Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 4
Khi nghe tôi nói rằng sẽ tham gia Design Your Idol, giám đốc Kwon tỏ ra rất vui mừng.
Hồ sơ của tôi đã được gửi tới Anet, Anet là nhà đài tổ chức chương trình Design Your Idol. Đến giờ tôi mới biết, hồ sơ của tôi đã qua phòng sơ thẩm từ ba tháng trước, sau khi thông báo với giám đốc rằng tôi sẽ tham gia. Tôi được gọi đến Anet để thực hiện phỏng vấn sơ bộ trước máy quay, và lịch trình bắt đầu ngay lập tức.
‘…Tôi muốn về nhà.’
Tôi ngơ ngác nhìn trường quay.
Trước mặt tôi là 99 thực tập sinh đang nhìn tôi với ánh mắt tò mò, cảnh giác và thù địch.
“Anh ấy thật sự rất đẹp trai.”
“Anh ấy có visual điển hình của KRM.”
“Rõ ràng cũng giỏi nữa. Nếu trực thuộc KRM, họ sẽ không để thực tập sinh tập luyện sai cách đâu.”
Tôi lo lắng nhìn sân khấu, nơi bị thực tập sinh lấp đầy đến mức chật cứng. Số lượng ghế trống giảm dần khi từng thực tập sinh tiến vào và chọn chỗ ngồi, số ghế được đánh số theo thứ tự từ 1 đến 100, tất cả đều có người sở hữu trừ một vị trí.
Chương trình bắt đầu bằng hình thức các thực tập sinh cùng công ty bước lên sân khấu và tự chọn chỗ ngồi phù hợp với kỹ năng của bản thân.
Vì tôi là người cuối cùng bước vào. Sau khi xem hết những thực tập sinh của nhiều công ty khác nhau chọn xong, chiếc ghế còn sót lại cuối cùng là 100. Đó là chỗ ngồi ai cũng tránh vì ở sát góc, thường xuyên rơi ra khỏi tầm quay của camera.
“…”
Trước khi tiến vào, tổ biên kịch có nói rằng nếu ghế bạn muốn chọn đã có chủ, người đến sau có thể battle với người đến trước.
Tuy nhiên, chỉ có một chiếc ghế đáng giá, đó là số 1, khiêu chiến với những ghế khác đồng nghĩa với việc làm chuyện vô nghĩa. Chính vì thế, ghế hạng nhất đã đổi chủ 3 lần.
Các thực tập sinh đến từ công ty vừa và nhỏ ngồi xuống trước tiên, sau đó nhiều thực tập sinh khác đến thử thách. Cuối cùng thực tập sinh trực thuộc DIO Enter chiến thắng chung cuộc giành được chiếc ghế no.1.
Công ty giải trí này có quy mô lớn bằng công ty giải trí tôi đang thực tập.
Lúc tôi tiến vào, ánh mắt mọi người liên tục di chuyển qua lại giữa hai người chúng tôi.
“Anh ấy sẽ chiến đấu giành lại ghế hạng nhất phải không?”
“Wow, trận chiến của KRM và DIO? Sẽ thú vị lắm cho coi.”
DIO và KRM vốn có lịch sự lâu đời về chuyện ganh đua từng li từng tí.
Vì xung đột lợi ích vô hình của hai công ty, có lời đồn rằng mối quan hệ của thực tập sinh ở DIO và KRM cũng y hệt công ty, không tốt chút nào. Điều này được thể hiện rõ thông qua đôi mắt anh chàng ngồi ở chiếc ghế cao nhất, anh ta nhìn chằm chằm tôi bằng ánh mắt hung hăng.
‘Việc xếp tôi tiến vào theo thứ tự thế này, có lẽ đội ngũ sản xuất đang mong đợi một viễn cảnh lớn – cuộc đối đầu của thí sinh trực thuộc KRM và DIO.’
Nếu muốn tạo được ấn tượng mạnh trong tập đầu tiên, tôi cần xông lên tranh ghế no.1 với anh chàng đến từ DIO.
Nhưng…
“…Xin chào.”
“Xin chào.”
Tại sao tôi phải khiêu chiến?
Tôi bị ép tham gia chương trình, tôi tới đây với tâm thái sẵn sàng bị loại ngay lập tức. Vừa mở màn đã thể hiện lòng háo thắng bằng phần battle nảy lửa sẽ làm hình ảnh của mỗi mình tôi bị xấu đi.
Dù bị loại, mục tiêu của tôi là tránh xa các lý do như ‘mất thiện cảm’, ‘tính cách xấu’,… Những lý do khiến tôi không thể dễ dàng hoà nhập vào cuộc sống cộng đồng sau này.
Và vì sao tôi phải tranh cái ghế mà tôi chẳng cần?
Không hề do dự, tôi đi thẳng đến chỗ vị trí 100, ngồi xuống. Một thực tập sinh mặc đồng phục áo phông trắng và quần jean ngồi cạnh tôi, có lẽ sân khấu của cậu ấy theo phong cách trẻ trung, giản dị.
‘Nhưng… Trông hơi quen.’
Tôi chào thực tập sinh bên cạnh xong, quay đầu lại và chợt nhận ra.
‘Hình như anh bạn này là thực tập sinh trong đội hình ra mắt của Design Your Idol.’
Suy nghĩ hãy xác nhận bằng cách hỏi ‘tên anh ta là gì’ loé lên trong đầu, nhưng tôi lập tức lờ đi. Mục đích đó chẳng đáng để tôi bắt chuyện trước.
May mắn, thực tập sinh bên cạnh tôi cũng không muốn trò chuyện nên chúng tôi cùng giữ im lặng đợi MC bước lên sân khấu.
***
Sau khi giới thiệu xong tổ cố vấn bao gồm các ca sĩ và huấn luyện viên chuyên môn, bài kiểm tra cấp bậc được diễn ra nhanh chóng.
Tôi nói thầm trong khi xem những sân khấu được chuẩn bị kỹ lưỡng bằng tất cả trái tim.
“…Cửa sổ trạng thái.”
——————————————–
[<Tránh vận xui> Won Yoo Ha/Hoàn thành đồng bộ 3,8%]
Khả năng đặc biệt (Vocal): B- (Khoá)
Chuyên môn (Dance): C (Khoá)
Quyến rũ (Ngoại hình): B+ (Khoá)
Sức hút (Bầu không khí): B (Khoá)
Tài năng (Trình diễn): C+ (Khoá)
Kỹ năng (Tập trung): C- (Khoá)
Sức chịu đựng (Thể chất): D (Khoá)
Sức chịu đựng (Tinh thần): D- (Khoá)
🌟May mắn: 30
——————————————–
Chỉ số của tôi không cao lắm, mức cao nhất là B+.
Từ 19 đến 20 tuổi, tôi bị đả kích về tinh thần và kéo theo thể chất bị suy thoái. Vì thế tôi bị đá ra khỏi nhóm ra mắt.
Lúc tôi ra mắt với tư cách thành viên của Lightning, tâm tình của tôi đã giải toả được phần nào, nhưng tốc độ hồi phục của cơ thể không theo kịp trạng thái tâm tình.
‘Điều tôi cần lo lắng là… Có phải do danh hiệu <Tránh vận xui> không?’
Tôi sửng sờ nhìn tiêu đề ngay cạnh tên mình.
Tôi nhận được danh hiệu <Tránh vận xui> sau khi thay đổi số mệnh của bản thân với Kim Min Gi, tôi đoán danh hiệu này còn có tác dụng khác, kỹ năng tích luỹ ở kiếp trước đang dần đồng bộ lên cơ thể hiện tại
Tuy nhiên, tác dụng phụ bị kích hoạt khi tôi đồng ý thực hiện ‘nhiệm vụ chính’ và chữ ‘khoá’ xuất hiện bên từng kỹ năng. Nói dễ hiểu là, trạng thái ban đầu của tôi đang bị khoá không thể tăng thêm.
‘Cấp bậc của tôi trước khi hồi quy là bao nhiêu?’
Đương nhiên là không biết rồi vì lúc đó tôi đâu có hệ thống. Nhưng có một điều tôi có thể khẳng định chắc chắn là trạng thái ở kiếp trước tốt hơn bây giờ bởi vì tôi ăn uống đủ bữa.
Việc áp dụng kỹ năng được trau dồi rất nhiều kinh nghiệm ở kiếp trước lên cơ thể hiện tại hệt như bật hack. Vì thế, tôi nghĩ sẽ mất nhiều thời gian tải về lắm.
Quá trình đồng bộ từ lúc trọng sinh đến hôm nhận ‘nhiệm vụ chính’ – khoảng hơn một ngày – chỉ đạt 3,8%.
Chỉ số trình diễn tăng một cấp, kỹ năng này đã tăng từ C lên C+. Hình như quá trình đồng bộ hoá có tốc độ tải gần bằng nhau, nhưng với tốc độ này có vẻ sẽ tốn khoảng gần 10 năm để tải hết.
‘Tới lúc đó, nhóm ra mắt của Design Your Idol cũng giải tán rồi.’
Tuy nhiên, có một biện pháp để bù đắp cho sự chậm trễ này.
Theo hướng dẫn của hệ thống, không cần chờ đồng bộ, số liệu của kỹ năng cũng có thể tăng nhanh vượt cấp bằng trò Roulette, quay Roulette bằng điểm may mắn, kiếm được khi đạt thành tích mới.
Hơn nữa, thuộc tính của <Tránh vận xui> phù hợp với trò sổ xố Roulette, giúp tôi tăng xác suất đạt được ‘vận mệnh’ tốt.
Hệ thống không giới thiệu chi tiết về thành tựu có thể đạt được thông qua trò chơi Roulette, nhưng một trong số những thành tựu đó chắc chắn có quyền tăng cấp kỹ năng.
‘Gacha dựa vào vận may…’
Tôi nhìn tổng số điểm may mắn với đôi mắt ứa lệ.
Tổng kết, làm nhiệm vụ phụ và chính thu thập điểm may mắn, tiêu nó vào trò Roulette để kiếm quyền tăng cấp.
Tuy nhiên, tôi không phải là nhân vật ảo trong game, tôi không thể hồi sinh. Khi điểm may mắn về 0, cuộc sống của tôi kết thúc.
‘…Không nên phí điểm ‘sinh mệnh’ để thăng cấp kỹ năng sớm.’
Tôi không muốn chết nên tôi sẽ thận trọng với trò Roulette. Tốt nhất là không nên đụng tới nó.
Tôi tắt cửa sổ trạng thái mà không cần nhấn tay vào nút tắt.
“Thực tập sinh Ju Dan Woo… Lớp D.”
Trong khi tôi suy nghĩ, cuộc đánh giá cá nhân đẫm máu vẫn đang diễn ra.
A, B, C, D, F. Có năm 5 cấp bậc, nhưng dù một nửa thực tập sinh trình diễn xong vẫn chưa có ai đạt cấp A.
“Woa! Thực tập sinh đến từ BBEST Entertainment.”
Khi thấy khuôn mặt của thực tập sinh xuất hiện theo lời kêu gọi của Mc, cả hội trường xôn xao. Sau khi xác nhận thân phận của đối phương, tức khắc tôi biết lý do vì sao họ lại phản ứng như thế.
“Xin chào, tôi là Do Ji Hyuk, thực tập sinh 7 năm đến từ BBEST Entertainment.”
Anh ấy đã ở ‘Mangdol’ trong 6 năm.
‘…Tôi nhớ.’
Design Your Idol có những thực tập sinh thuộc trường hợp đặc biệt. Idol đã ra mắt trở lại làm thực tập sinh trong một chương trình thử giọng là chuyện rất hiếm.
Tôi nhớ chủ đề này rất hot, tiêu đề là ‘idol tiền bối có nên tranh suất debut với hậu bối vẫn còn là thực tập sinh hay không?’, cư dân mạng tranh luận cực gắt theo hai hướng tán thành và phản đối.
Mặc kệ dư luận, Do Ji Hyuk trình diễn tốt và luôn lọt vào bảng xếp hạng sẽ ra mắt.
Do Ji Hyuk thu hút fan với vóc dáng vừa cao vừa chuẩn, visual điển trai và kỹ năng gần như hoàn hảo. Vì vậy, cuối cùng anh ấy ra mắt trong cuộc thi này.
Vậy mà, vào năm thứ 3 khi nhóm vẫn đang hoạt động, Do Ji Hyuk đột nhiên chuyển sang diễn xuất.
‘Fan nhóm gọi anh là kẻ phản bội.’
Dù tất cả các ký ức khác nhau hiện lên trong đầu tôi, tôi vẫn duy trì khuôn mặt bình tĩnh theo dõi sân khấu của Do Ji Hyuk.
Camera đang ghi lại các phản ứng của thực tập sinh.
Do Ji Hyuk – người đang khoác áo vest, bước ra trung tâm sàn diễn, đã mang nụ cười quay lại trên khuôn mặt của các vị cố vấn bằng cách thể hiện kỹ năng dance với khả năng kiểm soát lực hoàn hảo, kỹ năng thanh nhạc tốt và giọng hát cực kỳ ổn định ngay cả khi đang biểu diễn trực tiếp.
“Không, thực tập sinh Do Ji Hyuk. Tại sao bạn lại tới đây? Bạn phải thi cuộc thi có đẳng cấp cao hơn chứ? Tôi rất kinh ngạc.”
“Việc idol có 6 năm kinh nghiệm quay trở lại luyện tập với tư cách thực tập sinh, chắc bạn đã khó khăn rất nhiều. Làm tốt lắm, thực tập sinh Do Ji Hyuk.”
Tổ cố vấn nhất trí chấm điểm cho Do Ji Hyuk là cấp A. Do Ji Hyuk rời sân khấu cùng với nụ cười trên môi.
Và…
“Thực tập sinh Won Yoo Ha đến từ KRM, mời tiến lên sân khấu.”
Tôi đứng dậy khỏi chỗ ngồi, thở dài khi nghe tiếng staff gọi. Đến lượt tôi rồi.
***
Sau khi kết thúc phần thi của mình, một thực tập sinh dán chữ ‘cấp B’ trên ngực đã nhìn chằm chằm logo KRM trên bảng trưng bày và tỏ ra ghen tị.
Các thực tập sinh khác cũng tỏ vẻ mong đợi. Bởi vì ai ở đây cũng từng tham gia cuộc thi thử giọng của KRM Enter ít nhất một lần trong đời.
‘…Sự mong đợi với cái danh KRM thôi.’
Tôi tự nhủ rằng bản thân chỉ ở KRM nốt đến khi rời khỏi chương trình này, tôi gật đầu bước vào.
Một khuôn mặt xinh đẹp mang lại cảm giác trong trẻo và sảng khoái, visual cuốn hút hợp với vị trí center vì có thể thực hiện đủ loại concept khác nhau.
Won Yoo Ha trực thuộc KRM Entertainment, một thực tập sinh có khuôn mặt không phù hợp với sở thích của công ty cậu ấy.
‘Bầu không khí khác quá.’
Tôi nên nói gì đây?
Khi Won Yoo Ha xuất hiện, mọi người trông chờ một cuộc chiến sẽ xảy ra, đối thủ là thực tập sinh ở công ty DIO. Nhưng Won Yoo Ha chỉ cúi đầu lịch sự với tất cả mọi người như thể chuyện chẳng có gì to tát và ngồi xuống ghế số 100.
Nếu thực tập sinh khác làm, mọi người sẽ cười ồ lên, nhưng không ai có thể bàn tán về cậu ấy, người làm mọi thứ với vẻ mặt bình tĩnh gần như không hề thay đổi biểu cảm nào.
Cậu ấy bình thản đợi đến lượt mình, không giống những thực tập sinh khác cố mở rộng mạng lưới ngoại giao khi liên tục bắt chuyện với ai đó mà họ thấy thậm chí đoạt màn ảnh camera. Cậu ấy có tư thái của người đứng đầu.
‘Nếu đến từ KRM, chắc chắn kỹ năng rất đáng gờm.’
Tự tin vào kỹ năng và thứ hạng mà bản thân sẽ đạt được được thể hiện rõ ràng qua bầu không khí cậu ấy tạo ra. Thực tập sinh cấp B đưa ra kết luận và chờ đợi phần trình diễn của Won Yoo Ha.
Ngay khi Won Yoo Ha xuất hiện ở trung tâm sân khấu, ánh mắt của mọi người đổ dồn vào cậu.
Cậu mở miệng bằng một giọng nói nhẹ nhàng xen lẫn khiêm tốn.
“Xin chào, tôi là Won Yoo Ha, thực tập sinh 5 năm của KRM Entertainment.”
“Rất vui được gặp bạn, thực tập sinh Won Yoo Ha. Chúng ta bắt đầu ngay nhé? Bạn đã sẵn sàng chưa?”
“…Rồi, tôi đã sẵn sàng.”
“Xin hãy bật nhạc lên ạ.”
Không chỉ mỗi thực tập sinh kỳ vọng. Các cố vấn cũng như thế.
Mọi người chờ phần nhạc giới thiệu vang lên, tự hỏi đại diện của KRM sẽ chọn thể loại nào.
Nhưng ngay khi nghe phần nhạc đệm không lời vang vọng toàn bộ khu vực, họ không khỏi bối rối.