PD Rác Rưởi Sống Sót Như Một Idol - Chương 44
“Cái quái gì thế … Sao tự dưng dựng phim kiểu này?”
Những người hâm mộ của The Dawn sẽ phát điên với chương trình này cho coi.
Gì mà,
[“Đúng là họ diễn tệ thật.”]- tiêu đề trên màn hình
[‘Khi Seonghyeon xem màn trình diễn của Today, mặt cậu ấy càng lúc càng cau có hơn…’]- tiêu đề trên màn hình
[“Vâng… các bạn đã vất vả rồi.”]- lời dẫn MC
[Kim Seonghyeon khó chịu ra mặt khi MC giao lưu với Today]-tiêu đề trên màn hình
Fan sẽ bật chương trình lên để ngắm nhìn những gương mặt điển trai của The Dawn, nhưng càng xem, họ sẽ càng cảm thấy tức giận.
“Hãy cắt dựng những cảnh kích war này nhiều lên”.
Ai cũng biết đài tvK nổi tiếng với khả năng biên tập “quỷ quyệt”, nên tất cả chúng tôi đã chuẩn bị tinh thần.
Nhưng dù đã chuẩn bị… tập thứ ba được phát sóng và nó kinh khủng đến mức có thể làm khuynh bại danh liệt Kim Seonghyeon.
*****
“Đó là trang phục khác mà!”
Quá đáng rồi.
“Gì chứ, họ ghép từng câu từng chữ lại à?”
Gần như thể họ đã khâu vá từng câu thoại lại với nhau. Tuy nhiên, kỹ thuật dựng phim quá khéo léo và tự nhiên đến nỗi ngay cả fan cứng cũng dễ bị lừa nếu không để ý kỹ.
Trong chương trình được cố tình biên tập để thể hiện ác ý của Kim Seonghyeon với Today, cậu ấy dường như nhận đủ những lời ghét bỏ và nguyền rủa để có thể “bất tử”.[1]
[Thằng hậu bối kiểu gì vậy? ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ]
[Wow, Kim Seonghyeon ㅋㅋㅋㅋ Cái tính bắt nạt học đường của cậu ta lộ ra rồi ㅋㅋㅋㅋㅋ]
[Chẳng phải là quá đáng sao? Đến tình huống cũng không đọc được mà còn làm trò hề trước cả nước nữa chứ?]
[Sao cậu ta không rời nhóm đi ㅋㅋㅋㅋ? Cứ thấy mặt Kim Seonghyeon là tôi thấy ghét.]
“Các người mới là đồ ngốc…”
Cô fan girl chặn hết tất cả mọi người, rồi chậm rãi đăng tải những cập nhật trên SNS của mình. Hôm nay là ngày quyết đấu cuối cùng của họ.
Vòng thi thứ hai của Shining Star.
Theo những gì cô biết được, đó là một cuộc thi hát cover.
“Làm ơn, làm ơn đừng là Today.”
“Nếu không phải là bài hát của Today, The Dawn có lẽ sẽ tránh được vụ tranh cãi này. Tuy nhiên, nếu họ chọn bài hát của Today và chỉ cần mắc một lỗi nhỏ, Kim Seonghyeon sẽ tan thành tro bụi, nếu không muốn nói là biến mất hoàn toàn.”
[Các chàng trai của tôi, cố lên nhé!!]
[Ahhhh, cuối cùng tôi cũng vào được ㅠㅠㅠㅠ]
Người hâm mộ của The Dawn cuối cùng cũng vào được địa điểm ghi hình, cất tấm khẩu hiệu đi khi thấy những người xung quanh. Tuy nhiên, họ vẫn công khai bàn tán về những sự việc gần đây trên tài khoản SNS riêng tư của mình.
[Hôm nay có hai nhân viên, mà fan thì đông quá trời ㅋㅋ Thật hả? Có phải tổ sản xuất cố tình làm vậy để gây ra cuộc chiến giữa các fandom không? Nếu đã định làm thế thì đừng đưa vào yếu tố gây tranh cãi như vậy chứ.]
Ngay cả bây giờ, sau khi vụ bê bối bắt nạt học đường của Kim Seonghyeon nổ ra, ý kiến trong fandom vẫn chia rẽ. Tuy nhiên, cô không hề nao núng.
Thật lòng mà nói, cô cũng hoài nghi, nhưng vì đã là một fan trung thành của The Dawn từ bài hát đầu tiên của The Dawn, cô muốn tin tưởng Kim Seonghyeon. Và có một lý do cho điều đó: sau một buổi biểu diễn vào ngày mưa, Kim Seonghyeon đã cảm thấy có lỗi với những người hâm mộ có thể bị lạnh và cúi đầu thật sâu xin lỗi họ, thậm chí còn mua cả cà phê đóng lon để chia sẻ với họ.
Không một ai có thể tin tưởng…
Nhưng nghĩ lại khoảng thời gian đó, cô vẫn muốn tin Kim Seonghyeon cho đến khi có một lời giải thích chính xác. Suy cho cùng, nạn nhân của vụ tranh cãi cũng không trực tiếp đăng bài về chuyện đó, và các chi tiết thì rất mơ hồ.
Công ty cũng nên phản hồi nhanh lên! Thật bực bội khi phải đối phó với những công ty nhỏ và thiếu chuyên nghiệp như thế này.
Daepaseong Entertainment vẫn giữ im lặng. Khi sự phản đối của người hâm mộ ngày càng lớn, công ty không hề có một động thái gì với fan mà vẫn tiếp tục đăng tải các bài quảng bá cho Shining Star trên SNS một cách vô tâm.
Fan của Today thì còn đáng sợ hơn nữa. Cô cẩn thận nhìn xung quanh khi bước vào địa điểm. Cô lặng lẽ nhắn tin với một bạn fan khác của The Dawn
[@anajungbyeongwa, cậu vào trong rồi hả? Không khí thế nào?]
[Căng thẳng lắm ㅠ Tớ sợ quá..]
[Nhỡ các em ấy nản lòng thì sao ㅠㅠㅠㅠㅠ Các bé cưng của tớ ㅠㅠㅠㅠ]
[Tớ sẽ cổ vũ hết mình ㅠ]
Đúng vậy; họ không thể thua bây giờ khi đã đi xa đến thế này. Fan của Today đã trừng mắt nhìn những người hâm mộ ủng hộ The Dawn.
“Này, các em ấy của chúng tôi không làm gì sai cả!”
Cô muốn nói vậy nhưng lại quá sợ hãi không dám mở miệng…
Đặc biệt là trong đoạn cuối, tập thứ ba, mỗi khi Today lên sóng, biểu cảm khó chịu của Kim Seonghyeon lại được chèn vào, việc cậu ấy cố tình lờ đi lời nói của họ, và những cảnh cậu ấy coi thường Today liên tục được chiếu đi chiếu lại.
Có thể thấy trang phục là khác nhau mỗi đoạn, nhưng tổ sản xuất đã nhào vào việc dựng phim kích war khi họ cảm nhận được sự nổi lên của tranh cãi về Kim Seonghyeon. Fan của Today dường như đã sẵn sàng đào lỗ cho The Dawn khi họ xuất hiện.
“Ôi! Các bé cưng của tôi ơi…”
Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, cô chờ đợi sân khấu bắt đầu. Cô trao đổi đồ và trò chuyện với một vài fan khác của The Dawn một lúc, rồi Yu Jia xuất hiện.
“Xin chào tất cả mọi người! Tôi là Yu Jia.”
“Unnie, chị xinh quá!”
Yu Jia mỉm cười. Danh xưng “em gái quốc dân” quả thực là chỉ dành được cho cô ấy.
Trong khi xem các sân khấu của Nightmare và Refined, tâm trí cô để ở nơi khác, nhưng khi cô nghe thấy cái tên được gọi….
Không thể nào.
Hy vọng cuối cùng của cô tan vỡ khi Yu Jia vui vẻ gọi tên The Dawn.
“Chúng ta hãy cùng gọi họ nhé? The Dawn, những người đã cover bài ‘Make Love’ của Today! Xin mời lên sân khấu!”
“Kyaaaaaaaa!”
Chết tiệt!
Cô hét lên to hơn bất kỳ ai khác, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.
Sao lại đúng lúc này chứ! Giữa lúc mâu thuẫn gay gắt giữa The Dawn và Today, tại sao họ lại phải cover bài hát của Today?!
Đây có phải là một âm mưu của tổ sản xuất không?
Ngay cả với tư cách là một fan của The Dawn, cô cũng cảm thấy bất công, nhưng fan của Today thì lạnh lùng hơn bất kỳ ai ở đó.
“Today? The Dawn cover bài hát của Today á?”
“Wow~, liêm sỉ của họ đâu rồi?”
“Họ muốn làm gì với chuyện này?”
Giữa sự náo động, The Dawn bước lên sân khấu và cúi đầu.
Biểu cảm của Kim Seonghyeon lạnh lùng.
Áo trắng kết hợp với quần xám. Ngay khi cô chuẩn bị thất vọng vì trang phục sân khấu bình thường đến ngạc nhiên, Seong Jiwon, người thường im lặng, đã cầm micro và chào khán giả.
“Xin chào! Chúng tôi là The Dawn.”
‘Nhưng visual của họ đã cứu bộ trang phục một bàn thua trông thấy…’
“Wow! Các chàng trai của tôi ơiii!”
Cô hét lên nhiệt tình nhất có thể. Tiếng cổ vũ có nhỏ hơn so với vòng đầu, và những tiếng la ó xen lẫn. The Dawn chưa bao giờ bị ghét bỏ như lúc này.
Từ bắt nạt học đường đến nhắm vào Today, và cả việc dựng phim ác ý…
Ngay cả khi không phải là fan của Today, nhận thức của công chúng cũng đã bị lệch lạc. Tuy nhiên, gương mặt của các thành viên The Dawn vẫn kiên quyết như thể họ không hề biết đến những vấn đề này.
“Các chàng trai, hôm nay các em vẫn rất tuyệt…”
Không sao đâu vì khuôn mặt của họ chính là “điểm nhấn” của họ mà… Cô nhìn khuôn mặt họ ngày càng rạng rỡ mà bật khóc.
Seong Jiwon cũng trả lời trong buổi phỏng vấn ngắn sau đó.
“Hôm nay các bạn cảm thấy thế nào?”
“Hôm nay chúng mình sẽ cover bài ‘Make Love’ của Today cho màn trình diễn của mình. Có thể chúng mình sẽ còn thiếu sót, nhưng chúng mình đã chuẩn bị mọi thứ bằng cả trái tim. Mong mọi người sẽ thích màn trình diễn của chúng mình.”
“Đồ mặt dày, cút đii!”
“…”
Ngay lúc đó, khán giả đồng loạt la ó.
Seong Jiwon khựng lại một chút nhưng bình tĩnh đưa micro. Rõ ràng là mặt cậu ấy hơi cứng lại.
“Không, các em của chúng tôi không làm gì sai cả!”
“Càng thế chúng tôi càng yêu The Dawn hơn nữa!”
Tiếng hét của một cô nàng fan cứng của the Dawn được vang lên. Từ những ngày đầu tiên, cô đã luôn hô vang tình yêu của mình dành cho The Dawn.
Mặc dù những người xung quanh ngạc nhiên, Kang Ichae vẫn cười tươi rói.
“Các bạn ơi, chúng ta chỉ nên có những ngày hạnh phúc thôi…Hứa với mình nhé!”
Người hâm mộ cảm thấy bất bình. Đó thậm chí không phải lỗi của The Dawn, nhưng lại bị chỉ trích vì tình huống này.
Một thành viên quay đầu về phía cô khi cô sắp khóc.
Cậu ấy đang nhìn về đây sao…?
Cậu ấy khẽ vẫy tay.
Như muốn nói, đừng lo lắng.
“Các chàng trai của tôi ơi!! Tôi phải làm gì để giúp các em đây?…”
Trong khi cô đang nhìn cậu ấy với cảm giác nghẹn ngào nơi cổ họng, ánh đèn sân khấu rực rỡ vụt tắt, và The Dawn vào vị trí.
Khán giả vẫn còn xôn xao, nhưng khi đoạn intro của “Make Love” bắt đầu, bầu không khi bắt đầu im lặng như tờ.
“Không thể tin được….”
Giai điệu đặc trưng của nhạc cụ truyền thống vang lên.
Mang đậm chất phương Đông…!
Đúng rồi! Nếu The Dawn là một nhóm nhạc thần tượng, họ nên thử phong cách phương Đông ít nhất một lần chứ!!
“Make Love” là một bài hát tình yêu nhẹ nhàng, nên họ không biết làm thế nào để kết nối concept, nhưng sự thử nghiệm mới mẻ này cũng ổn. Ít nhất thì nó sẽ không bị so sánh với màn trình diễn của Today, nhưng khoảnh khắc cô quyết định bình tĩnh lại…
Thịch.
Trong sân khấu tối om, ánh đèn sân khấu bật sáng. Seong Jiwon, mặc một chiếc áo choàng màu xanh nhạt lộng lẫy nhưng vẫn thanh thoát, chậm rãi bước ra một mình, bỏ lại các thành viên khác phía sau.
Thì ra bên trong lại đơn giản như vậy…!
Đó là một bất ngờ thú vị đồng thời ngăn chặn việc lộ trước nội dung. Ngay cả khi sân khấu thất bại, cảm giác có thể chụp được ảnh Seong Jiwon mặc áo choàng khiến cô điên cuồng vẫy khẩu hiệu cổ vũ[2].
Seong Jiwon chậm rãi chạm vào những bông hoa trúc được bày trí trên sân khấu khi bắt đầu lời dẫn chuyện.
🎶”Tôi cũng sẽ lo lắng nếu tôi là bạn.
Đối với bạn, tôi chỉ là một người xa lạ.” 🎶
Cậu ấy điên rồi… giọng cậu ấy tuyệt vời quá!!
“Nhưng xin hãy nhớ một điều này.
Dù mất bao nhiêu lần đi chăng nữa, dù phải mất hàng trăm lần,
Tôi sẽ sửa chữa mọi thứ.” 🎶
Dường như đó là một tuyên bố chứa đựng ý nghĩa sâu sắc, rằng bằng cách nào đó nó liên quan đến tình hình hiện tại của The Dawn.
Hơn nữa, đoạn intro mới được thêm vào dường như kết nối với bối cảnh hậu tận thế đầu tiên của The Dawn.
Như thể Seong Jiwon cũng là một người trở về từ sân khấu này.
“Đừng nói là họ….”
Tất cả đèn sân khấu vụt tắt, và ánh đèn sân khấu cùng máy quay chiếu về phía tôi.
Tôi, người đang nhắm mắt khi ở vị trí ban đầu, mở mắt ra.
[Khuôn mặt cậu ấy điên đảo thật!]
Tuyệt trần. Trong một khoảnh khắc, cô mất hết lý trí, quên đi sự nghiêm trọng của tình hình, và chỉ biết nhìn chằm chằm. Sau đó, tôi khẽ lay tay phải và mở chiếc quạt ra. Đôi mắt tinh tế của cô nhìn thấy phía trên chiếc quạt.
🎶”Khi làn gió thoảng qua làm tôi ngoảnh đầu lại, ánh mắt chúng ta chạm nhau.”
Tôi quay đầu, và ánh mắt tôi chạm vào mắt Seong Jiwon. Rồi ẩn sau chiếc quạt.
Jeong Dajun chậm rãi bước về phía Seo Hoyun.
🎶”Tôi cảm thấy như đã gặp bạn ở đâu đó rồi, nhưng ở đâu nhỉ?
Không, điều đó không quan trọng.” 🎶
“Họ đã thêm concept album của riêng mình vào bài hát của người khác?!”
“Người trở về và người nhận ra anh ta, là Seo Hoyun.”
Nhiều lời bàn luận xuất hiện ngay khi cảnh quay đó vụt qua.
Chỉ đơn giản bằng cách đưa điều này vào một bài hát tình yêu đơn điệu, The Dawn đã biến bài hát của người khác thành một phần trong series của nhóm mình.
[Điên rồ…!!]
Tôi đóng sầm chiếc quạt lại và bước lên phía trước, tiếng gió xào xạc. Đến lúc này, nhịp điệu sôi động của lời bài hát tiếng Anh lẽ ra phải vang lên.
“Không cần phải lo lắng.” 🎶
[Nhưng The Dawn….]
“Vì câu trả lời là tôi.” 🎶
[Họ đã đổi hết thành tiếng Hàn]
Kim Seonghyeon khẽ mỉm cười khi nhặt một mảnh vải từ giữa sân khấu, rồi đi ngang qua mà không nói một lời. Những anti nhìn cậu ấy mà cay không thể chê bai gì được
[Đúng rồi, bây giờ fan The Dawn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận….]
[Dù cậu ấy là người tốt đến đâu, vụ tranh cãi hiện tại cũng quá lớn. Cắn chặt môi, sân khấu của The Dawn trở nên đầy màu sắc và mờ ảo.]
Tại vị trí của Kim Seonghyeon, Jeong Dajun nhặt một mảnh vải, và giơ tay phải lên như thể đang nhìn những đám mây.
🎶”Khi em nhìn anh, anh cảm thấy như đang bước đi trên những đám mây xa xôi.”
Và khi cậu ấy kịch tính nhấc chiếc áo choàng lên và biến mất giữa những mảnh vải, Seo Hoyun, người đứng phía sau, lọt vào khung hình, đóng sầm chiếc quạt lại.
“Hãy quay lại và xem, chúng ta.” 🎶
Giống như một tín hiệu.
Thịch, thịch, thịch!
Tiếng trống chậm rãi dần lớn hơn, tăng tốc nhịp điệu. Tiếng đàn gayageum[3] vang lên, và tấm vải treo ở giữa sân khấu tung bay dữ dội trong gió.
Một điều gì đó đã thay đổi trên sân khấu theo tín hiệu được set up từ trước. Và rồi…
“Á!”
Kim Seonghyeon cởi chiếc áo choàng đang mặc và ném sang một bên, rồi đứng một mình ở trung tâm, tay cầm một thanh kiếm dài.
Mắt người hâm mộ mở to.
[Cái gì?! Họ đưa Kim Seonghyeon vào trung tâm?!]
[Cậu ấy là người hứng chịu mõi bão đạn suốt thời gian gần đây, và người ta nghĩ cậu ấy sẽ bị giấu đi, nhưng The Dawn lại để Kim Seonghyeon đứng ở trung tâm như thể chế giễu những suy nghĩ đó. Kim Seonghyeon hít một hơi thật sâu trong giây lát, không nhìn vào máy quay mà đứng nghiêng người.]
Jeong Dajun nhìn cậu ấy với đôi mắt cụp xuống, nhưng người hâm mộ không nhận ra. Và rồi…
Ầm!
Khi tiếng đàn gayageum lại vang lên, Kim Seonghyeon nhìn thẳng vào máy quay với vẻ mặt kiên quyết.
Vút!
Các thành viên giả vờ nhắm mũi tên vào Kim Seonghyeon trên sân khấu. Cùng lúc đó, khi Kim Seonghyeon nắm lấy và kéo mạnh tấm vải, nó bật ra xa như thể bị trúng tên. Hình ảnh lẽ ra sẽ trông vụng về nếu chậm hơn dù chỉ 0.1 giây, lại hoàn toàn khớp với nhịp điệu, như một cảnh trong phim.
Miệng cô há hốc.
Cái quần què gì thế này?
Tuy nhiên, sân khấu này hoàn toàn là màn trình diễn của Kim Seonghyeon.
“Kyaah!”
Một fan của Kim Seonghyeon bên cạnh cô hét lên và vẫy khẩu hiệu.
Khi Kim Seonghyeon vung kiếm về phía dải lụa đang bay, nó rực rỡ tung bay trong không trung. Dường như cậu ấy thực sự đang bắn một mũi tên bằng thanh kiếm của mình.
Cậu ấy là hiện thân của một người hùng…
Người hâm mộ câm nín. Cùng lúc Kang Ichae thả mũi tên cuối cùng, Kim Seonghyeon quỵ xuống.
Tuy nhiên, đôi mắt dữ dội của cậu ấy bị máy quay bắt trọn.
…
Người hâm mộ bằng cách nào đó cảm thấy một nhói đau trong tim mà không hề biết bất kỳ hoàn cảnh nào của cậu ấy, như thể sự mãnh liệt và quyết tâm của cậu ấy được truyền tải rõ ràng chỉ qua đôi mắt.
Seong Jiwon xuất hiện trước mặt cậu ấy, và khi cậu ấy hạ tấm lụa xuống, cả hai biến mất không dấu vết.
Bối cảnh của bài hát hoàn toàn giống như một ngày tận thế.
Trong khi mọi người còn đang kinh ngạc, một bóng đen xuất hiện trên sân khấu, và Kang Ichae đáp xuống một cách duyên dáng bên dưới sân khấu bằng cách đạp vào sợi dây, giống như một đạo sĩ trong phim cổ.
Cậu ấy phất áo choàng và cười ranh mãnh với chiếc máy quay đang tiến lại gần.
Choang!
Tiếng chũm chọe vang lên, và nhịp điệu của màn trình diễn dừng lại một cách hoàn hảo.
🎶”Trên sợi dây mỏng manh của mối quan hệ mong manh của chúng ta, ta bước đi trên bờ vực”.🎶
Đây là lời bài hát mới được thêm vào theo phong cách phim cổ trang!
“Kang Ichae!”
[Ai đã remake bài hát này? Ai đã khiến Kang Ichae trông ngầu như vậy?!]
Người hâm mộ suýt ngất xỉu vì reo hò.
Kang Ichae tiếp tục bay lượn trên sân khấu.
🎶”Dù sợi dây có đứt, tôi sẽ buộc nó lại và xoắn nó hết lần này đến lần khác.” 🎶
Khi Kang Ichae nhanh chóng quay người và sải bước trở lại, các thành viên còn lại của The Dawn bao vây cậu ấy và cúi đầu, quạt cho nhau. Giữa những chiếc quạt trắng, Kang Ichae trông giống như một vị đạo sư thông thái.
🎶”Kết quả đã được định đoạt rồi, đúng không?”
[Cậu ấy phát điên rồi.. Một thần tượng thiên tài đang phát điên…]
Seong Jiwon xoay người sau lưng Kang Ichae và xuất hiện.
🎶”Bạn sẽ nhớ đến tôi!”
Kang Ichae và Seong Jiwon hòa giọng cùng nhau.
Giọng hát của họ cao hơn một quãng tám so với bài gốc nhưng vẫn trong trẻo và sắc nét.
Da gà nổi lên trên da cô.
Những nốt cao phong phú và kịch tính hơn nhiều so với bài hát gốc.
Cùng với tiếng đàn gayageum, Jeong Dajun và Kim Seonghyeon lại đứng dậy với dải lụa.
🎶 “Không cần phải lo lắng, vì câu trả lời là tôi.” 🎶
Giọng hát vang lên không ngừng, và dải lụa xoay tròn chóng mặt ở cuối bài, tạo thành một hàng cây.
Kim Seonghyeon hát với vẻ mặt buồn bã trước hàng cây.
🎶”Khi em nhìn anh, anh cảm thấy như đang xua tan những đám mây xa xôi” 🎶
Âm thanh sáo nhẹ nhàng hòa cùng tiếng gió thổi chậm rãi.
Cậu ấy di chuyển chậm rãi trên sân khấu. Những dải lụa rơi trên sàn nhà rải rác như mây. Mọi người từ từ giơ quạt che mặt và cúi đầu.
Ánh đèn sân khấu trắng tinh theo sát từ phía sau như bị mê hoặc.
🎶”Tôi không lo lắng.”
Người hâm mộ nhìn lên sân khấu với một cục nghẹn trong cổ họng. Kim Seonghyeon chạm vào cái cây mà Seong Jiwon đã nghịch lúc đầu, khẽ nhếch mép như đang nói với người hâm mộ.
🎶”Tôi biết bạn.
Vậy nên…”🎶
Phần này kết nối với câu thoại mà Seong Jiwon đã nói trước đó , rồi cậu ấy chậm rãi hái một bông hoa và thả xuống sàn. Cùng lúc đó, bông hoa khẽ rung rồi rơi xuống dải lụa trắng.
🎶”Chúng ta bắt đầu lại cùng nhau, nhé?”
Thịch.
Cùng với đó, ánh đèn sân khấu từ từ tắt.
Một bản phối theo phong cách phương Đông hoàn hảo khiến khán giả quên đi bài hát gốc, một sân khấu với ít thành viên hơn, nhưng cũng đủ làm cho khán giả ngất ngây con gà tây.
The Dawn đã làm quá xuất sắc.
Ý định chụp ảnh đã tan biến từ lâu. Khán giả im lặng trong giây lát, choáng váng trước màn trình diễn, và ngay sau đó một tiếng hét lớn vang lên. Không chỉ fan của The Dawn mà cả fan của Nightmare, Refined và Maz cũng vẫy banner và hô vang.
Có lẽ họ đã nhận ra nhau là cùng một phe.
Người hâm mộ nhìn lại với niềm phấn khích còn vương vấn.
“Kyaa…”
Fan của Today trông tái mét và thất thần.
Cứ như thể họ vừa bị dội một ly soda mát lạnh lên đầu.
[1] Người Hàn Quốc có câu nói rằng bị nguyền rủa sẽ sống lâu hơn. Đó là điều Hoyun đã nói với thần tượng ở đầu câu chuyện.
[2] Thứ mà fan K-pop cầm khi cổ vũ thần tượng thường được gọi là “fan sign” hoặc “khẩu hiệu cổ vũ”.
[3] Gayageum là một nhạc cụ dây truyền thống của Hàn Quốc, tương tự như đàn zither. Hãy hình dung gayageum như một cây đàn hạc nằm ngang với các cầu đàn có thể di chuyển và mười hai dây tơ, được chơi bằng que tre.