Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 81
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
Tôi quay đầu về phía phát ra âm thanh. Và rồi, ánh mắt tôi chạm phải một gương mặt lạ đang theo dõi mình từ sau ống kính máy ảnh.
“WOAAA…!”
“Chụp được rồi!”
Và người chụp ảnh không chỉ có một mình.
‘…Gì đây?’
Dù có đến ba người bắt gặp ánh mắt tôi, họ vẫn không hề tránh đi mà cứ đứng yên tại chỗ. Ngược lại, khi chạm mắt tôi, họ trông còn có vẻ phấn khích hơn.
“Yoo Ha!”
Nghe tiếng gọi lớn, những người bên trong nhà lưu cốt cũng bắt đầu đổ dồn ánh mắt về phía này. Sự ồn ào khiến gương mặt tôi cứng lại.
‘Tôi phải rời khỏi đây.’
Tôi đưa ra quyết định rất nhanh. Thay vì đáp lời, tôi vội kéo sụp mũ xuống và rời đi.
Dù đã bước nhanh ra khỏi nhà lưu cốt, tiếng gọi tên tôi vẫn tiếp tục vang lên từ phía sau.
“Yoo Ha!”
“WON YOO HA!”
“Này!”
Tôi rời khỏi khu nhà lưu cốt và tiến thẳng đến trạm xe buýt. Nhưng ba người kia vẫn tiếp tục đuổi theo.
‘…Chết tiệt.’
Vì nơi này khá hẻo lánh, xung quanh không có lấy một chiếc taxi nào. Tôi nhanh chóng rút điện thoại ra gọi xe.
“Đừng có lơ người ta chứ~ Làm vậy với fan mà được à?”
“Sao phải vội thế?”
Chẳng mấy chốc, họ đã bắt kịp tôi. Bị chặn lại, tôi buộc phải dừng bước đối mặt với ba người.
Bọn họ bật cười khúc khích, rút ngắn khoảng cách với tôi chỉ còn tầm một cánh tay. Tôi lùi lại một bước, nhưng ba người kia không có vẻ gì là định nhường nhịn. Tôi lùi bao nhiêu, họ lại tiến tới bấy nhiêu.
Khoảng cách giờ gần đến mức họ sắp vươn tay chạm vào tôi. Tôi mở miệng, vừa cảnh báo vừa ngăn cản.
“…Xin lỗi, nhưng hãy xóa ảnh đi.”
Và rồi.
“Nói rồi kìa!”
“Ôi trời, giọng hay thật đấy.”
“Bỏ khẩu trang xuống đi! Mùa hè mà không thấy nóng hả?”
Không có cuộc đối thoại chân chính diễn ra cả.
“……”
Thái độ của họ khiến tôi thoáng chao đảo. Họ không để tâm đến lời tôi nói, chỉ chú ý mỗi việc tôi đã mở miệng hay chưa.
Tôi do dự trong chốc lát nhưng cuối cùng vẫn lên tiếng lần nữa. Vì họ vẫn chưa buông chiếc máy ảnh và đang dí sát vào tôi.
“…Tôi mong các bạn có thể xóa ảnh đi. Hôm nay tôi đến đây với mục đích cá nhân, tôi không muốn bị chụp ảnh.”
Ba người thoáng nhìn nhau. Nhưng rồi.
“Không thích.”
“Xóa thì tôi được gì? Chụp chung một tấm nhé?”
“Nói là riêng tư rồi bắt xoá á. Mẹ nó, hôm nay hời quá.”
“Sao hôm nay cậu lại đến đây? Có ai chết à?”
Lại một lần nữa, tôi chỉ nhận về những câu hỏi không thể trả lời.
Sự vô ý tứ đã vượt quá mức, thậm chí bằng với thô lỗ, khiến tôi không thốt nên lời.
Kiếp trước tôi cũng từng có sasaeng, nhưng khi đó ít nhất công ty vẫn còn bảo vệ tôi, dù là lỏng lẻo. Còn bây giờ, tôi phải đối mặt với những kẻ không coi tôi là con người và tôi không có bất kỳ sự bảo vệ nào.
Nhìn gương mặt đầy phấn khích của ba người kia, tôi hoàn toàn từ bỏ ý định đối thoại. Tôi nhận ra càng nói chuyện chỉ càng gây bất lợi cho bản thân.
‘Càng nói chỉ càng kích động họ thêm. Cách tốt nhất là tránh đi.’
Dù không thể ép họ xóa ảnh, nhưng ít nhất tôi không nên để lộ thêm bất cứ điều gì.
Đúng lúc đó, chiếc taxi tôi gọi từ nãy đã đến nơi. Tôi vội vàng mở cửa xe.
Ngay khoảnh khắc đó.
Bộp!
“Này, định đi đâu?!”
“Tôi sẽ xóa ảnh nếu cậu—”
“Buông ra…!”
Cổ tay tôi bị giữ chặt. Tôi lập tức vùng ra.
“Ack!”
“……!”
Ngay lúc đó, một trong ba người đang bước xuống lòng để đường theo tôi bị va phải cánh tay tôi vung ra và ngã xuống đất. Tôi sững người tại chỗ.
“Á! Mẹ nó, chảy máu rồi!”
Có lẽ bị xước nhẹ khi ngã trên vỉa hè, sasaeng đó hét lên đầy giận dữ. Nhưng tôi không chần chừ nữa, nhanh chóng leo lên taxi và khóa cửa lại.
Rầm!
“Đi đâu đấy?!”
“Won Yoo Ha!”
“…Làm ơn đi đi.”
Họ đập mạnh vào cửa kính xe, nhưng tôi không thèm liếc nhìn, chỉ bình tĩnh nói với tài xế. Người tài xế thoáng do dự nhưng rồi cũng nhấn ga theo lời tôi.
Chiếc taxi rời xa nhà lưu cốt. Ba kẻ đó vẫn đuổi theo xe một lúc, trông như sắp chạy hẳn ra đường để bám theo. Nhưng khi khoảng cách càng lúc càng xa, họ cũng nhanh chóng bỏ cuộc.
“……”
Chỉ khi nơi đó hoàn toàn khuất khỏi tầm mắt, tôi mới cảm nhận rõ rệt cơn mệt mỏi đang đè nặng lên cơ thể cùng cơn đau đầu nhức nhối.
‘…Tôi đã quá bất cẩn.’
Cảm giác duy nhất còn lại trong đầu tôi lúc này là – tiêu tùng cả rồi.
Đến nhà lưu cốt vào ngày giỗ của bố mẹ là một sai lầm.
Tình hình hiện tại đã đủ nhạy cảm. Buổi phát sóng trực tiếp đang đến gần khiến sasaeng ngày càng bám riết lấy các thực tập sinh. Đáng lẽ tôi nên suy nghĩ kỹ hơn.
‘…Có phải vì nghĩ đến Baek Lee Hyun không?’
Tôi biết rõ [Design Your Idol] hiện đang có sức ảnh hưởng ra sao, vậy mà vẫn hành xử ngu ngốc thế này. Tôi cười khẩy với chính sự nực cười của bản thân.
Và vấn đề sắp tới sẽ còn tệ hơn. Việc này không thể kết thúc êm đẹp được.
Chuyện tôi đã nói gì, làm gì, đi đâu – tất cả đều sẽ lan truyền trên các diễn đàn. Nhưng điều khiến tôi lo nhất là.
‘…Bố mẹ tôi ở đó.’
Nơi tôi bị chụp ảnh chính là nhà cất tro cốt của bố mẹ tôi.
Ảnh của họ đặt bên cạnh với di cốt, và dù tôi trong những bức ảnh ấy còn nhỏ, vẫn có thể nhận ra tôi ngay lập tức.
Lẽ ra tôi nên dọn dẹp hoặc ít nhất nên dùng hoa che lại. Nhưng khi bị gọi tên, tôi chỉ biết vội vàng rời khỏi đó. Tôi đã để lộ một sơ hở chí mạng.
“…Ha.”
Nhưng thực tế, điều duy nhất tôi có thể làm lúc đó là rời đi. Nếu tôi dùng vũ lực giật máy ảnh, chuyện sẽ càng tệ hơn, trông bọn họ cũng chẳng đời nào xóa ảnh chỉ vì tôi yêu cầu đâu.
Mặc dù vậy, tâm trí tôi vẫn không thể ngừng nghĩ rằng lẽ ra tôi nên giật lấy máy ảnh và xóa sạch những bức ảnh bên trong.
Vì tôi chắc chắn.
“……”
Chuyện này sẽ không kết thúc ở đây.
Những rắc rối trong ngày hôm nay vẫn chưa kết thúc.
Sau khi trở về nhà với tâm trạng nặng nề, thứ đang chờ đợi tôi là-
[Nhóm không nghĩ đến việc đổi center à?]
Chính là phần cắt ghép ác ý đã được tôi dự đoán từ trước.
[Nếu để một người như thế làm center thì nhóm các bạn sẽ nát bét đấy, vậy cũng được hả?]
Lời nhận xét sắc bén của Rio được ghi lại đầy kích thích trong video. Kèm theo đó là nền nhạc căng thẳng, hình ảnh các thực tập sinh liên tục liếc nhìn nhau.
[Tôi không biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng hiện tại, Hyunjin không đủ khả năng để đứng ở vị trí center. Nhưng quyền quyết định ở các bạn, hãy suy nghĩ thật kỹ.]
Ngay sau câu nói đó, máy quay chuyển từ góc quay toàn cảnh cả đội sang cận cảnh hai người. Tôi, người đang liếc nhìn Kang Hyunjin, và anh ấy, mặt mày trắng bệch.
Tiếp theo là loạt phỏng vấn.
[Anh ấy đã bị mắng rất nhiều trong buổi đánh giá giữa chừng.]
[Tôi lo lắm, thật sự lo lắng lắm… Ha…]
[…Chỉ còn cách cố gắng cùng nhau thôi.]
[Hyunjin hyung rất giỏi, chắc sẽ không sao đâu…]
[…Dù sao thì trông anh ấy có vẻ kiệt sức rồi.]
Sau những câu trả lời có phần dè chừng của các thực tập sinh, người xuất hiện cuối cùng là tôi.
[Đúng là Hyunjin hyung đang không có phong độ tốt.]
Giọng nói của tôi trong video vang lên rõ ràng và dứt khoát. Ngay sau đó, tôi nói thêm:
[Nhưng đó là thực lực của anh ấy.]
“Thế mà cũng cắt ra được.”
Tôi bật cười. Ngay lập tức nhận ra đoạn phỏng vấn đó được lấy từ đâu.
Câu hỏi ban đầu vốn hỏi về kĩ năng biên đạo vũ đạo của Kang Hyunjin. Khi được hỏi suy nghĩ về phần vũ đạo điểm nhấn, tôi nhớ mình đã khen ngợi kỹ năng của anh ấy.
“Ngay cả lời khen cũng có thể bị bóp méo như vậy sao.”
Trong lúc tôi đang thầm ngộ ra điều đó, đoạn video đã chuyển sang cảnh quay short-form.
Các thành viên trong đội xuất hiện trên màn hình, trông có vẻ chỉn chu hơn so với buổi đánh giá giữa chừng. Nhưng trái ngược với ngoại hình tươm tất, biểu cảm và bầu không khí lại càng tệ hơn.
Và rồi—
[Tôi nghĩ chúng ta nên đổi center.]
Cảnh tượng mà tôi đã dự đoán từ trước, cuối cùng cũng bùng nổ.
Trên màn hình, Kang Hyunjin với gương mặt hốc hác bị bao vây bởi các thành viên trong đội. Sau nhiều lần quay short-form thất bại liên tiếp, sự khó chịu dần hiện rõ trên khuôn mặt họ. Cuối cùng, tôi lên tiếng, khiến bầu không khí càng trở nên căng thẳng hơn.
[Để tôi thử lại lần nữa đi. Tôi làm được mà.]
Lời cầu xin vang lên ngay sau câu nói của tôi.
[Hyung, bây giờ đâu có dư dả thời gian.]
Và rồi, tôi nói thêm:
[Tôi nghĩ tốt hơn hết chúng ta nên bỏ phiếu để chọn người phù hợp nhất làm center cho cảnh quay short-form. Khi đếm đến ba, mọi người hãy chỉ vào người mình chọn nhé.]
Một cuộc bỏ phiếu lại được tiến hành.
[Vậy thì, center cho lần quay short-form này… sẽ là tôi.]
…Tôi đã được chọn với số phiếu tuyệt đối.
[Thực tập sinh Won Yoo Ha đã trở thành center của buổi quay short-form lần này.]
[…]
Trong đoạn phỏng vấn cuối cùng, Kang Hyunjin ôm đầu tuyệt vọng, không nói nên lời, rồi đứng dậy rời đi sau khi nói lời xin lỗi.
Mâu thuẫn giữa tôi và Kang Hyunjin, thứ mà ekip sản xuất đã cố tình xây dựng từ lâu, cuối cùng cũng phát nổ trong tập này. Một kịch bản kịch tính và gây tranh cãi đã được hoàn thành.
Mối quan hệ giữa tôi và Kang Hyunjin, trong câu chuyện do ekip dàn dựng, trông vô cùng rõ ràng.
“Một thực tập sinh đầy tham vọng, lợi dụng cơ hội để cướp vị trí center, và một thiên tài đang dần sụp đổ.”
Vì quá trình luyện tập của nhóm 3 cũng đã được lên sóng, khán giả hẳn đã thấy rằng nhóm chúng tôi không thể vận hành suôn sẻ.
– Kang Hyunjin đáng thương thật đấy.
– Thái độ thay đổi nhanh vậy luôn? Cậu ta từng nói muốn cùng nhau tiến xa hơn trong lễ công bố thứ hạng mà? Cái này mà là giúp nhau cùng phát triển á? Chẳng phải đang kéo người ta xuống để mình leo lên sao?
– Won Yoo Ha đáng sợ thật… Rõ ràng là kiểu ỷ mạnh hiếp yếu mà? Nếu Kang Hyunjin vẫn còn đứng nhất thì chắc chắn cậu ta đã không dám làm vậy. Được lên hạng nhất rồi đội luôn danh hiệu leader, thế nên bắt đầu lộng quyền à?
– Bỏ rơi người không theo kịp có phải là một leader tốt không… Thật đáng thất vọng.
Lý trí và cảm xúc vốn dĩ là hai thứ khác nhau.
Người ta luôn phản ứng mạnh mẽ hơn với những hình ảnh tiêu cực trên truyền hình. Đặc biệt nếu nhân vật chính của câu chuyện là Kang Hyunjin, sự đồng cảm của họ càng được đẩy lên cao.
Hiện tại, Kang Hyunjin đang ở vị trí rất đặc biệt. Anh ấy có độ nhận diện công chúng cao, hình ảnh thiên tài không có điểm yếu. Dù thực tế ra sao, anh ấy vẫn mang trong mình câu chuyện về một cậu thiếu gia sinh ra trong gia đình giàu có.
Và con người, luôn có xu hướng đồng cảm mạnh mẽ hơn khi một nhân vật như thế gục ngã.
Ekip sản xuất đã khéo léo tận dụng điều đó để biến sự sa sút của thiên tài thành một câu chuyện bi thương.
[Tôi hiểu mọi người muốn đổi center. Nếu tất cả đều muốn vậy, tôi sẽ rút lui.]
Khi buổi luyện tập gần kết thúc, tính cách mới của Kang Hyunjin được đẩy lên mức cao trào.
Sau khi buông lời chấp nhận việc bị thay thế với dáng vẻ hoàn toàn mất đi tự tin, anh ấy im lặng. Trong khi đó, những thành viên còn lại thì liếc nhìn nhau đầy lưỡng lự.
Phần dựng phim sau đó vô cùng đơn giản.
Những cảnh luyện tập của Kang Hyunjin được cắt ghép xen kẽ, nhằm cho thấy anh ấy đã nỗ lực đến nhường nào.
Sau đó, hình ảnh chúng tôi đứng trên sân khấu hiện lên.
Tiếng nhạc intro của ‘DAZZLE’ vang lên, Kang Hyunjin—vẫn đứng ở vị trí center—khẽ nghiêng đầu theo nhịp điệu.
[Liệu sân khấu của nhóm Siêu Trộm Quốc Dân sẽ ra sao?]
Ngay khi màn hình đóng băng lại với dòng chữ tạo cảm giác hồi hộp, chương trình kết thúc.
Phản ứng khán giả chia thành nhiều luồng ý kiến trái chiều.
– Yoo Ha à… Cậu hẳn đã rất thất vọng khi thấy Hyunjin hồi phục lại phong độ đấy nhỉ… Dù sao thì, đó là “thực lực” của cậu mà…
– Tôi không thể bênh vực Won Yoo Ha được, ai nhìn vào cũng thấy cậu ta đã nhắm đến vị trí đó ngay từ đầu rồi. Thật nực cười.
– Trước đây tôi phát ngán khi thấy người ta tâng bốc Won Yoo Ha lên trời, giờ thì bộ mặt thật cũng lộ ra rồi đấy. Hy vọng cậu ta sụp đổ và không bao giờ ngóc đầu lên được nữa.
Có những người hoàn toàn nhập tâm vào câu chuyện mà [Design Your Idol] đã dựng nên.
Ngược lại, cũng có không ít người chỉ trích Kang Hyunjin hoặc đứng về phía tôi.
– Yoo Ha à… Cậu là thánh sống sao?
– Tôi là người duy nhất thấy Won Yoo Ha không làm gì sai à? Kang Hyunjin tự biết mình không ổn mà vẫn cố bám trụ, cuối cùng lại khiến Won Yoo Ha trở thành kẻ xấu.
– Những người đang chỉ trích Won Yoo Ha có lẽ chính là những “ác quỷ” trong bài tập nhóm đấy.
Và cũng có những người chỉ lặng lẽ theo dõi tình hình.
Nhìn phản ứng đang liên tục được cập nhật trên [Design Your Idol], tôi tắt điện thoại.
May mắn thay, tình hình không tệ như tôi tưởng.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹