Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 119
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
“Bài hát chủ đề ra mắt của One Dear đã được quyết định là bài hát của anh Aiden!”
“Wow!!”
Ngay lập tức, căn phòng tràn ngập tiếng vỗ tay và hò reo của các thành viên. Trong video được chiếu trên màn hình, bài hát đã được thu âm và vũ đạo mà chúng tôi đã quay vào đêm hôm trước vang lên.
“Haizz…”
Aiden Lee, sau khi xem lại video đang phát trên màn hình, gục mặt xuống bàn. Nhìn thấy cảnh tượng đó, các thành viên khác không giấu nổi vẻ bối rối.
‘Trước đó cứ tỏ vẻ như không sao.’
Chắc hẳn cậu ấy đã rất căng thẳng.
Từ sáng đến giờ, nụ cười của cậu ấy trông khác thường hơn mọi khi, dường như tâm trí cậu ấy vẫn có chút để ý, dù có tự tin vào bài hát của bản thân đến mấy, có lẽ chính cậu ấy cũng không chắc liệu nó có được công chúng đón nhận hay không.
“Cậu khóc à?”
“Tôi không khóc!”
Trước lời trêu chọc của tôi, Aiden Lee cư xử như phát cáu, đứng dậy khỏi bàn. Và rồi, như thể chỉ đến lúc này cậu ấy mới cảm nhận được niềm vui trọn vẹn, cậu ấy nở nụ cười tươi tắn.
“Chúc mừng anh, anh!”
“Chúng ta hãy thành công vang dội nhé!”
Cả nhóm, hệt như đã trút bỏ được gánh nặng trong lòng, cũng lần lượt gửi lời chúc mừng.
Sau Aiden Lee, người đang vui mừng vì đã giành được bài hát chủ đề đầu tiên, các thành viên khác cũng cảm thấy vui mừng khi có thể ra mắt với bài hát do chính họ đưa ra ý kiến và hoàn thành.
“Nào, vậy thì, còn một điều nữa! Vẫn còn một việc nữa đấy.”
Sau khi mọi người trao đổi những lời nói đầy mong đợi về bài hát chủ đề trong niềm vui, bầu không khí lắng xuống phần nào, Cheon Serim lại một lần nữa khơi dậy chủ đề mà mọi người đang chờ đợi.
“Đó chính là công khai danh tính ‘manito’!”
Cheon Serim gỡ bỏ màn hình đang phát video và công khai bảng trắng đã được che giấu. Trên bảng có sẵn tên của bảy thành viên One Dear được viết thành hình tròn.
Vì điều đó, mọi người bắt đầu nhìn nhau với ánh mắt đầy nghi ngờ khác hẳn với vẻ mặt vui vẻ trước đó. Căn phòng chìm trong im lặng, chỉ có Cheon Serim là người vẫn mỉm cười và tiếp tục nói.
“Mọi người đã đoán được ‘manito’ của mình là ai chưa ạ?”
“Anh có tự tin!”
“…Thật sự thì… không…”
Có một số như Aiden Lee hét lên đầy tự hào, và có một số như Kang Hyunjin, vừa lo lắng vừa ôm đầu. Giữa những thành viên đó, Cheon Serim nhìn tôi với ánh mắt đầy ẩn ý.
“Nào, vậy thì, chúng ta hãy cùng xem mọi người đã tận hưởng ‘manito’ (mới) trong 7 ngày qua như thế nào nhé?”
Trước câu hỏi của Cheon Serim, cả nhóm bắt đầu lôi ra những mẩu giấy nhỏ từ túi quần.
Tôi cũng như vậy, cùng với các thành viên khác, tôi cũng lấy ra tờ giấy mà tôi đã viết vào buổi sáng ở ký túc xá, nó chính là ‘lời khai báo về những hành động tốt’ cả manito tôi cho rằng là của tôi.
‘Cái này có đúng không.’
Ngay trước đó, tôi đã cân nhắc và sửa đổi câu trả lời không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn không thể chắc chắn.
Tôi không thể loại bỏ cảm giác như mình đang bị mắc kẹt trong một cái bẫy khổng lồ, như thể tôi đang bỏ lỡ điều gì đó.
‘…Thôi, không sao đâu. Chỉ là trò chơi thôi mà.’
Vì vậy, tôi, người đang do dự không muốn mở tờ giấy ra, đã thở dài khe khẽ và mở hoàn toàn tờ giấy có ghi lời khai báo.
Dù sao thì đây cũng chỉ là trò chơi được dựng lên để tạo thêm sự thú vị cho chương trình thực tế. Sẽ không có chuyện thành viên đưa ra những yêu cầu quá đáng đâu, và tôi cũng không có lý do để cảm thấy buồn phiền vì những chuyện như vậy. Không phải chúng tôi chỉ là làm cho vui thôi sao.
‘Chỉ có Cheon Serim là hơi đáng lo ngại một chút…’
Mặc dù vậy, tôi vẫn không cảm thấy quá căng thẳng. Dù tôi hơi bận tâm đến sự tự tin của Cheon Serim vào đêm qua, nhưng dù sao thì không có chuyện tôi trở thành nô lệ của cậu ta.
‘Dù có nhanh nhạy đến mấy, việc đoán đúng 4 manito là chuyện không thể xảy ra.’
Đây là cuộc cá cược bắt đầu vào ngày hôm qua. Dù cố gắng suy luận thêm, thời gian cũng không đủ.
Cheon Serim không thể nào biết hết manito của từng thành viên, nên cuối cùng, tôi sẽ không trở thành nô lệ của Cheon Serim.
“Theo quyền hạn của người dẫn chương trình, em đã tự ý sắp xếp thứ tự. Đầu tiên, Chan Hee!”
“A, tại sao lại là tôi!”
“Thông thường, những việc như thế này, em út phải làm trước mà~.”
Cheon Serim vừa mỉm cười vừa khoác vai Yoo Chan Hee, người đang đứng dậy một cách ngượng ngùng. Yoo Chan Hee, với vẻ mặt pha trộn giữa lo lắng và bực mình, gạt tay của Cheon Serim ra và rụt rè đứng ở giữa phòng họp.
“Tôi, suy luận của tôi là……”
Và sau đó, suy luận của các thành viên lần lượt bắt đầu.
“Vào lúc 7 giờ 31 phút sáng ngày thứ hai kể từ khi bắt đầu manito! Hôm đó, Hyunjin hyung đã đánh thức tôi và mua cháo ở cửa hàng tiện lợi cho tôi. Và vào lúc 4 giờ 54 phút chiều cùng ngày, trong khi quay quảng cáo, anh đã mua đồ uống tôi thích cho tôi……”
“À, manito của tôi…… Tôi nghĩ là Ji Hyuk hyung. Ừm, Ji Hyuk hyung thì lúc nào cũng dịu dàng… Vì tôi bị đau chân nên anh ấy đã chuẩn bị cả dầu xoa bóp, và anh ấy cũng mua cho tôi một chiếc gối kê cổ mới……”
“Tôi là Yoo Ha! Dù nhìn thế nào, tôi cũng cảm thấy người đó là Yoo Ha. Không lâu sau khi bắt đầu manito, cậu ấy đã cho tôi vitamin, sau đó cậu ấy còn tặng quà cho tôi thêm nhiều lần nữa! Mỗi khi Yoo Ha vào phòng trước rồi ra, lúc nào cũng có quà mới.”
Yoo Chan Hee, Kang Hyunjin, Aiden Lee lần lượt nói ra ‘lời khai báo về những hành động tốt’ mà họ đã nghĩ đến và nhìn chằm chằm vào những người bị nghi ngờ. Mỗi lúc như vậy, những người bị nghi ngờ chỉ giữ im lặng với một nụ cười bí ẩn hoặc vẻ mặt bối rối.
“Vậy thì, tiếp theo là Yoo Ha hyung!”
“Ưm.”
Sau Aiden Lee, đến lượt tôi. Tôi cầm tờ giấy nhỏ lên, đứng dậy và từ từ tiết lộ người mà tôi nghĩ là người đáng nghi.
“Người mà tôi chọn là manito của tôi… là Serim.”
Và tôi kể lại từng hành động tốt mà Cheon Serim đã thể hiện với tôi trong 7 ngày qua.
Kể cả việc cậu ấy luôn cố gắng chăm sóc tôi trong bữa ăn mà không cần tôi mở lời nhờ giúp, chăm sóc tôi đến mức không thể diễn tả bằng lời nào khác ngoài từ chu đáo, những món quà quần áo mà cậu ấy đã tặng tôi, và cuối cùng là cả cuộc cá cược vào ngày hôm trước.
“Tôi đã nghi ngờ vì những món quà và hành động tốt lộ liễu quá mức, nhưng tôi cũng nghĩ rằng đó có thể là chiêu trò lừa đảo cao cấp. Vì vậy, tôi đã chọn Serim là manito của tôi.”
Tôi gập tờ giấy lại và nhìn Cheon Serim sau khi kết thúc câu nói đó. Sau khi tôi nói xong, Cheon Serim không nói gì thêm, chỉ vỗ tay.
Người tiếp theo lên tiếng là Do Ji Hyuk.
“Manito của tôi là Yoo Ha.”
“……”
Còn Do Ji Hyuk chỉ đích danh tôi ngay từ câu đầu tiên, tôi phải cố gắng hết sức để giữ vẻ mặt bình tĩnh.
Do Ji Hyuk, ngay cả khi thấy vẻ mặt đó của tôi, anh vẫn mỉm cười như thể anh biết tất cả và nói một câu vu vơ.
“Thật ra, anh đã dùng một chút thủ đoạn.”
“…?”
Khi tôi tỏ vẻ nghi ngờ, Do Ji Hyuk nói.
“Quà mà em tặng anh lần trước ấy, miếng dán làm mát chân. Đó là thứ chỉ có Yoo Ha mới có thể đưa cho anh được.”
“Hả?”
“Vì anh chỉ nói với mỗi Yoo Ha điều đó thôi.”
“…!”
“Anh đã nói với mỗi thành viên về từng bộ phận anh bị đau.”
Tôi chỉ biết há hốc mồm vì câu trả lời đó. Do Ji Hyuk, nở nụ cười tinh nghịch trên môi, anh kể chi tiết hơn về thủ đoạn mà anh đã sử dụng.
“Đầu tiên, anh nói với Dan Woo rằng anh bị đau đầu, với Eden thì bị đau cổ. Với Hyunjin là đau tay, với Serim là đau mắt, với Chan Hee thành đau vai. Và anh còn giả vờ đau trước mặt mọi người nữa.”
Đúng vậy.
Do Ji Hyuk đã xoa bóp bắp chân, đôi khi xoay bàn chân như thể anh bị đau chân trước mặt tôi, thậm chí anh còn lẩm bẩm rằng sự mệt mỏi ở chân của anh ấy không hề thuyên giảm.
‘Vì vậy, tôi tưởng rằng anh ấy thực sự bị đau nên đã chuẩn bị chúng.’
Trong buổi chung kết trước đó, Do Ji Hyuk chuẩn bị cho sân khấu đến mức dường như đã bị vắt kiệt hết sức lực. Tôi tưởng là có lẽ những tác động khi đó vẫn còn lưu lại đến tận bây giờ.
Ấy thế mà, anh vẫn đang phải thực hiện việc sáng tạo vũ đạo, vì thế tôi không chưa từng bao giờ nghi ngờ đó là lời nói dối.
“À, anh cảm ơn tất cả mọi người ở đây. Mọi người không những tặng anh thuốc mà còn cho anh mượn cả máy mát xa nữa.”
“……”
“Và rồi, khi manito đó đưa cho anh miếng dán làm mát chân, anh đã nhận ra. Hoá ra manito của anh là Yoo Ha. Chỉ có mỗi Yoo Ha cứ im lặng suốt thôi, mặt ngoài ấy. Mặc dù những món quà của em ấy thật sự rất chu đáo.”
…Một kẻ xảo quyệt.
Tôi nhận ra rằng mình không còn nơi nào để trốn nữa. Do Ji Hyuk đã tạo ra một cái bẫy không có lối thoát và dẫn tôi vào đó.
‘…Haaa, ngay từ đầu tôi đã nghĩ rằng tôi không thể biến tên đó thành nô lệ.’
May mắn vì không có quy tắc là đối phương sẽ trở thành nô lệ nếu bị lộ danh tính. Ngay từ khi tôi biết mình là manito của Do Ji Hyuk, tôi đã từ bỏ trò chơi này được một nửa rồi, nên tình huống này thực ra cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Điều thực sự đáng ngạc nhiên đã xảy ra sau đó.
Sau khi suy luận manito, Ju Danwoo đã chỉ định Kang Hyunjin là manito của anh, và Cheon Serim đã chỉ định Aiden Lee.
“Xin hãy công khai danh tính của các manito!”
Cheon Serim hô hào, sau khi mọi người chỉ định xong manito của họ là ai.
“…Hyung?”
Ju Danwoo đã chỉ vào tôi.
‘…Gì cơ?’
Tôi nhìn Ju Danwoo với vẻ mặt ngơ ngác. Ju Danwoo, với vẻ mặt xin lỗi, tránh ánh mắt của tôi, lặng lẽ nhìn sang bên cạnh.
Bên cạnh là Do Ji Hyuk.
Tôi há hốc mồm.
“…Lẽ nào?”
Tôi chỉ có thể thốt lên như vậy với giọng run rẩy.
Vì tình huống của một tuần này đã được ghép lại trong khoảnh khắc hai người nhìn nhau.
“Lẽ nào sự thật là vậy, Yoo Ha. Đúng đấy.”
Khi Do Ji Hyuk thừa nhận một cách thoải mái sau câu hỏi của tôi, sự hỗn loạn của tôi càng trở nên lớn hơn.
“Không, làm sao… khi nào?”
“Ngay từ đầu.”
Ngay từ đầu, họ đã là liên minh.
Tôi không nói nên lời một lúc lâu vì Do Ji Hyuk mỉm cười dịu dàng khi nói như vậy.
Tức là.
‘Thật ra Ju Danwoo không phải là manito của Aiden Lee mà là manito của tôi… manito của Do Ji Hyuk là Aiden Lee mới đúng?’
Vậy nên Ju Danwoo và Do Ji Hyuk trở thành đồng minh và cố tình huyễn hoặc tôi và Aiden Lee?
Tôi đã liên minh với Ju Danwoo và chuyển những món quà mà anh đã chuẩn bị cho Aiden Lee trong khi tỏ vẻ như thể tôi đã chuẩn bị chúng.
Tôi nghĩ Ju Danwoo cũng đã đưa những món quà của tôi cho Do Ji Hyuk theo cách đó. Ju Danwoo và tôi đã giúp đỡ lẫn nhau theo cách như vậy để cố gắng che giấu danh tính của bản thân.
Nhưng bây giờ, tôi thấy tình hình còn phức tạp hơn thế.
“Những món quà mà Ji Hyuk hyung giao cho Dan Woo hyung… sau đó được em đưa cho Aiden sao?”
“Đúng.”
Tức là, tôi đã tự nguyện làm người làm thuê cho cả người làm thuê.
Do Ji Hyuk giấu kín danh tính của anh ấy một cách cẩn thận nhất, còn Ju Danwoo đánh lạc hướng sự chú ý của tôi bằng cách công khai thể hiện những hành động tốt với tôi.
Những món quà như vitamin và dầu xoa bóp mà anh ấy đã cho tôi, và hình ảnh Ju Danwoo đã chăm sóc tôi một cách chu đáo, tôi không hề nghi ngờ điều đó.
“Sao anh lại làm thế với em……”
Tôi không khỏi lẩm bẩm với giọng điệu đầy sự phản bội.
Tại sao anh lại làm thế với tôi.
Một cảnh tượng trong bộ phim mà tôi đã xem từ lâu lướt qua trong đầu tôi. Ju Danwoo, người đang bồn chồn khi nhìn thấy vẻ mặt đó của tôi, vội vàng mở miệng.
“Xin… lỗi, Yoo Ha à. Anh đã kết đồng minh với Ji Hyuk hyung trước, và anh là manito của em nên… Anh không biết phải làm sao.”
“Haizz……”
Tôi ôm đầu. Vì tôi nhận ra rằng tôi đã quá ngây thơ khi tin tưởng Ju Danwoo.
‘Không, nhưng không phải cũng nên như vậy sao……’
Ju Danwoo là một người luôn quan tâm đến người khác. Vì anh ấy bẩm sinh biết quan tâm và dịu dàng, nên tôi không thể không loại Ju Danwoo ra khỏi danh sách nghi ngờ.
“Anh, em thật sự rất thất vọng……. Anh không xem sự chân thành và lòng quan tâm của em là sự thật……”
“Không, đó là……”
Ngoài ra, Cheon Serim cũng lên tiếng với vẻ mặt buồn bã, gạt nhẹ khóe mắt bằng ống tay áo, khiến tôi không khỏi lắp bắp.
Tuy nhiên, vẫn còn những nghi vấn, tôi hỏi Cheon Serim.
“Vậy tại sao em lại cố gắng chăm sóc anh một cách điên cuồng như thế?”
“Đó là vì em sợ anh ngã bệnh.”
“Hả?”
“Anh không có sức khỏe tốt. Với lại, anh còn là Leader nữa nên chắc chắn anh sẽ chịu nhiều áp lực hơn… Em chăm sóc anh vì em lo anh sẽ ngã bệnh.”
“…”
Trước câu trả lời hợp lý, tôi ngập ngừng, không thể phản bác, Cheon Serim càng tỏ ra thất vọng và than thở.
“Thật sự rất buồn… Anh đã coi sự quan tâm của em là có ý đồ xấu…? Anh không chọn Dan Woo hyung, người tặng quà một cách công khai vào danh sách nghi ngờ……”
“Hahaha, Yoo Ha thật sự cực kỳ thích Dan Woo hyung ha. Cậu không hề nghi ngờ dù chỉ một chút sao?”
Nếu là cậu, cậu có làm thế không?
Tôi đã cố gắng kìm nén mong muốn đáp trả như vậy, sau đó thở dài thật mạnh. Ju Danwoo là thực tập sinh được bầu chọn là thực tập sinh tử tế nhất trong Design Your Idol. Dù là ai ở vào vị trí của tôi, có lẽ họ cũng sẽ không nghi ngờ Ju Danwoo ngay lập tức đâu.
“Các anh thật sự rất đáng sợ……”
“Haha.”
Aiden Lee, người cũng rơi vào cái bẫy kép mà Ju Danwoo và Do Ji Hyuk giăng ra, thể hiện biểu cảm ghê tởm hiếm khi xuất hiện trên gương mặt. Aiden Lee hình như cũng không ngờ manito của cậu ấy là Do Ji Hyuk.
Trong khi đó, Ju Danwoo vẫn còn bồn chồn.
“Xin lỗi, Yoo Ha à… Ờ, em không cần phải làm nô lệ đâu……”
“Ôi không, chế độ nô lệ là một quy tắc thiêng liêng đấy ạ. Dù có lý do gì đi nữa, Dan Woo hyung, nhất định phải sai Yoo Ha hyung làm ba việc nhé! Đó là nghĩa vụ của ông chủ!”
“Vậy thì……”
“Nào, chúng ta hãy chuyển sang phần tiếp theo nào~!”
Để lại Ju Danwoo, người đã làm tốt với vai trò là điệp viên hai mang, làm rối tung ván manito, nhưng lại cảm thấy gánh nặng khi trở thành chủ nhân, Cheon Serim, đã trở lại với vẻ mặt tươi tắn, nhanh chóng tiếp tục màn công khai danh tính.
“À, Yoo Ha là manito của anh đúng không?”
“Hyunjin đoán đúng rồi.”
“Eden hyung, anh không có ý định giấu diếm phải không? Mọi thứ đều quá rõ ràng luôn?”
Và rồi người chiến thắng xuất hiện.
“AAAA, gì vậy? Cheon Serim, cậu là manito của tôi hở?”
“……! Chan Hee, em là manito của anh sao?”
Sau khi những người thua cuộc còn lại được tiết lộ, kết quả đã được chia ra như sau.
※Ghép đôi manito
Dan Woo → Yoo Ha, Yoo Ha → Ji Hyuk
Ji Hyuk → Eden, Eden → Serim
Serim → Chan Hee, Chan Hee → Hyunjin
Hyunjin → Dan Woo
※Kết quả manito
Ông chủ – Dan Woo, Ji Hyuk, Serim, Chan Hee
Nô lệ – Yoo Ha, Eden, Chan Hee, Hyunjin
Ju Danwoo và Do Ji Hyuk, Cheon Serim đã thành công trong việc che giấu danh tính với ‘manito’ sau khi tìm ra manito của mình là ai.
Nhưng tôi, Aiden, Yoo Chan Hee, Kang Hyunjin đã không thể tìm ra manito và trở thành nô lệ vì chọn sai đối tượng. Trong số đó, Yoo Chan Hee trở thành nô lệ của Cheon Serim, nhưng đồng thời có thể sai khiến Kang Hyunjin như một nô lệ.
Cú sốc và sự phản bội bất ngờ, cuộc chiến tâm lý cao độ đã kết thúc như vậy đấy.
Nhưng.
“Nào, vậy thì, còn một điều nữa. Thật ra, em và Yoo Ha hyung đã cá cược vào ngày hôm qua~!”
Trò chơi vẫn chưa kết thúc.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹