Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 80
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
Sau khi chương trình đó phát sóng, tôi nhận được tin nhắn từ nhiều thực tập sinh khác.
[Người gửi: Ju Danwoo]
Yoo Ha à, em ổn chứ? Đừng lo lắng quá, tốt nhất đừng lên mạng trong thời gian này. Bọn anh đều biết em đã vất vả thế nào, biết em đã gánh trách nhiệm với tư cách leader ra sao. Không hiểu sao họ lại dựng chương trình như vậy, nhưng em không làm gì sai cả… (Xem thêm)
[Người gửi: Cheon Serim]
Lần này tới lượt anh rồi. Còn ngay trước buổi phát sóng trực tiếp nữa chứ, tổ sản xuất đúng là biết cách chơi đùa mà.
Anh đừng xem tập tiếp theo nhé, vậy có khi lại đỡ đau đầu.
Hoặc là muốn xem chung với em và Aiden hyung không ạ?
[Người gửi: Aiden Lee]
Yoo Ha, có cần tôi gửi ngay một ít thạch lươn không?
Trước mắt là ba người này.
[Người gửi: Kang Hyunjin]
Xin lỗi. Lẽ ra anh nên hành động cẩn thận hơn. Vì sự thiếu sót của anh mà em phải chịu ảnh hưởng. Nếu có thể giải thích rõ ràng, anh nhất định sẽ làm.
Kang Hyunjin, người có lẽ cũng đã bị cắt ghép thành một nạn nhân chịu tổn hại từ tôi trong đoạn preview.
[Người gửi: Park Won Hyo]
Này… ổn chứ? Muốn uống rượu không…? Mà cậu có uống được rượu không vậy?
[Người gửi: Kyung Jiwon]
Cậu đã làm rất tốt.
Ngoài bọn họ, còn có những người từng cùng tôi trong đội trước đây.
[Người gửi: Zixuan]
Hyung ổn chứ ạ???ㅠㅠ Em không hiểu gì hết, rõ ràng hyung làm rất tốt mà, sao lại thế này.
Không biết nữa, có khi chỉ mỗi đoạn preview bị cắt ghép như vậy thôi.
(*Trước đây Yu Chan Hee không dùng kính ngữ nên tưởng bạn này cùng tuổi Yoo Ha, hiện tại Chan Hee cao gần bằng Yoo Ha nhưng sau này sẽ phát triển chiều cao vượt bật)
[Người gửi: Yu Chan Hee]
Hyung, giữ vững tinh thần nhé. Dù tin là hyung sẽ tự xoay xở tốt thôi, nhưng đừng để bị lung lay vì mấy lời người ta nói.
Em nghe bảo hyung làm leader cực kỳ tốt. Sắp đến buổi phát sóng trực tiếp rồi, giờ không phải lúc dao động.
Cứ giữ vững tinh thần đến cùng và khiến tổ sản xuất nếm mùi đi ạ. Chắc chắn hyung không rớt đâu.
[Người gửi: Do Ji Hyuk]
Đi ăn với Hyunjin đi.
Tốt nhất là ở Hongdae.
Cuối cùng, đến cả ba người từng chung đội lần trước cũng nhắn tin cho tôi.
Do Ji Hyuk thật đúng là… còn đưa ra cả giải pháp nữa.
Tôi bật cười. Thật sự là một cách đối phó quá mức hoàn hảo với một đoạn cắt ghép ác ý.
‘Tôi không có ý định tạo hình ảnh giả tạo bằng cách ăn cơm với Kang Hyunjin ở chỗ đông người đâu.’
Dù sao thì tôi cũng đã lường trước chuyện này. Không có lý do gì để quá sốc. Tôi biết thứ hạng sẽ bị ảnh hưởng, nhưng cùng lắm cũng chỉ là tụt xuống một chút thôi.
Hơn nữa…
‘Dù có nhiều người chửi bới, cũng sẽ có không ít người không tin vào chương trình.’
Thế là đủ rồi.
“Chỉ là tự nhiên nghĩ vậy thôi. Xem ra Yoo Ha không tuyệt vọng như anh nghĩ nhỉ.”
Câu nói của Baek Lee Hyun thoáng lướt qua trong đầu tôi, nhưng tôi bỏ ngoài tai.
Bởi vì thứ mà Baek Lee Hyun gọi là “tuyệt vọng” và thứ khiến tôi cảm thấy “tuyệt vọng” vốn đã mang trọng lượng và giá trị hoàn toàn khác nhau.
‘Baek Lee Hyun nghĩ rằng tôi phải bám lấy vị trí hạng nhất.’
Nhưng mục tiêu của tôi không phải đứng đầu, mà là sống sót.
Baek Lee Hyun có vẻ tin rằng tôi cần giữ lấy vị trí số một để đảm bảo danh tiếng và sức ảnh hưởng sau khi debut. Nhưng với tôi, không có lý do để cố chấp với hạng nhất.
Nhiệm vụ mà hệ thống giao cho tôi chỉ đơn giản là nằm trong top 10 và không bị loại ở buổi xếp hạng thứ ba. Tôi chỉ cần tập trung vào mục tiêu đó cho đến khi ngày thi trực tiếp.
Sự tuyệt vọng của tôi có thể nặng nề hơn, nhưng đồng thời, tôi lại cảm thấy tự do hơn. Không nhất thiết phải cố chấp với vị trí đầu bảng làm gì.
“Nó chỉ là chương trình giải trí thôi. Không cần lo lắng quá đâu. Bị đánh một cú rồi cũng qua mà. Dù sao thì tôi cũng đã có hình tượng nhất định, nên tổ sản xuất sẽ không thể quá đà được đâu.”
“Nhưng ngay trước thềm phát sóng trực tiếp thế này…”
“Tôi bảo là ổn mà. Mà quan trọng hơn, tôi có chuyện muốn hỏi cậu.”
“Hử?”
Tôi liếc ra bên ngoài phòng tập, nơi tôi và Hyun Jio đang ngồi không có ai đi qua hành lang, nhưng tôi vẫn hạ giọng thì thầm.
“Baek Lee Hyun chuyển sang KRM à?”
“……!”
Mắt Hyun Ji Oh trợn tròn. Phản ứng đó chính là câu trả lời.
“…Haha.”
Tôi cười nhạt, bực bội vò tóc.
Dù đã đoán trước, nhưng việc nó trở thành sự thật vẫn khiến tôi khó chịu.
Thấy thái độ của tôi, Hyun Jio dè dặt hỏi.
“…Cậu đã gặp anh ấy à?”
“Ừ. Anh ta đến làm MC đặc biệt, rồi gọi tôi ra nói chuyện. Bảo rằng sắp ăn chung một nồi cơm đấy.”
“Có thể hỏi… hai người quen nhau như thế nào không?”
Tôi nhìn Hyun Jio một lúc.
Chúng tôi đã cùng trải qua bốn năm thực tập sinh, gần như không có chuyện gì là không chia sẻ với nhau.
Dành cả ngày bên nhau, cùng tập luyện, cùng sống chung một phòng trong ký túc xá.
Cho đến khi đội hình debut của LON được xác định, và cho đến khi tôi rời ký túc xá vì tai nạn của bố mẹ.
Hyun Jio biết tôi lớn lên trong trại trẻ mồ côi.
‘Chỉ là chưa biết chuyện tôi từng bị từ chối nhận nuôi thôi.’
Tôi biết cậu ấy không phải người hay đi rêu rao chuyện của người khác, nên tôi thản nhiên nói ra sự thật.
“Tôi và Baek Lee Hyun, cùng lớn lên trong trại trẻ mồ côi.”
“……! Vậy thì…”
“Nhưng không thân thiết như cậu đang tưởng đâu.”
Tôi nhìn Hyun Ji Oh đang trầm ngâm rồi quyết định hỏi thêm một điều.
“Hyun Jio, có phải giám đốc Kwon định lợi dụng quan hệ giữa tôi và Baek Lee Hyun không?”
“……”
“Tôi đang hỏi là liệu ông ấy có đang chuẩn bị tung ra quá khứ của tôi để lấy cớ cho việc Baek Lee Hyun chuyển công ty không.”
Ý nghĩ đó đã lóe lên ngay khi tôi nghe lời Baek Lee Hyun nói.
Baek Lee Hyun không phải nghệ sĩ solo, mà là thành viên trong nhóm nhạc.
Hơn nữa, anh ta không chỉ là một thành viên đơn thuần, mà còn là center, là người nổi tiếng nhất nhóm, và là người đã đưa công ty từ tầm trung lên gần như công ty lớn.
Một người như vậy rời nhóm, chuyển công ty, chắc chắn sẽ bị chỉ trích.
‘Tối thiểu cũng bị gọi là kẻ cơ hội, tệ hơn thì là kẻ phản bội.’
Tôi đoán rằng Baek Lee Hyun chuyển công ty để tập trung vào hoạt động cá nhân.
Orchid là nhóm nhạc hàng đầu, nhưng ngoài cộng đồng fan Kpop, chỉ có Baek Lee Hyun đủ sức gây ảnh hưởng đến công chúng.
Trong nhóm, fan của Baek Lee Hyun đông áp đảo.
Vậy mà anh ta lại rời công ty để tìm nơi có chính sách hỗ trợ tốt hơn.
Vụ chuyển nhượng thế này chắc chắn không thể diễn ra êm đẹp.
‘Idol nổi tiếng nhất nhóm rời công ty, thế nào cũng bị chửi.’
Vậy nên Baek Lee Hyun cần một lý do chính đáng.
Và người đó chính là tôi.
Sự im lặng của Baek Lee Hyun khiến tôi càng thêm chắc chắn. Tôi ngay lập tức lướt qua Hyun Jio, nắm lấy tay nắm cửa. Tôi định đi gặp Giám đốc Kwon ngay lập tức.
“Yoo Ha, cứ giả vờ như không biết đi.”
“…Gì cơ?”
Nhưng bước chân tôi đột ngột khựng lại trước giọng nói vang lên từ phía sau. Tôi giật mình quay đầu lại.
“Cứ im lặng đứng yên.”
Hyun Jio đang nhìn tôi với vẻ mặt trầm lặng mà tôi chưa từng thấy bao giờ. Với gương mặt đó, cậu ta chậm rãi mở miệng.
“Tôi nghe nói chưa thể công khai ngay được. Có lẽ theo ý kiến của cậu, chuyện này sẽ chỉ được tiết lộ chính thức vào cuối năm nay, sau khi Design Your Idol kết thúc, khi ngày chuyển nhượng của anh Lee Hyun đến gần. Khi đó, cậu chỉ cần tỏ ra thân thiết với anh ấy một chút là được.”
Tôi chết lặng, không nói nên lời.
Tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình nghe thấy những lời này phát ra từ miệng Hyun Jio
Trong lúc tôi còn chưa thể thốt ra câu nào, cậu ấy ta tiếp tục với giọng điệu mượt mà, trơn tru.
“Chỉ cần nhẫn nhịn một chút thôi, Yoo Ha. Cậu có thể lấy lại tất cả những gì lẽ ra phải thuộc về cậu.”
“…Gì?”
“…Vốn dĩ, người đáng ra phải được debut là cậu mà.”
Hyun Jio bật cười trước phản ứng phản xạ của tôi và trả lời.
“Cậu chắc chắn làm tốt hơn tôi. Ở KRM, ai mà không biết cậu giỏi như thế nào? Dù cậu có trải qua giai đoạn sa sút, mất phong độ đi chăng nữa, tại sao Giám đốc Kwon lại đưa cậu vào Design Your Idol chứ? Vì ông ấy thấy tiếc nếu để cậu tuột khỏi tay đấy.”
“Cậu nói cái gì vậy…”
Mặc kệ tôi bối rối, lời nói của cậu ấy vẫn không ngừng tuôn ra. Như thể đây là những điều cậu ấy đã suy nghĩ từ rất lâu rồi.
“Nếu ở LON, cậu chắc chắn sẽ là main vocal xuất sắc hơn tôi. Cậu sẽ sớm được công nhận thực lực và quét sạch các giải thưởng. Cậu biết không, ngay từ khi chúng ta còn là thực tập sinh, ai cũng nói rằng cậu nhất định sẽ thành công, nhất định sẽ được debut.”
“……”
“Tôi chỉ là kẻ may mắn cướp lấy vị trí của cậu mà thôi.”
Tôi sững người. Câu nói đó của cậu ấy khiến tôi như bị dội một gáo nước lạnh, ngay lập tức bừng tỉnh.
“…May mắn ư?”
Chỉ với một từ đó, nó đã phủ định tất cả mọi thứ.
Vụ tai nạn của bố mẹ tôi, giai đoạn khủng hoảng mà tôi trải qua, bốn năm trời Hyun Jio kiên trì chống chọi để được debut—tất cả những việc đó hỗn loạn xoay vòng trong đầu tôi.
“Cậu chỉ vô tình gục ngã vì một tai nạn bất ngờ thôi. Thế thì, chỉ cần một lần nữa gặp may mắn bất ngờ là được. Nhẫn nhịn một chút thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều…”
Đó là giới hạn của tôi.
“Hyun Jio.”
“…Hả?”
Tôi không thể chịu đựng thêm được nữa.
“Câm miệng.”
“……!”
“Tôi không thể chịu nổi nữa. Cái mớ vớ vẩn mà cậu đang nói ấy.”
Tôi mở cửa và bước ra ngoài ngay lập tức. Tôi không còn lý do gì để nghe cậu ta nói tiếp.
Vì từ đầu đến cuối, những lời cậu ấy thốt ra chỉ khiến tôi phát điên hơn thôi.
Sau cuộc trò chuyện với Hyun Jio, tôi vẫn không thể gặp được Giám đốc Kwon. Ông ấy đang đi công tác xa.
Tôi gửi một tin nhắn ngắn gọn, nhưng chỉ nhận được hồi đáp thế này:
[Đợi đến khi tôi gọi.]
Thế nên, tôi chỉ còn cách chờ đợi ngày Giám đốc Kwon trở về với tâm trạng bứt rứt.
Trước khi tắt điện thoại, tôi nhận được một tin nhắn khác. Nhưng khi nhìn thấy tên người gửi, tôi chẳng buồn mở ra xem mà tắt nguồn luôn.
Vì người gửi là Hyun Jio.
[Xin lỗi… Lẽ ra đây phải là vị trí của cậu…]
“……”
Trong đầu tôi chợt hiện lên hình ảnh Hyun Jio, ngày hôm đó, khi danh sách thành viên debut của LON được công bố. Cậu ấy đã đến tận nhà tôi, ôm mặt khóc nức nở như thể đang cầu xin sự tha thứ.
Khi đó, tôi chỉ nghĩ cậu ấy thấy tiếc nuối vì không thể cạnh tranh công bằng, hay đơn thuần chỉ là thấy tiếc cho tôi với tư cách bạn bè.
Nhưng hóa ra, cậu ấy thực sự cho rằng bản thân đã đánh cắp vị trí của tôi.
Thậm chí ngay cả bây giờ cũng vậy, và có lẽ ngay cả trước khi tôi quay về quá khứ.
‘…Đồ ngốc.’
Tai nạn là thứ bất ngờ, nó chỉ là tai nạn.
Nó không phải may mắn, cũng không phải định mệnh, mà chỉ là một chuyện đã xảy ra.
Hyun Jio không hề được lợi lộc gì từ tai nạn của bố mẹ tôi cả. Cậu trở thành main vocal của LON chẳng qua vì cậu ấy đủ thực lực để làm điều đó.
Ngay cả khi tôi lọt vào đội hình debut, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ rằng Hyun Jio sẽ bị loại.
Cậu ấy là một thực tập sinh tài năng. Trong suốt bốn năm làm thực tập sinh cùng nhau, tôi đã chứng kiến tận mắt sự nỗ lực đó.
Thế nên, việc cậu ấy debut tuyệt đối không thể là do may mắn được. Đó là thành quả xứng đáng được nhận.
Chính vì vậy, những lời của Hyun Jio khiến tôi không chỉ ngạc nhiên, mà còn phẫn nộ đến mức suýt mất kiểm soát.
Tôi chưa từng cho phép ai tự ý phán xét lợi ích hay tổn thất của tôi dựa trên thứ cảm giác tội lỗi phi lý đó cả.
“…Ha.”
Tôi thở dài khẽ khàng, nhìn ra ngoài cửa sổ xe buýt.
Đã mấy tháng trôi qua kể từ khi tôi dấn thân vào Design Your Idol, và mùa hè đã đến tự lúc nào.
Trên đường đi, tôi tìm kiếm cái tên Baek Lee Hyun trên điện thoại.
Ngay lập tức, hàng loạt bài báo và kết quả tìm kiếm liên quan hiện ra.
Nhưng vẫn chưa có tin tức nào về việc anh ta sẽ chuyển sang KRM.
“……”
Thành thật thì, giờ đây tôi không còn hận Baek Lee Hyun nữa.
Chỉ là tôi chán ghét nhân cách của anh ta đến mức không muốn dính dáng tới nữa thôi, tôi không có ý định trả thù hay kể khổ gì cả.
Bởi vì…
[Con có muốn đi cùng chúng ta không, Yoo Ha?]
…Đó là nhờ tôi đã gặp được cha mẹ nuôi sau tất cả mọi chuyện.
“……”
Tôi xuống xe, kéo chặt mũ xuống đầu và bước đi.
Tôi mang theo bó hoa đã chuẩn bị sẵn, kéo khẩu trang lên che kín mặt, và lặng lẽ tiến vào tòa nhà.
Dọc đường đi, tôi lướt qua nhiều người, nhưng may mắn thay, không có ai nhận ra tôi.
Nhờ vậy, tôi có thể đến được nơi cần đến mà không gặp trở ngại gì.
Ngay vị trí trung tâm, cha mẹ tôi đang an nghỉ ở đó.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹