Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương12
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
★ Kế Hoạch May Mắn Của Thần Tượng Tái Sinh – Chương 12
‘Mỗi thực tập sinh sẽ được gọi điện thoại 3 phút vào ngày trước buổi tái đánh giá xếp loại.’
Lúc đó, tôi lờ mờ nhớ ra lời của staff đã nói trong hội trường vào ngày đầu tiên nhập trại huấn luyện.
Tôi đứng dậy khỏi chỗ, chỉ để lại một câu: “Tôi đi một lát.”
Cuộc gọi với gia đình được tổ chức đồng thời ở ba phòng tập. Cũng phải thôi, số lượng thực tập sinh quá đông.
Trước cửa phòng, có một hàng thực tập sinh đang chờ đến lượt cùng với staff. Tôi im lặng đi đến cuối hàng, đứng vào vị trí.
“Cuộc gọi sẽ kéo dài trong ba phút. Khi chúng tôi gõ cửa, bạn hãy dừng cuộc gọi và ra ngoài.”
Tôi gật đầu trước lời nhắc mang tính thủ tục của staff, sau đó nhận điện thoại rồi bước vào phòng tập, ngồi xuống.
“……”
Và thay vì gọi cho ai đó, tôi chỉ ngồi yên ở đó suốt ba phút.
‘Tương lai hay hiện tại, tôi cũng không có ai để gọi cả.’
Đối với tôi bây giờ, chuyện bố mẹ mất đã là chuyện từ rất lâu rồi. Tôi chết vào mùa đông năm hai mươi lăm tuổi, tính ra cũng hơn sáu năm.
Vì vậy, tôi không còn thấy buồn đến mức không thể kiềm chế nổi. Cái cảm giác đau đớn đến nỗi không ăn không ngủ nổi ấy đã là chuyện của quá khứ.
***
“Em sẽ tham gia với điều kiện không phát sóng phỏng vấn liên quan đến gia đình.”
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa tôi có thể dễ dàng nói ra tên của họ.
Khi quyết định tham gia [Design Your Idol], tôi đã yêu cầu một điều với quản lý Kwon. Đó là chuyện gia đình của tôi sẽ không bị đem ra sử dụng cho mục đích truyền hình.
“Đây có thể là một lá bài rất quan trọng với độ nhận diện và việc debut của em đấy. Em vẫn muốn giữ kín chứ?”
Trong chương trình sống còn, thứ gì mới là quan trọng nhất?
Giọng hát đỉnh cao, vũ đạo khiến người ta trầm trồ, ngoại hình nổi bật hay năng lượng không thể kiềm chế được? Tất cả đều quan trọng, nhưng thật ra, chỉ có một thứ được cho là quan trọng nhất.
Đó là “nhân vật”.
“Vâng, xin hãy giữ kín hoàn toàn giúp em.”
Cuộc đời tôi có thể gọi là một chuỗi những bi kịch. Và điều đó, thật không may, lại là một “lá bài” có sức mạnh rất lớn trong ngành giải trí.
Công chúng, đặc biệt là khán giả truyền hình, rất dễ xiêu lòng trước những câu chuyện. Đặc biệt là những câu chuyện đầy nước mắt – “bi kịch” luôn là từ khóa hút khán giả.
Và tôi là một nhân tố hoàn hảo để tạo nên hình ảnh của “nghị lực vượt qua bi kịch”.
Xuất thân từ trại trẻ mồ côi. Cơ hội được nhận nuôi bị đánh mất. Cuối cùng được nhận nuôi khi đã lớn, nhưng lại mất cả bố mẹ nuôi. Là thực tập sinh từng thuộc công ty lớn nhưng bị loại khỏi đội debut vì lý do sức khỏe.
Và nếu người ta biết thêm rằng tôi đã vật lộn với trầm cảm sau cái chết của bố mẹ nuôi, lạc lối suốt một thời gian dài, đến giờ vẫn chưa thoát khỏi ảnh hưởng đó…
Nếu tôi – người vẫn đang trong trạng thái thể chất suy sụp và chưa thể thoát khỏi khủng hoảng – chọn tham gia Design Your Idol như một sự khởi đầu mới, và xem đây là cơ hội cuối cùng thì sao?
‘Chắc chẳng có nhân vật nào hợp với format sống còn hơn thế đâu.’
Đội ngũ sản xuất chắc chắn muốn khai thác hình tượng đó. Nếu làm tốt, tôi sẽ nhận được sự quan tâm lớn, tạo được tiếng vang ban đầu.
“Nhờ tình yêu của khán giả, thực tập sinh này đã vượt qua bi kịch để debut.” – chắc chắn họ sẽ kể câu chuyện theo kiểu đó.
Nhưng như thế chẳng khác gì đem quá khứ của tôi ra làm hàng tiêu dùng? Cái tên “Won Yoo Ha” sẽ bị che khuất, chỉ còn lại hình ảnh “thực tập sinh mồ côi từng thuộc công ty lớn”.
Người ta sẽ chú ý đến quá khứ của tôi hơn là thực lực. Và trong lúc đó, quá khứ ấy sẽ bị phân tích, mổ xẻ trên môi vô số người.
Bố mẹ tôi, những người đã khuất, sẽ bị mang ra bàn tán giữa chốn đông người.
“……”
Tôi không muốn họ bị lôi vào những lời bàn tán như vậy.
Không liên quan đến việc tôi có muốn debut với tư cách idol hay không, cũng không vì tôi không muốn chiếm spotlight nhờ chuyện cá nhân. Chỉ đơn giản là tôi không muốn một chút quá khứ nào của mình bị tiết lộ trên sóng truyền hình.
Vì thế, tôi đã chủ động yêu cầu quản lý Kwon loại bỏ toàn bộ thông tin liên quan đến gia đình khi gửi hồ sơ cho Anet, và nhờ vậy, tôi không phải nhắc đến họ trong các buổi phỏng vấn.
Dù đội ngũ sản xuất có nghi ngờ quá khứ của tôi có gì đó để khai thác, nhờ lời nhắn từ phía công ty, họ sẽ không thể ép tôi nói ra.
‘Lúc thế này mới thấy cái lợi khi ở công ty lớn.’
Nếu là công ty nhỏ, chắc họ đã moi hết mọi chuyện đời tôi trong cuộc phỏng vấn rồi. Nhưng vì cái mác “công ty lớn”, không ai dám động đến tôi.
‘Còn đoạn video của tôi… chắc họ sẽ tự xử lý.’
Hàng trăm thực tập sinh thực hiện cuộc gọi này. Họ chỉ cần chọn vài người thú vị để phát sóng là đủ. Còn đoạn tôi chỉ ngồi im chẳng nói gì, chắc chắn sẽ bị loại.
Với 100 thực tập sinh tham gia gọi điện thoại, đội sản xuất chỉ cần chọn một số ít thực tập sinh thú vị và đưa lên sóng, nên tôi có thể bỏ qua đoạn video của mình.
***
“Cậu gọi điện cho gia đình xong rồi à?”
“Ừ.”
Tôi trả lời Aiden Lee như thế khi quay lại bàn ăn. Rồi không nói gì thêm, tôi đem toàn bộ đồ ăn còn lại trên khay đổ vào thùng rác.
***
Buổi sáng của ngày tái đánh giá, bầu không khí hoàn toàn khác so với hôm trước.
Ngay cả Aiden Lee, người luôn giữ nét mặt thoải mái suốt thời gian qua, cũng ít nói hơn, còn Cheon Serim thì vẫn cười nhưng nụ cười ấy sắc bén hơn thường lệ. Không cần phải nói, Ju Danwoo trông cứng đờ như thể bị đóng băng.
Những thực tập sinh khác cũng bận rộn, vừa ăn sáng vừa nhẩm lại vũ đạo hay luyện thanh. Ngay cả những người hôm qua còn chẳng tập trung được, hôm nay cũng cuống cuồng chạy đến nhờ tôi chỉ thêm vài động tác.
Sau một tiếng luyện tập cuối cùng vào buổi sáng, buổi đánh giá lại hạng cuối cùng cũng bắt đầu.
“Buổi tái đánh giá xếp hạng sẽ diễn ra theo từng lớp. Các bạn phải tự điều chỉnh máy quay, nhấn nút ghi hình và trình diễn bài ‘Look’. Chỉ có một lần duy nhất, không có cơ hội thứ hai.”
Các thực tập sinh lớp D gật đầu với khuôn mặt đầy lo lắng, và ngay sau đó, nhân viên lắp đặt máy quay trước gương trong phòng tập rồi rời đi.
Thứ tự đánh giá được xác định từ hôm qua thông qua bốc thăm. Tôi vô tình bốc trúng số gần cuối, nên sẽ phải chờ khá lâu để đến lượt mình.
“Xin chào! Tôi là Zixuan từ công tỷ Faye Entertainment. Tôi sẽ bắt đầu buổi tái đánh giá.”
May mắn là mặc bằng chung của lớp D không đến mức quá tệ. Có vẻ vì ai cũng chăm chỉ luyện tập, nên phần trình diễn ‘Look’ đều đạt mức ổn định.
Tất nhiên, cũng có người không thể hiện tốt bằng lúc luyện tập. Căng thẳng, lại chỉ có một cơ hội duy nhất khiến họ không thể phát huy hết khả năng.
Và Zixuan, người đã nhờ tôi hướng dẫn nhiều nhất trong suốt buổi tập luyện, cũng là một trong những thực tập sinh bị áp lực đó đè nặng.
“A!”
“Ôi… ôi trời…”
Vì quá căng thẳng, Zixuan không thể phát âm đúng lời bài hát, thậm chí còn bỏ lỡ nhịp giữa chừng. Đến cuối cùng, cậu ấy vấp chân và ngã xuống sàn.
Những thực tập sinh lớp D đều biết rõ Zixuan đã nỗ lực luyện tập chăm chỉ thế nào trong suốt thời gian qua, họ vô thức thở dài đầy tiếc nuối.
Nhưng ngay cả trong khoảnh khắc nguy hiểm ấy, Zixuan vẫn không đánh mất nụ cười.
“Nhìn đi, hãy nhìn tôi tỏa sáng! Hãy nhìn tôi, chỉ của riêng cậu~”
Sau khi ngã xuống, cậu ấy vội vàng đứng bật dậy, gần như quét cả sàn nhà bằng tay chân mình. Cái dáng vẻ lúng túng như đang nhặt nhạnh gì đó khiến các thực tập sinh lớp D không kìm được mà bật cười.
Dù khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, Zixuan vẫn kiên trì nhảy đến tận cùng.
***
‘Làm tốt đấy.’
Dù phạm không ít lỗi, tôi vẫn tin rằng Zixuan sẽ nhận được thứ hạng cao hơn lớp D. Bởi vì cậu ấy không bỏ cuộc, mà đã kiên trì nhảy và hát đến phút cuối cùng.
‘Nỗ lực cũng là một loại thực lực.’
Hơn nữa, đây là chương trình sống còn. Với sự cố gắng như vậy, các huấn luyện viên hẳn cũng sẽ cộng thêm điểm cho cậu ấy.
Khi Zixuan quay trở về chỗ ngồi với khuôn mặt ngượng ngùng trong những nụ cười của các thực tập sinh, người tiếp theo bước ra trung tâm phòng tập là Ju Danwoo.
“… Tôi là Ju Danwoo đến từ Siege Label. Tôi sẽ bắt đầu phần đánh giá video của mình.”
Ngay sau đó, đoạn nhạc intro của bài ‘Look’, mà tôi đã nghe nhiều đến mức thuộc nằm lòng, bắt đầu vang lên, và Ju Danwoo bắt đầu vào tư thế.
Anh ấy bắt nhịp và thực hiện bài nhảy cùng ca khúc mà anh đã luyện tập rất thành thạo.
“…Ah.”
“Tốt lắm.”
Một vài tiếng thì thầm vang lên từ các thực tập sinh. Theo họ, Ju Danwoo có thể thực hiện tốt ngay cả những động tác khó. Điều này không cần bàn cãi, vì anh ấy từng được cố vấn Cha Mina khen ngợi.
Nhưng mà.
“Những ngày đã qua, giờ đây bye, giấc mơ của tôi và cậu…… A.”
Khi đang nhảy và hát đúng theo những gì đã luyện tập, Ju Danwoo đột nhiên khựng lại, như thể bị mắc kẹt. Trong khoảnh khắc loạng choạng với nhịp điệu, anh ấy vô thức dừng lại hoàn toàn.
“A…”
“Danwoo hyung…”
“Phải làm sao bây giờ…”
Ju Danwoo đứng bất động ngay tại chỗ, không thể tiếp tục nhảy hay hát nữa.
***
Tôi có thể thấy biểu cảm trên gương mặt anh ấy vỡ vụn theo thời gian thực.
Khi anh ấy dần dần sụp đổ, giai điệu Look vẫn tiếp tục vang lên trong phòng tập – giai điệu nhanh nhẹn và tươi sáng đến mức tàn nhẫn, nhưng không ai hát theo hay hòa nhịp cùng nó.
“…Cảm ơn… mọi người.”
Kết cục, Ju Danwoo không thể bắt đầu lại và kết thúc bài đánh giá video như thế.
***
Không ai dám thốt ra lời an ủi nào khi anh ấy thất thần quay trở về chỗ ngồi. Nỗi đau đớn trong lòng đã hiện rõ lên khuôn mặt anh ấy.
Buổi tái đánh giá vẫn tiếp tục.
Có những thực tập sinh nhận được kết quả tốt hơn kỳ vọng, cũng có người bộc lộ đúng thực lực của mình, và có cả những người dù luyện tập chăm chỉ vẫn không đạt kết quả mong muốn.
***
Bầu không khí nặng nề bao trùm khi buổi đánh giá tiếp tục từng người một, và cuối cùng, đến lượt tôi.
Khi thực tập sinh phía trước trở về chỗ ngồi, tôi đứng dậy khỏi đám đông. Tôi bước đến trung tâm phòng tập.
“Cố lên, Yoo Ha.”
… Một lời thì thầm vang lên.
Đó là Ju Danwoo.
‘… Trong tình cảnh như thế này.’
… Anh nên tự lo cho mình thì hơn, đồ ngốc.
Một tiếng thở dài vang lên sâu trong lòng tôi, nhưng tôi khẽ gật đầu rồi bước ra giữa trung tâm. Sau khi nhấn nút quay trên máy quay, tôi cúi đầu chào.
“Xin chào. Tôi là Won Yoo Ha đến từ KRM Entertainment.”
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹