Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 145
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
**Chương 145**
“Em… thực ra, em đã nghĩ do em thiếu sót chứ không phải lỗi của Kim Jin Woo. Em nghĩ là do thái độ của em tồi tệ nên mới bị loại khỏi nhóm ra mắt.”
Yoo Chan Hee tiếp lời một cách lặng lẽ. Cậu ấy không muốn thừa nhận điều đó, vì thế càng chán ghét Kim Jinwoo và khi thấy tôi có hình tượng gần giống vậy, đã vô tình gán ghép hình ảnh đó vào. Nhưng thực tế, cậu ấy đã phải tự hỏi xem liệu vấn đề có phải tại bản thân cậu ấy không.
“Nhưng hôm nay, khi nghe anh Hyung Seop nói, ừm, phải nói sao đây…”
Tôi cứ thế quan sát Yoo Chan Hee, người đang suy ngẫm về những suy nghĩ trong lòng mình. Vì tôi đoán được đại khái cậu ấy đang nghĩ gì.
“…Thật lòng thì em nghĩ là sẽ nổi giận, nhưng lại chẳng giận chút nào.”
Và đúng như dự đoán, Yoo Chan Hee nói vậy, lại còn mỉm cười thoải mái.
“Ngược lại, em còn thấy yên tâm. Vì em biết rằng mình không sai.”
Suốt một thời gian dài, Yoo Chan Hee đã phải tự dằn vặt với sự nghi ngờ rằng liệu sự nỗ lực và thực lực của mình có sai sót hay không.
“Em đã làm tốt trong thời gian đó.”
Có vẻ giờ đây, cậu ấy đã có thể tự mình gạt bỏ sự nghi ngờ đó.
Vì cậu ấy đã biết được rằng những lời mà cậu ấy nghe được lúc đó không phải là sự thật, mà chỉ là lời nói dối của một nhân viên, người đã cố gắng xoa dịu tình hình, bằng mọi giá phải bịt được miệng Yoo Chan Hee.
Nói rồi, Yoo Chan Hee im lặng một lúc, từ tốn bổ sung.
“Việc Kim Jin Woo ra mắt với Higher là điều không thể thay đổi. Em cũng thấy hơi kỳ lạ, nhưng giờ thì em không còn cảm thấy tức giận về chuyện đó nữa. Dù em không thể ra mắt với Higher, nhưng nhờ vậy mà em mới có thể xuất hiện trong Design Your Idol, rồi ra mắt với One Dear như thế này.”
“…”
“Em vẫn chưa quen với việc mình là Yoo Chan Hee của One Dear, nhưng Yoo Chan Hee của Higher nghe còn xa lạ hơn. Nếu nghĩ lại thì…”
Nói rồi, Yoo Chan Hee tự giễu.
“Em may mắn quá chừng. Nhờ Kim Jin Woo đã đẩy em ra, mà em có thể thử sức với nhiều thứ hơn, nhận được nhiều tình cảm hơn. Về chuyện đó, có lẽ em nên nói lời cảm ơn mới phải.”
“Chẳng có gì đáng để cảm ơn cả. Vì mọi chuyện sau đó đều là do em làm tốt mà.”
“…Nha, sao anh lại nói vậy nữa. Bất ngờ quá.”
Trước lời nói của tôi, Yoo Chan Hee có vẻ bối rối, vừa nói vừa gãi đầu. Rồi cậu ấy thở dài, đảo mắt.
“Em hỏi anh một câu cuối được không, anh?”
“Gì?”
“Chỉ là… em đã nghĩ về những gì anh Hyung Seop nói hôm nay. Nếu em đã làm rất tốt lúc đó, và nhờ vậy mà em có thể ra mắt với One Dear, thì em nghĩ em phải cố gắng hơn và nỗ lực hơn nữa.”
“…”
“Vậy nên… liệu em có thực sự không cần phải thay đổi gì không?”
Tôi nhìn Yoo Chan Hee chằm chằm. Yoo Chan Hee vừa đảo mắt vừa nói tiếp.
“Chỉ là… bất cứ điều gì cũng được. Dù là với tư cách là một idol hay là một thành viên trong nhóm… Chỉ là… Theo anh, em có thực sự đang làm tốt không? Em có thực sự không cần phải làm gì hơn ở đây ạ? Thay đổi điều gì đó…”
Với giọng điệu sốt sắng và khuôn mặt tha thiết đó, tôi có thể nhận ra rằng Yoo Chan Hee đang muốn nhận được sự khẳng định.
“Yoo Chan Hee.”
Khác với trước đây, cậu ấy đã sẵn sàng lắng nghe người khác.
“Lần trước anh đã nói rồi, chỉ là em không biết thôi, nhưng em đang tự mình hoàn thành tốt vai trò của mình trong nhóm này.”
“…Vâng.”
Tôi thấy Yoo Chan Hee căng thẳng trước lời nói của tôi. Cậu ấy vừa mong đợi vừa lo sợ về những gì tôi sắp nói với cậu ấy, về “vai trò của thành viên Yoo Chan Hee” mà tôi nghĩ đến.
“Anh nói trước là anh không có ý định tuyên bố kiểu vai trò của em là gì đâu.”
“Vâng?”
Nhưng tôi không có ý định nói về “vai trò” của Yoo Chan Hee.
“Dù sẽ thấy được an ủi trong chốc lát, nhưng sau đó em sẽ bị ám ảnh bởi vai trò đó.”
Nếu cậu ấy nghĩ rằng bản thân đã lệch khỏi vai trò mà tôi đã định nghĩa dù chỉ một chút, cậu ấy có thể sẽ lại tự dằn vặt. Vì vậy, tôi không có lý do để nói về những gì Yoo Chan Hee đang làm tốt.
“Có lẽ em không nhận ra, nhưng hôm nay em đã hoàn thành vai trò mà em có thể làm. Anh cảm thấy biết ơn về điều đó. Những thành viên khác cũng vậy.”
Nhưng tôi có thể nói rằng cậu ấy đang làm rất tốt.
“Em á?”
Trước lời nói của tôi, Yoo Chan Hee ngơ ngác hỏi lại. Rồi đảo mắt, như thể đang xem xét lại những gì cậu ấy đã làm hôm nay.
‘Thật lòng mà nói, lúc đầu tôi không nghĩ tính cách của Yoo Chan Hee thuộc dạng tốt.’
Không chỉ vậy, tôi còn nghĩ rằng cậu ấy có tính cách phiền phức. Nào là thích gây sự, nào là cứ bám vào mấy câu nói, chẳng bao giờ chịu bỏ qua dù chỉ một giây.
Nhưng Yoo Chan Hee cũng có mặt tinh tế, kiên nhẫn, và một khi đã chấp nhận thì sẽ không bao giờ thắc mắc nữa. Thay vào đó, cậu ấy còn có tính bao dung.
‘Đó là một phẩm chất quan trọng.’
Yoo Chan Hee đúng là có hơi rụt rè. Nhưng cậu ấy cũng tốt bụng với những người mà cậu ấy đã chấp nhận. Cậu ấy còn là người đối phó tốt hơn bất kỳ ai trong những tình huống bất ngờ hay những sai lầm của người khác.
‘Nghĩ lại thì… lúc đó cũng vậy.’
“A, anh! Em đã bảo anh đừng ăn nhiều rồi mà! Vì anh bị say xe nên em sẽ làm thay!”
Trong buổi thi đấu vòng hai, trong cuộc thi chạy tiếp sức, cậu ấy đã làm thay tôi vì tôi không thể di chuyển được.
Hôm nay, ngoài việc giúp đỡ trong lúc nấu ăn, cuối cùng cậu ấy còn giúp đỡ với món ăn mà ai ăn cũng thấy dở. Đối với người mắc sai lầm, đó là một điều đáng quý.
‘Thật lòng mà nói, nếu bàn về sự tinh tế… có lẽ bằng với Ju Danwoo.’
Khả năng đối phó với các tình huống nguy hiểm thì Do Ji Hyuk và Cheon Serim có thể giỏi hơn, nhưng trong nhóm này, chỉ có Ju Danwoo và Yoo Chan Hee mới có thể dịu dàng chăm sóc người khác như vậy.
‘Hơn hết… Yoo Chan Hee ở đây, bầu không khí sẽ trở nên dễ chịu.’
Yoo Chan Hee nghĩ rằng mình không làm tốt vai trò em út, nhưng trong nhóm này, tính cách và hình tượng của Yoo Chan Hee là thứ rất cần thiết.
Là một người giả vờ không quan tâm nhưng lại rất tin người, đã chấp nhận mọi thành viên vào vòng tròn của mình, chấp nhận tất cả những tính cách khác nhau, và cũng có thể đưa ra ý kiến riêng.
“Được rồi, vậy nên đừng nghĩ về vai trò của em nữa. Những thành viên khác cũng sẽ không nói với em phải làm gì, phải vượt qua cái gì. Nếu có bất mãn thì đã nói từ lâu rồi.”
“…Không phải em nên làm tốt hơn sao? Dù là thành viên hay là một idol.”
“Chuyện đó do em tự quyết định.”
“…”
“Không chỉ em mà tất cả các thành viên khác cũng vậy.”
Hơn nữa, không chỉ riêng Yoo Chan Hee mà tất cả các thành viên đều phải tự mình suy ngẫm về những thứ họ còn thiếu sót và nỗ lực để tiến bộ.
Nếu cứ hài lòng với hiện tại thì sẽ không tiến bộ được, và cũng sẽ chẳng có ai muốn xem một idol luôn như vậy.
“Nhưng từ từ thôi, bây giờ em đang quá vội vàng.”
Sự thay đổi đó cần có thời gian. Yoo Chan Hee hiện đang quá vội vàng.
‘Cậu ấy sẽ tự làm tốt thôi.’
Vì vậy, nếu muốn, Yoo Chan Hee có thể dành thời gian để phát triển hơn nữa. Những thành viên khác cũng vậy.
‘Chỉ cần có những người như thế, One Dear đã được tạo thành.’
Thật kỳ lạ.
Tôi nói vậy rồi phủi những giọt nước đọng trên thùng đá. Sau đó, tôi lau tay sơ qua bằng khăn.
“…Tôi lại nghĩ ra một chuyện nữa.”
Đột nhiên lại nghĩ ra điều gì đó, cậu ấy lại mở lời.
“Lần trước em đã nói rằng nếu thực lực tương đương nhau thì anh vốn muốn những thực tập sinh giỏi hơn ấy.”
“…Ừm.”
“Tuy anh không phải là người tự tay chọn ra các thành viên của One Dear, nhưng nếu anh có thể chọn, có lẽ cũng không có gì khác biệt đâu.”
“Dạ?”
“Về thực lực ấy.”
Yoo Chan Hee trông như không hiểu, tôi khẽ thở dài. Vì tôi ngại khi phải nói ra những lời này một cách trực tiếp.
“Em với Danwoo hyung, hai người vốn giỏi nhất.”
“…”
Nhưng nếu những lời này có thể giúp Yoo Chan Hee có được sự chắc chắn, thôi, nói ra cũng không sao.
‘Vì đó là sự thật.’
Vào thời điểm đó, trong số các thực tập sinh thuộc đội rap tập trung tại Design Your Idol, hai người này là hai người có thực lực tốt nhất theo suy nghĩ của tôi.
Trong số các thực tập sinh còn lại ở top trên, chắc chắn có những người có thực lực tương đương với Yoo Chan Hee và Ju Danwoo. Nhưng không có thực tập sinh nào có được sự hiện diện, sự sáng tạo và sức hấp dẫn như hai người này.
Vì vậy, ngay cả khi tôi có thể tự mình chọn đội hình, thì thành phần thành viên hiện tại cũng sẽ không thay đổi.
‘Và người hâm mộ đã không chọn sai.’
Họ được chọn vì có lý do để được chọn. Đó là điều chắc chắn.
Khi tôi nói vậy, khuôn mặt Yoo Chan Hee thoáng ngạc nhiên, rồi ngay lập tức trở nên rạng rỡ.
“Ai sẽ tắm trước ạ?”
“Anh.”
“A, anh…! Em đang đợi đến lượt này mà…!”
Sau khi vượt qua Aiden Lee, người vừa bước ra khỏi phòng tắm với khuôn mặt còn hơi ấm, tôi bước vào phòng tắm trước. Yoo Chan Hee vội vàng hét lên, nhưng tôi làm lơ.
“Em út thì phải là người cuối cùng theo quy định.”
“Ơ! Anh đã bảo là không có quy tắc chuẩn cho vai trò cơ mà.”
Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng, tôi nhắc đến vị trí em út.
Thật ra, điều duy nhất tôi muốn ở vị trí em út của One Dear là nhường lượt tắm cho tôi hôm nay mà thôi.
* * *
Tuần thứ ba quảng bá trên các chương trình âm nhạc của One Dear diễn ra suôn sẻ.
Yoo Chan Hee đã hồi phục phong độ ban đầu, các thành viên thở phào nhẹ nhõm trước bầu không khí đã trở lại bình thường của Yoo Chan Hee.
Và.
“Xin chào~ Trưởng nhóm của One Dear, Won Yoo Ha… hậu bối? Đúng không?”
“…Chào anh.”
Vào tuần thứ ba đó, ngày mà Yoo Chan Hee đã bay bổng trên sân khấu như thể chưa từng chán nản trước đó, nhận được sự cổ vũ lớn từ các Your One.
Tôi đã gặp lại Kim Jin Woo một lần nữa.
“Anh có vẻ ổn nhỉ.”
“Vâng, tôi ổn.”
“Ôi, bình thường người khác sẽ hỏi lại đối phương có ổn không mà.”
Tôi tình cờ gặp Kim Jin Woo trong hành lang của một chương trình âm nhạc vắng vẻ, gần nhà kho.
Dù trả lời một cách suôn sẻ nhưng câu trả lời lại mang một chút căng thẳng, khiến tôi không khỏi thắc mắc tại sao Kim Jin Woo lại chặn tôi lại.
‘Có vẻ cậu ta không muốn gặp mặt tôi.’
Kể từ sau sự việc trong phòng chờ lần trước.
‘Rõ ràng cậu ta đã bị tổn thương lòng tự trọng, vậy tại sao lại muốn gặp mặt tôi?’
Để trả lời cho câu hỏi của tôi, Kim Jin Woo ngay lập tức lên tiếng.
“Anh là hậu bối Won Yoo Ha đúng không? Người đứng đầu Design Your Idol.”
“Vâng.”
“Anh đã vất vả lắm ha, chắc hẳn cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Anh hình như cũng được lợi nhiều từ mối quan hệ với tiền bối Baek Lee Hyun.”
“…”
“Quan trọng lắm đấy, mấy chuyện như vậy. Vốn dĩ người thông minh mới là người sống sót.”
Đến lúc đó, tôi mới nhận ra Kim Jin Woo muốn gì khi bắt chuyện với tôi.
‘Cậu ta nghĩ tôi cùng phe à?’
Tôi không trả lời mà chỉ nghiêng đầu, cậu ta thể hiện như thể biết rõ nững tranh cãi về việc thao túng phiếu bầu đằng sau tên của tôi, thậm chí còn coi đó là điều tốt.
Mặc dù có ý muốn xem cậu ta sẽ đi đến đâu, nhưng Kim Jin Woo vẫn tiếp tục nói mà không hề để tâm đến thái độ của tôi.
“Chắc là anh cũng đã phải chịu khổ nhiều vì Chan Hee nhỉ? Hai người cãi nhau một lần trong buổi thi đấu vòng hai phải không? Bầu không khí lúc nào cũng kỳ lạ. Mặc dù có vẻ đã được che giấu một phần trong khâu biên tập.”
Với vẻ mặt thương cảm, bằng giọng nói dịu dàng như muốn an ủi và động viên, Kim Jin Woo lẩm bẩm.
“Chắc anh cũng không muốn cùng một đội với cậu ta đâu, tiếc thật. Anh sẽ phải chấp nhận tính cách của cậu ta trong 5 năm tới, với tư cách là trưởng nhóm, anh sẽ vất vả lắm.”
“…”
Tôi không trả lời, mà chỉ lặng lẽ lắng nghe những gì Kim Jin Woo nói.
Ngay sau đó.
“Nhưng đừng dễ dàng chấp nhận hết, tính cách của tên nọ sẽ trở nên tồi tệ đấy. Anh cũng biết rõ cậu ta đến mức nào trong Design Your Idol rồi còn gì… Quan trọng là phải áp chế trước với mấy đứa như cậu ta. Nếu không thì sẽ leo lên đầu anh mãi.”
Kim Jin Woo đã đưa ra một lời khuyên bất ngờ cho tôi.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹