Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 140
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
**Chương 140**
“Dạ?”
“Việc đánh giá nội bộ là như vậy.”
Trước mắt Yoo Chan Hee là một người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi. Có lẽ là nhân viên quản lý thực tập sinh trong công ty.
Và lúc này, gương mặt của Yoo Chan Hee còn trẻ hơn nhiều so với hiện tại, ướt đẫm mồ hôi với bộ đồ tập. Dường như vừa mới tập luyện xong, hai má ửng hồng, nhưng sắc hồng ấy dường như đang dần biến mất.
“…Em, em đã làm sai điều gì ạ?”
Yoo Chan Hee có vẻ bối rối trước lời nói của nhân viên, nhưng rồi như cố bám víu, cậu ấy hỏi.
Nhân viên vẫn không nhìn thẳng vào Yoo Chan Hee, thở dài một tiếng rồi đáp.
“…Nhận xét cho rằng Jin Woo phù hợp hơn với màu sắc của nhóm hơn. Như em biết đấy, Jin Woo có tốc độ trưởng thành rất nhanh…”
“Em, còn em thì sao? Em cũng… em cũng được nói là có tài năng mà.”
Tôi đã hiểu tình huống hiện tại thông qua cuộc đối thoại đó.
‘…Ra là vậy.’
Những gì tôi đang nhìn thấy là quá khứ khi Yoo Chan Hee nhận được thông báo rằng cậu đã bị loại khỏi đội hình ra mắt.
Trước những câu hỏi vội vàng của Yoo Chan Hee, nhân viên ngập ngừng một lúc, không biết phải nói gì. Rồi cô ta miễn cưỡng nhìn Yoo Chan Hee và từ từ nói tiếp.
“Đương nhiên em cũng có tài năng, nhưng đánh giá của nội bộ thì…”
“Nội bộ, tiêu chí đánh giá là gì ạ? Em… em nghĩ mình đã làm tốt. Phản ứng trong lúc kiểm tra cũng tốt nữa…”
“Em làm tốt, làm tốt thật… Jin Woo cũng thế.”
“…Em kém hơn Jin Woo sao ạ?”
“Không phải kém hơn, mà vì khác với màu sắc của nhóm mà công ty đang hình dung…”
Nhân viên vừa nói, vừa nhìn vẻ mặt như đang không thể chấp nhận của Yoo Chan Hee, cuối cùng cô ấy dừng nói. Dường như cô ta nhận ra rằng dù có nói gì đi nữa, Yoo Chan Hee cũng sẽ không bị thuyết phục.
‘Cũng phải thôi.’
Không lý nào cậu ấy không biết về trình độ của bản thân. Thời gian thực tập của Yoo Chan Hee lúc đó khoảng hai năm. Cậu đã cho thấy đủ và đã làm trọn vẹn. Hơn nữa, chắc chắn chính cậu ấy biết rõ hơn ai hết về thực lực của một thực tập sinh mới vào được ba tháng.
“Em muốn biết rõ lý do. Giám đốc Kim, em nghĩ em xứng đáng được biết. Rõ ràng gần đây chị còn nói em có khả năng nhất cơ mà… Em đã chỉ nhìn vào điều đó để tập luyện. Em thức khuya, không thể về nhà được, tập luyện, chị biết là em đã cố gắng hết sức mà…”
“Ha…”
Nhân viên im lặng một lúc, rồi chống tay lên đầu với vẻ mặt có phần chán nản, sau đó ngẩng đầu lên. Cô ta nói.
“Chan Hee à, chị thực sự không muốn nói đến mức này đâu…”
“Dạ?”
“Em bị trừ điểm vì lý do liên quan đến thái độ.”
Lời tuyên bố chắc nịnh như không thể phản bác của nhân viên đã khiến Yoo Chan Hee không thể thốt lên lời.
“…Em?”
Yoo Chan Hee hỏi nhân viên với vẻ mặt nửa ngạc nhiên, nửa sợ hãi. Dường như trong thoáng chốc, một cảm xúc giống như tội lỗi đã lướt qua trên khuôn mặt của nhân viên, nhưng cô ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nghiêm giọng nói tiếp.
“Có nhiều lời bàn tán liên quan đến vị trí. Em và Jin Woo bằng tuổi, lại có tài năng như nhau. Bây giờ em có thời gian thực tập lâu hơn, đương nhiên sẽ làm tốt hơn Jin Woo. Nhưng nhóm phải hoạt động lâu dài, vài năm sau thực lực của cả hai cũng sẽ tương đương thôi. Vì vậy, chúng tôi đã xem xét về phía khác.”
“Khác… ạ?”
“Về việc ai sẽ giúp nhóm vững mạnh hơn.”
Nghe vậy, Yoo Chan Hee như đã đoán ra điều gì đó, liền im bặt. Thấy thế, nhân viên như đã xác nhận rằng lời nói của mình có tác dụng, bèn nói tiếp.
“Chan Hee ngoan, chị biết điều đó. Nhưng thành thật mà nói… ban đầu em không dễ làm quen với người khác. Cách biểu đạt của em cũng vụng về, vừa bình thường lại nhạy cảm, không có khiếu hài hước. Em thoải mái với bọn chị thì tốt đấy, nhưng chị không biết điều đó có lợi gì cho tư cách thành viên của nhóm không.”
“…”
“Công ty đang tìm kiếm một người có thể đảm nhận vị trí em út, Chan Hee. Hơn nữa, những người đã được xác nhận là thành viên của nhóm mới hiện tại đều khá rụt rè. Cần một người có thể phát huy khả năng hòa đồng, làm cho bầu không khí trong nhóm trở nên dễ chịu hơn và đối xử tốt với người lớn, em có thể làm được không?”
“Việc đó…”
“Jin Woo, em cũng biết, chỉ trong ba tháng đã hòa nhập tốt với các thực tập sinh. Được đánh giá tốt từ bạn bè cùng lứa và nhân viên, lại còn khéo ăn nói với các anh. Nếu em được xác nhận là thành viên của nhóm mới, em có thể làm những điều mà Jin Woo có thể làm được không?”
Trước lời trách móc của nhân viên, Yoo Chan Hee không phản bác. Đúng là cậu ấy đã không thể trả lời.
‘Thái độ hay tính cách, cuối cùng cũng chỉ là cách nhìn khác nhau tùy theo quan điểm và góc độ của mỗi người.’
Giống như ‘a’ khác ‘ơ’, ngay cả khi nhìn vào cùng một người, việc đánh giá về nhân cách cũng sẽ khác nhau.
Những thứ như rap hay nhảy có lẽ còn có thể phản bác, nhưng nếu ai đó bắt bẻ về thái độ thì chẳng có gì nhiều điều để nói.
‘Vì vậy, cuối cùng bọn họ chỉ có thể vin vào thái độ hay tính cách để gây khó dễ thôi.’
Nếu không thể dùng thực lực để thuyết phục, thì phải tìm bất cứ thứ gì để Yoo Chan Hee phải chấp nhận.
Việc Yoo Chan Hee có tính cách nhạy cảm là đúng. Tính tình hay cáu gắt cũng là đúng.
Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc thái độ của Yoo Chan Hee xấu. Thậm chí, cũng có rất nhiều người thấy cậu dễ thương hơn vì có tính cách đó.
Nhưng một thực tập sinh làm sao có thể phản bác khi nhân viên, người phải ‘nhìn tôi tốt’, người sẽ giúp tôi ra mắt, lại nhìn nhận như vậy.
“…Em xin lỗi.”
Chỉ có thể chấp nhận, cứ thế mà vượt qua thôi.
Dù còn nghi ngờ, dù không thể đồng ý.
“À, chúng tôi đã nghĩ là em…”
“…”
“Đã nghĩ là sẽ cùng nhau ra mắt.”
– Tính cách của Jin Woo rất tốt… Thành thật thì… Chỉ vì em có tính cách trẻ con và hay cáu gắt quá, các anh cũng thường nói em hay cáu nữa… Tính cách không hợp với nhóm nên đành chịu thôi.
– Nhưng em vẫn thấy có gì đó kỳ lạ, dù nhìn thế nào thì Jin Woo cũng không thể…
– Jin Woo hả, nghe nói sau khi làm thực tập sinh mới bắt đầu học rap. Em ấy tiến bộ rất nhanh chỉ trong ba tháng, thấy kỳ lạ thật, nếu là giả thì…
– Đã có tin đồn lan rộng rằng có quan hệ với giám đốc, rồi đấy. Chan Hee, em cũng nghe rồi.
– …Đã quyết định rồi thì biết làm sao. Nếu em… có thực lực đến mức nếu không chọn em thì sẽ thấy kỳ lạ, vậy chuyện đã khác. Chỉ là em đã quá kiêu ngạo, vì các nhân viên cứ bảo em làm tốt, cực giỏi khiến em lơ là…
– Chan Hee à, em nói gì vậy… Em làm tốt mà. Em cũng biết mà.
-…Em không biết, bây giờ thì thật sự không biết. Jin Woo có khả năng làm tốt hơn em. Và…
Và rồi thời gian trôi qua, Yoo Chan Hee dần biết được lý do khiến Kim Jin Woo vượt qua cậu để được ra mắt, nhưng cậu cũng không thể làm gì được.
Cậu chỉ có thể nghiền ngẫm sự tức giận với Kim Jin Woo, tự nhủ rằng mình không hề kỳ lạ mà thôi.
“…Nhưng mà, tính cách của em… có lẽ nên sửa đổi một chút nhỉ?”
Mặc dù đã biết, lời nói của nhân viên vẫn còn đọng lại trong tâm trí Yoo Chan Hee.
Bởi vì khi một cú sốc lớn đã ập đến với một người, thì nó sẽ để lại dấu vết bằng cách này hay cách khác.
“…Hừ.”
Phong cảnh hiện ra rồi biến mất trong nháy mắt. Khi mở mắt ra, Yoo Chan Hee vẫn đang bướng bỉnh mím chặt môi.
Tôi nhìn dáng vẻ đó và nhận ra rằng dù tôi có nói gì đi nữa thì Yoo Chan Hee cũng sẽ không nghe thấy.
‘Bởi vì có những thứ phải tự mình nhận ra.’
Không giống như với Kang Hyunjin hay Cheon Serim. Với Kang Hyunjin, tôi có thể ngăn chặn chấn thương bằng cách giúp anh ấy vượt qua giai đoạn khó khăn, với Cheon Serim, tôi giúp cậu ấy vượt qua những tin đồn bất công.
Nhưng Yoo Chan Hee hiện tại không có vấn đề gì về thể chất, cũng không bị đe dọa từ bên ngoài. Vấn đề của Yoo Chan Hee là tự cậu ấy đang gặm nhấm chính mình.
Và trong tình huống đó, người có thể giúp đỡ phải là người có liên quan trực tiếp đến chấn thương đó. Ngay từ đầu, tôi đã không ở trong tình huống đó, tôi không thể làm gì cả.
“…Chỉ cần nghĩ đến một điều thôi, Yoo Chan Hee. Chỉ là em không biết thôi, nhưng em đang làm tốt vai trò của mình trong nhóm này. Các thành viên khác cũng đều công nhận điều đó.”
“…”
“Giờ thì đi thôi, vẫn còn lịch trình mà.”
Tuy nhiên, tôi không thể cứ để yên được.
Nếu không thể giải quyết bằng lời nói, thì phải dùng cách khác.
* * *
“Hai, ba.”
“BE YOUR WORLD, One Dear!”
“Xin chào, chúng tôi là One Dear!”
“Wow! Rất vui được gặp các bạn~!”
Ngày hôm sau, chúng tôi đã đến một khu cắm trại gần Seoul.
Mọi người đều mặc trang phục thoải mái, và lý do chúng tôi đến một khu cắm trại trong thời gian hoạt động bận rộn là chỉ có một.
“Chào mừng đến với K-Food Idol!”
Đó là để tham gia một chương trình thực tế được phát sóng trực tiếp.
Ngay từ bây giờ, tôi đã thấy vô số tin nhắn trên màn hình trước mặt. Các thành viên vẫy tay chào ống kính, sau đó về phía trước với ánh mắt đầy tò mò.
Trước mắt chúng tôi là tất cả các dụng cụ nấu ăn, từ nồi niêu xoong chảo cho đến bếp ga, lò nướng.
Không chỉ có vậy.
“Muốn ăn món ngon ngay thôi~!”
Đầy đủ các loại thịt, rau củ, gia vị và nước sốt.
Aiden Lee nhìn vào các nguyên liệu nấu ăn trước mặt với ánh mắt lấp lánh. Cậu ấy có vẻ rất mong chờ ngày hôm nay, và đã nhịn ăn sáng, như thể muốn tận hưởng hôm nay đến cùng.
“Nhất định phải cùng đội với Danwoo hyung.”
Tôi liếc nhìn Ju Danwoo khi cậu ta lẩm bẩm những lời đó. Ju Danwoo mỉm cười ngại ngùng trước lời nói của Aiden Lee.
Lý do Aiden Lee muốn cùng đội với Ju Danwoo rất đơn giản.
“Nào, các bạn đến với K-Food Idol. Hôm nay, việc các bạn phải làm không có gì nhiều.”
“Các bạn chỉ cần dùng những nguyên liệu nấu ăn mà chúng tôi đã chuẩn bị để nấu những món ăn mà các bạn muốn ăn!”
“Nhưng!”
Một trong hai MC, người đã nói từng câu với giọng nói đầy nhiệt huyết, đưa ra một điều kiện với giọng trang trọng.
“Các bạn sẽ phải chia thành hai đội để nấu. Và thời gian chỉ có 1 tiếng 30 phút!”
“Hơn nữa, tất cả các bạn không được cùng nhau hợp sức nấu ăn. Mỗi người sẽ phải nấu theo hình thức tiếp sức trong 30 phút. Cũng không được giúp đỡ nhau! Các bạn phải tự mình giải quyết!”
“Tuy nhiên, được phép yêu cầu sự giúp đỡ từ những khán giả đang xem chương trình trực tiếp thông qua trò chuyện!”
“Chúng tôi không phải là người xấu đến thế~”
“Tất cả những điều này đều được chuẩn bị với mong muốn các bạn sẽ có một kỳ nghỉ thoải mái trong lịch trình bận rộn và được thưởng thức những món ăn ngon~”
“Nhưng chỉ nấu ăn thôi đâu thú vị đúng không? Sau khi nấu ăn, các thành viên sẽ ăn thử các món ăn của nhau và bỏ phiếu cho món ăn ngon nhất, đội chiến thắng sẽ được thưởng, đội thua phải bị phạt!”
Hai MC ăn ý nói như vậy, sau đó đưa cho chúng tôi một cái hộp. Trong hộp có tổng cộng 7 lá thăm.
“Vì có tổng cộng bảy người, để phù hợp với số chẵn, một người sẽ đảm nhận vai trò MC cùng với chúng tôi. Các đội được chia thành đội vàng và đội xanh lá cây, ai rút được màu xanh dương thì bước ra ngoài nhé!”
Các thành viên sáng mắt lên khi nghe thấy câu đó. Ngoài việc không phải nấu ăn, còn có một suy nghĩ là tốt nhất cứ đứng chơi, rồi ăn những món ăn mà các thành viên đã chuẩn bị.
“Vậy, em út của One Dear, Yoo Chan Hee-ssi, bắt đầu nào.”
“…Dạ.”
Cứ như vậy, việc rút thăm bắt đầu theo hướng dẫn của MC.
“À, đội sẽ được chia như vậy sao?”
“Tôi nghĩ đội hình này thú vị hơn tôi mong đợi đấy. Cậu nghĩ sao, Serim-ssi?”
“Ở đây, chiến thắng của cuộc thi sẽ được quyết định bởi cách các hố đen của mỗi đội nấu ăn như thế nào.”
Theo hướng dẫn của Cheon Serim, người đã rút được thăm màu xanh dương và đảm nhận vai trò MC, sáu thành viên còn lại đã chia thành hai đội, mỗi đội ba người.
“Nhờ vào cả hai nhé, Chan Hee, Yoo Ha~!”
“Ừm… Dạ… Em sẽ cố gắng hết sức ạ.”
“Okay.”
Người rút được thăm màu vàng là tôi, Aiden Lee và Yoo Chan Hee.
“Danwoo à, tôi chỉ tin tưởng cậu thôi. Hyunjin, chúng ta cùng cố gắng nhé.”
“À, em sẽ cố gắng hết sức.”
“Em cũng sẽ cố gắng hết mình…!”
Tiếp theo, Do Ji Hyuk, Kang Hyunjin và Ju Danwoo đã rút được thăm màu xanh lá cây.
“Vậy thì hai đội hãy di chuyển đến khu vực nấu ăn của mình nhé~!”
Chúng tôi đang chuẩn bị di chuyển đến khu vực nấu ăn theo lời của MC cùng với các đội đã được chia như vậy.
“Ơ?”
Yoo Chan Hee nhìn vào khu vực có camera và các nhân viên đang tụ tập, đầu hơi nghiêng.
“…”
Khi Yoo Chan Hee nheo mắt nhìn vào một nơi một cách mơ hồ.
“Chan Hee~! Mau lên!”
“…À! Dạ.”
Yoo Chan Hee rời mắt khỏi khu vực có camera theo lời gọi của Aiden Lee và từ từ bước đi. Mặc dù vậy, cậu vẫn quay đầu lại hai lần như thể còn điều gì đó bận tâm.
‘Có vẻ mọi chuyện đang ổn.’
Tôi cũng nhìn thấy điều đó, tôi có thể xác nhận rằng mọi việc đang diễn ra tốt đẹp.
[Bạn có muốn chỉ định ‘Yoo Chan Hee’ là đối tượng của phiếu bầu may mắn không?]
CÓ◀ / KHÔNG
Ngay trong sáng nay, ‘phần thưởng’ của vòng quay may mắn mà tôi đã quay đã được trao một cách chính xác.
Theo hình thức mà Yoo Chan Hee cần nhất vào lúc này.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹