Chúng tôi vào cổng.

Đó là một chuyến bay kéo dài một tiếng, tôi tranh thủ chợp mắt, để mặc các thành viên, những người vẫn còn hào hứng kể chuyện về buổi gặp fan tại sân bay lúc nãy.

“Wow! Thịt heo rừng! Thịt heo rừng~!”

Sau khi ngủ được đúng một tiếng đồng hồ, chúng tôi đến nơi và trời đã tối. chúng tôi  được bảo nghỉ ngơi ở chỗ ở. Việc quay phim sẽ bắt đầu vào sáng mai, nên tối nay có thời gian rảnh. Các thành viên gợi ý lát nữa sẽ ra biển chơi, cảm giác cứ như đi dã ngoại vậy.

“Tớ không muốn đi.”

‘Hả!’

‘Oa, anh.’

“AHHHHHH…….. Sao hyung…. có thể??”

‘Đ, thật hả?’

‘…Thôi được rồi, tớ đi… tớ đi.’

Tôi chỉ nói một câu thôi, nhưng cứ như thể mình đã phạm một tội lỗi khủng khiếp vậy… Tôi không thể không đi được.

Tôi định ngủ thêm mà.

Tôi thở dài thườn thượt và bỏ một miếng thịt ba chỉ heo nướng cháy cạnh vào miệng.

“Chẳng phải mình sinh ra để ăn món này sao?”

“Ừa…”

Tôi nghĩ mình cũng nên uống một ly soju luôn nhỉ, đằng nào cũng đang ăn mà…

Ting!

[Muốn hẹo sớm hay gì…… Đã thiếu ngủ, cường độ luyện tập mạnh mà còn hốc thêm cồn??]

“Sao …. lại nói vậy?”

“Hửh??”

“Thôi không có gì.”

Tôi định hỏi anh quản lý xem có thể uống rượu không thì, có lẽ vì muốn nhắc nhở, cửa sổ hệ thống hiện ra nhanh chóng. Đúng lúc đó, cửa nhà hàng bật mở.

“Hả?”

Một nhóm người mặc áo phao đen vào nhà hàng.

Nhìn thế nào thì họ cũng là những người trong ekip gì đó đang mặc áo phao để chuẩn bị cho việc quay phim gì đó. Ngay khi anh quản lý của chúng tôi phát hiện ra một trong số họ, anh ấy đột nhiên đứng dậy, và một người trong nhóm áo phao tỏ vẻ ngạc nhiên.

“À, sao quản lý Kim lại ở đây?”

“Chúng tôi đến quay MV của The Dawn.”

“À! Ồ, trời ơi. Xin chào.”

Người đàn ông từ phía bên kia cúi đầu với nụ cười rạng rỡ.

Chúng tôi cũng đứng dậy và cúi người  để chào hỏi, và đôi mắt Jeong Dajun lấp lánh đầy mong đợi.

“ Còn người này là ai thế quản lý…?”

“Tôi là Kim Seongcheol, quản lý  của Min Jiheon.”

“À, xin chào ạ.”

Kim Seongcheol, quản lý cùng công ty, chủ động đưa tay ra trước với vẻ mặt thân thiện và dễ chịu. Sau khi bắt tay từng thành viên nhóm, anh ấy quay lại phía quản lý của chúng tôi.

“Chà! Đâu phải mỗi nhà hàng thịt heo này ở đảo Jeju đâu, mà không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở một nơi thế này.”

“Đúng không? Anh đến đây làm gì thế?”

“Chúng tôi đến đây để thư giãn một chút sau khi quay xong.”

Hai anh quản lý có vẻ quen biết nhau nên cứ thế trò chuyện rôm rả. Sau đó, một người đàn ông mà bất cứ ai cũng có thể nhận ra là diễn viên bước vào, vừa đi vừa ngáp.

Min Jiheon.

Anh chàng mà CEO của chúng tôi ngưỡng mộ hết lời đã xuất hiện.

“quản lý ơi, bàn mình ở đâu rồi…?”

“Oa!”

Khi Jeong Dajun hét lên, ánh mắt của Min Jiheon hướng về chúng tôi. Thành viên út của chúng tôi, dù cũng là người nổi tiếng, lại không hề ngại ngùng mà tiến đến gần Min Jiheon với đôi mắt sáng rực.

“Tiền bối Min Jiheon!”

Trời, trời thằng báo con này đang tiến quá gần rồi đó.

“Tiền bối Min Jiheon! Em là fan cuồng của anh đó!!!”

Hiếm khi được thấy mặt một diễn viên nổi tiếng với vẻ bí ẩn trong đời thường, đáng nhẽ phải lấy làm vinh hạnh nhưng vì CEO của chúng tôi quá bất công nên tôi đã không ưa gì Min Jiheon ngay cả trước khi gặp anh ấy. Min Jiheon nhìn chằm chằm Jeong Dajun một lúc rồi bắt tay.

“Jeong Dajun à, xin chào.”

“Oa, anh còn biết tên em nữa…!!”

“…Ha ha ha.”

Nhưng Min Jiheon không hề lạnh lùng như hình ảnh anh ấy trên TV. Anh ấy trông có vẻ hơi ngơ ngác và chậm chạp.

Khi Jeong Dajun dùng cả hai tay che miệng, vẻ mặt như thể rất xúc động, mặt thằng bé đỏ bừng và lắp bắp, tự mình phấn khích.

“Làm ơn, em là fan bự của tác phẩm của anh! E-em muốn xin chữ ký, nhưng em không có giấy… Anh ký vào lưng áo phông của em được không?”

“Ừm. Như vậy có được không nhỉ?”

“Vậy thì, anh ký lên trán em được không?”

“Hả? anh nên…?”

“Này, cái gì mà ‘anh nên’ chứ!?”

Khi Min Jiheon ngoan ngoãn gật đầu, quản lý của anh ấy, Kim Seongcheol, đã kẹp cổ anh ấy và xoa rối tóc. Có vẻ như anh quản lý khá cưng chiều anh ấy khi vừa véo má vừa nói “Thằng ranh con này, thằng ranh con này.”

Trái lại, mặt Min Jiheon dần dần chuyển sang biểu cảm buồn bã.

“…Đau em.”

“Này, lát nữa ký tặng Jeong Dajun hẳn hoi lên giấy đàng hoàng đó.”

[Cái anh chàng này bị làm sao vậy?]

‘Này, chừng nào mình mới ngồi xuống được đây?’

‘Đợi chút nữa đi.’

Trong khi Jeong Dajun đang phát cuồng, các thành viên còn lại không thể ngồi xuống hay tham gia vào cuộc trò chuyện, chỉ biết đứng nhìn mọi chuyện diễn ra.

Dĩ nhiên, tôi đang bận suy nghĩ.

Có gì mà tôi có thể đạt được khi thân thiết với anh chàng diễn viên này không?

…Chẳng có gì cả.

Tôi đã có được những đặc điểm đó rồi, mà có lẽ cũng không cần phải diễn xuất nữa.

Khi tôi định bụng depj qua mọi suy nghĩ và chuẩn bị quay lại với miếng thịt ba chỉ vừa được nướng chín tới, ánh mắt tôi chạm phải Min Jiheon.

“…?”

Min Jiheon, người trước đó trông có vẻ ngơ ngác, đột nhiên nhíu mày khi anh ấy lướt nhìn tôi từ trên xuống dưới.

“…Tôi chưa bao giờ thấy thứ gì như thế này trước đây.”

“Dạ?”

Anh ấy đang kiếm chuyện sao? Nếu anh ấy nói thêm một câu nữa, tôi sẽ kích hoạt “nhân cách du côn” của mình để phản đòn, hổ không gầm lại tưởng hello kity đây mà nhưng quản lý của Min Jiheon đã kịp kéo tay anh ấy.

“Này, Jiheon, đừng ăn nói tồ lô nữa.”

“Vâng… Seongcheol-hyung, em đói rồi.”

“Được rồi, nhóc con. Anh biết em ăn nhiều mà, nên ăn nhanh đi.”

“Em có thể ăn đủ cho mười người không?”

“Haizz, muốn làm gì thì làm đi.”

“Vâng ạ.”

Min Jiheon cười toe toét và nói lời tạm biệt với chúng tôi mà không chút lưu luyến.

“Chào mọi người, mọi người ở lại ăn ngon miệng…”

“Tiền bối! Lần sau, nhất định em sẽ xin được chữ ký của anh!”

“Được thôi…”

Anh ấy hòa mình vào đội ngũ nhân viên, và chẳng mấy chốc chúng tôi có thể nghe thấy tiếng cười từ phòng bên cạnh.

“Hoyun, có chuyện gì vậy?”

“Không có gì đâu.”

Sau đó, trong khi ăn, tôi không thể phân biệt được liệu đó là do trí tưởng tượng quá mức của mình hay là nhân cách du côn mà tôi đã phát triển trong suốt 30 năm qua. Tôi cảm thấy một cảm giác kỳ lạ ở sau gáy.

Khi tôi nhét một miếng thịt ba chỉ vào miệng, Jeong Dajun trở lại chỗ ngồi với vẻ mặt ủ rũ và bắt đầu nhai rau xà lách.

“Em muốn xin chữ ký lên trán mà…”

“Dajun… Làm ơn, tỉnh táo lại đi. Hyung thấy em hơi quá rồi đó.”

“Nếu Jiwon đã nói thế thì em thật sự cần phải tự nhìn lại bản thân đi. Mình cũng là idol mà.”

Theo sau Seong Jiwon, Kim Seonghyeon cũng cố gắng trấn an Jeong Dajun (có thể hiểu là đang mắng).

Kang Ichae, người dường như đã thích thú với vai trò đạo diễn, dí máy ảnh vào mặt Jeong Dajun và thực hiện một cuộc phỏng vấn về cảm xúc của cậu ấy khi không xin được chữ ký trên trán.

“Xin Mời Dùng Cider là bộ phim của đời em, và tiền bối Min Jiheon thì đúng là… tỏa sáng rực rỡ…”

“Ai là nhân vật yêu thích của cậu nhỉ, Dajun?”

“Dĩ nhiên phải là nhóm ‘The Dawn’ của chúng ta rồi!”

“Oa~!”

Miếng rớt lộp độp như sung rụng.

Trừ Jeong Dajun ra, khả năng nắm bắt vấn đề của các thành viên khác thật sự xuất sắc. Ngay cả hôm nay,chúng tôi đều có thể hiểu được suy nghĩ của nhau chỉ qua ánh mắt.

Nhưng không ai, kể cả Kang Ichae, nhắc đến bất cứ điều gì… sau đó nữa.

Một giờ sau khi chúng tôi bước ra khỏi nhà hàng.

“Ồ.”

Min Jiheon đang ở đó.

[1] Ý nói CEO nên tận dụng sự nổi tiếng hiện tại của nhóm The Dawn.

Bình luận cho Chương 57

Theo dõi
Kết nối với
Đăng nhập
Tôi cho phép tạo tài khoản
Khi bạn đăng nhập lần đầu tiên bằng nút Đăng nhập Xã hội, chúng tôi thu thập thông tin hồ sơ công khai tài khoản của bạn được chia sẻ bởi nhà cung cấp Đăng nhập Xã hội, dựa trên cài đặt quyền riêng tư của bạn. Chúng tôi cũng nhận được địa chỉ email của bạn để tự động tạo tài khoản cho bạn trong trang web của chúng tôi. Khi tài khoản của bạn được tạo, bạn sẽ đăng nhập vào tài khoản này.
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Kết nối với
Tôi cho phép tạo tài khoản
Khi bạn đăng nhập lần đầu tiên bằng nút Đăng nhập Xã hội, chúng tôi thu thập thông tin hồ sơ công khai tài khoản của bạn được chia sẻ bởi nhà cung cấp Đăng nhập Xã hội, dựa trên cài đặt quyền riêng tư của bạn. Chúng tôi cũng nhận được địa chỉ email của bạn để tự động tạo tài khoản cho bạn trong trang web của chúng tôi. Khi tài khoản của bạn được tạo, bạn sẽ đăng nhập vào tài khoản này.
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 BÌNH LUẬN
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
  • NGÀY
  • TUẦN
  • THÁNG
Từ diễn viên thiên tài đến top idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Idol Âm Nhạc
75 Chap
12100
Sứ mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
BL Kịch Tính
19 Chap
2175
resource (1)
Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW
Kịch Tính Idol
580 Chap
5874
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Vô CP Trọng Sinh
257 Chap
37774
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Show Thử Giọng Hiện Đại
151 Chap
13949
Mission Save The Hunter
Bởi Vì Di Ngôn Tôi Trì Hoãn Ngày Chết
Ngục Tối BL
71 Chap
2116
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Siêu Nhiên Hiện Đại
4 Chap
5960
PD có logoo
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Showbiz Siêu Nhiên
74 Chap
8169
Không Có Tiêu Đề104_20250325231737
Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương
Âm Nhạc Idol
29 Chap
2503
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Idol Âm Nhạc
82 Chap
7685
Từ diễn viên thiên tài đến top idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Showbiz Âm Nhạc
75 Chap
12100
Sứ mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Hiện Đại Giả Tưởng
19 Chap
2175
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Vô CP Show Thử Giọng
257 Chap
37774
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Showbiz VIP
151 Chap
13949
resource (1)
Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW
Showbiz Giả Tưởng
580 Chap
5874
Mission Save The Hunter
Bởi Vì Di Ngôn Tôi Trì Hoãn Ngày Chết
Ngục Tối BL
71 Chap
2116
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Hệ Thống Giả Tưởng
82 Chap
7685
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Âm Nhạc Giả Tưởng
4 Chap
5960
PD có logoo
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Hệ Thống Idol
74 Chap
8169
Không Có Tiêu Đề104_20250325231737
Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương
Hiện Đại Idol
29 Chap
2503
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Show Thử Giọng Showbiz
257 Chap
37774
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Hiện Đại Show Thử Giọng
151 Chap
13949
Từ diễn viên thiên tài đến top idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Vô CP Idol
75 Chap
12100
PD có logoo
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Idol Giả Tưởng
74 Chap
8169
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Showbiz Giả Tưởng
82 Chap
7685
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Hiện Đại Siêu Nhiên
4 Chap
5960
resource (1)
Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW
Giả Tưởng Idol
580 Chap
5874
mN5nxvMqqmE9KucH2u33IFp7gxcT4aDX4Ly9sebMuxayqijh9Y3tM_vJrXNHHHqY-GVA7OLtgyylSyNjjpiseg
Ra Mắt Hay Ra Đi Raw
Âm Nhạc Nghê Sĩ
643 Chap
3486
Không Có Tiêu Đề104_20250325231737
Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương
Idol Vô CP
29 Chap
2503
Sứ mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
18+ Kịch Tính
19 Chap
2175

Truyện Cùng Thể Loại

Cuộc Sống Chữa Lành Của Một Thiên Tài Âm Nhạc

📖 Chương 2
🕒 3 tháng trước

Ra Mắt Hay Ra Đi Raw

📖 C643 - END
🕒 3 tháng trước
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai

Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai

📖 Chương 151
🕒 5 ngày trước
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi

Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi

📖 Chương 82
🕒 7 ngày trước

Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW

📖 C580 - END
🕒 2 tháng trước
Stardust Project novel

Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam

📖 Chương 256
🕒 18 giờ trước

Dự Án Thần Tượng: Hy Vọng

Đường Đến Vinh Quang

📖 Chương 3
🕒 4 tháng trước

Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương

📖 Chương 29
🕒 3 ngày trước

Hướng Dẫn Định Hướng Thành Công

📖 Chương 13
🕒 1 tháng trước
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web này. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

@2025 - Mê Truyện Hàn

Đăng Nhập

Đăng nhập với Google

Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Mê Truyện Hàn

Đăng Ký

Đăng Ký Tài Khoản Trên Trang Web Này.

Đăng ký với Google

Đăng Nhập | Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Mê Truyện Hàn

Quên Mật Khẩu?

Nhập tên đăng nhập hoặc Email. Bạn sẽ nhận được mật khẩu mới tại Email đã đăng ký.

← Quay Lại Mê Truyện Hàn

wpDiscuz