Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 46
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
[Tôi đã luyện tập đến mức này rồi cơ mà, chẳng lẽ như vậy vẫn chưa đủ sao? Nếu lỡ làm không tốt trên sân khấu…thì tôi sẽ bị rớt hạng và rồi cũng sẽ bị loại mất…]
Những suy nghĩ không ngừng vang lên từ tâm trí Yu Chan Hee, người đang ngồi co ro.
[Nếu bị loại ở đây thì thật sự không còn đường lui nữa. Tôi phải giữ vững thứ hạng bằng mọi giá… giữ hình tượng nhân vật, thể hiện một mặt khác biệt, chứng minh bản thân đa tài… nhưng mà… chết tiệt, rốt cuộc phải làm thế nào đây…]
“……”
[Phải làm được… Nếu lần này không thể ra mắt… thì không biết đến bao giờ mới có cơ hội nữa… Nếu công ty loại tôi thì sao đây…]
Dòng suy nghĩ cứ thế tiếp tục nhưng rồi đột nhiên bị cắt ngang.
“…Ha.”
Yu Chan Hee thở dài nặng nề rồi đứng dậy.
Cậu ta sắp xếp lại lời bài hát một cách qua loa rồi lảo đảo rời khỏi phòng tập. Và suốt cả đêm không quay lại.
“Anh lại thức trắng đêm nữa à?”
“Ừ.”
Trong lúc ăn sáng, tôi trả lời qua loa câu hỏi của Cheon Serim, vừa nói vừa xúc cơm ăn. Lúc đó, Do Ji Hyuk – người đang ăn cùng, giật mình hỏi.
“Yoo Ha, hôm trước nữa em cũng thức trắng mà, đúng không?”
“ Vâng.”
“Vậy là cậu đã thức hai đêm liên tiếp rồi sao…?”
Người lên tiếng tiếp theo là Yoo Minseong, ngồi bên cạnh anh ấy. Nghe vậy, Cheon Serim lắc đầu lia lịa rồi vỗ nhẹ vào vai tôi.
“Anh làm thế thì sớm muộn gì cũng ngất mất thôi. Ngủ đi chứ.”
“…Có nhiều thứ cần học quá. Anh vẫn cần phải điều chỉnh thêm.”
…Nhờ có thuốc an thần.
“Nhưng mà, không thấy Young Oh và Yu Chan Hee đâu nhỉ?”
Không muốn tiếp tục cuộc trò chuyện này nữa vì cảm giác sẽ bị mắng mỏ, tôi liền đổi chủ đề bằng cách nhắc đến hai người vắng mặt.
Vì chúng tôi thường đi ăn theo nhóm tập luyện, nên không thể không nhận ra sự vắng mặt của họ.
“À, Chan Hee hyung và Young Oh hyung đi trước rồi. Họ đang tập luyện.”
Người trả lời là Yoo Minseong, người ở cùng phòng với họ.
“Có vẻ như Chan Hee đang suy nghĩ nhiều lắm. Chắc cậu ấy đã nhờ Young Oh giúp về phần vocal.”
Nghe vậy, tôi chỉ gật đầu coi như đã hiểu, không nói thêm gì nữa. Sau khi ăn xong và trên đường đến phòng tập, tôi hỏi Cheon Serim:
“Này, em có quen ai trong DIO không?”
“Không phải là không có.”
Cheon Serim nhìn tôi như muốn hỏi tại sao tôi lại hỏi chuyện đó.
Với kiểu người như Cheon Serim, người không thể nói dối, tôi hạ giọng và hỏi một cách thẳng thắn.
“Em có biết tại sao Yu Chan Hee bị rớt khỏi đội hình ra mắt không?”
“…Bất ngờ đấy? Giờ anh đã bắt đầu để ý đến anh Yu Chan Hee ạ? Cuộc đối đầu giữa KARMA và DIO à?”
“……”
Không phải thế đâu.
Tôi chỉ nhìn cậu ta bằng ánh mắt khó chịu, không đáp lại. Cheon Serim bật cười, giảm tốc độ bước đi để tạo khoảng cách với những người phía trước.
“Nghe nói anh ấy bị chơi xỏ.”
“Hả?”
Sau khi tạo đủ khoảng cách, Cheon Serim mới nói ra chuyện mà tôi muốn biết.
“Có một thực tập sinh không chính thức gia nhập giữa chừng, nhưng lại cùng vị trí với anh ấy. Nghe nói người đó có mối quan hệ với cấp trên của DIO, họ đã đẩy Yu Chan Hee ra khỏi đội hình ra mắt.”
“…Và Yu Chan Hee được bù đắp bằng việc tham gia chương trình [Design Your Idol]?”
“Có lẽ vậy. Thực tập sinh kia thì… nghe nói có sự phát triển vượt bậc, hợp với concept nhóm hơn, nên được chọn.”
Thực tế, thực tập sinh đó bị đánh giá là kém hơn Yu Chan Hee. Cheon Serim suy đoán rằng DIO chỉ viện cớ để đưa thực tập sinh kia vào nhóm ra mắt.
Chuyện này không hiếm gặp. Nhiều thực tập sinh không chính thức có quan hệ huyết thống hoặc dây mơ rễ má với ban lãnh đạo công ty đã lặng lẽ được đưa vào đội hình ra mắt.
“Nếu bị đẩy ra mà không phải do thực lực, thì khó chịu cũng đúng. Chuyện này khá nổi tiếng ạ. Hơn nữa, anh Chan Hee còn tham gia [Design Your Idol], chắc càng áp lực hơn trong việc chứng minh thực lực.”
Nghe đến đây, tôi cũng phần nào hiểu được tại sao Yu Chan Hee lại tỏ thái độ thù địch với tôi.
‘Hóa ra là do trút giận.’
Nghĩa là, trong mắt Yu Chan Hee, tôi không khác gì thực tập sinh không chính thức kia.
Dù là hiểu lầm hay không, tôi vẫn vô tình kích hoạt nỗi ám ảnh của cậu ta chỉ bằng sự tồn tại của tôi.
Thật oan ức.
‘Nhưng thôi kệ.’
Giờ thì tôi đã hiểu lý do cậu ta ghét mình.
Và nếu đó không phải lỗi của tôi, thì tôi cũng không cần bận tâm nữa.
“Oh, nhóm 4?”
“Trời ạ, đội hình gì thế này? Hạng 2, hạng 3, hạng 8, hạng 10? Toàn những người top đầu cả. Nhìn cứ như biệt đội Avengers ấy nhỉ?”
Ngày đánh giá cho Stage 2 cuối cùng cũng đến.
Chúng tôi đứng trước các cố vấn cùng với nhóm đối thủ – nhóm 6.
Như lời các cố vấn, so với nhóm 6, đội hình của chúng tôi mạnh hơn hẳn. Trong số sáu người, có đến bốn người nằm trong top 10.
“Vị trí đảo ngược là… Ji Hyuk, Yoo Ha, Chan Hee? Tôi có thể mong đợi gì từ các bạn không?”
“Vì trong đội có nhiều thành viên thuộc hạng cao, các bạn biết đấy? Đừng làm tôi thất vọng nhé~”
Chính vì vậy, các cố vấn đã báo trước rằng họ sẽ đánh giá đội chúng tôi một cách khắt khe hơn.
Và sau khi hoàn thành màn trình diễn theo bản phối lại của bài hát—
“Các bạn đã thực sự luyện tập chưa?”
… Chúng tôi đã phải nhận những lời phê bình khắc nghiệt tương xứng với kỳ vọng cao đó.
“Young Oh, bạn định biểu diễn solo hả?”
Người lên tiếng đầu tiên là cố vấn thanh nhạc, Do Min.
Mục tiêu đầu tiên của Do Min chính là Hwang Young Oh, người đảm nhận vị trí giọng ca chính.
Khi Hwang Young Oh nhìn Do Min một cách căng thẳng, anh ta chỉ thở dài.
“Chẳng phải tôi đã nói trong vòng thi đấu đầu tiên rồi sao? Càng có động lực thì càng phải kiểm soát cảm xúc tốt hơn. Bạn quá nổi bật, hoàn toàn không hòa hợp với các thành viên khác. Đây không phải là sân khấu cá nhân của bạn, Young Oh à. Đây là trận chiến nhóm.”
“Vâng…”
“Nếu muốn hát một mình thì tại sao lại tham gia nhóm? Bạn nghĩ chỉ cần hát hay là đủ à? Young Oh, hãy tỉnh táo lại đi. Hiện tại bạn chưa thực hiện đúng vai trò giọng ca chính đâu.”
“… Em xin lỗi.”
“Chan Hee cũng vậy.”
“Dạ?”
Yu Chan Hee ngẩng đầu lên, khuôn mặt đầy căng thẳng nhìn Do Min. Cố vấn nhìn cậu ấy bằng ánh mắt lạnh lùng và nghiêm khắc.
“Hát phần phía trước điệp khúc đoạn đầu tiên đi.”
“……”
Yu Chan Hee chần chừ một lúc, sau đó cắn răng cất giọng.
Phần ngay trước điệp khúc có nốt cao dần, đòi hỏi nhiều kỹ thuật do sự thay đổi giai điệu.
Nhưng Yu Chan Hee không thể hát trọn vẹn phần đó và cuối cùng đã bị lạc giọng.
“A…”
Do Min thở dài và nói khi thấy Yu Chan Hee cúi đầu.
“Tôi biết vị trí đảo ngược rất khó. Nhưng Chan Hee à, bạn có biết bạn đang sử dụng cổ họng sai cách không? Nếu cứ thế này, bạn sẽ không thể hát nổi. Không phải đang hát, mà bạn chỉ đang ép giọng của mình phát ra tiếng thôi.”
“……”
“Tôi đã chỉ cho bạn cách sử dụng giọng trong lần đánh giá lại cấp độ rồi mà? Khi đó bạn làm tốt lắm, vậy sao giờ lại quay về trạng thái ban đầu? Bạn không luyện tập à?”
“Luyện tập…”
Yu Chan Hee có vẻ xúc động, định nói gì đó nhưng rồi giật mình và chọn cách im lặng.
Nhìn cảnh tượng đó, Do Min chỉ để lại một lời khuyên là đừng lười luyện tập rồi không nói gì thêm.
Ở phần đánh giá của cố vấn vũ đạo, Rio, phần nhảy không bị chỉ trích quá nặng nề.
Vũ đạo đồng đều do Do Ji Hyuk dẫn dắt phù hợp với cách dàn dựng sân khấu mới và hướng đi của bản phối lại, nên nhóm đã nhận được những lời khen hiếm hoi.
Thậm chí, center Cheon Serim còn được nhận xét là đã thể hiện tốt bầu không khí bài hát.
Tuy nhiên, cố vấn Jane lưu ý rằng Hwang Young Oh vẫn chưa hoàn toàn thuộc vũ đạo và bị lỗi vị trí tại một số phần của bài hát và cần luyện tập thêm.
Ngoài ra, Yoo Minseong, người đảm nhận phần breakdance, lại bị Do Ji Hyuk lấn át, được khuyên rằng cần phải tạo điểm nhấn rõ ràng hơn.
Cuối cùng, cố vấn rap, Brady, cầm micro lên.
“Yoo Ha.”
Brady gọi thẳng tên tôi.
“Dạ.”
“Lời bài hát viết khá tốt. Cảm giác cũng có rồi.”
“Cảm ơn thầy.”
“Nhưng.”
Dự cảm được rằng không khí sẽ thay đổi, tôi im lặng và căng chặt bờ vai.
Brady nhìn tôi bằng ánh mắt sắc bén, nói thẳng thừng.
“So với Ji Hyuk, bạn cứ bị nuốt chữ hoài. Cần luyện tập phát âm nhiều hơn. Trông bạn như đã luyện tập chăm chỉ, nhưng chỉ có vậy thôi. Cảm xúc của bài hát này là gì thì bạn phải tự tìm ra. Không ai có thể làm thay bạn điều đó.”
“Dạ.”
“Bạn không mong tôi sẽ khen ‘Làm được đến mức này trong vài ngày là tốt rồi’ đấy chứ? Thành thật mà nói, với trình độ rap này, tôi không muốn bạn lên sân khấu đâu. Bạn không muốn bị nói là như một tiết mục diễn văn nghệ mẫu giáo, đúng không?”
Brady ám chỉ đến việc một số nhóm đã nhận phải những lời nhận xét khắc nghiệt trong vòng đánh giá đầu tiên của Design Your Idol.
Tôi gật đầu.
“Còn một điều nữa tôi thắc mắc…”
Brady liếc nhìn các thành viên trong đội và hỏi.
“Các bạn không giúp đỡ nhau à?”
“……”
Thay vì trả lời, chúng tôi chỉ nhìn nhau một cách bối rối và lướt qua cả cố vấn lẫn đồng đội của mình.
Brady nghiêng đầu khó hiểu.
“Nhóm các bạn có người rap tốt, có người hát hay, có người nhảy giỏi. Nhưng tại sao trông có vẻ không ai hỗ trợ ai?”
“Yoo Ha.”
“… Dạ.”
Tôi đáp lại khi nghe thấy tên mình được gọi. Lần này, người nói là Cha Mina.
Cha Mina liếc nhìn Yu Chan Hee một chút rồi mở lời.
“Bạn và Chan Hee đã từng giúp đỡ nhau chưa?”
“……”
“Hai bạn về cơ bản là đang hoán đổi vị trí cho nhau, đúng chứ? Một người là giọng ca chính, một người là rapper chính. Lẽ ra cả hai đã biết cách luyện tập thế nào, nhưng tôi lại cảm thấy hai người đang tách biệt nhau ra. Hai bạn không thử giúp nhau à?”
Yu Chan Hee cứng đầu giữ im lặng và chỉ nhìn xuống đất.
Nhìn vào máy quay đang tập trung ghi lại khoảnh khắc này, tôi biết rằng dù có biện minh hay tiếp thu, thì lên sóng cũng chẳng được chỉnh sửa theo hướng tích cực.
Các cố vấn im lặng quan sát tôi và Yu Chan Hee, rồi để lại lời khuyên cuối cùng.
“Hãy tận dụng thế mạnh của nhau. Nhìn từ bên ngoài, nhóm các bạn không giống một nhóm mà trông như một sân khấu kết hợp của những cá thể riêng lẻ.”
Sau đó, chúng tôi lùi về một góc phòng tập để xem màn trình diễn của đội 6.
Tôi lặng lẽ quan sát nét mặt của các thành viên.
Do Ji Hyuk và Cheon Serim có vẻ khá bình tĩnh, nhưng Yoo Minseong trông vô cùng ủ rũ, còn Hwang Young Oh thì bực bội ra mặt. Yu Chan Hee thì khỏi phải nói.
‘… Hôm nay chắc sẽ phải luyện tập rất lâu đây.’
Có lẽ buổi luyện tập sau này mới thực sự là luyện tập đúng nghĩa.
Tôi nghĩ vậy, bỏ lại những cảm xúc rối bời và tập trung vào nhiệm vụ trước mắt.
Nhóm 6 mà chúng tôi phải đánh bại đang vào vị trí.
Và tôi, sau nhiều ngày, cuối cùng cũng nhìn thấy Ju Danwoo.
Kể từ khi anh ấy vào chung đội với Park Woojae, thực tập sinh cùng công ty Siege Label, anh ấy gần như không nói gì.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹