Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 117
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
Sau khi tôi và Ju Danwoo thiết lập liên minh, tôi đã tiết lộ với Ju Danwoo về ai là “người bí ẩn” của mình.
Nghe vậy, Ju Danwoo có vẻ do dự rồi lén lút thú nhận với tôi rằng anh ấy là “người bí ẩn” của Aiden Lee, lúc đó tôi mới hiểu tại sao Ju Danwoo lại không liên minh với Aiden Lee.
‘Ngay từ đầu đã là một liên minh bất khả thi rồi.’
Quả thật, Ju Danwoo có lý do riêng để không thể hợp tác với Aiden Lee. Dù sao thì Ju Danwoo cũng không thể tiết lộ thân phận của anh với “bạn” của anh ấy được.
Tôi cùng các thành viên khác rời khỏi công ty sau khi kết thúc buổi tập, tôi lẻn lại gần Ju Danwoo.
“Anh đã quyết định mang gì cho Aiden chưa?”
“Anh nghe nói Aiden bị mệt vào hôm nọ, nên anh đã chuẩn bị một ít vitamin tổng hợp. Anh muốn đưa nó cho em ấy…”
“Vậy để em đưa cho. Dù sao bọn em cũng ở cùng phòng, em nghĩ em làm sẽ tiện hơn. Không, có lẽ em nên điều chỉnh thời gian để Aiden có thể bắt gặp ngay.”
“Còn Yoo Ha thì sao? Em có muốn đưa gì cho Ji Hyuk không?”
“Em nhớ anh ấy nói đau chân, nên em chuẩn bị một thứ để giúp anh ấy giảm mệt mỏi.”
Trong bốn ngày qua, các thành viên đã bí mật tặng quà cho “người bạn” của họ. Việc mua quà được thực hiện bằng cách tranh thủ thời gian rảnh giữa các lịch trình hoặc nhờ anh quản lý.
‘Còn lại khoảng hai cái.’
Trong bốn ngày qua, tôi đã làm một “việc tốt” cho Do Ji Hyuk.
Dù chỉ là việc nhỏ, nhưng vì Do Ji Hyuk rất nhanh nhạy, có lẽ anh ấy đã nhận ra thân phận của tôi.
Sau “việc tốt” đầu tiên, tôi cố tình giãn cách hai ngày. Tuy nhiên, vì chỉ còn ba ngày nữa là kết thúc game “người bí ẩn”, vì thế đã đến lúc phải thực hiện “việc tốt” tiếp theo.
“Anh cũng để quà ở chỗ dễ thấy đi. Nếu Ji Hyuk hyung có hỏi, anh nói dối một chút cũng được.”
“Ừ, anh biết rồi.”
Ju Danwoo gật đầu trước lời dặn của tôi. Chúng tôi im lặng lên xe cùng các thành viên.
‘Tôi không nghĩ rằng mình sẽ thành công ngay lần đầu.’
Aiden Lee và Do Ji Hyuk có lẽ sẽ không nghi ngờ tôi và Ju Danwoo khi nhìn thấy chúng tôi để quà đâu.
Họ sẽ nghĩ rằng đó là hành động cố tình gây rối hoặc ai đó đã liên minh và thay mặt nhau chuyển quà. Đồng thời, họ cũng sẽ không loại trừ tôi và Ju Danwoo khỏi danh sách nghi phạm.
Nhưng dù sao đi nữa, mục đích đã đạt được.
‘Vì tôi muốn tập trung sự chú ý vào một phía.’
Nếu trực tiếp chứng kiến hành động đó, sự chú ý của mọi người sẽ đổ dồn vào nó.
Tuy không định loại trừ thành viên khác khỏi danh sách nghi phạm, nhưng Do Ji Hyuk sẽ để ý đến Ju Danwoo, còn Aiden sẽ đặc biệt chú ý đến tôi.
Nói cách khác, việc thay mặt đặt quà có thể được coi là một hình thức đánh lạc hướng.
‘Nhân tiện, tôi vẫn chưa biết ai là “người bí ẩn” của mình…’
Tôi liếc nhìn các thành viên khi lên thang máy đi lên ký túc xá.
Vì phải thức trắng đêm trong vài ngày, dường như các thành viên không còn sức để nói chuyện nữa, và họ vẫn giữ im lặng.
‘Tôi cũng chưa nhận được quà nào.’
Tôi không biết do họ vẫn đang dò xét hay là tôi không để ý đến những món quà họ đã cho.
Tôi nghĩ vậy, rồi cùng các thành viên vào ký túc xá. Ngay khi vừa vào ký túc xá, Yoo Chan Hee đã ngã lăn ra ở phòng khách.
Trong khi Kang Hyunjin đang nằm trên ghế sofa ở một góc phòng khách, hai tay đặt ngay ngắn trên bụng và nhắm mắt với vẻ mặt vô hồn, Aiden Lee và Cheon Serim đã nhanh chóng lấy khăn tắm.
“Để em tắm trước…”
“Anh cũng muốn!”
Trong ký túc xá có tổng cộng hai phòng tắm. Khi Cheon Serim và Aiden Lee vào từng phòng tắm, tôi tránh Yoo Chan Hee và Kang Hyunjin đang nằm ở phòng khách, trong khi Do Ji Hyuk đang đi về phía nhà bếp, tôi lẻn vào phòng.
Tấm mát xa làm mát mà tôi đã nhờ anh quản lý chuyển đến lần trước đã được đóng gói cẩn thận trong hộp quà. Tôi lấy hộp quà mà tôi đã giấu ở tận sâu bên trong ngăn kéo cá nhân, ra khỏi phòng và bắt gặp Ju Danwoo đang mở cửa phòng đối diện.
Chúng tôi nhanh chóng trao đổi hộp quà và túi mua sắm, đồng thời liếc nhìn về phía phòng khách. Tôi nhanh chóng về phòng với chiếc túi mua sắm và xem xét bên trong.
“…?”
Và tôi xác nhận rằng có hai hộp trong túi mua sắm.
Tôi lấy hộp ra. Một hộp màu xanh lam, một hộp màu vàng, trên mỗi hộp đều có một ghi chú.
Trên hộp màu vàng, có vẻ là của Aiden Lee, có dòng chữ “Hãy giữ gìn sức khỏe nhé!” được in trên đó, và trên hộp màu xanh lam có một dòng chữ khác.
“Yoo Ha à, hãy giữ gìn sức khỏe nhé, đừng làm quá sức.” Hộp có dòng chữ này có lẽ là do Ju Danwoo chuẩn bị riêng cho tôi.
“…”
Tôi mở hộp ra. Bên trong có vitamin tổng hợp, thuốc dán, thuốc bổ,…
“Phù, tắm xong rồi~. A?”
“Phòng tắm còn trống không?”
“Hả? Ừ.”
“Được rồi.”
Tôi bước ra khỏi phòng, sau khi cho Aiden Lee thấy cảnh tôi đặt hộp màu vàng lên giường của cậu ta một cách qua loa, và thản nhiên đi ngang qua Aiden Lee đang ngơ ngác.
Sau đó, tôi lấy nước ở nhà bếp, uống hết viên vitamin mà Ju Danwoo đưa cho, rồi vào phòng tắm.
* * *
“…Gửi nhé?”
“Ừ.”
“Làm thôi!”
Yoo Chan Hee nuốt nước bọt rồi nhấn nút gửi email. Ngay khi tin nhắn “Đã gửi email thành công” hiện lên, tất cả thành viên nằm dài trên sàn tập.
“Ha…”
“Cuối cùng cũng xong…”
Đêm cuối cùng của ngày thứ bảy mà Giám đốc Ha Seung Hyuk giao cho chúng tôi. Cuối cùng chúng tôi cũng gửi bản kế hoạch concept, lời bài hát và video demo vũ đạo cho ca khúc ra mắt đã hoàn thành cho Giám đốc Ha Seung Hyuk.
Bây giờ chỉ còn lại cuộc bỏ phiếu của nhân viên. Gồm bài hát ‘Beyond the wall’ đã hoàn thành trước đó và bài hát của Aiden Lee, nhân viên sẽ bình chọn một lần nữa, và ca khúc ra mắt của chúng tôi sẽ được quyết định.
“Phù…”
Tôi cảm thấy cơ bắp đang co rút, tôi ngã gục xuống sàn.
Có lẽ vì đã sử dụng hết sức lực, khi sự căng thẳng được giải tỏa, cơ thể tôi đã lên tiếng. Tôi nằm dài trên sàn, chỉ thở nhẹ nhàng.
“Em có muốn uống nước không?”
“…Anh, anh là “người bí ẩn” của em ạ?”
“À, không cần đúng không?”
“Không, nếu phải thì cũng không sao! Em có nói là không cần đâu!”
Lúc đó, tôi quay đầu lại nhìn về phía phát ra tiếng cãi vã. Tôi thấy Do Ji Hyuk đang toe toét đưa chai nước cho Yoo Chan Hee.
“Anh~ dùng đi. Anh nói là đau chân đúng không?”
“…! Cảm… ơn.”
Bên cạnh đó, Aiden Lee đang nở nụ cười quá mức thân thiện và đưa miếng dán cho Kang Hyunjin.
Kang Hyunjin giật mình trước lời đề nghị của Aiden Lee, cẩn thận nhận miếng dán và nhìn Aiden Lee đang tránh xa anh với ánh mắt nghi ngờ.
‘…Hệt như phim sitcom.’
Những tình huống hài hước này được tạo ra bởi sự ân cần có chủ ý và những kẻ không thực sự muốn chấp nhận nó, đã được ghi lại đầy đủ trong máy quay.
Tình huống này đã lặp đi lặp lại trong vài ngày nay.
“Là anh phải không? “Người bí ẩn” của em!”
“..Cái này là cậu cho tôi à?”
“Ồ, tôi nghĩ tôi đã đoán đúng rồi! Hay là không…?”
“Thủ phạm… Không, “người bí ẩn” của em chính là… anh!”
Đã 7 ngày kể từ khi “người bí ẩn” (mới) bắt đầu. Các thành viên, những người đã quan sát nhau một cách thong thả, giờ đây đang nghi ngờ lẫn nhau ở khắp mọi nơi.
Tình huống là, nếu không đưa ra được phán đoán chính xác và chọn sai “người bí ẩn”, họ sẽ phải làm nô lệ cho đến buổi showcase.
Vì đây là chương trình phát sóng, mọi người thường sẽ làm vừa phải thôi, nhưng vì đã trải qua cuộc thi sinh tồn, họ đã biết rất nhiều về đối phương. Dù chỉ là trò đùa, nhưng cũng có rất nhiều người muốn chọc ghẹo đối phương.
Vì vậy, các thành viên ngày càng trở nên liều lĩnh, và vào ngày cuối cùng của “người bí ẩn” hôm nay, họ thậm chí còn không dám nhận dù chỉ là một sự quan tâm nhỏ.
‘Aiden Lee và Do Ji Hyuk dường như đang rất thích điều đó.’
Tôi không biết họ đã đoán ra “người bí ẩn” của mình chưa vì cả hai đang rất thích thú, nhưng dù sao, hai người đó đang tận hưởng tình huống này một cách tối đa và lan tỏa sự thân thiện trên mọi mặt trận.
Vì thế mà, các thành viên khác cũng tham gia vào và thể hiện sự ân cần với nhau.
‘Đến mức này, thì cho dù làm việc tốt thật hay giả cũng không thể phân biệt được nữa rồi.’
Thực tế, có lẽ có một số thành viên đã nhân cơ hội này để làm việc tốt mà họ chưa từng làm trước đây.
Tôi nghĩ vậy, khi đang nhẹ nhàng xoa bóp đôi chân đang co rút.
“Ổn chứ? Yoo Ha.”
“…!”
Đồng thời, tôi cảm thấy tay ai đó chạm vào chân mình, tôi giật mình ngẩng đầu lên.
“Anh đâu chân à?”
Là Cheon Serim và Aiden Lee. Trong số hai người đến gần và ngồi xuống bên cạnh, Cheon Serim đã đặt tay lên chân tôi.
Cheon Serim khẽ tặc lưỡi. Ngay sau đó là lời trách móc.
“Anh, anh thật sự nên uống thuốc đó đi? Tại sao anh không uống khi nó có hiệu quả tốt như vậy?”
“…Thành phần là gì?”
“Anh không nên biết thì hơn, sẽ tốt cho anh và cả cho em nữa.”
Cheon Serim nói vậy rồi dùng tay xoa bóp các cơ bắp. Tôi không khỏi nheo mắt lại khi nhìn cậu ta làm vậy.
‘…Nhóc này ư?’
Vì tôi cũng phải tìm ra “người bí ẩn” của tôi.
Tôi nhìn Cheon Serim với ánh mắt nghi ngờ. Tôi nhớ lại thái độ mà Cheon Serim đã thể hiện với tôi gần đây.
“Anh, anh có muốn ăn thêm không?”
“Anh cẩn thận~!”
“Yoo Ha hyung, sao anh không thử mặc cái này xem? Em nghĩ nó hợp với anh hơn đó.”
Cheon Serim vốn là người quan tâm đến những việc xung quanh cậu. Nhưng hành động của cậu ấy gần đây có điều gì đó khác thường.
‘…Serim không phải kiểu người ấm áp đến vậy.’
Cậu ấy xới thêm cơm vào bát trước khi cơm trong bát biến mất hoàn toàn hoặc chia sẻ thức ăn, cố tình dùng tay kiểu lịch thiệp để tôi không bị va chạm vào đâu, hay thêm những ý kiến tỉ mỉ vào trang phục,… Cheon Serim đã thể hiện sự ân cần hơn mức bình thường dạo gần đây.
‘Lần trước, khi tôi vào phòng tắm, tôi quên khăn tắm, cậu ta còn đặt nó trước cửa trước khi tôi kịp nói gì.’
Mặc dù là người thường thể hiện sự quan tâm thông qua những hành động chu đáo, nhưng nó vẫn khác với hình ảnh cậu ấy quan tâm nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định trước đó.
Tôi vẫn chưa thấy Cheon Serim tặng quà cho tôi, nhưng hành động của cậu ấy quá lộ liễu và đủ để có thể gọi là việc tốt.
“Anh, gần đây anh có vẻ hay uống vitamin, hôm nay anh đã uống chưa?”
“…Vẫn chưa.”
“Uống đều đặn mới có hiệu quả mà? Anh để đâu? Em thấy anh hay mang theo lắm.”
“Hiện tại thì để trong cặp…”
“Để em lấy cho, anh chờ một lát nhé.”
Hôm nay cũng vậy, Cheon Serim thở dài, rồi đứng dậy khỏi chỗ ngồi và đi về phía bức tường nơi tập trung tất cả các loại cặp sách trong phòng tập, và nói rằng cậu ta sẽ lấy vitamin cho tôi uống.
Trong khi tôi đang nhìn Cheon Serim với ánh mắt nghi ngờ, Aiden Lee đang ngồi cạnh đó hừm một tiếng.
“Này, Yoo Ha. Hộp vitamin đó là ai cho cậu vậy?”
Khi cậu ta dứt lời, tôi quay sang nhìn cậu ấy.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹