Mê Truyện Hàn
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Liên Hệ
Đăng Nhập Đăng Ký
  • Trang Chủ
  • Truyện Chữ
  • Truyện Tranh
  • Liên Hệ
Đăng Nhập Đăng Ký

PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol - Chương 51

A- A+

“Oaaaaaa!”  

“The Dawn! The Dawn!”

“Seonghyeon!!”

“Seo Hoyun-!!”

Tiếng reo hò như sấm dậy vang lên từ bên ngoài.

Có vẻ như một đoạn video đang được chiếu trước màn trình diễn của The Dawn. Giọng của Seong Jiwon vang lên ở một cuộc phỏng vấn nào đó.

[“The Dawn thực ra đã từng trên bờ vực tan rã. Doanh số album của chúng mình không tốt. Tất cả chúng mình đều nghĩ rằng mình không còn cơ hội nào khác, rằng chúng mình nên lấy làm biết ơn với những gì đã đạt được”]

Tiếp theo đó là giọng của Jeong Dajun.

[“Em chỉ tin tưởng các anh và đi theo thôi! Đây có phải là cái mà mọi người gọi là tự lực cánh sinh, kề vai sát cánh? Chà, dù sao thì. Ichae-hyung đảm nhận hòa âm phối khí, Seonghyeon-hyung biên đạo vũ đạo, Jiwon-hyung đảm nhận phần hát chính, và Hoyun-hyung dẫn dắt chúng em!”]

[Hả? Dajun nói thằng bé chỉ tin tưởng và đi theo chúng tôi thôi á? Haha, nhóc con này. Tôi cảm thấy thế nào á? Tôi chỉ làm vì thấy vui thôi. Tôi chỉ là đang tận hưởng cuộc sống với các thành viên và người hâm mộ thích điều đó.]

Sau Kang Ichae, đến lượt phỏng vấn của Kim Seonghyeon. Sau một hồi suy nghĩ và im lặng, Kim Seonghyeon nở một nụ cười nhẹ.

[“Tôi cảm thấy mình mang ơn những người đã tin tưởng tôi, một món nợ mà dù tôi có làm gì cũng không thể trả hết.”]

Phần dựng video thực sự rất tốt.

“Oaaaaaa!”

“Chúng ta phải di chuyển thôi!”

Một nhân viên hét lớn.

Chúng tôi gật đầu và đứng trước bức tường chắn sân khấu. Khi đoạn video kết thúc, bức tường tách ra và sân khấu lộ diện.

“The Dawn!”

Tiếng cổ vũ ngày càng lớn, át cả tiếng của đoạn video. Các thành viên đứng cạnh tôi có vẻ hơi căng thẳng, nhưng khuôn mặt họ ửng hồng vì phấn khích.

Đoạn video cuối cùng là của tôi.

[“Seo Hoyun, hãy nói cho chúng tôi biết cảm xúc của bạn về buổi biểu diễn cuối cùng này.”]

Đó là giọng của Kim Heeyeon.

Tiếng cười của tôi vang vọng.

[“Tất nhiên—”]

Giọng tôi vang vọng khắp khán phòng.

[“Tôi phải làm thật tốt.”]

Kim Seonghyeon quay lại nhìn tôi. Cậu ấy nhếch mép cười.

“ Cùng làm tốt nhé!!”

Nó giống hệt như khi Seong Jiwon an ủi  tôi, và tôi không thể không mỉm cười.

“Tất nhiên rồi”

Chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều.

Sân khấu mở ra. Khi chúng tôi bước ra từ hậu trường tối tăm, ánh đèn chói lóa chiếu thẳng vào mắt.

Một cảnh tượng khó tin hiện ra trước mắt chúng tôi khi chúng tôi cố gắng thích nghi với cường độ ánh sáng mạnh trên sân khấu.

Oaaaaaa!

Vô số người hâm mộ lấp đầy các hàng ghế khán giả, vẫy khẩu hiệu của The Dawn.

“Seo Hoyun! Seo Hoyun!”

Tiếng reo hò bùng nổ. Người hâm mộ phát cuồng khi nhìn thấy mặt tôi.

Hiệu ứng của rating 6% thật khủng khiếp. Ngay cả tôi cũng bắt đầu cảm thấy choáng ngợp.

Đồng thời, khi đoạn nhạc dạo kết thúc, và bài hát do Kang Ichae sáng tác bắt đầu phát lên.

Bài hát có tên là “Kismet.”

Nó có nghĩa là định mệnh là thứ nằm ngoài sự kiểm soát của con người.

Để tạo ra là một ngôi sao toàn năng, phải có sự tôi luyện khổ cực,” viên đá quý nào trước khi muốn trở thành đá quý chẳng phải đều trải qua một quá trình mài dũa khắc nghiệt hay sao!?”.

The Dawn như một ngôi sao và luôn coi những khó khăn đã trải qua cho đến nay là một quá trình phải trải qua để mạnh mẽ và tỏa sáng.

Điều đó có nghĩa là gì?

Những gian khổ của chúng tôi là điều hiển nhiên.

Cuối cùng, trái ngọt tất yếu sẽ thuộc về chúng tôi thôi.

[“Báo cáo, tất cả đã sẵn sàng!!”]

Âm thanh của bộ đàm phát ra tín hiệu kèm theo tiếng rè rè, bắt đầu bài hát.

Một tiếng “bụp” vang lên, âm thanh tắt ngấm, và máy quay bắt đầu tập trung vào chúng tôi.

Nằm theo năm hướng khác nhau, chúng tôi trông như những ngôi sao. Seong Jiwon sau đó nâng nửa thân trên và đưa tay ra.

🎶”Trong vũ trụ bao la này, anh đã gặp được phép màu mang tên em.

Say đắm, anh đưa tay ra.

Nhưng anh quá nhỏ bé.” 🎶

Phía sau Seong Jiwon, mọi người đều đang mỉm cười hiền dịu

🎶 “Nhưng em đã nói với anh,

Rằng anh có thể trở thành một ngôi sao.” 🎶

Cùng lúc đó, tất cả mọi người đồng loạt bật dậy!

Tiết tấu bài hát bắt đầu nhanh hơn. Không giống như màn trình diễn tình cảm trước đó, bài này có nhịp điệu khá sôi động.

Kim Seonghyeon bước lên phía trước.

🎶”Ngẩng đầu lên, mở mắt giữa màn bụi mờ.”

Khi cậu ấy lọt vào ống kính máy quay, tiếng hét của người hâm mộ càng lớn hơn.

“Kyaaaaaaah!”

“Kim Seonghyeon! Kim Seonghyeon!”

Đó là sự xuất hiện của Kim Seonghyeon, nhân vật cảm hứng của bài hát này.

Đó thực sự là một phản ứng quá đỗi nồng nhiệt.

🎶 “Mọi người đều cảnh báo anh,

Để được thành quả, anh phải lao vào cơn bão.” 🎶

Hình ảnh Kim Seonghyeon trên màn hình lớn trông thật ngầu ngay cả tôi cũng bị hẫng vài nhịp vì cậu ấy

Tất cả mồ hôi cậu ấy đổ ra ướt cả áo làm lộ lấp ló phần body bên trong.

🎶 “Không sao đâu, anh đã quyết định rồi, anh muốn gặp em.

Cháy rụi cũng không sao.

Anh biết mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.” 🎶

Kim Seonghyeon vẫy tay và cúi đầu. Kang Ichae đột nhiên xuất hiện ngay bên cạnh, mỉm cười tinh nghịch khi rap.

🎶 “Thấy không, những tinh vân tụ lại.

Lao vào cơn bão, chống lại lực hấp dẫn,

Những va chạm này chẳng là gì cả.

Sau tất cả, đây là con đường dẫn đến em,

Sự ra đời của một ngôi sao.” 🎶

Seong Jiwon bắt đầu đoạn điệp khúc, chạm vào in-ear. Tôi thêm vào những đoạn ứng khẩu bè đôi.

 🎶 “Một ánh sáng rực rỡ bùng nổ,

Đừng bỏ lỡ nhé.

Chính là nó (À, anh đã nói rồi mà),

Khoảnh khắc một ngôi sao ra đời.” 🎶

Phản ứng rất tốt. Cùng lúc đó, Jeong Dajun chạy ra giữa sân khấu, và bốn thành viên còn lại tỏa ra hai bên.

“Dajuuun!!”

🎶”Anh đang vội vã đến bên em

Anh muốn tự hào nói với em

Bởi vì em, anh đã trở thành một ngôi sao.” 🎶

Những hàng ghế khán giả dưới sân khấu rung động tuyệt đẹp. Người hâm mộ cổ vũ và vẫy khẩu hiệu của chúng tôi.

Khi Jeong Dajun tiến đến và giả vờ xoay máy quay bằng tay, tiêu điểm chuyển sang tôi.

Ánh sáng xanh chiếu rọi vào tôi.

Thoáng nhìn, nó quá chói lóa, nhưng tôi nghĩ nó giống như…

Tương lai của những chàng trai ngây thơ, khờ khạo này.

🎶 “Đừng hoảng sợ, em chỉ cần làm một việc thôi.”

Lời nhắn này dành cho những người hâm mộ đã tin tưởng The Dawn qua bao thăng trầm.

🎶 “Hãy nắm chặt tay anh và đi theo.”🎶 

Một phần thưởng rất nhỏ mà chúng tôi có thể dành tặng cho fan hâm mộ của mình.

Tôi muốn một ngày nào đó chúng tôi sẽ trở nên hùng mạnh hơn để có thể bảo vệ lại những người hùng tí hon của chúng tôi.

Những khẩu hiệu rung lắc như những con sóng. Tim tôi đập loạn xạ như muốn nổ tung đến nơi.

“Bây giờ, anh sẽ là ánh sáng dẫn đường cho các em.” 🎶

Một nụ cười hé nở trên môi tôi. Một cảnh tượng khó quên nữa lại được thêm vào cuộc đời tôi. Với tư cách là thần tượng Seo Hoyun, tôi đã tích lũy được những cảm xúc và trải nghiệm xa lạ.

Pháo hoa nổ rộ tuyệt đẹp khi chúng tôi trở lại sân khấu chính.

🎶 “Anh sẽ nhảy suốt đêm để làm hài lòng em

Cho đến khi trái tim ngôi sao nguội lạnh

Anh sẽ hát cả ngày chỉ vì em (chỉ vì em).” 🎶

Mồ hôi tuôn rơi. Không có thời gian để lau mồ hôi hay nghỉ ngơi. Tôi hất tóc ra sau và tập trung cho đến cuối.

“Không sao đâu, anh đã quyết định rồi.” 🎶

Mọi người đều hát đồng ca khi máy quay tập trung vào Seong Jiwon. Khi Jiwon bước đi nhanh nhẹn và nghịch ngợm vẽ một ngôi sao bằng tay, tiếng cổ vũ tự nhiên vang lên.

🎶 “Cháy rụi đến cuối cùng cũng không sao.”

Bài hát đang chạy nước rút về cuối.

Âm thanh rè rè của liên lạc lại vang lên trên nền nhạc.

🎶 “Chờ đã, có chuyện gì đó.”

Đây là một cú twist mà chúng tôi dàn dựng từ trước…

Chúng tôi đứng thẳng, nhìn thẳng về phía trước và dang rộng vòng tay. Lòng bàn tay xòe rộng của chúng tôi hướng về phía những người hâm mộ đang vẫy gọi.

Và nhân vật chính cuối cùng là Kim Seonghyeon.

Seonghyeon nhìn thẳng về phía trước.

“Bởi vì em đã nói với anh,” 🎶

Seonghyeon mỉm cười rạng rỡ.

 🎶 “Rằng anh có thể trở thành một ngôi sao.”

“Làm tốt lắm mọi người!”

“Cảm ơn, mọi người cũng làm tốt lắm ạ!”

Thật lòng mà nói, tôi không nhớ nhiều sau đó. Mọi người cứ nói chuyện với chúng tôi khi chúng tôi kết thúc sân khấu và đi về phòng chờ.

“Rating sẽ cao nhất đấy! Rating cao nhất cho chương trình luôn!”

“Tiền bối! Anh ngầu quá đi.”

“Chúng ta phỏng vấn nhanh sau sân khấu nhé! Sẽ được đăng lên YouTube đấy!”

Cảm giác như chúng tôi đang ở một khu chợ nhộn nhịp. Giữa tất cả sự hỗn loạn, đã đến lúc công bố.

Khi chúng tôi tiến về sân khấu, ánh đèn rực rỡ chiếu vào chúng tôi. Với nụ cười tươi rói, Yu Jia công bố thứ hạng từng người một.

“Hạng 4: Refined!”

Các thành viên Refined bước ra mỉm cười như thể đã đoán trước được. Mặc dù họ không tệ, nhưng họ đã bị chìm nghỉm giữa những màn trình diễn ấn tượng khác. 

“Hạng 3: Nightmare!”

Lee Hanseong của Nightmare hét lên đầy ngạc nhiên. Tiếng cười rộ lên. Cậu ấy làm náo loạn cả lên, nhưng anh ấy quá hài lòng với kết quả nên liên tục cúi đầu. Cuối cùng, anh ấy đã rơi nước mắt khi phát biểu nhận giải.

Tôi có cảm giác Nightmare sẽ vươn lên cao hơn trong tương lai. Yu Jia mỉm cười rạng rỡ.

“Bây giờ, chỉ còn lại hạng 1 và hạng 2 thôi đúng không? Maz và The Dawn, ai sẽ giành được tấm vé đến Shining Star Mùa 2!”

Tôi chạm mắt với giọng ca chính của Maz. Cậu ấy nở một nụ cười hơi sượng với tôi. Tuy nhiên, ánh mắt cậu ấy thể hiện sự đồng tình.

Có sự chờ đợi lâu thường thấy cho kết quả bình chọn trực tiếp, cho quảng cáo và rating, nhưng tất cả mọi người trên sân khấu đều biết kết quả. Và rồi, Yu Jia chậm rãi cầm micro lên.

“Với 7.220 điểm lần này…”

Đó là một số điểm áp đảo.

“Tổng cộng 13.420 điểm…!”

Ngay cả lúc này, tâm trí người hâm mộ vẫn đang quay cuồng, và họ đã bắt đầu hét lên. Tôi mỉm cười rạng rỡ.

“The Dawn!”

“Kyaaaaah!”

“The Dawn giành hạng nhất!”

Bộp!

Pháo hoa nổ tung, và những bông hoa giấy bay lả tả xuống.

Chúng tôi đã đoán trước được, nhưng khuôn mặt các thành viên vẫn dính vài cánh hoa giấy, với vẻ mặt ngơ ngác, không tin nổi.

Đồ ngốc.

Nhưng tôi không dám chắc vẻ mặt mìnhcũng khác biệt so với những thành viên còn lại.

“Ờ, chúng tôi…”

“Chúc mừng!”

“Chúc mừng!”

Ding!

[Nhiệm vụ thành công!

Bạn đã giành được hạng nhất tại Shining Star.

Chúc mừng!

Tất cả các chỉ số đều tăng thêm 50.

Một thuộc tính ẩn đã được mở khóa.

Bạn có muốn kiểm tra thuộc tính ẩn không?]

Không, tôi nên tận hưởng khoảnh khắc này đã.

“Kyaaaaah!”

Tiếng cổ vũ của người hâm mộ không ngừng vang lên. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt những người hâm mộ đang vẫy khẩu hiệu điên cuồng dưới sân khấu. Tôi ước họ đừng khóc.

Yu Jia cũng bị cuốn vào sự phấn khích của cảnh tượng và tiếp tục một cách nhiệt tình.

“The Dawn sẽ có cơ hội tham gia Shining Star Mùa 2!”

Cuối cùng thì…

Ai đó đột nhiên va vào tôi khi tôi nhìn quanh tìm kiếm Kim Seonghyeon.

“Hyung!”

Là Jeong Dajun.

“Hyung! Chúng ta hạng nhất rồi!”

Cùng lúc đó, Kang Ichae nhảy lên người tôi. Seong Jiwon và Kim Seonghyeon cũng làm theo. Cảm giác như Tôn Ngộ KHông bị đè dưới núi Ngũ Hành Sơn vậy.

“Hạng nhất! Chúng ta thực sự đạt hạng nhất rồi!”

“Hoyuuun!!”

Mặc dù tôi không nói gì, tóc tôi bị vò rối tung, và cơ thể tôi bị đẩy, ép từ mọi phía.

Tôi cố gắng đẩy họ ra và mở miệng an ủi.

“Anh đã bảo rồi mà.”

“Hyung, anh thực sự biết là em luôn tin anh đúng không?!”

“Ư… được rồi. Kim Seonghyeon, trưởng nhóm, cầm lấy micro nhanh lên.”

“À, ừm. Ờ ờ.”

Tôi trấn tĩnh mọi người còn Kim Seonghyeon đang ôm chầm lấy tôi và nhảy tưng tưng khắp nơi, rồi đưa cho cậu ấy chiếc micro tôi nhận từ Yu Jia.

“Ờ, ừm… Tôi chân thành cảm ơn tất cả những người hâm mộ đã bình chọn cho chúng tôi. Thật sự, thật sự là quá bất ngờ…”

Tôi nhìn Kim Seonghyeon đang lắp bắp thổ lộ lòng biết ơn với mọi người.

Người hâm mộ vẫn đang khóc và vẫy tay. Tôi không thể không mỉm cười lần nữa.

“Trước hết, tôi muốn cảm ơn công ty và các thành viên đã làm việc rất vất vả. Seong Jiwon, Kang Ichae, Jeong Dajun. Và… Seo Hoyun.”

Kim Seonghyeon ngập ngừng và nhấn mạnh từng chữ một cách dứt khoát.

“Thật sự, tôi thực sự rất biết ơn.”

Mặc dù lời nói không mạch lạc, nhưng thái độ bình tĩnh của Kim Seonghyeon cho thấy sự quan tâm của cậu ấy đối với người hâm mộ và quyết tâm không khóc.

Giống như ai đó đã nói—

“Là một thành viên của The Dawn, tôi thực sự hạnh phúc khi được đứng ở đây. …Tôi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ.”

“Cảm ơn mọi người!”

Cậu  ấy thực sự giống như một người hùng.

“Rating tập cuối cùng của Shining Star là 7%!”

“Wowww!”

“Rating cao nhất trong chương trình là bao nhiêu?”

“Là trong màn trình diễn của The Dawn! Không, là trong lúc công bố hạng nhất!”

“Là 7.6% trong lúc công bố hạng nhất!”

Kim Heeyeon, luôn không quan tâm đến những danh hiệu như “PD ngôi sao” hay sự nổi tiếng. Cô ấy chỉ cảm thấy nhẹ nhõm và vui mừng về cái kết đã thay đổi.

Tôi hiểu rõ cô ấy, và tôi chắc chắn 100% rằng cô ấy cảm thấy vui vì đã loại bỏ được Today hơn là chương trình thành công.

“Seo Hoyun! Cậu đúng là thần tượng thiên tài! Chúc mừng cậu giành hạng nhất!”

“À, tất cả là nhờ PD cả.”

“Đừng cảm ơn tôi! Cảm ơn khuôn mặt của cậu Seo Hoyun đi!”

“…… “

“Ái chà chà! PD! Chị thật là phiền phức!”

“Wahaha! Mấy đứa thấy chưa! Đáng đời, đáng đời!”

Kim Heeyeon hơi say và cười lớn. Tôi lặng lẽ đẩy cô ấy cho một nhân viên bên cạnh.

Tôi nhanh chóng rời khỏi vị trí của Kim Heeyeon và tiến về phía bàn của The Dawn, nhưng lại gặp phải một kẻ gây rối .

“Mọi người ơi, tất cả là lỗi của tôi! Tôi là tội đồ!”

“Sao mọi người lại thành ra thế này?”

Lần này là  vị quản lý tẻn tẻn của chúng tôi.

“Ai chuốc say quản lý vậy?”

“Họ gọi thêm một lượt nữa.”

“Cứ lái xe bỏ đi đi! Tôi sẽ không bao giờ ngăn cản các cậu, dù có làm mười lần đi nữa!”

“Chúng ta phải làm gì với chuyện này?”

“Kệ anh ấy đi. Anh ấy say rồi.”

Seong Jiwon vừa uống vừa lẩm bẩm. Hy vọng ai đó sẽ lo liệu chuyện này.

Tôi trả lời tin nhắn của Joo Woosung, Lim Hyeonsu và Seo Hojin khi tiếng hét điên cuồng của nhân viên lọt vào tai tôi.

“Phần thưởng! Kỳ nghỉ thưởng!”

“Hôm nay chúng ta sẽ tự thưởng cho mình vodka!”

“Kyaaa! Đi tăng bốn thôi!”

Nhìn thấy mọi người muốn đi tăng hai, tăng ba, tăng bốn sau khi rating vượt mốc 7% khiến tôi hơi lo về hình tượng.

“Chúng ta chuồn thôi khi Jeong Dajun vẫn chưa bị cuốn vào cuộc vui.”

“Còn quản lý thì sao?”

“Chúng ta bỏ anh ấy lại à? Anh ấy có vẻ đang vui mà.”

“Ừ, anh ấy đã làm việc vất vả rồi, nên anh ấy nên tận hưởng đêm nay.”

Kang Ichae nghịch ngợm đánh nhẹ vào Jeong Dajun, người vẫn đang uống soda, và ra hiệu rời đi.

Jeong Dajun vẫn còn vị thành niên, nên cậu ấy nhấp nháp soda với đôi mắt lim dim buồn ngủ nhưng vẫn trông rất vui vẻ và phấn khích.

Thằng bé luôn thân thiện và tốt bụng với tất cả mọi người, nhanh chóng thân thiết với người khác, và qua cuộc thi này, nó dường như còn trở nên đặc biệt thân thiết với Nightmare.

“Dajun! Đi thôi!”

“Hyung, anh cũng làm tốt lắm!”

“The Dawn, tất cả chúng ta đã làm việc rất vất vả!”

Chúng tôi chào mọi người và bước ra ngoài. Không khí ban đêm lạnh lẽo và sảng khoái.

“Chúng ta đi taxi về nhé?”

“Ừ, đi taxi thôi.”

Khi chúng tôi đi về phía đường chính để bắt taxi mà không suy nghĩ nhiều, tôi bắt gặp ánh mắt của Kim Seonghyeon. Cậu ấy trông ngập ngừng, khiến tôi nhớ lại những gì mình đã nghĩ trước đó.

“Tớ xin thêm chút thời gian”.

“Tớ sẽ đi bộ cho tỉnh táo. Ký túc xá cũng không xa đây lắm.”

“Ờ, vậy tớ cũng vậy.”

“vậy chúng ta đi bộ cùng nhau đi!”

Khi tôi nói nhỏ, mắt Jeong Dajun sáng lên. Thằng bé nửa tỉnh nửa mơ và lầm bầm muốn về nhà thật nhanh chóng, nhưng những lúc như thế này, nó lại trở nên dịu kha dính người, không còn mè nheo nữa.

“Làm sao để lôi kéo con người thật của nhóc ra đây? Sao lúc nào cũng đù đù thế hả nhóc?”

Seong Jiwon và Kang Ichae nhanh trí túm lấy gáy maknae với nụ cười hiền lành.

“Thôi, trẻ con phải về nhà ngủ sớm chứ nhỉ~.”

“Đúng không, đúng không?”

“Giờ các hyung muốn sao đây? Hăng cải hay xi-tắc?”

“Quyết định nhanh nào~ Em muốn về ngủ lắm oyyy ~.”

Họ lôi Jeong Dajun vào taxi. Seong Jiwon thò đầu ra ngoài cửa sổ.

“Gặp lại sau nhé! Đừng về muộn quá.”

“Okay”

“Hôm nay vất vả rồi.”

“Cậu cũng vậy.”

“Thật đó.”

Khi Seong Jiwon cười và đóng cửa sổ lại, chiếc taxi nhanh chóng biến mất.  Chỉ còn Kim Seonghyeon và tôi trên con đường vắng.

“Chúng ta đi nhé?”

“Ừ.”

Đi bộ trong im lặng, tôi cảm thấy hơi hối hận biết thế ban nãy…

Chúng tôi vừa kết thúc một màn trình diễn tuyệt vời vài giờ trước, nên chắc hẳn có một sự trống rỗng nhất định, nhưng…

“Lạnh quá.”

Trời lạnh cóng.

“Chúng ta cần nói chuyện nhiều vào để quên đi cái lạnh này”

“… Chết tiệt, lẽ ra chúng ta nên bắt taxi về ký túc xá thì hơn?”

Khi hơi men tan đi và chúng tôi tỉnh táo hơn một chút, cái lạnh ập đến. Kim Seonghyeon xoa hai tay vào nhau và nhìn quanh, thấy một quán nhậu ven đường. Mắt chúng tôi chạm nhau.

“Vào đó đi.”

“Lại hợp lí quá”

Tôi ra hiệu cho Kim Seonghyeon, và chúng tôi nhanh chóng bước vào quán. Không có nhiều người vì trời đã về khuya.

Hầu hết những vị khách ít ỏi kia đều ngà đều say, và bà chủ lớn tuổi dường như không nhận ra chúng tôi, nên cảm giác như chúng tôi có thể thoải mái trò chuyện.

“Cậu có muốn ăn chả cá không?”

“Cả tteokbokki nữa.”

“Vậy tớ cũng lấy một suất sundae.”

“Cả soju nữa chứ?”

“Được của ló quá”

Chúng tôi nhanh gọi ngồi xuống gọi món.

Chẳng mấy chốc, soju được mang ra trước, và tôi rót vào ly rồi uống cạn ly rượu trong một hơi và nói với Kim Seonghyeon.

“Vất vả rồi.”

“Ừ… Cậu cũng vậy.”

Kim Seonghyeon bồn chồn và thận trọng gọi tôi.

“Hoyunie nè…”

“Gì? Ghê tởm.”

“À mà thôi…Cậu muốn gọi sao cũng được… thôi bỏ đi.”

Tôi lập tức nổi da gà. Nhìn thấy Kim Seonghyeon như thế này không phải là điều tôi có thể quen được.

Khi Kim Seonghyeon không tạo được không khí mở màn, cậu ấy lườm tôi và thở dài sâu thườn thượt.

“Đang chuẩn bị nói luôn á>>”

Kim Seonghyeon uống cạn ly soju.

“Hôm qua tớ đã gặp Jeonggyu, và chúng tới đã nói chuyện một chút.”

À, bạn của Kim Seonghyeon.

Cậu ấy nói sẽ về Hàn Quốc gấp, nên tôi đoán cậu ấy thực sự đã về.

“Sao… sao cậu có số của Jeonggyu vậy? Cậu ấy nói đã cắt đứt mọi liên lạc với Hàn Quốc rồi mà.”

“Ha… Cậu không biết tớ đã phải trải qua những gì đâu…”

Tôi nhớ lại lịch sử đen tối đó và uống cạn ly soju. Kim Seonghyeon nghiêng đầu không hiểu, tôi bèn bắt chuyện khác.

“Vậy, hai người đã nói chuyện rõ ràng chưa?”

“Ừ, thì, kết thúc tốt đẹp rồi, nhờ có cậu cả. Chúng tớ đã giải tỏa hiểu lầm và bày tỏ lòng biết ơn với nhau.”

Kim Seonghyeon thở dài và dùng đũa chọc vào đĩa tteokbokki vừa được mang ra, lẩm bẩm.

Vẫn chưa đủ say.

“Nữa không?”

“Ừ.”

Vậy thì chúng ta nên uống thêm cho thoải mái nói chuyện.

Tôi rót thêm soju cho cậu ấy. Không nói một lời, chúng tôi tiếp tục uống, và Kim Seonghyeon càng nói nhiều hơn khi say hơn.

“Thật ra, hồi đó thực sự rất khó khăn. Tớ cứ nghĩ mình đã làm gì đó sai… và những gì tớ đã chuẩn bị cũng xảy ra không suôn sẻ.”

“À, ra vậy.”

“Vì chuyện đó, tớ  đã rất… nóng vội. Đó cũng là lý do ban đầu tớ rất gay gắt với cậu chuyện đổi bài hát comeback trong thời gian ngắn.”

“Vậy sao?”

Tôi nghĩ rằng việc gay gắt là một phản ứng tự nhiên của Kim Seonghyeon.

Bị dồn vào chân tường ai lại không phát điên cơ chứ.

Tôi thậm chí không nhận ra mình đang tặc lưỡi, và Kim Seonghyeon lau mắt. Trước khi tôi kịp nhận ra, cậu ấy lên tiếng.

“Dù biết có hơimuộn, nhưng cho tớ xin lỗi vì chuyện hồi đó nhé!!.”

“… “

“Và… tớ hực sự biết ơn vì cậu đã lo cho chúng tớ nhiều đến vậy”

Tôi thở dài một lát.

Cậu ấy thực sự xứng đáng được gọi là một người hùng.

Người biết hạ mình là cũng người dũng cảm nhất.

Tôi im lặng nhai miếng chả cá, nhưng ngay khi nhìn thấy cảnh tiếp theo, tôi không thể không phun ra những gì đang ăn.

“Tớ đúng là đồ khốn mà.”

Kim Seonghyeon rơi nước mắt.

“Tớ thực sự, thực sự xin lỗi. Cậu đã phải chịu đựng những gay gắt của vì tớ lúc đó”

“Không, không sao đâu.”

Cái quái gì vậy? Tôi phải giải quyết tình huống này như thế nào đây?

Tôi không phải là người dễ bối rối khi ai đó khóc, nhưng vì cậu ấy luôn tỏ ra cứng rắn, nên chuyện này thật kỳ lạ. Đứng trước vòi nước đang chảy xiết, tôi cố gắng nhặt nhạnh từng từ và thốt ra.

“Bây giờ chúng ta đang làm rất tốt. Thế là đủ rồi.”

“Tớ đã phá hỏng bầu không khí… và các cậu đã phải chịu những lời lẽ khó nghe vì tớ lúc đó…”

“Không sao đâu. Sẽ có rất nhiều thử thách dành cho tớ, dù không phải là cậu thì sẽ là một người khác. Vậy thà bị làm khó bởi một kẻ đẹp trai thái quá thì cũng được xem như là lời an ủi lớn nhất rồi. Nhưng chẳng phải tớ đã làm tốt sao? Dù bị nói xấu và thất bại, nhưng rồi mọi thứ đột nhiên suôn sẻ. Đúng không?”

“Cậu thực sự nghĩ vậy sao…?”

“Không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra, nên cứ làm thôi. Và cậu đã làm quá tốt rồi. Hơn bất kỳ ai khác. Vậy nên, đừng khóc nữa… Này, tớ biết sẽ làm gì nếu cậu  cứ khóc mãi thế?”

Ding!

[Có phải cậu ta đang nói linh tinh vì xấu hổ không?]

“Im lặng đi.”

Tôi nhanh chóng lấy một tờ khăn giấy và quay mặt đi.

“Bà chủ! Cho thêm hai chai soju nữa ạ!”

“Ôi trời, hai cậu có sao không?”

“Vâng, chúng tôi ổn!”

Và rồi cả hai chúng tôi đều say khướt.

Chết tiệt, tôi đã cố gắng trấn an cậu ấy bằng cách cụng ly và uống cùng, nhưng bây giờ tôi cũng say rồi.

“Thực ra tớ nhảy cũng khá ổn đúng không??”

“Ừ! Cậu nhảy không tệ đâu! cậu tiến bộ nhiều lắm rồi, thật đó.”

“Bằng Joo Woosung không?”

“Nhưng nên học thêm cách biết thân biết phận nữa thì hay hơn”

“Không đời nào. Tớ mà thua JWS á? Cậu say rồi chứ gì?”

Ngay khi Joo Woosung được nhắc đến, mặt Kim Seonghyeon thay đổi nhanh chóng.

“Ugh, chắc thế’’

Ngay khi bầu không khí trở nên thoải mái hơn, Kim Seonghyeon đột nhiên gục đầu xuống bàn, lẩm bẩm rằng cậu ấy vẫn có thể tiếp tục. Nhưng lúc đó, rượu đã thấm vào cổ họng tôi, và tôi cũng không còn tỉnh táo nữa.

“Cậu có muốn ăn thêm chả cá không?”

“Tớ no rồi…”

“Này, ăn đi, ăn đi. Cậu cần ăn thứ gì đó nóng. Cậu không tỉnh táo vì say rồi.”

“Cậu cũng có tỉnh  đâu, Seo Hoyun.”

“Haha, thật sao?”

Khi tôi cười nhẹ, Kim Seonghyeon nhăn mặt.

“… Kỳ lạ thật.”

“Sao vậy?”

“Cậu giống cái hyung đó quá…”

Kim Seonghyeon, người vẫn chưa ngẩng đầu lên khỏi bàn, đột nhiên lẩm bẩm.

“Khi nhìn cậu… đôi khi tớ lại nghĩ đến anh ấy.”

Chắc cậu ấy chỉ nói nhảm vì say thôi.

Tôi cầm hai xiên chả cá trên cả hai tay, vừa ăn vừa nghĩ xem có nên mở thêm chai soju nữa không.

Kim Seonghyeon tiếp tục nói, dù không thèm để ý tôi có nghe hay không.

“Hồi đó, sau khi bỏ học… tớ kiệt sức, và trên đường về nhà, tớ ghé vào một quán ăn đường phố.”

“Ừm.”

“Lúc đó, tớ  đang nghĩ xem nên gọi món gì thì đột nhiên nước mắt trào ra. Cuộc đời tớ thật thảm hại.”

“… “

“Nhưng một người lạ đứng bên cạnh đột nhiên đưa cho tớ 5.000 won và mua cho tớ chả cá. Anh ấy còn múc cho tớ một ít nước dùng nữa.”

Ding!

[Một vài “ký ức” đã được mở khóa.]

Tôi đột nhiên nhớ lại cảnh tượng đó như thể mọi tiếng ồn đều tan biến.

– “Ông chủ, cho cháu xin thêm chút nước dùng ạ?”

– “…”

Tôi suýt làm rơi xiên chả cá đang ăn dở.

Một ký ức về một ngày lạnh giá ùa về.

Hình ảnh một học sinh trung học mặc đồng phục đang khóc với khuôn mặt nhòe nhoẹt hiện ra trong tâm trí tôi.

“Cái hyung đó đã ở lại với tớ cho đến khi tớ ngừng khóc. Vì vậy, tớ đã cố gắng ăn hết xiên chả cá trong khi nước mắt lã chã rơi…”

“… “

“Anh ấy định rời đi sau khi trả tiền, nên tớ đã níu anh ấy lại. Tớ muốn ít nhất cũng nói lời cảm ơn.”

Tôi nhớ lại những lời cậu học sinh trung học mắt còn ướt lệ đã nói.

– “Cảm ơn anh.”

“Nhưng anh ấy không nói gì, chỉ nhìn tớ và nói thế này.”

Tôi bắt đầu nổi da gà.

Tôi nhìn vào mặt Kim Seonghyeon. Ấn tượng mờ nhạt dần dần khớp lại.

[Một vài “ký ức” đã được mở khóa.]

– “Cố lên.”

“Cố lên.”

“… “

“Không nhiều, nhưng câu nói đó đã cứu tớ lúc đó. Tớ đã có thể tiếp tục. Tớ đã đi được đến đây và bắt đầu tin tưởng vào bản thân mình hơn. Tớ hạnh phúc, nhưng… tớ có ngốc không?”

Tôi đặt xiên chả cá đang ăn xuống bàn.

“Tớ không nhớ rõ khuôn mặt lắm nhưng nó rất… rất….. rất..”

Nói rồi, Kim Seonghyeon cuối cùng cũng ngất xỉu.

Xem xét việc đầu cậu ấy vẫn cúi xuống và không cử động, có vẻ như cậu ấy đã ngủ rồi.

Ding!

[Bạn đã giành được sự tin tưởng hoàn toàn của Kim Seonghyeon.

Điểm tai tiếng giảm xuống.

Bạn đã nghe toàn bộ quá khứ của Kim Seonghyeon.

Quyền riêng tư đã được mở khóa.]

Tôi mở một chai soju mới và uống cạn một hơi.

Nhăn mặt trước cảm giác nóng rát và cay xè lan xuống cổ họng, tôi nhìn xuống Kim Seonghyeon đang ngủ. Một bảng trạng thái lơ lửng phía trên cậu ấy.

[Kim Seonghyeon, trưởng nhóm và vũ công chính của The Dawn]

“Seonghyeon à “

Tôi đặt tay lên trán và suy nghĩ một lúc. Dù nghĩ thế nào đi nữa, kết luận vẫn là một.

“… Tôi nghĩ cái hyung đó là chính là tôi.”

Tôi bật cười cay đắng.

Ding!

[Lưu ý: Trong quá khứ, Người chơi “Seo Hoyun” đã giúp đỡ cậu ấy, và cậu ấy đã tiếp tục cuộc sống thần tượng kể từ đó.

Một lần nữa, với sự giúp đỡ của “Seo Hoyun”, “Kim Seonghyeon” đã vươn lên và có được sức mạnh để tiến về phía trước, vượt qua quá khứ đau khổ của mình.

Kịch bản chính hoàn thành 15%!

Tiến hành chương chính tiếp theo.]

Bây giờ tôi hiểu rồi…

Tại sao tôi lại rơi vào cái trò chơi chết tiệt này.

[1] Pojangmacha là một quán ăn đường phố nhỏ ở Hàn Quốc.

Bình luận cho Chương 51

Theo dõi
Kết nối với
Đăng nhập
Tôi cho phép tạo tài khoản
Khi bạn đăng nhập lần đầu tiên bằng nút Đăng nhập Xã hội, chúng tôi thu thập thông tin hồ sơ công khai tài khoản của bạn được chia sẻ bởi nhà cung cấp Đăng nhập Xã hội, dựa trên cài đặt quyền riêng tư của bạn. Chúng tôi cũng nhận được địa chỉ email của bạn để tự động tạo tài khoản cho bạn trong trang web của chúng tôi. Khi tài khoản của bạn được tạo, bạn sẽ đăng nhập vào tài khoản này.
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Kết nối với
Tôi cho phép tạo tài khoản
Khi bạn đăng nhập lần đầu tiên bằng nút Đăng nhập Xã hội, chúng tôi thu thập thông tin hồ sơ công khai tài khoản của bạn được chia sẻ bởi nhà cung cấp Đăng nhập Xã hội, dựa trên cài đặt quyền riêng tư của bạn. Chúng tôi cũng nhận được địa chỉ email của bạn để tự động tạo tài khoản cho bạn trong trang web của chúng tôi. Khi tài khoản của bạn được tạo, bạn sẽ đăng nhập vào tài khoản này.
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 BÌNH LUẬN
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
  • NGÀY
  • TUẦN
  • THÁNG
Từ diễn viên thiên tài đến top idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Vô CP Hiện Đại
75 Chap
12103
Sứ mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Kịch Tính Hệ Thống
19 Chap
2175
resource (1)
Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW
Hiện Đại Trọng Sinh
580 Chap
5876
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Show Thử Giọng Âm Nhạc
257 Chap
37774
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
VIP Show Thử Giọng
151 Chap
13949
Mission Save The Hunter
Bởi Vì Di Ngôn Tôi Trì Hoãn Ngày Chết
Hệ Thống Giả Tưởng
71 Chap
2117
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Giả Tưởng Trọng Sinh
4 Chap
5960
PD có logoo
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Hệ Thống Giả Tưởng
74 Chap
8169
Không Có Tiêu Đề104_20250325231737
Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương
Hệ Thống Vô CP
29 Chap
2503
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Idol Giả Tưởng
82 Chap
7685
Từ diễn viên thiên tài đến top idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Diễn Viên Idol
75 Chap
12103
Sứ mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Hệ Thống 18+
19 Chap
2175
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Idol Vô CP
257 Chap
37774
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Âm Nhạc Idol
151 Chap
13949
resource (1)
Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW
Hệ Thống Showbiz
580 Chap
5876
Mission Save The Hunter
Bởi Vì Di Ngôn Tôi Trì Hoãn Ngày Chết
Ngục Tối Hiện Đại
71 Chap
2117
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
VIP Trọng Sinh
82 Chap
7685
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Hiện Đại Siêu Nhiên
4 Chap
5960
PD có logoo
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Showbiz Idol
74 Chap
8169
Không Có Tiêu Đề104_20250325231737
Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương
Hiện Đại Hệ Thống
29 Chap
2503
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Tôi Trở Thành Thành Viên Nhỏ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Top Idol Nam
Âm Nhạc Show Thử Giọng
257 Chap
37774
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai
Âm Nhạc Hệ Thống
151 Chap
13949
Từ diễn viên thiên tài đến top idol
Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol
Showbiz Diễn Viên
75 Chap
12103
PD có logoo
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Siêu Nhiên Showbiz
74 Chap
8169
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Trở Thành Thần Tượng Không Nằm Trong Kế Hoạch Của Tôi
Âm Nhạc Siêu Nhiên
82 Chap
7685
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol
Idol Trọng Sinh
4 Chap
5960
resource (1)
Sự Trở Lại Của Một Thần Tượng Đã Mất Đi Lý Tưởng Ban Đầu RAW
Giả Tưởng Âm Nhạc
580 Chap
5876
mN5nxvMqqmE9KucH2u33IFp7gxcT4aDX4Ly9sebMuxayqijh9Y3tM_vJrXNHHHqY-GVA7OLtgyylSyNjjpiseg
Ra Mắt Hay Ra Đi Raw
Trọng Sinh Idol
643 Chap
3486
Không Có Tiêu Đề104_20250325231737
Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương
Showbiz Vô CP
29 Chap
2503
Sứ mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Sứ Mệnh: Bảo Vệ Thợ Săn
Kịch Tính Giả Tưởng
19 Chap
2175

Truyện Cùng Thể Loại

Tôi Là Thần Tượng Thiên Tài Nhưng Khả Năng Bị Động Của Tôi Là Cá Thái Dương

📖 Chương 29
🕒 3 ngày trước

Toàn Trí Độc Giả (Bản Đẹp)

📖 Chapter 0
🕒 3 tuần trước

Cuộc Sống Chữa Lành Của Một Thiên Tài Âm Nhạc

📖 Chương 2
🕒 3 tháng trước
Diễn Viên Thiên Tài Quái Vật

Tôi Bị Nhầm Là Diễn Viên Thiên Tài Quái Vật

Mission Save The Hunter

Bởi Vì Di Ngôn Tôi Trì Hoãn Ngày Chết

📖 Chương 70
🕒 1 tuần trước
Từ diễn viên thiên tài đến top idol

Từ Diễn Viên Thiên Tài Đến Top Idol

📖 Chapter 75
🕒 1 ngày trước

Hướng Dẫn Định Hướng Thành Công

📖 Chương 13
🕒 1 tháng trước
Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai

Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai

📖 Chương 151
🕒 5 ngày trước

Gửi Nghệ Sĩ Thiên Tài

Kỹ Thuật Không Bao Giờ Thất Bại Của Idol

📖 Chương 1
🕒 2 tháng trước
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web này. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

@2025 - Mê Truyện Hàn

Đăng Nhập

Đăng nhập với Google

Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Mê Truyện Hàn

Đăng Ký

Đăng Ký Tài Khoản Trên Trang Web Này.

Đăng ký với Google

Đăng Nhập | Quên Mật Khẩu?

← Quay Lại Mê Truyện Hàn

Quên Mật Khẩu?

Nhập tên đăng nhập hoặc Email. Bạn sẽ nhận được mật khẩu mới tại Email đã đăng ký.

← Quay Lại Mê Truyện Hàn

wpDiscuz