Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 150
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
Chương 150
Vài ngày sau khi đợt quảng bá chính thức đầu tiên kết thúc, cũng là ngay trước ngày nghỉ phép bắt đầu, chúng tôi tập trung tại công ty.
Mục đích là để mỗi người tổng kết lại đợt quảng bá vừa qua, nghe những bài học còn tồn đọng và thảo luận về các hoạt động sau này, nhưng còn một lý do chính nữa.
“Aiden, chúc mừng sinh nhật~!”
Chính là để chúc mừng Aiden Lee, người đầu tiên trong nhóm đón sinh nhật kể từ khi ra mắt.
“Cảm ơn mọi người~!”
Aiden Lee vẫy tay với khuôn mặt tươi rói. Ban đầu rõ ràng là U-Live cá nhân, nhưng không mất nhiều thời gian để các thành viên lần lượt tới tham gia sau khi kết thúc lịch trình riêng, cuối cùng nó trở thành U-Live nhóm.
“Waaa, vui quá!”
“Vất vả rồi, Aiden à. Giờ dọn dẹp nhé?”
“Vâng~”
Sau khi nói lời chào cuối cùng và tắt U-Live, Aiden Lee thoải mái hơn một chút, cậu ấy ngồi xuống ghế. Ngay sau đó, anh quản lý đang đứng sau điện thoại đứng dậy, cầm chiếc bánh kem đặt trước mặt Aiden Lee lên.
“Hoàn toàn không ăn gì luôn.”
“À~ Vâng.”
“Em đang giữ dáng à? Nhưng mà hơi tiếc đấy, không ngờ lại không ăn gì cả… Lần sau anh sẽ mua cái nhỏ hơn.”
Nói rồi, anh quản lý bỏ chiếc bánh kem mà Aiden Lee chỉ dùng nĩa xới vài lần vào hộp, rồi rời khỏi phòng họp.
Thái độ có vẻ bực bội của anh ta khiến ánh mắt Aiden Lee khựng lại một lúc, nhưng cậu ta nhanh chóng cười khẩy, quay đi. Tôi lặng lẽ nhìn cảnh đó và nói.
“Trong ký túc xá có bánh kem. Về nhà ăn nào.”
“Ồ?”
Nghe tôi nói, Aiden Lee thốt ra một tiếng cảm thán đầy bất ngờ. Ánh mắt có vẻ hứng thú chỉ hơi lướt qua, Aiden Lee liền cười tươi hỏi.
“Gì vậy? Cậu mua từ khi nào? Hôm nay tôi đến công ty nên hoàn toàn không biết gì luôn!”
“Mua theo sở thích của cậu, cảm ơn anh Kang Hyunjin đi, anh ấy chọn đấy.”
“Thật á? Anh, làm sao anh biết em thích gì thế?”
Trước câu hỏi của Aiden Lee, Kang Hyunjin khẽ mỉm cười đáp.
“Anh nhớ lần trước em nói muốn ăn bánh sô cô la. Anh bỏ vào tủ lạnh trước khi đến công ty rồi, lát nữa về ký túc xá chúng ta cắm nến nhé.”
“À mà, đừng kể với anh quản lý nha.”
“Đương nhiên rồi~ Cảm ơn anh, Hyunjin hyung! Nhưng mà anh mua kiểu gì vậy ạ? Vốn không có thời gian mà…”
“Nè, ở đây có một người thuộc đẳng cấp dân tình báo đấy. Dạo này thế giới phát triển lắm, bánh kem cũng có thể giao hàng tận nhà luôn….”
Nhìn Cheon Serim cố tình làm ra vẻ ta đây kể về việc mua và nhận bánh kem như thế nào, tôi lặng lẽ gõ ngón tay lên mặt bàn.
‘Quá qua loa.’
Lý do chỉ có một, thái độ của anh quản lý cứ liên tục hiện ra trong đầu tôi.
Tôi nhớ lại chiếc bánh kem mà Aiden Lee đã ăn hôm nay. Hôm nay, nhân dịp sinh nhật Aiden Lee, đội quản lý đã chuẩn bị một chiếc bánh kem trắng không trang trí gì cả.
Bên trong phết mứt dâu tây đỏ.
Vì vậy, khi tôi bước vào phòng họp, nơi Aiden Lee đang thực hiện U-Live sau khi kết thúc lịch trình, tôi không thể không cạn lời.
‘Cho người bị dị ứng dâu tây ăn dâu tây cơ á.’
Tôi thấy đội quản lý đang tự đào mồ chôn mình thì đúng hơn.
Việc Aiden Lee bị dị ứng dâu tây vẫn chưa được công khai với người hâm mộ. Tuy nhiên, đó là điều mà đội quản lý nhất thiết phải biết.
‘Không biết là cố tình cho ăn hay là chỉ bất cẩn thôi.’
Ít nhất thì, có vẻ như đội quản lý đang không làm tốt công việc của họ.
Không những chuẩn bị một chiếc bánh kem có thể gây nguy hiểm chết người cho người bị dị ứng, mà còn chuẩn bị một chiếc bánh kem trông không có một chút thành ý nào trong mắt người hâm mộ.
Việc thần tượng không đón sinh nhật một mình là điều cơ bản. Phổ biến nhất là tổ chức trên U-Live hoặc tổ chức fan meeting để nhận lời chúc mừng từ người hâm mộ, ngay cả sinh nhật cũng trở thành lịch trình chính thức.
Vì vậy, khi đến sinh nhật của thần tượng, công ty thường chuẩn bị bánh kem đặt làm riêng. Người hâm mộ cũng đặc biệt quan tâm đến chuyện này vì họ nghĩ rằng nó liên quan mật thiết đến việc chăm sóc thành viên.
Tuy nhiên, chiếc bánh kem mà đội quản lý chuẩn bị lần này là sản phẩm bán sẵn nên chắc chắn sẽ có lời ra tiếng vào về vụ đãi ngộ.
Nhưng điều đó không đến mức gây tranh cãi. Chỉ “ít được quan tâm” thôi. Người hâm mộ sẽ bày tỏ sự khó chịu, nhưng sẽ không phát triển thành vấn đề lớn.
“A, muốn nhanh về ăn quá~”
Có lẽ vì nghĩ đến điều đó mà Aiden Lee đã dùng đến mánh khóe.
“Sắp về rồi nên ráng chịu một chút nhé. Anh, anh có muốn ăn gì không? Đặt trước luôn nha?”
“Hmm, vậy thì anh muốn ăn lòng, chân gà với da heo.”
“……Sao anh toàn gọi mấy món kén người ăn vậy?”
“Hay là… thêm cay được không?”
“…Không, đó là vị cay phổ thông hay là vị cay theo tiêu chuẩn của anh Danwoo? Em nói trước, nếu là cái sau thì em không ăn được đâu nhá?”
“Anh thích vị cay theo tiêu chuẩn của anh Danwoo~!”
Tôi nhìn Aiden Lee đang cười đùa với các thành viên. Vì cậu ấy đã lén lút dùng đến mánh khóe nên có lẽ sau này staff mới biết Aiden Lee đã biểu tình trong suốt buổi U-Live hôm nay.
– Hôm nay có TMI gì không hả? Anh Danwoo đã làm canh rong biển và thịt nướng cho mình vào buổi sáng! Ngon lắm luôn~!
Aiden Lee liên tục dùng nĩa xới bánh kem trong khi thực hiện U-Live.
Có người sẽ coi đó chỉ là trò nghịch ngợm vô nghĩa, nhưng mục đích thì rõ ràng.
‘SOS ngầm.’
Nếu cứ để yên chiếc bánh kem, có lẽ người hâm mộ đã không nhận ra bên trong có phết gì cho đến phút cuối.
Nhưng Aiden Lee cố tình xới chiếc bánh kem mà cậu ấy không ăn nhằm để lộ phần nhân bên trong. Hơn nữa, sự thật là Aiden Lee bị dị ứng dâu tây sẽ sớm được tiết lộ.
‘Nếu thế, ai đó sẽ lên tiếng thôi, về sự thiếu thành thật của đội quản lý.’
Không chỉ vậy, vấn đề an toàn của nghệ sĩ vốn là chuyện quan trọng với fan hâm mộ.
Do đội quản lý tự chuốc lấy, tuy nhiên cũng nhờ Aiden Lee đã không bỏ lỡ cơ hội, hôm nay cậu ấy đã đặt nền móng rất tốt.
‘Nhờ vậy mà mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều rồi.’
Tôi nghĩ xong, đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
“Tôi đi lên tầng trên một lát. Mọi người về ký túc xá trước đi.”
“Tầng trên? Đến chỗ đội A&R à? Hôm nay họp xong rồi mà.”
“Không, không phải bên đó.”
Tôi đáp lại trong khi đội mũ lên, rồi mở cửa phòng họp.
“Có hẹn ở chỗ khác cơ.”
Giống như việc Aiden Lee đặt nền móng, tôi cũng đang trên đường đến để thực hiện “cuộc thảo luận” được hẹn trước.
* * *
“Yoo Ha à, trong tủ lạnh có đồ ăn kèm đấy, nhớ ăn uống đầy đủ nhé, cơm cũng được chia thành từng bát nhỏ để đông lạnh rồi, canh đã nấu sẵn từ sáng và cũng cho vào hộp luôn, hâm nóng từng cái một rồi ăn cùng với Aiden nhé…”
“Anh… anh Yoo Ha đâu phải con nít đâu…”
“Haha, anh lo lắng vì lần đầu tiên để hai đứa nhóc này ở nhà à?”
“A, không phải là không tin tưởng…”
“Em biết mà, anh.”
Tôi bật cười đáp lại Ju Danwoo, người đang xỏ giày để ra khỏi ký túc xá về quê, hiếm khi anh ấy nói dài như vậy.
“Em đã kiểm tra đồ ăn kèm, canh và cơm mà anh đã chuẩn bị hết rồi, em sẽ ăn ngon miệng. Cảm ơn anh vì đã chuẩn bị từ sáng.”
Aiden Lee không nấu ăn trừ khi đó là món quái dị, còn tôi vốn dĩ không biết nấu ăn, có lẽ vì thế mà anh ấy lo lắng chúng tôi chỉ gọi đồ ăn giao đến, Ju Danwoo đã bận rộn nấu nướng từ sáng.
Anh ấy đã chuẩn bị canh, cơm và đồ ăn kèm như thể quá lo lắng cho chúng tôi trong ba ngày khi anh ấy vắng nhà, nhờ vậy mà tôi không phải sợ chết đói trong ba ngày tới.
“Hôm nay đúng không? Buổi hòa nhạc.”
“Vâng.”
“Đi vui vẻ nhé, anh. Em cũng muốn đi xem anh Woo Bin lắm nhưng mà hôm nay lại có buổi họp mặt……. Gửi lời hỏi thăm hộ em nha!”
“Ừ.”
Tôi đáp lại lời nói của Cheon Serim, người trông khá tiếc nuối. Cheon Serim đã nhận được lời mời đến buổi hòa nhạc từ Park Woo Bin, thành viên của LON, người đã cùng sinh hoạt thực tập sinh với cậu ấy. Tuy nhiên, vì lịch trình nên cậu ấy không thể tham gia, có vẻ như cậu ấy rất tiếc nuối về điều đó.
“Khi nào Aiden tỉnh dậy thì cho em ấy uống vitamin. Dạo này em ấy cứ lười ăn suốt.”
“Vâng, được ạ.”
“Anh sẽ mua quà về.”
“Em nữa!”
“Vâng, anh đi vui vẻ. Cả em nữa.”
Sau khi đáp lại Do Ji Hyuk, Kang Hyunjin và Yoo Chan Hee, những người lần lượt thêm vào một câu, các thành viên mới rời khỏi ký túc xá để tận hưởng kỳ nghỉ của riêng họ.
Không lâu sau khi các thành viên đóng cửa, Aiden Lee dụi mắt bước ra phòng khách như thể vừa tỉnh giấc vì tiếng cửa đóng.
“Ơ… mọi người đi hết rồi à?”
“Ừ, vừa nãy. Ăn cơm xong, chiều chúng ta xuất phát nhé.”
“OK~!”
Aiden Lee gật đầu, mở tủ lạnh và bắt đầu bày những món ăn mà Ju Danwoo đã làm lên bàn.
Trong khi tôi cùng với cậu ấy hâm nóng cơm canh, bận rộn chuẩn bị bữa sáng.
Ding-
“…?”
Đột nhiên có tiếng chuông báo, tôi kiểm tra điện thoại.
“…Aiden.”
“Ừ?”
“Cậu gặp anh Ji Hyuk và Joo Ho à?”
“À~ Ừ.”
Tôi hơi cạn lời trước video Tikitok được đăng trên tài khoản chính thức của One Dear.
Video được đăng tải rất đơn giản. Đó là một đoạn video ngắn ghi lại cảnh Do Ji Hyuk và Aiden Lee cùng với Joo Ho thực hiện thử thách “UTOPIA”.
Việc những người nổi tiếng có mối quan hệ thân thiết thực hiện thử thách bài hát chủ đề của nhau không có gì lạ. Tuy nhiên, tôi không thể không bối rối trước màn kết hợp bất ngờ này.
Nếu không có mối quan hệ thân thiết nào với Joo Ho thì lý do để cả hai tìm đến anh ta là gì.
“…Hai người đến để nói chuyện về Kim Jin Woo đúng không?”
“Ừ!”
…Có lẽ chỉ có một lý do duy nhất.
Aiden Lee đặt bát cơm vừa hâm nóng trong lò vi sóng xuống và cầm thìa lên. Khi tôi ngồi xuống một cách bất ngờ, Aiden Lee thản nhiên nói tiếp.
“Trò chuyện rất hợp.”
“Các cậu đã nói chuyện gì vậy?”
“Hmm, chuyện em út bên đó với em út bên mình? Bên mình thì không lo lắng gì nhưng có vẻ như bên đó có chút vấn đề.”
“Vấn đề?”
Aiden Lee gắp đại một món ăn kèm bằng đũa rồi nói.
“Bên đó cũng biết đấy, chuyện em út bên đó cố tình đụng chạm Chan Hee. Họ có vẻ áy náy lắm.”
“…….”
“Chỉ nói là hãy cẩn thận thôi, đừng gây ra chiến tranh tiêu hao vô ích, kiểu đó? Anh Ji Hyuk bảo muốn duy trì mối quan hệ tốt đẹp nên chúng tôi đã thỏa thuận với nhau là hãy tự quản lý nhau. Bên đó đã chấp nhận.”
Trước lời giải thích với khuôn mặt không chút biểu cảm của Aiden Lee, tôi có thể dễ dàng đoán ra Aiden Lee và Do Ji Hyuk đã đến gặp Joo Ho và thực hiện giao dịch gì.
Về việc tại sao Joo Ho lại chấp nhận đề nghị mà hai người này đưa ra.
‘Chắc Joo Ho cũng muốn ngăn chặn sự bạo loạn của em út bên kia.’
Joo Ho đã cùng sinh hoạt thực tập sinh với Yoo Chan Hee và Kim Jin Woo nên anh ta biết mối quan hệ giữa hai người này phức tạp như thế nào.
Chỉ là anh ta không biết cách điều chỉnh mối quan hệ của hai người đó. Lại không thể đứng về một phía được.
‘Một người là em trai yêu quý nhất khi còn là thực tập sinh, một người là thành viên nhóm phải cùng nhau đi tiếp.’
Có lẽ anh ta yêu quý cả hai người theo những cách khác nhau. Thật khó để ngăn cản một trong hai, nhưng bây giờ thì khác rồi.
“Thật ra Chan Hee có vẻ sẽ không đụng chạm đến bên đó đâu~ Chắc chỉ cần bên đó làm tốt là được?”
Yoo Chan Hee giờ cũng có nhóm của cậu ấy rồi, và chừng nào cậu ấy còn là em út của nhóm này, chắc chắn sẽ có người đứng về phía cậu ấy và quản lý cậu ấy.
Vì đã có lời hứa quản lý để các em út trong nhóm không va chạm với nhau nên giờ Joo Ho đã có thể yên tâm đi kiềm chế Kim Jin Woo.
Có vẻ như Do Ji Hyuk và Aiden Lee đã đến gặp Joo Ho để đạt được thỏa thuận như vậy.
“Video thử thách là cái giá phải trả à?”
“Hừm, để giả vờ thân thiện thôi. Bên mình cũng quay thử thách bài hát mới của bên đó mà. Chắc hôm nay sẽ được đăng đấy?”
Nói rồi, cậu ta chăm chỉ gắp món ăn mà cậu ấy thích, tôi khẽ thở dài.
‘…Mọi người đều suy nghĩ giống nhau cả.’
Thật kỳ lạ và đáng kinh ngạc khi các thành viên cùng nhau hành động để xử lý tình huống với cùng một suy nghĩ, mặc dù dùng biện pháp khác nhau.
‘Có lẽ tôi không cần phải đe dọa cậu ta đến mức đó.’
Có lẽ Aiden Lee và Do Ji Hyuk đã hành động vào ngày hai người rời khỏi phòng chờ. Và nếu ngay ngày hôm đó Joo Ho cũng cố gắng kiềm chế Kim Jin Woo, chắc chắn Kim Jin Woo sẽ hành động thận trọng hơn trong tương lai.
Sau khi nghe lời cảnh cáo của tôi, rồi lập tức bị Joo Ho mắng, thì dù cậu ta có phát điên vì mặc cảm tự ti đến đâu, cậu ta cũng chỉ có thể dè chừng và giữ mình.
‘Nếu cậu ta thực sự muốn có được vị trí của riêng mình giữa các anh thì càng phải làm vậy.’
Xét cho cùng, có lẽ lời đe dọa của tôi và giao dịch mà hai người kia đã thực hiện với Joo Ho đã tạo ra hiệu ứng bổ sung.
“…….”
Không hiểu sao tôi cảm thấy hụt hẫng khi giờ mới biết rõ tình hình, tôi không thể không bị cuốn vào dòng cảm xúc vi diệu một lúc.
‘…Thôi vậy, tốt đẹp là được.’
Nhưng cuối cùng tôi đã nghĩ như vậy và xua tan những suy nghĩ vô ích, tôi cầm thìa lên. Dù sao, lần này hình như tình hình cũng sẽ diễn biến theo hướng tốt đẹp, nhờ vậy nên không có gì xấu cả.
“Ăn cơm xong nhớ uống vitamin đấy, anh Ji Hyuk bảo cậu phải uống.”
“Ư, nhiều vitamin quá…”
“Nếu không uống thì anh Ji Hyuk sẽ xay nước ép rau củ kèm ức gà cho cậu uống trong một tuần đấy.”
“…Tôi sẽ uống.”
Ngoài chuyện vừa cảm thấy có chút bị lừa ra thì tôi không thể không cảm thấy cậu ấy khá đáng yêu.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹