Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 138
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
138.
“…Vâng, đúng vậy. Xin lỗi.”
Yoo Chan Hee đáp lại với biểu cảm u ám. Kim Jin Woo nở nụ cười mãn nguyện trên khuôn mặt như thể đã nắm được thế thượng phong trước sự thay đổi trong cách nói chuyện của cậu ấy.
“Jin Woo à, dù sao thì Chan Hee cũng đã tập luyện cùng với chúng ta mà…”
Joo Ho cứng đời, định lên tiếng, nhưng Kim Jin Woo có vẻ không hề muốn nghe, cậu ta cắt ngang.
“Tập luyện là tập luyện, còn bây giờ là bây giờ. Chúng ta ra mắt trước nên nghiễm nhiên là tiền bối rồi. Chan Hee, cậu cũng hiểu đúng không? Thứ bậc là thứ đã khắc nghiệt ngay khi còn là thực tập sinh, sau khi ra mắt càng phải giữ vững hơn.”
“Vâng.”
Chỉ trong chốc lát, ánh mắt lo lắng của các thành viên đổ dồn vào Yoo Chan Hee, người đã trả lời một cách ngoan ngoãn như thể đã để tâm trí ở đâu đó.
“Vậy chúng tôi xin phép đi trước.”
Tôi kéo Yoo Chan Hee ra sau, nói với Joo Ho. Anh ấy thở dài một tiếng, gật đầu.
“Vâng, cảm ơn vì đã đến hôm nay. Sau này nếu có gặp lại, mong chúng ta chào hỏi nhau nhé.”
“À, tất nhiên rồi.”
Tôi đáp lại rồi nhìn về phía Do Ji Hyuk và Kang Hyunjin. Trong khi Kang Hyunjin đang nhìn Yoo Chan Hee với lo lắng, tôi thấy Do Ji Hyuk nhìn về phía Kim Jin Woo bằng ánh mắt như đang dò xét.
Bỗng nhiên, tôi thấy anh ấy quay ánh mắt nhìn Yoo Chan Hee một lần, sau đó nhìn tôi một lần.
“…”
Tôi nhận ra đại khái Do Ji Hyuk muốn nói gì và dừng bước.
“…Sao cậu còn chưa đi?”
Vì tôi chỉ đứng ngây ra ở đó, Joo Ho và Kim Jin Woo liền nhìn chúng tôi với vẻ mặt ngạc nhiên. Tôi thấy vẻ mặt không hiểu tình hình của hai người họ, bèn nói.
“Hai người không chào sao?”
“Hả? Gì cơ…”
“À, xin lỗi.”
Tiếp lời tôi, Do Ji Hyuk nở nụ cười tươi và xua tay. Anh ấy nói.
“Có lẽ các cậu cũng hiểu lầm như Yoo Ha rồi.”
“Vâng?”
“Ừm, có lẽ cậu đã hiểu lầm ý của tôi.”
Do Ji Hyuk nói rồi cười mỉm.
“Tôi đã bảo cứ thoải mái, nhưng tính theo ngày ra mắt thì tôi có chút, ờ, thâm niên* (thời gian hoạt động) đấy. Tôi thấy cậu có quan điểm rất rõ ràng về thứ bậc, nên tôi cứ nghĩ cậu sẽ chào hỏi trước như Yoo Ha chứ.”
“…!”
Thông thường, người đến phòng chờ để chào hỏi trước là hậu bối. Và người tiễn hậu bối đi, chào sau cùng là tiền bối.
Xét theo nhóm, chúng tôi là người mới, nên chúng tôi tới là đúng, nhưng xét theo cá nhân thì Do Ji Hyuk có thâm niên còn hơn cả Higher.
Nếu tính theo thứ bậc trong giới giải trí dựa trên ngày ra mắt thì người đáng lẽ người phải nhận lời chào trước là Do Ji Hyuk.
‘Dù đã bảo là cứ hành động thoải mái, nhưng điều đó không có nghĩa là được coi thường thâm niên của Do Ji Hyuk.’
Vì nhập ngũ giữa chừng nên thời gian hoạt động có hơi trống trải, với lại vốn là người đến từ nhóm nhạc tan rã nên đến giờ Do Ji Hyuk có lẽ cũng không được đối xử như một tiền bối đúng nghĩa, nhưng vì phía bên kia đã khiêu khích trước, nên chúng tôi cũng cần đáp trả.
‘Việc gì có thể lợi dụng thì cứ lợi dụng thôi.’
Vì vậy, Do Ji Hyuk và tôi đã chọn cách tạo ra một tình huống khiến đối phương phải cúi đầu chào chúng tôi.
Bằng cách lợi dụng thứ bậc trong giới giải trí mà phía bên kia đưa ra, khiến Higher phải chào One Dear.
‘Cúi đầu thì không chỉ hướng về Do Ji Hyuk.’
Mặc dù chỉ đáp trả dựa trên thâm niên của một mình Do Ji Hyuk chứ không phải của One Dear, nhưng phía bên kia cũng hiểu rằng họ không thể chỉ cúi đầu trước một mình Do Ji Hyuk.
Vì chúng tôi đang ở trong phòng chờ theo nhóm, nên việc họ chào chúng tôi trước sẽ dẫn đến tình huống tất cả phải cúi đầu trước One Dear.
Như vậy, Kim Jin Woo sẽ phải cúi đầu chào cả Yoo Chan Hee.
Có thể nói là mâu thuẫn, nhưng vì phía bên kia coi trọng thứ bậc như vậy, nên bây giờ họ cũng không thể không chào hỏi được.
Do Ji Hyuk nhún vai nói.
“Tôi thì thích được đối xử thoải mái hơn, nhưng nếu có người thích giữ gìn thứ bậc thì cứ làm như vậy đi. Bên nào cũng được, làm sao để tiền bối thấy thoải mái là được.”
“…”
Tôi thấy khuôn mặt của Kim Jin Woo, người khơi mào câu chuyện về thứ bậc, nhăn lại. Khi cậu ta chậm rãi mở miệng ra như thể muốn nói điều gì đó.
“Đúng vậy, chúng tôi đã thất lễ. Cảm ơn vì đã đến một lần nữa, chúc các anh có một lịch trình tốt đẹp. Chan Hee à, lần sau anh sẽ liên lạc với cậu.”
“Vâng? À, vâng, vâng…”
Nhờ Joo Ho, người đã đứng ra giải quyết tình hình nhanh hơn Kim Jin Woo, mà sự việc đã kết thúc như vậy. Có lẽ vì Joo Ho biết rõ tính cách của các thành viên trong nhóm nên đã cúi đầu trước để ngăn chặn những tình huống bất thường có thể xảy ra.
‘Mục đích vốn để xem tên đó cúi đầu.’
Vì trưởng nhóm đã cúi đầu, đi xa hơn nữa cũng không ổn. Có lẽ phải hài lòng với điều này thôi.
Do Ji Hyuk cũng có chút tiếc nuối, nhưng chúng tôi đã cúi đầu chào Joo Ho và bước ra khỏi phòng chờ.
“V, vừa rồi là gì vậy? Có được phép làm thế không ạ?”
Các thành viên khác dường như đã đoán ra đại khái lý do chúng tôi gây ra sự căng thẳng đó nên đã không nói gì trong suốt quãng đường đi bộ trên hành lang, nhưng vừa vào phòng chờ, Yoo Chan Hee đã đóng cửa lại và hoảng hốt hỏi.
Do Ji Hyuk cười nhẹ, nói một cách trơn tru.
“Về gì cơ?”
“Không, chuyện vừa rồi với Kim Jin Woo…”
“Sao? Chúng ta có làm gì à?”
“Không hề.”
Tôi trả lời câu hỏi của Do Ji Hyuk và ngồi phịch xuống ghế sofa. Yoo Chan Hee nói với giọng điệu như thể vừa nghe thấy điều gì đó vô lý.
“Lỡ như anh dính vào những tranh cãi về thái độ thì sao ạ? Nếu người đó đi nói lung tung…”
“Hừm, nói lung tung thế nào?”
“Vâng?”
“Không chào tiền bối hơn 4 năm thâm niên thì phải ăn chửi chứ, nếu biết tự trọng thì sẽ không nói ra đâu.”
Nghe vậy, Yoo Chan Hee ngập ngừng và im bặt. Mặc dù vẫn muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng cậu ấy đã thở dài thật sâu và lấy điện thoại ra. Có lẽ đang liên lạc với Joo Ho.
Yoo Chan Hee trông khá lo lắng về tình huống ‘lỡ như’, nhưng Do Ji Hyuk và tôi, những người đã gây ra chuyện này, lại không hề bận tâm. Vì khả năng bị bắt bẻ trong chuyện này gần như bằng không.
Thực tế, việc tôi và Do Ji Hyuk làm là gây sự. Vì chúng tôi vẫn mang mác người mới, nên việc bị chỉ trích về thái độ cũng rất dễ dàng.
Nhưng chuyện đó sẽ không xảy ra đâu.
‘Vì nhiều phương diện còn mập mờ.’
Bên đó có hai kẻ phá vỡ thứ bậc trước. Hơn nữa, trưởng nhóm bên kia lại có thiện cảm với Yoo Chan Hee hơn là với các thành viên trong nhóm. Nên chẳng sao cả.
‘Kiểu người như Kim Jin Woo cũng không phải là loại sẽ đi rêu rao chuyện bị ăn chửi đâu.’
Thay vào đó, cậu ta sẽ tìm cơ hội tiếp cận Yoo Chan Hee khi Do Ji Hyuk hoặc Kang Hyunjin không có mặt, chứ không đời nào tự mình vạch trần việc mình đã thua trong cuộc chiến căng thẳng.
Vậy nên, những gì Yoo Chan Hee nói chỉ là những lo lắng vô ích.
* * *
“…”
“…”
…Vấn đề nằm ở một nơi khác.
Trên đường về ký túc xá sau khi hoàn thành lịch trình, bên trong xe tràn ngập sự im lặng đến kỳ lạ. Ngay cả anh quản lý, người đang lái xe cũng không dễ dàng lên tiếng mà chỉ nhìn xung quanh để dò xét tình hình, bầu không khí bên trong đã chìm xuống rõ rệt.
Lý do chỉ có một.
1, 2, 3, 4 như vốn có only
Tồn tại để chứng minh nó
Để phá vỡ lý tưởng và hiện thực
Fantasia đến với em,
My emotion, think and sense
Không thể thoát khỏi…
Trong lúc biểu diễn trên sân khấu, Yoo Chan Hee đã mắc lỗi quên lời.
Bản thân lỗi quên lời không phải là vấn đề lớn. Vì MR* (nhạc nền) đang phát nên âm thanh không bị trống hoàn toàn, và những người xem trên sân khấu cũng sẽ coi đó chỉ là một lỗi nhỏ của người mới.
Nhưng, bầu không khí của Yoo Chan Hee sau khi mắc lỗi mới là điều kỳ lạ, và đó là nguyên nhân của sự im lặng hiện tại.
“Này, Chan Hee~ Sao cậu phải buồn thế, fan sẽ thấy dễ thương hơn đấy~”
Cheon Serim cố tình làm dịu bầu không khí bằng cách trêu chọc Yoo Chan Hee.
“Dễ thương cái gì, họ chỉ nghĩ mình không chuyên nghiệp… Tập hàng chục, hàng trăm lần rồi mà vẫn mắc lỗi. Lại còn là trên sân khấu nữa…”
Thay vì thấy được an ủi, nỗ lực đầu tiên đã không có tác dụng gì khi Yoo Chan Hee cứ tự dằn vặt bản thân không ngừng.
“Chan Hee à, thật sự không sao đâu. Ai mà không mắc lỗi một lần chứ. Nếu trong lòng còn vướng bận, cố gắng hơn trong tương lai là được…”
“Đúng, đúng vậy…”
Ju Danwoo cố gắng an ủi một cách nghiêm túc, nhưng Yoo Chan Hee chỉ thở dài với vẻ mặt phức tạp. Cuối cùng, sau khi về đến ký túc xá, cậu ấy đi thẳng vào phòng.
“Có gì đó kỳ lạ không?”
“Từ sau khi gặp Higher lúc nãy ạ.”
Vì vậy, việc các thành viên tổ chức một cuộc họp khẩn cấp là điều đương nhiên.
“Cậu ấy vốn là người rất chăm chỉ, nhưng lần này cậu ấy lại đang tự dằn vặt bản thân quá mức. Chúng ta có nên mặc kệ không ạ?”
“…”
Tôi lắc đầu trước câu hỏi của Cheon Serim. Có lẽ việc cứ để Yoo Chan Hee như vậy thật sự không tốt.
‘Vì nó cũng tương tự trong cuộc thi thứ hai.’
Khi đó, Yoo Chan Hee từng cảm thấy khó chịu vì không thể tập luyện tốt với vị trí đảo ngược, nhưng lại không dễ dàng tìm đến sự giúp đỡ từ những người xung quanh.
Khi đó, có lẽ vì tôi và cậu ấy không hòa thuận, nhưng ban đầu Yoo Chan Hee là người cố chấp, dù theo hướng tốt hay xấu. Cậu ấy không dễ dàng để lộ ra những điểm yếu của mình với người khác.
‘Có vẻ như cậu ấy càng như vậy khi sợ hãi.’
Và lý do tôi nghĩ Yoo Chan Hee sợ hãi rất đơn giản.
[Yoo Chan Hee]
Trạng thái: Bất an (Có thể xác nhận)
→ Kích hoạt (CHECK)
Vì tôi đã phát hiện ra check hiện lên dưới trạng thái của Yoo Chan Hee trong xe khi về ký túc xá.
‘Bất an.’
Và tôi không thể không cảm thấy bất an bởi mục đó hiện lên. Vì nó thường không xuất hiện, có thể nói nó chỉ xuất hiện khi đối tượng trong cuộc đang gặp ‘nguy hiểm’.
‘Cả Cheon Serim và Kang Hyunjin nữa, tình huống này chỉ xuất hiện khi tinh thần của hai người bị dồn nén đến cùng.’
Việc ‘kích hoạt’ hiện lên dưới trạng thái này có nghĩa là, việc hôm nay đã chạm đến vết sẹo trong lòng của Yoo Chan Hee.
Và người đã khiến Yoo Chan Hee dao động hôm nay chỉ có một.
“Vị trí của Kim Jin Woo là main rapper phải không?”
Kim Jin Woo. Thành viên của Higher, người đã nhắc đến thứ bậc ngay khi nhìn thấy Yoo Chan Hee và cố gắng đè bẹp cậu ấy bằng mọi giá.
“Vâng.”
“…”
Khi Cheon Serim trả lời câu hỏi của tôi, tôi mới đoán được đại khái vết sẹo của Yoo Chan Hee đã bị kích thích như thế nào.
– Có một thực tập sinh không chính thức gia nhập giữa chừng, có vẻ như vị trí của Yoo Chan Hee và cậu ta bị trùng lặp. Do có quan hệ với cấp trên của DIO, nhờ vậy mà đã loại Yoo Chan Hee ra và được chọn vào nhóm ra mắt.
Thực tập sinh không chính thức cùng vị trí đã loại Yoo Chan Hee và được chọn vào nhóm ra mắt, mà Cheon Serim đã nói đến trong cuộc thi lần thứ hai.
Trong tình huống này, người đó chắc chắn là Kim Jin Woo.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹