Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 98
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
Việc tập trung luyện tập để chuẩn bị cho vòng thi đã kết thúc, chỉ còn hai ngày nữa là đến sân khấu chung kết.
“Đi nhé!”
“Hẹn gặp lại sau hai ngày nữa!”
Dù có được debut hay không, các thực tập sinh vẫn thu dọn hành lý rời khỏi ký túc xá – nơi họ sẽ không bao giờ quay lại – và để lại cho nhau những lời tạm biệt ngắn ngủi trước khi nhanh chóng lên xe.
Tôi cũng tiến về một bên, kiểm tra từng biển số xe đang nối đuôi nhau đợi sẵn để đón từng thực tập sinh.
Chẳng mấy chốc, một người đàn ông quen mặt giơ tay chào tôi đầy niềm nở.
“Đi thôi? Em lấy hết hành lý rồi chứ?”
“Vâng.”
Người đang đợi tôi là một trong những quản lý của LON – người mà tôi được Giám đốc Kwon giới thiệu lần trước. Tôi chào anh ấy ngắn gọn rồi lên xe.
“À đúng rồi, Yoo Ha à. Anh đã ghé qua nhà em, có vẻ không có gì bất thường đâu, cũng không có dấu hiệu có ai đột nhập. Chỉ là thoạt nhìn, hình như có ai đó đã chạm vào khóa số.”
Khi xe bắt đầu lăn bánh và nhanh chóng rời xa trung tâm huấn luyện, khi tôi đang nhìn ra cửa sổ thì bất chợt quay đầu lại khi nghe đến chuyện đó.
“Vâng, cảm ơn anh đã kiểm tra giúp em.”
“Em có cần ghé qua nhà lấy gì không? Hay đi thẳng đến công ty luôn?”
“Em nghĩ đi thẳng đến công ty cũng được ạ. Làm phiền anh rồi.”
Tôi trả lời như vậy rồi thở phào nhẹ nhõm. Đã hơn hai tuần tôi không về nhà, tôi có chút lo lắng, nhưng may mắn là không có ai đột nhập vào bên trong.
Tuy nhiên, việc có dấu hiệu ai đó đụng vào ổ khóa số cũng cho thấy khu vực quanh nhà không còn an toàn. Có vẻ như việc rời khỏi đó là lựa chọn đúng đắn.
“Tạm thời em cứ mang đồ đến ở tại ký túc xá thực tập sinh. Giờ nhà em không đủ an toàn đâu.”
Tôi chuyển đến ký túc xá thực tập sinh của KRM – nơi tôi từng sống trước khi bố mẹ qua đời – ngay sau khi tôi đạt được thỏa thuận nhất định với Giám đốc Kwon – ở khoảng một tuần trước khi buổi tập trung cuối cùng bắt đầu,.
Giám đốc Kwon nói rằng tốt nhất tôi nên ở lại ký túc xá cho đến khi vòng chung kết kết thúc, và cho đến khi tôi debut, tôi có thể chuyển ra ngoài.
Do vụ việc gần đây, thông tin cá nhân của tôi đã bị lộ khá nhiều. Có khả năng gần nhà tôi sẽ xuất hiện sasaeng hoặc phóng viên đang chực chờ để tung ra những bài báo giật gân.
“Nếu để người ta nói công ty không quản lý được thực tập sinh thì phiền phức lắm. Anh sẽ sắp xếp người thay phiên kiểm tra nhà, nhưng trừ khi thật sự cần, đừng quay lại đó. Em cũng không muốn vừa ngủ dậy mở mắt ra đã thấy người lạ nhìn chằm chằm mình đâu, đúng không?”
“……”
Tôi có chút lo lắng vì không còn ai quản lý hay trông coi nhà, nhưng giám đốc Kwon nói cũng rất có lý. Như ông ấy nói, vì hệ thống an ninh yếu, khả năng bị xâm phạm quyền riêng tư rất cao.
Dù ngôi nhà quan trọng với tôi thật, nhưng điều quan trọng hơn hết là không để sasaeng hay phóng viên có thêm lý do nào để lôi tôi vào rắc rối. Vì vậy, tôi lặng lẽ dọn dẹp nhà, thu xếp hành lý và chuyển vào ký túc xá.
“Nhưng mà này, Yoo Ha. Em không định gặp Jio sao?”
“…Jio ạ.”
Dù nay đã ở gần công ty KRM hơn, việc khiến tôi bận tâm lại tăng lên.
Trước phản ứng có chút miễn cưỡng của tôi, người quản lý đường tiếp lời bằng giọng có chút ngại ngùng.
“Em ấy nhờ anh chuyển lời hỏi thăm. Nghe nói anh đi đón em, còn bảo nếu em có thời gian, hy vọng em sẽ gặp em ấy một lần. Em ấy muốn cổ vũ cho em đấy. Hôm nay chắc lịch cũng rảnh, thử liên lạc xem nhé?”
Tôi chưa từng gặp lại Hyun Jio kể từ lần tranh cãi trước đó. Jio bận với lịch trình của nhóm, còn tôi vì sụp đổ tinh thần nên không gặp ai suốt một thời gian dài.
Sau khi ổn định lại tinh thần, tôi mới chuyển vào ký túc xá, nhưng việc gặp riêng Jio không dễ. Dù không hoạt động nhưng cậu ấy cũng đâu rảnh rỗi, lịch trình riêng vẫn kín.
…Mặt khác, do tôi không muốn gặp cậu ấy.
Sau lần tranh cãi đó, Hyun Jio vẫn liên tục liên lạc, nói rằng nếu cậu ấy sai ở đâu cho phép cậu ấy xin lỗi.
Nhưng tôi lại không nghĩ có thể giải quyết chuyện đó bằng một lời xin lỗi.
‘Dù sao thì, đó không phải là chuyện tôi có thể bỏ qua mà không thấy giận được.’
Tôi hiểu tại sao Jio lại bảo tôi cứ nhẫn nhịn.
Chúng tôi đã cùng nhau trải qua bốn năm.
Không có nhiều người thân thiết đến mức tôi gọi là bạn hay bạn thân, nhưng nếu phải liệt kê ai đó thuộc nhóm đó, người đầu tiên tôi nghĩ tới sẽ là Hyun Jio. Và không chỉ mình tôi nghĩ vậy, có lẽ Jio cũng cảm thấy thế.
Cậu ấy muốn tôi thành công, vì thế đã đề nghị điều mà cậu cho là “tốt nhất”.
Tôi không giận vì tấm lòng đó. Điều khiến tôi không thể chấp nhận chính là thái độ ẩn sau lời đề nghị ấy.
Từ lúc tôi bị loại khỏi đội debut, Hyun Jio đã thay đổi.
Biểu cảm lúc nào cũng như có lỗi, ánh mắt áy náy, dáng vẻ cứ như đang cố gắng làm gì đó để bù đắp. Cư xử như thể chăm sóc tôi là nghĩa vụ vậy.
‘Hệt như cậu ấy đang nợ tôi.’
Hyun Jio đối xử với tôi bằng sự khiêm nhường quá mức. Bởi vì cậu ấy nghĩ việc cậu ấy được debut là nhờ “may mắn”.
Không chỉ có vậy.
“Yoo Ha à, cảm ơn cậu đã đến.”
Tôi có thể đọc được cảm xúc khác trong ánh mắt của Hyun Jio.
“…Ừm.”
Thương hại.
Dù cậu ấy có phủ nhận, nhưng rõ ràng Hyun Jio đang thấy tội nghiệp cho tôi. Và đó chính là lý do tôi bắt đầu tránh mặt cậu ấy.
“Không mệt à? Hôm nay cậu cũng quay hình nữa mà……”
“Nghe nói hôm nay cậu cũng luyện tập mà?”
“Luyện tập là chuyện thường ngày mà… Ừm, nghĩ lại thì cũng lạ thật. Từ lúc bắt đầu làm thực tập sinh, chúng ta có bao giờ được nghỉ đâu.”
Cậu ấy cười nhẹ, có vẻ ngượng ngùng.
Bây giờ cả hai chúng tôi đều là người của công chúng, không có nhiều nơi để trò chuyện thoải mái mà không bị dòm ngó.
Nơi phù hợp nhất là công ty – cụ thể là phòng tập dưới tầng hầm mà tôi mượn để chuẩn bị cho vòng chung kết .
“Lâu lắm rồi mới quay lại đây.”
Phòng tập dành cho thực tập sinh và phòng tập dành cho idol debut được tách biệt hoàn toàn, có vẻ Jio cũng lâu lắm rồi mới quay lại phòng tập dưới hầm này. Khi cậu ấy nhìn quanh căn phòng với vẻ lạ lẫm, tôi lên tiếng trước.
“Quản lý đã nói lại rồi. Cảm ơn cậu đã cổ vũ.”
“Không có gì. Thật ra tôi cũng muốn đến trường quay chung kết ngày mai… Tiếc thật. Tôi muốn được nhìn thấy cậu debut.”
“Đừng, Baek Lee Hyun sẽ đến hôm đấy, nếu cả cậu cũng tới thì mọi chuyện càng thêm rối thôi.”
“À… Lee Hyun tiền bối…”
Khi tôi nhắc đến cái tên nọ, nét mặt Jio chợt trở nên u ám. Một khoảng im lặng ngắn lướt qua.
Nhìn Jio đang lưỡng lự, tôi biết ngay cậu ấy đang nghĩ đến cuộc tranh cãi xoay quanh vụ Baek Lee Hyun lần trước.
Ngay lúc cậu ấy có vẻ đã hạ quyết tâm để mở lời…
Nhưng…
“Cảm ơn vì đến giờ vẫn luôn ở bên tôi. Nhưng từ giờ, tôi ổn rồi.”
“…Hả?”
“Ý tôi là, giờ cậu không cần phải cố gắng giúp tôi nữa đâu.”
Tôi cắt ngang Hyun Jio, mở lời trước để đi thẳng vào vấn đề. Vì tôi cảm thấy cậu ấy lại sắp xin lỗi lần nữa trong khi tôi không muốn nghe điều đó thêm bất kỳ lần nào nữa.
Nghe tôi nói vậy, Hyun Jio bỗng im bặt như thể bị bất ngờ. Tôi khẽ thở dài rồi tiếp tục.
“Trong suốt thời gian phát sóng Design Your Idol, tôi nợ cậu nhiều lắm rồi. Đến đây là đủ rồi. Cậu không cần phải cố làm thêm điều gì cho tôi nữa. Cũng không cần phải để tâm đến tôi quá mức đâu.”
“…Tôi đã gây rắc rối cho cậu à?”
“Không. Trái lại, cậu đã giúp tôi rất nhiều.”
Trong suốt quá trình Design Your Idol lên sóng, Hyun Jio đã luôn hỗ trợ tôi theo cách riêng của cậu ấy. Trên ứng dụng U Live dành cho giao lưu với fan, cậu ấy thỉnh thoảng lén nhắc đến tên tôi, và ngoài việc tăng độ nhận diện, cậu còn giúp tôi thu thập thông tin từ đủ mọi phía.
Lý do Hyun Jio cố gắng kéo tôi lên như vậy thật ra rất đơn giản. Cậu ấy xem Design Your Idol là cơ hội cuối cùng của tôi.
‘Như tôi đã nói từ trước, giờ tôi ổn rồi. Tôi không còn như hồi đó nữa.’
Trên hết, Hyun Jio là người đã chứng kiến tôi sụp đổ ở khoảng cách gần nhất.
‘Khi bố mẹ tôi qua đời, có lẽ trong mắt người khác, tình cảnh của tôi lúc đó không mấy tốt đẹp.’
Thực tế thì cả tinh thần lẫn thể chất của tôi đều sụp đổ hoàn toàn, và tôi còn đánh mất cơ hội debut – với thực tập sinh nó được xem là cả cuộc đời – nên việc Hyun Jio quan tâm đến tôi cũng là điều dễ hiểu.
Cậu ấy từng thấy tận mắt tôi bị kiệt sức ra sao, thậm chí còn nói rằng từng nghĩ tôi sẽ bị loại vì không thể gượng dậy nổi.
Vì vậy, Hyun Jio không muốn tôi bỏ lỡ Design Your Idol. Dù là với tư cách bạn bè mong tôi thành công, hay là-
“Vì thế đừng thấy có lỗi nữa. Cậu không làm gì sai cả.”
Quan trọng hơn hết, là vì chính Hyun Jio cũng muốn giải thoát bản thân khỏi cảm giác tội lỗi đó.
“…….”
Tôi nhìn gương mặt trắng bệch, ánh mắt đảo quanh không nói nên lời của Hyun Jio và nhận ra: suy đoán của tôi đã đúng.
Có thể bản thân cậu ấy không nhận ra, nhưng tôi tin rằng sự thay đổi trong thái độ của Hyun Jio bắt nguồn từ cảm giác tội lỗi.
Cậu ấy muốn tôi hành động theo hướng mà cậu ấy cho là tốt nhất. Cậu ấy tin tôi sẽ chấp nhận điều đó mà không chút nghi ngờ.
‘Hoặc cũng có thể mơ hồ nhận ra, nhưng đã cố tình làm ngơ.’
Hyun Jio chắc chắn biết tôi sẽ không vui khi nghe cậu nói vậy. Cậu cũng biết tình huống sẽ diễn biến thế nào, và tôi sẽ phản ứng ra sao.
Nhưng dù biết tất cả, Hyun Jio vẫn giữ im lặng. Vì cậu ấy chỉ muốn tôi debut bằng mọi giá.
Nhưng tôi không muốn nhận lấy kiểu cảm giác tội lỗi đơn phương đó. Tôi cũng không muốn đi theo hướng mà người khác cho là “tốt nhất”.
“Chuyện ngoài ý muốn xảy ra là điều không tránh khỏi. Không ai có thể lường trước và ngăn chặn được tất cả mọi thứ. Nhưng cho dù có chuyện gì đi nữa, tôi sẽ không gục ngã dễ dàng đâu.”
Tôi đủ khả năng để tự chọn hướng đi cho mình. Và trong đó, không cần ai can thiệp cả.
Thế nên, điều duy nhất tôi muốn nói với Hyun Jio là-
“Hiện tại khác ngày xưa rồi, cả cậu lẫn tôi.”
“…….”
“Vậy nên, thật sự không sao đâu. Bây giờ tôi ổn rồi.”
Dù có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ không bao giờ gục ngã. Vậy nên cậu không cần phải cố chăm sóc tôi làm gì.
‘Lần này, tôi sẽ không để vuột mất nữa.’
Dù cơ hội này có đến từ một chiêu trò nào đó, tôi vẫn sẽ nắm lấy, để không lặp lại tương lai như trước.
* *
“Haa…”
Vào một ngày nọ, trước khi Won Yoo Ha bước vào kỳ huấn luyện tập trung cho vòng chung kết Design Your Idol, fan homma master của cậu ấy đang nhìn chằm chằm vào điện thoại với gương mặt tiều tụy.
Trên màn hình điện thoại đang hiển thị trang web của chương trình Design Your Idol, nơi có dòng chữ như sau:
[Hãy thiết kế tên nhóm debut cho Design Your Idol!]
Design Your Idol, chương trình được tạo nên từ tình yêu và tâm huyết của các idol maker – hãy hoàn thành nhóm debut cuối cùng của bạn bằng cách đặt tên cho nhóm nhé!
“Hừm…”
Homma master cau mày khi nhìn vào khung bình luận trên trang chủ. Dù có vô số comment được đăng lên—
– Tên nhóm: Personal Shopper – có nghĩa là sẽ trở thành chuyên gia chỉ dành riêng cho bạn, vì nhóm được thiết kế riêng cho bạn.
– Tôi đề cử “Top Tier Dolls”~~! Nghĩa là lên đỉnh của giới giải trí~! Trở thành idol hạng nhất và nuốt trọn cái giới nghệ thuật đang lỏng lẻo này đi nhé^^
– Tôi đề xuất tên nhóm là T-YOUNG. Lý do?
– Trả lại Kim Taeyoung cho tôi?
– “Phoenix” thì sao nhỉ?ㅎㅎ Lý do: vì nhóm này do công ty chuyên tạo ra “trò dàn dựng” lập nên
Những cái tên được đề cử nhiều nhất toàn là kiểu “chơi chữ” như vậy.
‘Không, nếu còn chút não thì không có ban biên tập nào sẽ coi mấy bình luận này đang nghiêm túc đâu…’
Dù vậy, những cái tên có vẻ “bình thường” hơn cũng chỉ là những từ ghép nghe rất quen tai hoặc mang nghĩa mơ hồ – nói trắng ra là không cái nào khiến homma master thấy hài lòng, khiến cô phải trăn trở mãi.
Trong số những cái tên được đề cử, hiện tại cái tên nhận được nhiều lượt đề xuất hợp lệ nhất là “Ayden”.
Đây là từ ghép giữa “IDEAL” – nghĩa là lý tưởng – và một phần của tên chương trình “DESIGN”, mang ý nghĩa là “idol lý tưởng”.
Về mặt ý nghĩa lẫn cách phát âm đều không tệ, nhưng không hiểu sao homma master lại không vừa ý với cái tên đó.
Với tính cách tiêu biểu của người Hàn, cô tin tưởng tuyệt đối vào câu “tên thế nào, số phận thế ấy”, và thế nên—
‘Bé nhà mình nhất định phải có cái tên được yêu thương mới được.’
Vì muốn nhóm mà Won Yoo Ha thuộc về có một cái tên vừa ý nghĩa vừa tốt lành.
Cô muốn dùng chút mê tín đó để gửi gắm những điều tốt đẹp cho tương lai của Won Yoo Ha.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹