Bởi Vì Di Ngôn Tôi Trì Hoãn Ngày Chết - Chương 26
Chương 26:
Một vòng tròn xám lan tỏa thành từng đợt sóng quanh Kim Jinhae. Sau một lúc, anh ta chỉ tay về một hướng.
“Bên đó có ba con, khá to. Một trong số đó có khả năng bay.”
“Tuyệt.”
Hong Euiyoon đạp mạnh chân ga. Khuôn mặt hắn rạng rỡ vì phấn khích khi nghĩ đến một trận chiến. Từ ghế phụ, Lee Jungin hỏi:
“Hai người nhận được quà tặng vật phẩm từ Hệ thống Gaia đúng không? Thế nào rồi? Có hữu dụng không?”
Kim Jinhae lắc đầu.
“Tôi nhận được một món chẳng hợp với năng lực của mình. Một món hạng C, tên là ‘Món hầm hỗn hợp cay nồng’. Nghe thôi đã thấy cay xé lưỡi rồi.”
“Haha, anh nên kiếm người anh ghét để tặng đi, hợp lắm đó.”
Kim Jinhae liếc nhìn Hong Euiyoon.
“Cậu muốn không?”
“Nhờn à?”
“Sao đấy, chẳng lẽ cậu không ăn được cay sao? Tóc đỏ chói mà khẩu vị như em bé? Ha!”
“Anh nghĩ cái kiểu khiêu khích dở hơi đó mà ăn được tôi hả? Đúng là chẳng thể mong đợi gì vào đầu óc của một support làm gì.”
“Còn cậu thì sao, Yoon Seo? Cậu nhận được gì?”
Khi bầu không khí giữa Hong Euiyoon và Kim Jinhae lại bắt đầu nảy lửa, Lee Jungin chuyển hướng câu chuyện.
“À, tôi cũng chẳng có gì đặc biệt.”
“Tò mò quá, nói đi. Tên vật phẩm là gì thế?”
“Trông gớm quá nên tôi không muốn nhắc lại đâu.”
“Giấu giấu giếm giếm lại càng khả nghi.”
Lee Jungin nheo mắt. Yoon Seo chỉ nhún vai. Cậu không nhận được món quà nào cả. Thứ duy nhất cậu nhận được là cuốn hướng dẫn mà ai cũng có. Dù sao đây cũng chẳng phải lần đầu cậu vào Hầm ngục, đó là chuyện của 11 năm trước rồi, và ký ức về lần đó cũng khá mơ hồ. Hồi đó chưa có chuyện nhận quà vật phẩm, đúng là thời thế đã thay đổi…
***
Khèeeee!!!
Càng đến gần đích, tiếng gào rú của lũ quái vật càng rõ. Yoon Seo bắt đầu căng thẳng, nhưng không phải vì quái vật, mà là vì Kim Jinhae đang ngồi bên cạnh. Đây là lần đầu anh ta vào hầm ngục, sắc mặt trắng bệch, thậm chí còn đổ mồ hôi lạnh. Cuộc cãi nhau với Hong Euiyoon đã dừng lại, giờ anh chỉ còn biết cắn môi lo lắng.
[Chiêu thức <Bách khoa toàn thư về Nhân loại> đã kích hoạt. Đang xem hồ sơ hệ thống của mục tiêu.]
[Bách khoa toàn thư về Nhân loại: Kim Jinhae, 27 tuổi, Nam
Cấp: C
Thuộc tính: Healer support.
(Được Thần Mùa Xuân bảo hộ)
Kỹ năng: <Giá trị sinh tồn> C, <Phản ứng sinh mệnh> C, <Khúc ca mùa xuân> D
Kỹ năng đặc biệt: <Mùa xuân phục sinh> A
*Bạn có muốn xem thêm chỉ số?]
[HP 980/1001]
[MP* 2600/3100]
(MP: Mana)
‘HP gì thế này… yếu đuối hệt như trẻ sơ sinh…’
Yoon Seo nhìn bảng trạng thái của Kim Jinhae bằng ánh mắt thương cảm, như một bà lão nhìn đứa cháu yếu ớt. Thực ra mức mana của anh ta khá cao so với hạng C, nhưng trong mắt Yoon Seo, anh ta như người có thể ngất xỉu bất kỳ lúc nào.
‘Đã yếu lại còn là support. Mà những người support thì lại luôn dễ căng thẳng.’
Từ thời Cận Tận thế, Yoon Seo chỉ gặp đúng một support không quá nhạy cảm—Park Soobin. Anh ta là kiểu người vừa ung dung vừa láu cá. Có lẽ vì thế mà anh ta hợp làm nội gián đến kì lạ.
Nghĩ lại chuyện anh ta từng cười mỉm và luôn xuất hiện bên cạnh mình chỉ để xác minh xem cậu có phải là Seo Chaeyoon hay không khiến Yoon Seo hơi khó chịu. Nhưng nghĩ đến chuyện giờ chắc anh ta đang mắc kẹt giữa Namgung Simhae lạnh như băng và Park Kang nhút nhát cũng khiến anh thấy đỡ bực hơn.
Khẹt khè!!!
“Chúng phát hiện ra rồi. Mọi người, xuống xe.”
Chiếc xe dừng đột ngột. Vừa bước xuống, Hong Euiyoon đã thu xe vào không gian phụ của hội. Việc này khiến điểm kinh nghiệm của Bang hội giảm đi một phần.
Rầm! Một cục bùn khổng lồ rơi trúng vị trí chiếc xe vừa đỗ. Nếu họ chậm một chút, chiếc xe đã bị phá hủy.
“Chỉ có hai con sao?”
Một con là chim quái vật với chiếc mỏ to bằng cả căn nhà, còn con kia có thân dưới là ngựa, đầu là sư tử.
“Chắc chắn có ba. Một con đang ẩn mình đâu đó.”
“Hay kỹ năng của anh hỏng rồi?”
“Tin hay không tùy. Nhưng nếu không tin, đến lúc chiến đấu cậu là người thiệt thôi.”
Hong Euiyoon và Kim Jinhae trừng mắt nhìn nhau.
[<Lá chắn bảo hộ> Độ bền 90/100]
Lúc này, một quả cầu lửa từ con chim khổng lồ bay đến, nổ tung trên lá chắn. Thông thường, một cú như thế sẽ làm mất 50% độ bền của lá chắn hạng B… nhưng nhờ Yoon Seo kịp thời gia cố khi thấy quái vật, chỉ bị trừ 10%.
Cậu biết họ có thể hồi phục nhanh bằng bình máu và kỹ năng, nhưng sau chấn thương tâm lý từ Đại Hầm Ngục, Yoon Seo rất ghét phải chứng kiến người khác bị thương trước mắt mình.
Két Rầm-!
Chim quái vỗ cánh, tạo ra một luồng gió mạnh đánh vào lá chắn. Độ bền giảm theo thời gian thực. Là người có kinh nghiệm chiến đấu, Lee Jungin và Hong Euiyoon ước chừng được mức tiêu hao của lá chắn hạng B. Nhưng khả năng của lá chắn Yoon Seo vượt xa mong đợi khiến họ khá bất ngờ.
“Lá chắn ổn đấy, tập trung hạ hai con này trước đi. Tôi không có kỹ năng bay, nên con chim giao cho cậu, được không Hunter Hong Euiyoon?”
“Chuyện nhỏ.”
“Tôi sẽ cố giữ chân con ngựa.”
“Kết thúc nhanh để còn hỗ trợ tôi đấy.”
Hong Euiyoon lấy một cây thương dài từ kho đồ. Hắn triệu hồi cầu lửa ở hai đầu mũi thương rồi bay lên không.
Lee Jungin nhìn khoảng cách đến quái vật ngựa rồi nói:
“Yoon Seo, tôi không phải là Hunter chuyên về tấn công đâu, nên chỉ cầm cự được một lúc thôi. Vẫn chưa rõ vị trí của con quái vật thứ ba, nên cậu hãy ưu tiên bảo vệ Healer.”
“Hiểu rồi.”
Yoon Seo gật đầu. Lee Jungin lập tức lao về phía quái vật. Tiếng động vang lên dữ dội từ trên trời và phía trước.
“Chắc chắn có ba con… Kỹ năng của tôi chỉ hạng C, nhưng nếu sai, thần hộ vệ đã báo mộng rồi.”
“Không dùng lại được sao?”
“Hồi chiêu mất một tiếng.”
Kim Jinhae cắn môi.
Hồi chiêu kỹ năng của hunter rất đa dạng, kỹ năng càng mạnh càng mất thời gian lâu, từ vài tiếng đến cả tuần. Do đó, những hunter có kỹ năng hoặc vật phẩm rút ngắn hồi chiêu rất được săn đón. Thường thì hunter hỗ trợ mới có loại kỹ năng này, mà đội tạm thời của họ hôm nay lại không có ai.
Kim Jinhae lo lắng nhìn qua lại giữa Hong Euiyoon và Lee Jungin. Anh cần chuẩn bị hồi phục ngay nếu họ bị thương, nhưng lá chắn của Yoon Seo vẫn đang trụ vững.
“Hồi chiêu lá chắn của cậu bao lâu, Yoon Seo?”
“Không đáng lo. Còn kỹ năng hồi phục của Hunter Kim Jinhae?”
“<Khúc ca mùa xuân> dùng được bao nhiêu lần tùy theo lượng mana, nhưng kỹ năng mạnh thì mỗi hai ngày mới dùng được một lần.”
“Vậy à. Đừng lo. Tôi sẽ giữ lá chắn.”
Yoon Seo trấn an Kim Jinhae, người đang căng thẳng đến mức quên luôn việc tỏ ra mình yếu đuối.
Với Kim Jinhae, đây là lần đầu vào hầm ngục, sợ hãi là điều dễ hiểu. Dù người bên cạnh có là Seo Chaeyoon thật thì anh vẫn sẽ lo sợ như vậy thôi.
Yoon Seo nhìn xuống mặt đất cách đó năm mét.
Con quái vật còn lại – Con quái thứ 3, đang nằm dưới chân họ, cậu đã biết từ trước khi đến đây rồi. Một sinh vật dạng sâu khổng lồ, đang rình cơ hội để tấn công.
[‘Hong Euiyoon’ đã kích hoạt kỹ năng <Cơn đói vĩnh cửu>.]
[Sát thương của ‘Hong Euiyoon’ tăng mạnh. Quái vật hoảng sợ.]
[‘Hong Euiyoon’ đã kích hoạt kỹ năng <Tác động dung nham>.]
[‘Hong Euiyoon’ đã kích hoạt kỹ năng <Vòng lửa>.]
Hong Euiyoon đâm cây thương rực lửa vào cánh con chim. Một đường rách dài xuất hiện, quái vật gào lên đau đớn. Móng vuốt nó chộp lấy hắn trong lúc giãy dụa, nhưng <Lá chắn bảo hộ> khiến hắn không bị thương chút nào.
‘Chắc hẳn cậu ta có trang bị giảm hồi chiêu. Lại còn có nhiều bình hồi phục mana, khỏi lo.’
Tính tình thì tệ, nhưng khả năng chiến đấu của Hong Euiyoon rất đáng tin.
Yoon Seo chuyển ánh nhìn sang Lee Jungin. Anh ta dùng roi làm vũ khí, và rõ ràng đang gặp khó khăn.
[Bách khoa toàn thư về Nhân loại: Lee Jungin, 28 tuổi, Nam
Hạng: B
(Đang dùng vật phẩm ‘Khuyên tai nỉ’ tăng tỉ lệ thành công kỹ năng.)
Năng lực: Điều khiển rối
(Được Thần Vô Diện bảo hộ.)
(Được Thần Sáng Tạo bảo hộ.)
Kỹ năng: <Kịch câm> B, <Thuần phục> A
Kỹ năng đặc biệt: <Sau chiếc mặt nạ hề> B, <Búp bê rối> S
*Bạn có muốn xem thêm chỉ số?]
[HP 4891/6100]
[MP 2046/2980]
Kỹ năng của anh ta đều thuộc dạng kĩ năng cấp cao, nhưng lại không thiên về tấn công.
[‘Lee Jungin’ đã dùng vật phẩm ‘Búp bê thế thân’.]
Kraaaa!
Một hình nhân giống hệt Lee Jungin xuất hiện. Búp bê mỉm cười lúm đồng tiền, vung roi gai tấn công quái vật. Khi quái vật gào lên lao vào hình nhân, Lee Jungin thực sự bất ngờ đánh từ phía sau.
Đòn đánh không đủ chí mạng, nhưng đủ để câu giờ cho đến khi Hong Euiyoon đến.
Vấn đề là con sâu vẫn đang rình mò dưới đất. Mục tiêu của nó không ai khác ngoài Lee Jungin, người còn chưa biết đến sự tồn tại của nó.
[Thần Chết thúc giục bạn chiến đấu.]
[Thần Sự Sống khuyên bạn nên rút lui thật xa.]
‘Gì nữa đây—’
Vẫn chưa quen với các mặc khải từ thần, Yoon Seo nhanh chóng tắt nhật ký và nói với Kim Jinhae:
“Hunter Kim Jinhae, đừng rời khỏi chỗ này.”
“Hả?”
[Chiêu thức <Lá chắn bảo hộ> đã kích hoạt.]
Yoon Seo tạo một lá chắn rộng bao quanh Kim Jinhae. Anh ta bối rối.
“Y-Yoon Seo, cậu định đi đâu?”
“Tôi phải hỗ trợ Hunter Lee Jungin.”
Trước khi Kim Jinhae kịp nói thêm, Yoon Seo đã bước ra khỏi lá chắn.