Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 116
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
“… Liên minh?”
“Ừ, chúng ta hãy cho nhau biết ai là ‘người bí ẩn’ của mình và giúp đỡ nhau nhé.”
“Cậu với tôi?”
“Ừ, chỉ hai chúng ta thôi.”
Tôi nhìn chằm chằm Aiden Lee. Với vẻ mặt tươi cười – Aiden Lee trông vô cùng ngây thơ, như thể không hề che giấu điều gì.
Tôi nhìn ra phía sau cậu ấy. Kang Hyunjin đang lấy từng món đồ trong vali ra, chuyển chúng vào tủ.
“Anh!”
Tôi gọi, Kang Hyunjin quay đầu lại. Tôi chỉ vào Aiden Lee hỏi.
“Hyung, anh đã liên minh với cậu ấy rồi à?”
Nghe vậy, Kang Hyunjin giật mình dừng tay đang dọn đồ. Tôi thấy anh ấy nhìn Aiden Lee với vẻ mặt vừa ngạc nhiên như thể đang hỏi làm sao tôi biết, vừa như bị phản bội. Tôi hỏi lại.
“… Chỉ hai người?”
“Wow, Yoo Ha, cậu tinh ý quá.”
Aiden Lee bĩu môi tiếc nuối, tôi chỉ có thể nhăn mặt.
‘Không phải tôi tinh ý đâu.’
Chỉ là tôi có một niềm tin vững chắc rằng cậu sẽ không liên minh trong trò chơi này thôi.
Vì Aiden Lee coi trọng niềm vui hơn bất cứ thứ gì.
Với tính cách của cậu ấy, thay vì liên minh với một người và cố gắng hết sức để không bị lộ thân phận, cậu ấy sẽ muốn nhiều thành viên rơi vào tình trạng hỗn loạn hơn.
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Aiden Lee, cậu ấy trông không hề thấy khó chịu khi bị phát hiện đang liên minh với nhiều người.
‘Thằng nhóc này, mục tiêu của cậu ta chỉ có phá hoại thôi.’
Cố gắng làm rối tung tình hình để nó trở nên khó đoán nhất có thể. Để đạt được điều đó, Aiden Lee có lẽ sẽ tiếp tục đưa ra lời đề nghị liên minh cho các thành viên khác.
Tất nhiên, Cheon Serim hay Do Ji Hyuk có lẽ sẽ không mắc bẫy của cậu ấy, nhưng sau Kang Hyunjin, nếu là Ju Danwoo hoặc Yoo Chan Hee, họ có thể sẽ bị cuốn vào lời đề nghị đó.
“…Vừa phải thôi.”
“Hihi.”
Dù sao thì đây cũng chỉ là trò chơi giải trí, tôi không có ý định ngăn cản, tôi chỉ nói như vậy.
‘Ừm… Có lẽ làm thế chương trình sẽ thú vị hơn.’
Trò chơi ‘người bí ẩn’ được thêm vào trò Mafia. Nếu có một kẻ như Aiden Lee, người có mục tiêu là gây ra sự hỗn loạn giữa các thành viên ngay từ đầu, tình hình sẽ trở nên thú vị.
‘Tôi không muốn trở thành nô lệ.’
Tôi nghĩ vậy rồi dọn xong hành lý.
Cuối cùng tôi không hề nhận ra rằng bản thân không nên suy nghĩ đơn giản như thế.
* * *
“Nào, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu cuộc họp ý tưởng!”
Sau khi dọn xong hành lý, chúng tôi lại tập hợp trong phòng khách. Cheon Serim, người lại đảm nhận vai trò người dẫn chương trình, cầm bút dạ trên tay và bắt đầu cuộc họp.
Nội dung cuộc họp của chúng tôi hôm nay rất đơn giản.
“Hãy quyết định concept trước.”
Đó là sáng tác một bài hát để gửi cho Giám đốc Ha Seung Hyuk.
‘Không có thời gian.’
Ngay cả khi bài hát đã hoàn thành, phần lời được gắn vào chỉ là bản nháp do Aiden Lee ghép bằng những từ có cách phát âm tốt một cách tuỳ tiện.
Hơn nữa, như mọi khi, Aiden Lee vẫn chưa lên kế hoạch về cốt truyện của bài hát. Chúng tôi phải bắt đầu từ việc tìm cốt truyện cho bài hát.
Thời gian còn lại chỉ đúng một tuần.
‘Khó nhằn thật.’
Dù tôi có kinh nghiệm sáng tác nhiều lần trong khoảng thời gian gấp rút như khi Design Your Idol, tình huống này hoàn toàn khác trước đây.
Ngay từ ngày mai, chúng tôi đã có lịch trình. Chúng tôi phải sáng tác trong khi thực hiện lịch trình đó, vì vậy, không giống như khi Design Your Idol, khi chúng tôi có thể dành trọn một tuần để luyện tập và sáng tác, thời hạn cho lần này quá ít ỏi.
Vì vậy, chúng tôi phải giải quyết mọi việc trong ngày hôm nay.
“Trước tiên, chúng ta nên nghĩ đến định hướng của nhóm.”
“Định hướng ạ?”
Các thành viên cũng nghĩ như vậy, chúng tôi ngồi xuống và bắt đầu cuộc họp ngay lập tức mà không do dự.
Người mở lời đầu tiên là Do Ji Hyuk. Do Ji Hyuk giơ tay lên thu hút sự chú ý, sau khi mọi người nhìn vào, anh nói tiếp.
“Ý nghĩa tên nhóm của chúng ta, do các nhà sản xuất idol tạo ra, là mong muốn được yêu thương và trở thành một tình yêu duy nhất. Anh muốn thể hiện điều đó.”
“Thông điệp hay, nhưng có vẻ vẫn còn quá chung chung. Có quá nhiều thứ có thể được thể hiện bằng từ khóa tình yêu.”
Kang Hyunjin nói thêm với vẻ lo lắng. Đúng như anh nói, từ khóa ‘tình yêu’ có quá nhiều thứ có thể chứa đựng, thậm chí còn khó để hình dung ra hình ảnh rõ ràng.
‘Ngay cả khi hầu hết các bài hát đại chúng đều nói về tình yêu.’
Tình yêu đôi lứa, tình yêu cha mẹ, tình yêu bạn bè, và cuối cùng là tình yêu dành cho người hâm mộ.
Loại tình yêu rất đa dạng, cốt truyện, hình ảnh và không khí thay đổi tùy theo bài hát, nhưng cuối cùng, chủ đề chính trong các bài hát đại chúng vẫn là ‘tình yêu’.
Chúng tôi phải chọn ra cốt truyện và concept mà ‘One Dear’ có thể thể hiện tối đa trong số vô vàn câu chuyện đó.
“Ưm, vậy thì, bài hát đầu tay chắc chắn phải là… tình yêu dành cho người hâm mộ?”
“Việc thể hiện tình yêu dành cho người hâm mộ cũng rất hay. Nhưng có gì đó… cần phải có thêm gì đó khác nữa. Không chỉ là cảm xúc biết ơn.”
“Ừm… Và, chúng ta cần phải thêm màu sắc riêng của mình vào đó. Chúng ta cũng phải nghĩ về những gì chúng ta sẽ thể hiện trong tương lai….”
“Khó quá….”
“Aiden thì sao? Cậu có cảm giác gì khi sáng tác bài hát này?”
“Cùng nhau tạo ra một bài hát thật tuyệt vời?”
“… Ừm, đúng là một bài hát tuyệt vời….”
Khi các thành viên không nhận được câu trả lời về ‘tình yêu’ nào có trong bài hát từ Aiden Lee, tôi nhìn chằm chằm vào logo One Dear trên máy tính bảng.
7 ngôi sao nối liền nhau cùng những ngôi sao nhỏ rải rác xung quanh. Tạo ra hình tròn và chữ D đan xen.
Ngay lúc đó, ý tưởng lóe lên trong đầu tôi, như thể tôi đang phác họa hình dạng đó trong đầu mình.
‘… Cái này.’
Nếu xử lý tốt thì…….
“……”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn các thành viên đang đưa ra từng ý tưởng. Trên bảng trắng đã có rất nhiều từ khóa về ‘tình yêu’ mà các thành viên đã đưa ra.
Ngay khi nhìn thấy những ý tưởng đó, suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi đã trở nên chắc chắn.
Vì vậy, tôi không do dự giơ tay lên ngay lập tức, và khi ánh mắt của các thành viên đổ dồn vào tôi.
“Hay là chúng ta làm tất cả?”
Tôi đề nghị với các thành viên.
“Hả?”
“Gì cơ?”
Khuôn mặt các thành viên ngơ ngác, như thể không hiểu lời tôi nói. Nhưng tôi không thể không nghĩ đến việc nhìn vào các từ khóa ‘tình yêu’ được viết đầy trên bảng trắng và logo của nhóm chúng tôi.
‘Có cần thiết phải chọn chỉ một không?’
Định hướng của nhóm chúng tôi, mà các thành viên cho là quá chung chung, nếu suy nghĩ kỹ thì có lẽ sẽ tạo ra một kết quả hấp dẫn.
Bởi vì.
“Không phải chúng ta có thể gom hết tất cả những câu chuyện đó sao?”
Vì có rất nhiều khả năng, nên không có bất kỳ giới hạn nào về concept.
Tôi đứng dậy và tiến về phía bảng trắng nơi Cheon Serim đang đứng.
“Không có gì khó cả. Nếu chúng ta chỉ cần thể hiện định hướng trong bài hát ra mắt. Và tên album… chúng ta dùng cái này thì sao?”
Tôi viết chữ lên phía trên các từ khóa mà các thành viên đã đưa ra trên bảng trắng, sau đó đóng nắp bút dạ. Tiếp đó, tôi nhìn vào khuôn mặt nghiêm túc của các thành viên, nói tiếp.
“Điều chúng ta muốn nói rất đơn giản.”
Không cần quá hoành tráng, cũng không cần quá phức tạp.
Nói cách khác, điều chúng tôi phải nói với công chúng bằng bài hát ra mắt có lẽ là…
“Chúng ta phải cho họ thấy, khả năng của chúng ta.”
Rằng tương lai của One Dear không có giới hạn, và bây giờ chúng tôi đang ở điểm khởi đầu.
* * *
Những việc sau đó diễn ra rất nhanh chóng.
Đầu tiên, tôi đã trình bày chi tiết hơn về định hướng album và ý tưởng cho bài hát ra mắt cho các thành viên.
Ban đầu, các thành viên không hiểu ý tôi, nhưng sau khi tôi giải thích thêm, họ đã gật đầu và may mắn là họ đã bày tỏ sự đồng tình.
“Thực ra không có gì đặc biệt… nhưng lại có vẻ rất gì và này nọ.”
Cuối cùng, họ đánh giá concept của tôi chỉ bằng một câu nói đó.
Tôi đồng ý với điều đó.
‘Thực tế, concept mà tôi nghĩ ra chỉ là ý tưởng theo kiểu ‘tùy cơ ứng biến’.’
Ý tưởng mà tôi nghĩ ra không hề đặc biệt. Chỉ là muốn cho mọi người thấy nhóm One Dear có thể trở thành gì và sẽ làm gì.
Cũng đại khái thôi, nhưng tôi quyết định thêm một concept phù hợp vào đó.
Quá trình lên kế hoạch, họp với nhóm A&R của Road Entertainment, viết lời và thu âm chỉ mất bốn ngày.
‘Vắt kiệt sức lực.’
Sau khi thức trắng đêm trong bốn ngày, thời gian còn lại là ba ngày. Trong thời gian đó, chúng tôi đã hoàn thành một buổi chụp quảng cáo, một buổi chụp tạp chí, và chụp ảnh chân dung nhóm và cá nhân.
“Bố cục này thì ở đây……”
“Biên đạo thì như vậy?”
“Vậy thì vũ đạo điểm nhấn sẽ là như thế này à?”
Chúng tôi đang ở trong phòng tập của Road Entertainment.
“Kỳ lạ thật.”
“Cái gì?”
Chúng tôi đang tập luyện đồng thời với việc sáng tác, và một lần nữa, vũ đạo đã được Kang Hyunjin, Do Ji Hyuk và Cheon Serim sửa đổi. Yoo Chan Hee, người đang ngồi dán vào gương với khuôn mặt hớn hở, vừa uống nước vừa nói nhỏ.
“Em nghĩ Design Your Idol đã kết thúc rồi mà sao không có gì thay đổi hết?”
“……”
“Hoá ra mọi thứ chỉ là một giấc mơ thôi……”
“… Ngủ một lát đi.”
Trong những ngày này, các thành viên đã không ngủ đủ giấc vì phải thức đêm để hoàn thiện kế hoạch, sáng tác lời bài hát và thu âm. Đồng thời, họ còn phải luyện tập, tinh thần họ chắc chắn đã bị bào mòn.
‘Nói thật, tôi thấy căng thẳng.’
Tôi đã tranh thủ ngủ trong lúc di chuyển cho lịch trình, nhưng thực tế tôi cũng gần đến giới hạn.
‘Cứ thế này thì chết mất.’
Sẽ rất tệ nếu tôi phải vào phòng cấp cứu trước khi được Giám đốc Ha Seung Hyuk duyệt. Vì ngày mai không có lịch trình buổi sáng, có lẽ sau khi tập luyện lúc rạng sáng, các thành viên và tôi nên về ký túc xá và ngủ một chút để có thể tiếp tục lịch trình kế tiếp.
Tôi đang uống nước với suy nghĩ đó.
“……?”
Đột nhiên, tôi thấy Aiden Lee và Ju Danwoo đang nói chuyện bên cạnh máy lọc nước, tôi cau mày.
Aiden Lee đang nói điều gì đó với thái độ bí mật, và Ju Danwoo gật đầu trong khi lắng nghe.
Ngay sau đó, Aiden Lee dường như đã nói xong những gì muốn nói, vẫy tay rời khỏi Ju Danwoo, vì vậy tôi đứng dậy.
“Anh.”
“……! À, ừ!”
“Vừa rồi có gì vậy?”
Khi tôi hỏi Ju Danwoo, người đang đổ nước vào bình, Ju Danwoo nhìn Aiden Lee với vẻ mặt ngượng ngùng. Aiden Lee đã đến gần Yoo Chan Hee, người đang ở một mình, và lại nói gì đó.
Tôi nheo mắt nhìn Ju Danwoo, người không thể nói ra điều gì.
‘Có vẻ như anh ấy đã mắc bẫy.’
Có lẽ anh ấy đã đồng ý liên minh và bị Aiden Lee lợi dụng.
Tôi đã đoán ra từ trước.
Tôi thở dài hỏi.
“Anh, ai là người bí ẩn của anh vậy?”
“Hả?”
Ju Danwoo nhìn tôi với vẻ mặt bối rối.
“Anh đã nói với Aiden Lee rồi à?”
“… Vẫn chưa……”
“Anh đã liên minh với cậu ấy phải không?”
Ban đầu còn ấp úng, nhưng cuối cùng, Ju Danwoo cẩn thận lên tiếng sau những câu hỏi liên tục của tôi.
“Làm sao em biết……?”
Quả nhiên.
Aiden Lee có lẽ đã liên minh với Ju Danwoo và muốn tìm ra ai là người bí ẩn của Ju Danwoo, sau đó cho người đó biết, mục tiêu của cậu ta là biến Ju Danwoo thành nô lệ.
‘Không thể để chuyện đó xảy ra.’
Dù sao, đây cũng chỉ là trò chơi, trò chơi sẽ không còn thú vị nếu chỉ có mỗi Aiden Lee phá rối.
Ổn định nhất là có một vài người trở thành nô lệ và một vài người không. Nhưng nếu cứ để tình hình tiếp tục như hiện tại, có lẽ tất cả các thành viên sẽ bị biến thành nô lệ vì sự phá rối của Aiden Lee.
‘Aiden không phải là người thiếu tinh tế.’
Cậu ấy sẽ đi lang thang như một con dơi, đưa ra những lời đề nghị liên minh một cách tùy tiện, và ngay cả khi bị từ chối, cậu ấy sẽ cẩn thận quan sát xung quanh trong khi làm như vậy.
‘Có lẽ cậu ấy đã biết một vài người rồi.’
Vậy thì, trước tiên, tôi phải bảo vệ ít nhất một người khỏi nanh vuốt của Aiden Lee.
Tôi nghĩ vậy và nói với Ju Danwoo, người đang nhìn tôi.
“Lời đề nghị liên minh đó, hiện tại em, anh Hyunjin, và Yoo Chan Hee ở đằng kia đều đã nhận được. Có lẽ cả anh Ji Hyuk và Cheon Serim cũng nhận được rồi.”
“Hả?”
“Vậy nên anh, hãy quyết định ngay bây giờ.”
Tôi quay đầu, rời mắt khỏi Yoo Chan Hee, người đang nhiệt tình gật đầu khi nghe Aiden Lee nói chuyện, và đề nghị với Ju Danwoo.
“Anh phá vỡ liên minh với cậu ta và liên minh với em nhé?”
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹