PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol - Chương 48
[Tiêu đề: Phân tích cặn kẽ lý do Kim Seonghyeon ghét Today sau khi xem Shining Star.
Trước hết, có thể mọi thứ đã được sắp xếp trước ngoại trừ một vài tranh cãi nổ ra từ phía netizent.
- Kim Seonghyeon là một thanh niên ngay thẳng và cư xử đúng mực. Chuyện tốt về Kim Seonghyeon ư? Vô vàn. Chỉ là chúng không được biết đến nhiều vì cậu ấy quá khiêm tốn… Việc cậu ấy tốt bụng với người hâm mộ là điều hiển nhiên, nhưng với các thành viên trong nhóm thì có lẽ vì cậu ấy có ba em nhỏ, nên cậu ấy cũng chăm sóc các thành viên rất tốt. Cậu ấy cũng đã tham gia nhiều công việc tình nguyện trong các tổ chức chó mèo bị bỏ rơi, trại trẻ mồ côi và thậm chí một tổ chức nhỏ mà cậu ấy đã hỗ trợ trong sáu năm.
- Mặt khác, Today thì bết bát vô cùng.
Fan hâm mộ của Today được ví là thua Phật mỗi cái áo cà sa (Người hâm mộ của họ giống như bồ tát khi chịu đựng nhiều điều đàm tiếu về idol của mình)
Và Today chỉ giả vờ thân thiện với những người thành công thôi.
Họ còn thích đi đến các hộp đêm với những cô gái lạ ở đó . Có tin đồn về tài trợ và hành hung, nhưng vì đây chỉ là dưa bở nên tạm thời loại trừ.
- Vậy tại sao Kim Seonghyeon ghét Today? Tôi nghĩ mối liên hệ là Seong Jiwon.
Seong Jiwon ban đầu là center của Today, nhưng đột ngột rời đi và gia nhập Daepaseong Entertainment. Sau đó, cậu ấy ra mắt cùng với Kim Seonghyeon. Cả hai có mối quan hệ tốt. Và trong lần này, trong chương trình phát sóng, chúng ta thấy những cảnh sau:
Today phớt lờ Seong Jiwon
Seong Jiwon cố gắng gượng cười, nhưng vẻ mặt cậu ấy không ổn
Khi Today nhanh chóng lướt qua, người ta nghe thấy Today chửi thề với Seong Jiwon
Mặt Kim Seonghyeon cứng đờ bên cạnh Seong Jiwon.
Sự khinh miệt của Today đối với Seong Jiwon là quá rõ ràng. Nhưng đây mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm thôi. Nhưng suy cho cùng tôi nghĩ đây cũng là lý do quyết định khiến Kim Seonghyeon ghét Today nhiều đến vậy.
Kết luận: Today có nhân cách tồi tệ, và Kim Seonghyeon ghét họ vì điều đó. Những người cho rằng Kim Seonghyeon là kẻ bắt nạt học đường sau khi xem điều này chỉ là anti-fan phong trào mà thôi.
└Sao, thì sao?
└└Tao đã cho mày kết luận rồi, thằng khốn kiếp. Với trình độ đó thì mày có đỗ đại học nổi không?
└Ngập tràn sự chân thành[1]
└Toàn là xạo ke, xạo quần[2] ㅋㅋㅋㅋ Rõ ràng là fan Kim Seonghyeon rồi ㅋㅋㅋㅋ Biến khỏi đây đi
└└Kim Seonghyeon bị thổi phồng quá mức đến mức thu hút cả anti-fan à? Mày là fan Today à?
└Nhưng có vẻ cũng có lý… Xem show tao cũng thấy thiên vị vãi ㅋㅋ Nhất là thiên vị The Dawn
└└Chuẩn ㅋㅋㅋ Today là nhất[3].
└Đưa bằng chứng cụ thể về nhân cách của Today ra xem
└└Nhân tướng học
└Nếu mà thật thì đúng là thánh địa luôn ㅋㅋ]
Tôi kiểm tra cộng đồng mạng và gật đầu. Với rating sắp chạm mốc 6 phần trăm, mọi sự chú ý đổ dồn vào Shining Star là điều đương nhiên.
Những câu chuyện về Kim Seonghyeon dần nổi lên trở lại, được sắp xếp ổn thỏa và rất hay.
[Xin hãy.]
Tôi không khỏi bật cười vừa nhắn tin cho Kim Jaeyeon vừa thốt lên.
“Thời cơ đến rồi.”
“Đúng là thời cơ đến rồi.”
Jeong Dajun chen ngang từ bên cạnh. Tôi liếc nhìn cậu ấy.
“Cuối cùng! Chúng ta có thể đối mặt nhau trên sân khấu rồi!”
“Ý hyung không phải vậy, nhưng… ừ.”
Tôi xoa đầu Jeong Dajun. Thằng bé thật thuần khiết và ngây thơ, với đôi má phúng phính khiến cậu ấy trông như một chú cún con.
“Vừa nãy anh nhìn em lạ lắm.”
“Sao cơ?”
“Anh nhìn em như nhìn một con cún trong nhà ấy….”
“ỦA không phải trước giờ trông em như con cún con mà”
“Ah, hyung!”
Trong những lúc thế này cậu ấy rất nhanh trí. Bỏ ngoài tai những gì Jeong Dajun nói, tôi liếc nhìn sân khấu.
Vòng chung kết sẽ được phát sóng trực tiếp. Chúng tôi đang ở đài truyền hình để tổng duyệt.
“Vào ngày đó, sẽ có một buổi tổng duyệt sơ bộ và sau đó là một buổi tổng duyệt có camera trước khi phát sóng chính thức. Chúng ta vẫn còn nhiều cơ hội để chuẩn bị, nhưng hôm nay chúng ta phải phối hợp động tác một cách hoàn hảo.”
“Jiwon-hyung lại nữa rồi…”
“Em nói gì đấy, Ichae?”
“Hyung, hôm nay anh đẹp trai lắm! Đẹp nhất luôn!”
Kang Ichae nhanh chóng giơ ngón tay cái lên. Seong Jiwon biết hết nhưng chỉ bỏ qua với vẻ mặt “ㅎ”[4].
Vòng chung kết.
“Chúng ta đang tiến đến hồi kết rồi.”
Buổi tổng duyệt của các thành viên khác bắt đầu. Thứ tự được quyết định bằng cách bốc thăm, và chúng tôi đứng ngay trước Today.
Các thành viên có vẻ hơi thất vọng, nhưng tôi nghĩ như vậy không tệ.
Và rồi…
“Ê!”
Tôi còn chưa kịp dứt dòng suy nghĩ thì giọng ca chính của Maz đã tiến đến.
“Xin chào.”
“Hôm nay trông cậu bảnh nhỉ?”
“Cảm ơn.”
Giọng ca chính của Maz thân thiện hơn tôi tưởng. Anh ta cười toe toét và tiến đến chỗ tôi, chào Seong Jiwon một cách thoải mái. Có vẻ như anh ta đã quý tôi vì lý do nào đó.
Tôi đoán việc tôi va chạm với Today đã ảnh hưởng đáng kể đến ấn tượng tốt của anh ta về tôi.
“Chuẩn bị tốt chứ?”
“Cũng tàm tạm. Còn các cậu thì sao?”
“Haha, bọn tôi bớt tham vọng đi một chút rồi.”
“…?”
“Ah~, sự nhàn nhã của kẻ đứng đầu. Today lại đến muộn nữa.”
Giọng ca chính của Maz thở dài một hơi. Anh ta có vẻ đang dò hỏi thông tin. Tôi cố tình im lặng, và anh ta nhún vai.
“Bọn cậu vẫn chưa biết à.”
Phản ứng của anh ta hơi khác thường.
Anh ta có vẻ tự giễu cợt rồi nhìn quanh xem có micro hay nhân viên nào gần đó không, rồi thì thầm với tôi.
“Thật ra, Today đã được định sẵn là người chiến thắng rồi.”
“À. Ra là vậy.”
“Giờ cậu mới biết à?”
Tôi vẫn không hề nao núng, nhưng giọng ca chính của Maz càu nhàu, dường như không cảm nhận được sự thờ ơ của tôi.
“Ugh… Hôm qua nghe xong tôi sốc lắm. Vậy bao nhiêu công sức của bọn mình đổ sông đổ biển hết à? Hôm qua bọn tôi chửi thề nhiều lắm.”
“Ừ.”
“Thôi kệ, dù sao rating chương trình cũng cao ngất ngưởng. Dù không đứng nhất thì bọn mình vẫn có cái để gỡ gạc.”
Đúng là vậy.
Giọng ca chính của Maz nhanh chóng thích nghi với thực tế.
“Bọn mình cứ lấy những gì có thể thôi.”
“…..Ai cũng sẽ làm như vậy thôi.”
“Sao lại bỏ cuộc sớm vậy?”
“Hả?”
Đúng lúc đó, Today xông vào một cách đầy năng lượng, thậm chí trước khi giọng ca chính kia kịp hỏi tôi ý tôi là gì.
“Hế lô Hế lô cả nhà iu của kem, cả nhà iu có khỏe không, khỏe không?~!”
“Ờ…hai, xin chào!”
Họ thậm chí còn chào cả nhân viên, điều mà họ thường không làm.
“Hôm nay trời đẹp thật!”
Họ nói vậy.
“Ahahaha!”
Đúng là đầu óc đơn giản.
Cũng dễ hiểu thôi vì họ đang có một chặng đường suôn sẻ cho đến tận vòng chung kết mà.
Nhìn bờ vai kiêu ngạo của họ nhếch lên cao, tôi chạm mắt với Yu Hyeok. Anh ta cười toe toét và tiến đến chỗ tôi.
“Ôi chao, đây không phải hậu bối đáng thương của chúng ta sao?”
“Vâng, tiền bối.”
Tôi đáp lại một cách thờ ơ.
“Tâm trạng tôi đang rất tốt. Tôi đã chờ đợi ngày này lâu lắm rồi để thấy các cậu thất bại thảm hại.”
“Này này. Đừng có trêu con nít nữa. Chọc nó bây giờ nó khóc đấy.”
Chẳng mấy chốc, tất cả các thành viên của Today đã tụ tập lại.
Những tiếng cười khanh khách và lời chế nhạo của họ thật mệt mỏi.
“Vậy, hôm nay concept của mấy người là thảm hại à? Chắc đến trang phục sân khấu cũng chưa chuẩn bị đâu nhỉ.”
“Để họ yên đi. Công ty quản lý của họ thì biết cái gì chứ?”
Một lần nữa, lại là The Dawn đối đầu Today.
Tôi tự hỏi liệu máy quay có đang ghi lại cảnh này không. Kể cả không được phát sóng, tôi cũng muốn giữ lại cảnh này cho riêng mình.
“Cái kẻ mồm mép kia hôm nay đến một lời cũng không nói được.”
“Hmm…”
Ding!
[Không nghe “tèn bói” gọi à? Tai bị điếc hả?]
Như thể cửa sổ hệ thống cũng bực bội thay tôi mà hiện lên nhắc tôi trả treo lại, tôi liếc nhìn, và Yu Hyeok càng trở nên phấn khích hơn.
“Cuối cùng cũng mất hết can đảm rồi à? Bị ném trứng với xếp hạng năm có làm mày tỉnh ngộ ra chưa? Nếu cay cú thì đáng lẽ mày nên vào một công ty lớn chứ?”
[Gâu gâu… gâu gâu gâu…]
Tôi lặng lẽ dịch tiếng sủa của hắn trong đầu.
Các thành viên The Dawn cau mày trước tình huống này. Seong Jiwon bước nhanh tới, đứng giữa Yu Hyeok và tôi.
“Chuyện gì vậy?”
“À, vị cứu tinh của các cậu đến rồi.”
Yu Hyeok chế nhạo.
“Jiwon, tao thật sự tò mò. Mày cảm thấy thế nào? Mày giả vờ thanh cao lắm mà cuối cùng lại gây ra chuyện lớn.”
“…”
“Tao đã bảo mày chuyện này sẽ xảy ra rồi mà. Sao mày không nghe lời cảnh cáo của tao?”
Jiwon không phản ứng với lời hắn, nhưng gương mặt hiền lành của cậu ấy trở nên lạnh lẽo. Không hề nao núng, Yu Hyeok tiếp tục chế nhạo cậu ấy. Thay vào đó, một Kim Seonghyeon tức giận kéo Jiwon ra.
“Đừng nghe những lời vô nghĩa đó.”
“Ồ, hai người thân nhau ghê. Nhưng Jiwon này, mày có tin tưởng hắn không? Không sợ hắn đánh mày khi hắn nổi giận sao?”
Vẻ mặt Jiwon thay đổi.
“Này, ăn nói cho cẩn thận.”
“Jiwon, trước đây mày toàn chê bọn tao,nhưng hắn ta thì có gì khác biệt? Một kẻ bắt nạt học đường thì mày chấp nhận được à? Tao thật sự không hiểu nổi cái đầu nhỏ bé của mày đang nghĩ gì.”
“Yu Hyeok.”
“Hả? Cứ nói đi.”
Yu Hyeok dùng ngón tay chọc vào trán Jiwon. Mặt Jiwon lộ rõ vẻ cứng lại.
Nhưng mà, thật sự…
Cái tên khốn này?
Sao hắn lại đi gây sự với thành viên của nhóm khác chứ?
Một cơn giận dữ đột ngột trào dâng trong trái tim vốn đang bình lặng của tôi.
“Này.”
Tôi nhanh chóng kéo Seonghyeon và Jiwon ra khỏi hắn.
Trong khi họ lảo đảo lùi lại vì ngạc nhiên, tôi nhanh chóng đẩy họ về phía sau.
“Ư, ư?”
“Đứng yên đó.”
Tôi cố tình chắn đường họ và nhìn Yu Hyeok. Tôi hỏi hắn một cách bình tĩnh.
“Tiền bối, anh là dân xã hội đen à?”
“Mày nói gì?”
“Sao anh lại đi gây sự với chúng tôi cơ chứ? Chúng tôi đã làm gì sai à?”
Yu Hyeok lộ rõ vẻ bối rối. Giọng tôi vang vọng khắp phim trường im lặng. Các nhân viên và thành viên của các nhóm khác đều hướng sự chú ý về phía chúng tôi.
“Đệt, mày ăn nói kiểu gì với đàn anh đấy hả? Mày vừa chửi tao à?”
“Giọng của tôi vẫn luôn như vậy. Và anh mới là người vừa chửi thề đấy, tiền bối.”
“Wow, thật luôn… Mày không sợ gì à?”
“Tôi có sợ, nhưng không phải sợ anh, tiền bối.”
Gã đứng cạnh Yu Hyeok siết chặt nắm đấm. Tôi cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh khi nhìn họ.
Thật ra, tôi hơi khó chịu nhưng tôi nghĩ máy quay có thể đang ở đâu đó quanh đây, nên… diễn một chút chắc không sao.
Và cách tôi kiềm chế bản thân là cứ nghĩ rằng một kẻ vô danh tiểu tốt như hắn sao làm phiền một người vĩ đại như tôi.
Tôi là một diễn viên bán thời gian hoàn hảo.
Tôi khoanh tay và cố tình thở dài một tiếng thật sâu.
“Tiền bối, tôi đã nghĩ về chuyện này. Tại sao những người như anh luôn thích gây sự với những người đang yên phận vậy? Nhưng có lẽ tôi đã biết lý do rồi.”
Tôi búng tay.
“Là vì anh xấu xí.”
Đã đến lúc cá tính của Seo Hyun xuất hiện.
“Mày nói gì?”
“Chắc chắn là anh ghen tị với vẻ ngoài đẹp trai của chúng tôi rồi.”
Yu Hyeok há hốc mồm, ngơ ngác. Sau đó, hắn đỏ mặt vì giận dữ và lao về phía tôi.
“Ê, mày giở trò gì đấy?”
“Còn anh thì sao?”
“…”
Có vẻ như tôi đã chạm vào điểm yếu của hắn. Yu Hyeok nhất thời cạn lời, mắt trợn ngược.
“Tao thật sự không biết mày dựa vào cái gì mà dám làm càn như vậy.”
“Làm càn?”
“Bọn mày sẽ không bao giờ đứng nhất được đâu, dù có cố gắng thế nào đi nữa.”
“Sao anh chắc chắn vậy chứ?”
Tôi ngáp một tiếng.
Tức giận, Yu Hyeok túm lấy cổ áo tôi.
“Tao sẽ khiến mày thất bại. Mày sẽ không bao giờ đặt chân vào giới giải trí được nữa.”
Tôi khẽ cười, vểnh tai lên.
“Sao anh lại tiếp tục nói vậy với bọn tôi chứ? Anh là “tèn bói” cơ mà? Sao lại chặn đường hậu bối bọn tôi vậy ạ?”
“Thằng nhãi ranh… Mày nghĩ đây là trò đùa à?”
“Ủa, bọn tôi nãy giờ có đùa câu nào với anh đâu.”
Tôi đã nghe những lời đe dọa tương tự khi còn là PD và ngay cả trong tình huống hiện tại. Những lời đe dọa này trở nên quá sáo rỗng đến mức nhàm chán.
“Anh biết không? Tôi đã nghe những lời đó ít nhất mười lần rồi đấy… Nhưng tôi vẫn ở đây, sống rất khỏe mạnh.”
“Mày!”
“Còn anh thì sao?”
Tôi chỉ tay vào hắn.
“Anh sẽ ổn chứ?”
Sau đó, Yu Hyeok cau mày, không hiểu ý tôi là gì. Đột nhiên, quản lý của Today xông vào, thở hổn hển, mặt tái mét.
“Này!”
“Má!! Giật cả mình, có chuyện gì vậy?”
“Này, Yu Hyeok! Bọn mày!”
Yu Hyeok quay lại. Hắn vừa nãy còn đang thích thú trêu chọc tôi và giờ trông có vẻ rất hưng phấn.
“Hyung vào sau đi. Hôm nay em phải dạy dỗ bọn này một bài học.”
“Dẹp cái trò dạy dỗ chết tiệt của mày đi! Thằng kia! Bọn mày gặp rắc rối lớn rồi!”
“Huh, chuyện gì vậy?”
Tôi chắc chắn sẽ khắc ghi từng chi tiết của khoảnh khắc này vào trí nhớ — những giọt nước bọt thô lỗ bắn ra từ miệng Yu Hyeok, các thành viên Today cau mày, và nỗi sợ hãi trong mắt các thành viên của chúng tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên khoảnh khắc thú vị này, dù thời gian có trôi qua bao lâu đi chăng nữa.
Đây là cao trào của câu chuyện.
Sau đó, một tiếng hét vang lên từ các nhân viên. Nghe thấy tiếng động, Yu Hyeok giật mình quay đầu lại, và mặt hắn tái mét khi nghe thấy những lời tiếp theo.
“Today, có liên quan đến sử dụng ma túy ư…?”
“…!!”
Đứng cạnh nhân viên, Kang Ichae liếc nhìn rồi khẽ khúc khích cười. Sau đó, thằng bé cố tình nhìn vào điện thoại của nhân viên, giả vờ như vô tình thấy, và nói lớn.
“Được biết, tất cả các thành viên của nhóm nhạc thần tượng ‘Today’ đã mua và sử dụng ma túy thông qua một người quen từ năm 20XX.”
“…!!”
À~
“Cái gì?”
“Xong đời rồi~ Cụ đi chân lạnh toát rồi”
Giả vờ thương hại, tôi đặt tay lên trán và cúi đầu, nhưng giọng Kang Ichae vẫn không hề nao núng, thằng bé tiếp tục đọc to.
“Thêm vào đó, một video từ một hộp đêm ở Seoul mà đội điều tra thu được cho thấy thành viên Yu Hyeok của Today đã hành hung dã man một khách hàng! Trời ơi!”
Tạm biệt~ Àn nhong ~
“Sao lại có thể…?”
“Ôi trời, biết làm sao bây giờ.”
Chuyến này chỉ có nước vào hộp mặc áo sọc dọc thôi~
Tôi nhìn Yu Hyeok, người đang tái mét như ma. Tay anh ta run rẩy vì hoảng loạn. Nhìn các thành viên Today hoảng loạn khiến tôi nhớ lại những quãng thời gian khó khăn đã qua. Tôi chạm mắt với giọng ca chính của Maz, anh ta dường như nhận ra tôi quá bình tĩnh giữa mớ hỗn loạn này.
‘Đừng nói là, cậu đã…?’
‘Ừ, đúng vậy.’
Tôi cười tinh nghịch và nháy mắt, không nói gì.
Đương nhiên, tôi biết hết mọi chuyện.
Tôi chỉ vừa mới biết thôi sao?
Không,là tôi, tôi đã lên kế hoạch cho mọi thứ từ đầu.
Con đường dài và quanh co dẫn đến vụ việc Shining Star bắt đầu như thế này:
Đầu tiên, thông tin mà Joo Woosung đã nói với tôi.
– “Vị trí đầu tiên đã được quyết định rồi.”
– “Thật sao?”
Thứ hai, nhận được gợi ý thông qua giọng ca chính của Maz.
– “Today… bọn đó nổi tiếng chơi chất cấm.”
– “Ồ, vậy à?”
Thứ ba, moi thông tin từ Kim Jaeyeon.
– “Tôi tìm thấy rồi! Tôi tìm thấy rồi, ảnh ma túy của Today!”
– “Haha, thật á?”
Tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này khá lâu rồi.
Vậy, kết luận là gì?
Nếu vị trí đầu tiên đã được quyết định rồi…
Chúng ta chỉ cần xử lý cái kẻ đã được định sẵn là người chiến thắng đó thôi.
Rác rưởi thì phải bỏ vào thùng rác chứ!
Tôi nhìn Today, rồi quay sang Kim Seonghyeon, người có vẻ sốc trước sự tệ hại của Today.
“Ma túy? Hành hung?”
Yu Hyeok rùng mình khi mặt hắn càng tái mét hơn. Mọi người xung quanh nhanh chóng tìm kiếm trên mạng, và các bài báo về Today tràn ngập màn hình.
“Hyung, chuyện này chắc chắn là nhầm lẫn thôi đúng không? Công ty vẫn có thể che đậy được mà, đúng không?”
“Anh không biết. Anh đang cố hết sức, nhưng chuyện lan nhanh quá rồi.”
“Cái này từ đâu ra vậy? Thằng chó nào tung tin này hả?!”
Cảm ơn tay săn ảnh cừ khôi Kim Jaeyeon.
Nhìn Yu Hyeok suy sụp tinh thần thật thỏa mãn. Hắn trừng mắt nhìn tôi khi mắt chúng tôi chạm nhau, và tôi mỉm cười ngọt ngào.
“Chúng ta nên làm gì bây giờ, tiền bối?”
“…”
“Chúng ta còn có thể đặt chân vào ngành này nữa không?”
“Đệt!”
Ngay lúc đó, ánh mắt Yu Hyeok hoàn toàn thay đổi. Hắn dường như linh cảm được điều gì đó.
Hắn đột nhiên run rẩy và giơ tay lên định đánh tôi, túm lấy cổ áo tôi và lắc mạnh.
“Mày biết hết rồi đúng không? Đó là lý do tại sao mày tự tin như vậy, đúng không?”
“Tiền bối đang nói gì vậy?”
“Mày… mày, Seo Hoyun! Mày không thể nào…”
Yu Hyeok run rẩy.
“Là mày sao?”
“Ưm?”
[Đúng rồi nè!]
Mặc dù tôi muốn trả lời bằng một nụ cười tươi rói, tôi chỉ nghiêng đầu một cách ngây thơ. Tôi gạt tay Yu Hyeok đang run rẩy khỏi cổ áo và phủi nhẹ quần áo.
“Tôi không biết… tiền bối. Tôi chỉ là một người yếu đuối, động vào là khóc thôi. Sao tôi có thể làm chuyện như vậy được?”
“Mày… mày…!”
“Đau quá.”
Tôi giả vờ đau đớn và mỉm cười, khiến Yu Hyeok càng thêm tức giận.
“Seo Hoyun, đồ khốn nạn!”
Với tất cả ánh mắt đổ dồn vào chúng tôi, hắn giơ nắm đấm lên định đấm vào mặt tôi. Tôi cau mày, tự hỏi liệu mình có nên nhận cú đấm này không.
Thôi kệ.
Có thêm một tiêu đề nữa cũng không tệ. Tôi có thể chịu một cú đấm nhưng đúng lúc đó…
“Hyung!”
Jeong Dajun đẩy tôi ra, nắm lấy cánh tay Yu Hyeok và quật ngã hắn.
“Ah! Á á!”
Hắn thực sự bị quật ngã.
“…”
Phim trường ồn ào bỗng trở nên im lặng. Ngay cả tôi, người vừa nãy còn đang cười toe toét, cũng không khỏi kinh ngạc.
Không phải Kim Seonghyeon, Kang Ichae, hay Seong Jiwon.
Mà là em út, Jeong Dajun.
“Bọn, bọn m..à..y…”
Jeong Dajun siết chặt nắm đấm và lắp bắp. Và cuối cùng, với đôi má ửng hồng và đôi mắt ngấn lệ, cậu ấy hét lên.
“Đừng có động vào hyung của tao!!”
Khoảnh khắc đó, tất cả chúng tôi chắc hẳn đều nghĩ giống nhau.
Không đáng sợ chút nào…
…một chú cún con?
Dễ thương quá.
…một chú chó nhỏ.
Chú chó nhỏ hiền lành ngày nào giờ đã dựng đuôi, gầm gừ dữ tợn.
Dù sao thì, tôi nghiêng đầu và nhìn xuống Yu Hyeok, người đang nằm bất tỉnh trên mặt đất.
“Haha.”
Đó là sự khởi đầu trong chuỗi ngày khó khăn sau này của một thần tượng nghiện hút cần.
[1] 정성추 là từ viết tắt của 정성스러운 추천, có nghĩa là một lời giới thiệu chân thành. Nó thường được sử dụng một cách mỉa mai trên mạng với ý nghĩa không chân thành.
[2] Nguyên văn có cụm từ “ezr”, tương đương tiếng Anh thô tục của tiếng lóng Hàn Quốc 이지랄 (i-ji-ral hoặc ee-zee-r). Nó có thể được dịch sang tiếng Anh là “bullshit my ass” (xạo quần).
[3] 원투데이 là một cách chơi chữ kết hợp giữa ‘one’ (một) và ‘Today’. Nó có nghĩa là một người duy nhất bị Today bắt nạt hoặc ưu ái.
[4] Đó là một biểu tượng cảm xúc của Hàn Quốc thể hiện khuôn mặt cười.