Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 94
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
Việc có sự thay đổi trong đội (bầu không khí) diễn ra không lâu sau đó.
“Young Oh à, chúng ta thử làm nhanh hơn một chút nhé?”
Vào buổi chiều ngày luyện tập thứ ba, khi mọi người đang thử chỉnh lại đội hình theo sơ đồ di chuyển mới, giọng nói vang lên khiến ánh mắt cả nhóm cùng đổ dồn về một phía. Do Ji Hyuk, người vừa lên tiếng, cau mày như thể có chút khó xử.
“…Cái gì cơ ạ?”
“Lúc vào đoạn điệp khúc, chỗ đổi đội hình cậu có vẻ hơi chậm một chút. Cậu có thể thử làm nhanh hơn nữa được không?”
“…Tôi hiểu rồi.”
Hwang Young Oh thở mạnh một hơi, đáp lí nhí. Do Ji Hyuk lặng lẽ nhìn Young Oh một lúc rồi ra hiệu bắt đầu lại, bật nhạc lên.
“Ừm, Young Oh à. Đoạn đó cậu hạ người thấp xuống một chút nữa sẽ tốt hơn đấy, được chứ?”
Tuy nhiên, có vẻ lần này động tác của Hwang Young Oh vẫn chưa đạt yêu cầu, khi nhạc kết thúc, Do Ji Hyuk lại lên tiếng.
“Tôi cũng đã cố làm theo cách của anh rồi mà.”
“……”
Trước giọng nói vừa như trách móc, vừa như thở dài ấy của Do Ji Hyuk, Hwang Young Oh chỉ đáp vậy rồi dùng khăn lau mồ hôi chảy ròng ròng. Nhìn khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi và thái độ có phần buông xuôi đó, tôi không khỏi nghĩ:
‘Không ổn rồi.’
Có vẻ như sự “lựa chọn” của Do Ji Hyuk không được hoàn hảo như mong đợi.
Thái độ mệt mỏi của Hwang Young Oh kéo dài suốt cả ngày hôm đó.
‘Nghĩ lại thì, mấy hôm vừa rồi mới là thứ kỳ lạ ấy chứ.’
Luyện tập mà không phát sinh bất cứ vấn đề gì? Điều đó gần như là chuyện khó mà tưởng tượng nổi trong chương trình sinh tồn.
Lúc chọn vị trí biểu diễn tuy có chút tranh cãi, nhưng từ đó đến giờ, nhóm 1 luôn duy trì sự ổn định trong suốt quá trình luyện tập.
Cũng dễ hiểu thôi, bởi đội hình mà Do Ji Hyuk xây dựng vốn là “Dream Team” thực thụ của Design Your Idol.
Hiện tại, nhóm 1 quy tụ toàn các thực tập sinh có thứ hạng cao. Hơn nữa, mỗi người trong số họ đều nhắm đến vị trí chính trong từng mảng, họ đã từng thử sức ở các vị trí mình mong muốn trong các vòng thi trước, nên trình độ của họ vượt trội hơn hẳn nhóm 2.
Tinh thần cũng vậy, ai nấy đều rất quyết tâm bởi đang đứng gần ngưỡng debut. Ngay cả những thực tập sinh có thứ hạng thấp hơn cũng bị cuốn theo bầu không khí và dốc hết sức cho vòng thi cuối cùng của Design Your Idol.
Tuy nhiên, nhiệt huyết không phải là thứ ai cũng duy trì mãi được.
“Không phải như thế, phải như thế này mới đúng.”
“Tôi nghĩ mình làm đúng mà.”
“…Không, phản ứng chậm quá. Làm lại đi.”
Nét mặt của Do Ji Hyuk vẫn điềm tĩnh, nhưng giọng nói lại ngày càng khô khốc.
Hwang Young Oh nhìn vào gương, cố gắng tái hiện lại động tác mà Ji Hyuk vừa chỉ ra. Ji Hyuk chăm chú quan sát, sau đó lắc đầu.
“Không đúng. Góc tay không khớp. Vẫn bị chậm nhịp.”
“…Tôi đã làm đi làm lại bao nhiêu lần rồi, cho tôi nghỉ một lát được không?”
“…Được. Vậy nghỉ năm phút nhé.”
Ngay khi Ji Hyuk đồng ý, Hwang Young Oh lập tức đi đến một góc phòng tập, ngồi bệt xuống. Ji Hyuk nhìn theo, anh không nói gì chỉ quay đầu, rồi đi về phía các thành viên khác còn đang luyện tập.
Từ lúc buổi tập hôm nay bắt đầu, Hwang Young Oh – người đảm nhận vai trò Sub Vocal 4 – đã tỏ ra rệu rã. Khi thì ngồi lì ở góc phòng, khi thì chỉ ngồi nhìn tờ lời bài hát mà không động đậy.
Điều đó mang một ý nghĩa rõ ràng:
‘Anh ta đã bỏ cuộc.’
Sau khi để vuột mất vị trí main vocal, rồi cả Sub1 cũng bị Kang Jiwon giành mất, giờ đây anh ta đánh mất luôn cả động lực tập luyện. Anh ta cứ như đang làm cho có, cốt để chờ đợi thời gian trôi qua.
Tôi không lấy làm lạ trước thái độ đó. Ngược lại, điều đó hoàn toàn dễ hiểu. Với Hwang Young Oh, việc cố gắng trong đội này gần như không đem lại lợi ích gì.
Mặc dù nhóm này là “Dream Team” mạnh nhất của Design Your Idol do Do Ji Hyuk dẫn dắt, nhưng đồng thời, cũng vì thế mà nó trở thành đội hình bất lợi cho vòng thi cuối cùng.
Lý do thì đơn giản:
‘Mỗi thực tập sinh trong đội này đều quá nổi bật.’
Không có ai yếu cả. Tất cả đều là người từng tranh giành vị trí chính, lại còn tràn đầy đam mê.
Đây không phải chuyện xấu. Nếu mỗi thành viên đều giỏi thì màn trình diễn sẽ hoàn thiện hơn, và sẽ có nhiều điểm thu hút khán giả hơn.
Chỉ là… điều đó chỉ đúng khi ở đây không phải chương trình sinh tồn.
‘Nhóm này gây bất lợi trong việc cạnh tranh cá nhân.’
Khi tất cả các thành viên trong nhóm đều giỏi giang nổi bật, thì tự nhiên ánh mắt của khán giả, thứ đáng lẽ phải thuộc về bản thân sẽ bị phân tán đi. Trong cuộc thi sống còn, nơi một phiếu bầu cũng quá đỗi quý giá, thì đội hình này sẽ gây khó khăn không nhỏ.
Vì vậy, Hwang Young Oh đã cố giành lấy vị trí chính bằng mọi cách để có thể trụ lại trong đội hình này. Nhưng cuối cùng, anh ta không giành được vị trí giọng hát chính hay center như mong muốn, thậm chí còn bị đẩy xuống thành vocal phụ 4.
Hwang Young Oh không ngu ngốc. Ngược lại, anh ta là thực tập sinh biết nhìn nhận tình hình và điều chỉnh bản thân phù hợp với tình hình đó.
‘Có lẽ vì thế nên anh ta càng mất động lực.’
Vì nhìn thấy được giới hạn của bản thân và vị trí hiện tại qua đội hình.
Hiện tại, thứ hạng của Hwang Young Oh là 11. Gần sát ranh giới debut, nhưng trong vòng chung kết, rất khó để anh ta leo lên vị trí cao hơn. Vì Young Oh không còn cơ hội “tỏa sáng” nữa.
‘Nếu anh ta ở nhóm 2 – nơi có thể nhận được chú ý vừa đủ, lại chiếm được một vị trí dễ được máy quay tập trung – thì có lẽ mọi chuyện đã khác.’
Nhưng trong đội này, không có ai sẵn lòng nhường spotlight cho Hwang Young Oh. Thế nên hiển nhiên, anh ta sẽ ngày càng thiếu nghiêm túc hơn.
“Phù……”
Và điều đó hoàn toàn trái với những gì Do Ji Hyuk mong muốn.
Tôi nhìn Ji Hyuk bước vào ký túc với vẻ mệt mỏi, vừa xoay cổ như thể đang giãn gân cốt. Gương mặt vốn dĩ luôn giữ nét bình thản khi ở phòng tập, nay lại thoáng chút khó chịu.
“Hyung Young Oh đâu ạ?”
“Không biết. Cậu ta ra khỏi phòng tập lúc nãy và vẫn chưa quay lại.”
Cheon Serim, người đang lau người sau khi tắm sơ qua, lắc lắc đầu với vẻ mặt như thể hiểu rõ mọi chuyện. Khó mà không nhận ra thái độ thiếu tích cực của Hwang Young Oh suốt cả ngày hôm nay.
“Anh ấy bảo sẽ tập thêm vào buổi tối mà?”
“Dù gì cũng đã quay hết phân cảnh rồi.”
Ji Hyuk đáp vậy rồi bước vào phòng tắm nơi Serim vừa bước ra.
Hôm nay, Ji Hyuk gần như đã hy sinh cả thời gian buổi tối để kèm riêng cho Young Oh – người đang gặp khó khăn trong việc theo kịp vũ đạo.
Thế nhưng, sau khi nói sẽ nghỉ một chút, Young Oh ra khỏi phòng tập và không quay lại nữa.
Qua TV, cảnh quay có lẽ sẽ chỉ cho thấy Young Oh chấp nhận đề nghị của Ji Hyuk và tiếp tục luyện tập, có lẽ sẽ không bị biên tập thành “lười luyện”. Trừ khi Ji Hyuk chủ động nói với staff rằng anh ta đã “trốn giữa chừng”.
“Có cần đi tìm Young Oh hyung không ạ? Chắc anh ấy đang ở phòng của nhóm 2 hoặc phòng tập trống nào đó thôi.”
“Thôi, có tìm cũng không tập thêm đâu.”
Trong đợt tập trung cuối cùng để chuẩn bị cho buổi biểu diễn, tôi, Serim, Ji Hyuk và Hwang Young Oh được xếp chung một phòng. Vì vậy, khi anh ta chọn trốn tránh Ji Hyuk, chắc chắn sẽ quay lại ký túc xá muộn.
Ji Hyuk, sau khi tắm xong, ngồi xuống giường và khẽ thở dài. Sau đó lẩm bẩm.
“…Cõ lẽ chỉ có thể tập cho canh nhảy đúng thời điểm thôi.”
“Anh tính bỏ cuộc ạ?”
“Ừ. Còn cách nào khác đâu.”
Nghe Serim hỏi và Ji Hyuk trả lời như vậy. Chỉ với đoạn đối thoại ngắn ấy, tôi cũng hiểu được Ji Hyuk đang nghĩ gì.
‘Anh ấy định buông tay Hwang Young Oh.’
Cả ngày hôm nay, Ji Hyuk đã theo sát Young Oh hệt như huấn luyện viên cá nhân của Young Oh vì anh ta thiếu động lực. Đến cả gương mặt luôn được kiểm soát biểu cảm kỹ càng của Ji Hyuk cũng không thể giấu được những tiếng thở dài.
Dù Ji Hyuk đã nỗ lực không ngừng, nhưng thay vì cải thiện, Young Oh còn lơ là hơn. Với bản tính nhanh nhạy trong đánh giá tình huống, Ji Hyuk hẳn đã có quyết định cho tương lai của Young Oh.
Trong vòng thi thứ ba, Ji Hyuk đã thành công trong việc tổ chức đội hình và tập vũ đạo cho những thành viên thiếu nhiệt huyết.
Dù thiếu sót về chi tiết, nhưng anh đã khiến cả đội trông không giống một nhóm hỗn loạn. Có lẽ lần này anh cũng định dùng cách đó.
Tôi liếc nhìn bảng trạng thái hiện lên trên đầu Ji Hyuk.
[Trạng thái: Chấp nhận thực tại (kích hoạt)]
Chính xác hơn là, trạng thái của Ji Hyuk đã thay đổi.
‘Dạo gần đây vẫn luôn ghi là “Ổn định” mà.’
Vì đã nhanh chóng chấp nhận thực tế và quyết định từ bỏ Hwang Young Oh, nên trạng thái cũng thay đổi theo. Khi Young Oh không hề có ý định theo kịp Ji Hyuk, thì quyết định đó có thể xem là hợp lý và hiệu quả.
Chỉ là, khi nghĩ đến rủi ro mà Ji Hyuk sẵn sàng chấp nhận để xây dựng “Dream Team” này, tôi thấy việc bỏ cuộc diễn ra hơi nhanh một chút.
“Làm như vậy, anh có ổn không?”
“Hả?”
“Chắc sẽ thấy hơi đắng miệng đấy, hyung.”
Nghe tôi nói vậy, Ji Hyuk trầm tư nhìn tôi. Trông anh như đang đánh giá điều gì đó, sau khi có kết quả, anh ấy khẽ mỉm cười rồi nhẹ nhàng thừa nhận.
“…Khá đáng tiếc. Nhưng còn cách nào khác đâu. Giữ được chín người là được rồi. Việc mọi chuyện diễn ra theo ý mình gần như là kỳ tích ấy.”
“……”
“Nếu có ai khác rớt nữa thì lúc đó mới phiền cơ.”
Dù Ji Hyuk nói như vậy, nhưng giọng anh vẫn thản nhiên hệt như cả hai vấn đề trên đều không quan trọng.
Ngay sau đó, anh bảo Serim tắt đèn và nằm xuống giường. Nhìn Ji Hyuk như thế, tôi âm thầm thay đổi suy nghĩ của tôi về anh.
‘Nghĩ lại thì con đường của Ji Hyuk đi cũng không dễ dàng gì.’
Có lẽ vì thế, Ji Hyuk mới vội vàng trong việc từ bỏ. Chính xác là, anh ấy không có nhiều cố chấp với những thứ khác, ngoài bản thân mình.
Anh ấy biết điều chỉnh tình huống, nhưng khi thấy mọi thứ bắt đầu lệch hướng, anh sẽ không cố thêm nữa mà chọn cách chấp nhận và kết thúc nhanh chóng.
Tôi nghĩ tôi hiểu lý do tại sao.
Ji Hyuk là idol năm thứ 6, xuất thân từ một nhóm nhạc flop. Dù có thực lực nổi trội, anh chưa từng một lần được ánh đèn đại chúng chiếu tới. Hoạt động còn phải kết thúc trong tủi hổ vì thành viên liên tục rời nhóm hoặc dính scandal.
“Trong khi các thành viên gặp đủ chuyện rồi lần lượt rút khỏi nhóm, thì chỉ còn mình Ji Hyuk hyung trụ lại. Nghe nói nhóm đó cầm cự được suốt ba năm cũng là nhờ anh ấy ạ.”
Đó là lời Serim nói trong những ngày đầu tới Design Your Idol, khi chúng tôi luyện tập cho sân khấu “Look” được phát sóng trên Music A.
Khi tình huống trở nên bất lợi, hành vi của con người sẽ chia làm ba hướng.
Một là những người cố gắng xoay chuyển hoàn cảnh, không từ bỏ đam mê – dạng này rất hiếm.
Hai là nhóm đông đảo hơn – buông bỏ hoàn toàn, chọn cách gấp bàn cờ lại.
Và cuối cùng, là nhóm chọn cách chấp nhận và thỏa hiệp. Giống như Do Ji Hyuk.
‘Đánh giá cái gì có thể giữ, cái gì có thể bỏ, cái gì không thể từ bỏ rồi điều chỉnh bản thân theo.’
Không luyến tiếc thứ đã vứt đi, chỉ tập trung vào thứ hiện đang có. Nhờ đó, dù không tiến lên được, ít nhất cũng có thể tiếp tục mà không bị đá khỏi ván cờ.
Giống như tôi ngày trước.
‘Lúc đó tôi đã buông bỏ việc giao tiếp với các thành viên.’
Vì không có gì để chia sẻ nên không thể trò chuyện với nhau. Tôi đã cố làm mọi thứ có thể với họ suốt gần một năm, nhưng khi tất cả nỗ lực thất bại, tôi tự nhiên chuyển sang hướng thứ ba.
Không thể lật bàn. Lật bàn đồng nghĩa với việc phải từ bỏ làm idol. Nên tôi cố thay đổi bản thân, để giữ những gì mình có thể nắm lấy.
Buông bỏ đối thoại, thay vì ngăn chặn vấn đề từ trước, tôi chọn cách giải quyết tình huống sau khi nó xảy ra.
Nhưng cách đó không phải là lựa chọn tối ưu.
‘Có lẽ vì vậy nên lần này anh ấy mới muốn thử lại – như câu nói, đây là “sân khấu cuối cùng” của anh ấy.’
Không từ bỏ bất kỳ điều gì, và cố làm đúng như mong muốn.
Đó hẳn là lý do khiến Ji Hyuk quyết tâm xây dựng đội hình Dream Team này.
Và cũng vì thế, đội 1 mới trở thành một nhóm cực kỳ mong manh, nơi chỉ cần một người từ bỏ là toàn bộ không khí sẽ sụp đổ.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹