Kế Hoạch May Mắn Của Idol Sống Cuộc Đời Thứ Hai - Chương 105
Truyện sẽ được cập nhật vào Thứ 4 hoặc Thứ 5 hàng tuần từ 2 - 10 chương.
Sân khấu tiếp theo của nhóm 2 không tệ đến mức như các Idol Maker đã lo lắng.
Dù xét về độ hoàn thiện và mức độ gây ấn tượng thì thấp hơn sân khấu của nhóm 1 vừa mới trình diễn, nhưng khác với đoạn đánh giá giữa kỳ được công bố qua VCR, màn trình diễn lần này ít nhất đã được dàn dựng khá ổn và ăn khớp hơn nhiều.
Từng người đều thể hiện trọn vẹn phần của mình, trong đó có một vài thực tập sinh như Yoo Chan Hee và Aiden Lee đặc biệt nổi bật. Các Idol Maker đã đánh giá sân khấu của nhóm 2 như vậy.
Tất nhiên, đó là kết quả của mồ hôi, nước mắt từ Yoo Chan Hee – người đã buộc phải nhận vai trò trưởng nhóm một cách bất đắc dĩ – và Aiden Lee – người đã mắc bẫy một cách hoàn hảo bởi màn khiêu khích của Won Yoo Ha sau buổi đánh giá giữa kỳ. Nhưng nhờ vào VCR được biên tập khéo léo, khán giả chẳng thể nào biết được đến mức đó.
Dù sao đi nữa, sau khi cả nhóm 1 và nhóm 2 đã hoàn thành sân khấu, những Idol Maker đang theo dõi buổi phát sóng cuối cùng của từ hiện trường hay qua màn hình TV cũng dần không thể giấu được sự căng thẳng.
– Ha… giá mà công bố kết quả nhanh nhanh.
– Tôi vừa khấn dưới ánh trăng xong… Làm ơn, làm ơn, Won Hyo à, debut thôi ㅠㅠㅠㅠㅠㅠ
– Sao tôi lại sa chân vào cái show sống còn này để rồi chịu khổ thế này chứ?
– Làm sao mà… làm cho người ta yêu rồi lại cướp đi mọi thứ như vậy, đó là việc chỉ có ác quỷ mới làm, Anet – lũ khốn nạn, tôi không thể buông bỏ bất kỳ ai trong số hai mươi người này được…
Bởi vì thật sự, khoảnh khắc cuối cùng đang đến gần.
Chương trình phát sóng kéo dài tổng cộng 2 tháng, còn với thực tập sinh là gần nửa năm. Cuộc sống tưởng chừng dài đằng đẵng cuối cùng cũng sắp kết thúc. Khi mà các Idol Maker không thể giấu nổi cảm xúc phức tạp, giữa luyến tiếc và hồi hộp chờ đợi buổi công bố thứ hạng, thì…
“A…!”
“Aaaaak!”
“Mọi người ơi!!”
Các Idol Maker ở hiện trường tưởng rằng sân khấu của thực tập sinh đã hoàn toàn kết thúc, đã lập tức bật ra tiếng hét phấn khích khi thấy các thực tập sinh bất ngờ xuất hiện trước mắt.
Quả thật, họ vẫn không bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc cảm động nào cho đến phút cuối cùng – đúng chất một show sống còn.
Nhớ lại ngày đầu chúng ta gặp nhau
Tôi chỉ biết mơ mộng mà chẳng hiểu gì
Trước mắt tôi là màn đêm tăm tối không thấy gì
Ánh sáng tiến đến gần và chúng ta đã gặp nhau
Dưới ánh đèn sân khấu, các cậu bé trong trang phục áo khoác và quần trắng đồng bộ cùng micro trang trí ruy băng ren đủ màu bắt đầu cất tiếng hát bằng giọng đều đều.
Ca khúc được đặc biệt sản xuất cho buổi phát sóng cuối cùng, là bài hát fan song mà cả hai mươi thực tập sinh còn sống sót đều góp ý tưởng sáng tác. Lời bài hát mang theo lòng biết ơn vì đã có thể vượt qua hành trình dài nhờ có Idol Maker, xen lẫn cả sự cổ vũ và nỗi nhớ dành cho những người đã bị loại – và sẽ bị loại – khiến cho không khí hiện trường ngập tràn nước mắt.
Phản ứng của Idol Maker đang theo dõi qua TV cũng không khác mấy.
Anet: Khóc đi.
Tôi: Khóc đây.
– Từng chửi rủa PD như chó, giờ tôi muốn quỳ xuống xin họ làm thêm đến tập 100… Tôi không muốn ai bị loại hết, xin hãy tiếp tục làm sống còn mãi đi, tôi biết là tàn nhẫn nhưng không được gặp tụi nhỏ nữa còn tàn nhẫn hơn…
– Tôi thực sự cảm thấy rồi… lần này thật sự sẽ kết thúc, Design Your Idol…
– Mọi người đã rất vất vả rồi. Biết đến các em, chứng kiến nỗ lực của các em khiến tôi rất rất hạnh phúc. Mong con đường sau này của các em sẽ luôn rực rỡ như hoa nở
Khi những dòng bình luận bày tỏ sự tiếc nuối cho tập cuối cùng và lời cổ vũ, cầu nguyện dành cho các thực tập sinh vẫn tiếp tục tràn ngập trên cộng đồng mạng, máy quay bận rộn lia từng gương mặt của các thực tập sinh.
Những thực tập sinh đứng hát nghiêm túc trên sân khấu, người thì lặng lẽ nhìn về phía fan với nụ cười buồn man mác, người thì không thể kiềm chế được cảm xúc dâng trào và bật khóc – khiến trái tim của các Idol Maker theo dõi không khỏi thổn thức.
Ngay sau đó, confetti trắng nổ tung trên đầu các thực tập sinh, nhuộm sân khấu trong sắc ấm áp.
Dưới ánh sáng trắng, những mảnh giấy tựa cánh hoa tung bay, khán phòng được lấp đầy bởi những hòa âm tuyệt đẹp mà các thực tập sinh cùng nhau tạo nên, bài hát tiến dần đến hồi kết.
Ngày chúng ta gặp lại trong ánh sáng
Một ngày nào đó, chúng ta sẽ gặp lại
Tôi vẫn đang dõi theo
Hình bóng của em hôm ấy
Cuối cùng sẽ hạnh phúc,
Là chúng ta của ngày hôm đó
Câu hát cuối cùng trong đoạn điệp khúc được cất lên bởi Won Yoo Ha. Phần outro nhẹ nhàng vang lên, ống kính máy quay dừng lại ở Won Yoo Ha đang lặng lẽ nhìn thẳng phía trước.
Gương mặt như mang theo nhiều tâm sự, chất chứa cảm xúc sâu đậm.
Và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.
– Hả?
– Hơ, điên thật
– ????
Khi một mảnh confetti rơi xuống chạm vào tóc của Won Yoo Ha, cậu khẽ nghiêng đầu, đúng lúc ánh sáng phản chiếu lên lớp glitter dưới mắt cậu và nó lấp lánh.
Nước mắt mà cậu cố gắng kiềm nén nay đã trào ra, ánh sáng phản chiếu khiến nó càng thêm lấp lánh – như một phân cảnh được dàn dựng để lay động lòng người. Dưới những cánh hoa tung bay, ánh mắt sâu thẳm của Won Yoo Ha như đang nhìn về một ai đó. Và rồi, cậu khẽ chớp mắt và nở một nụ cười nhẹ.
– ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ
– ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ Yoo Ha à ㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠㅠ
Khung bình luận được lắp đầy bởi một biểu tượng cảm xúc duy nhất.
Những giọt nước mắt của thực tập sinh được máy quay ghi lại xuyên suốt sân khấu, câu chuyện mà khán giả đã theo dõi bấy lâu trong Design Your Idol, nỗi tiếc nuối vì đây là buổi phát sóng cuối cùng, và cả quá khứ mà công chúng biết về Won Yoo Ha – tất cả hòa quyện tạo nên khoảnh khắc cảm xúc vỡ òa của Yoo Ha, một cú chốt hạ ấn tượng hơn bất kỳ điều gì khác với mọi Idol Maker đang theo dõi chương trình.
Và đỉnh điểm là đoạn VCR được công bố sau đó.
[Bạn muốn trở thành một ‘idol’ như thế nào?]
Dòng chữ hiện lên trên màn hình đen. Ngay sau đó là hình ảnh các thực tập sinh đang mặc đồ luyện tập.
Hai mươi thực tập sinh, từng người ngồi tách biệt trong phòng quay riêng, hình ảnh của họ được chia nhỏ và rải rác như một bàn cờ trên màn hình. Sau đó, khung hình của một thực tập sinh được phóng to, và đoạn video trên chiếc máy tính bảng trước mặt cậu bắt đầu chạy.
[…Chào Danwoo. Cậu vẫn ổn chứ? Cậu… đã cố gắng rồi phải không?]
Ju Danwoo trong trang phục tập luyện đang đối mặt với chính mình trước khi tham gia Design Your Idol, một Ju Danwoo có phần u tối và lúng túng. Ánh mắt sâu lắng của Danwoo hướng về màn hình.
[Aiden, cậu đã vui vẻ chứ?]
Người tiếp theo xuất hiện là Aiden Lee. Khoác áo khoác đen, Aiden Lee với gương mặt rạng rỡ nhìn về phía màn hình, như thể đang đối diện với chính mình trong tương lai.
Sau đó, lần lượt hai mươi thực tập sinh bắt đầu xuất hiện trên màn hình, từng người một.
[Việc cậu trụ lại được đến cuối cùng nghĩa là cậu đã nỗ lực rất nhiều, đúng không? Chắc cậu đã trải qua không ít chuyện.]
[Cậu có thể tự hào một chút về việc đi đến vòng cuối. Wow, thật sự ấn tượng đấy. Trong số một trăm người, cậu đã sống sót đến cuối cùng mà!]
[Cậu đã rất cố gắng, tất cả chúng ta đều đã rất nỗ lực.]
Những lời nói này, là từ đoạn video được ghi hình trước khi Design Your Idol bắt đầu quay chính thức. Lời từng người vang lên, màn hình lần lượt chuyển cảnh.
Cùng với những lời ấy là hình ảnh các buổi tập luyện căng thẳng mà thực tập sinh đã trải qua.
Bắt đầu bằng đoạn time-lapse buổi sáng sớm trong phòng tập của Roommates tại buổi đánh giá lại level, rồi đến cảnh các cậu bé tiếp tục luyện tập trong phòng tập, hành lang, bậc cầu thang, và cả trong phòng tối tăm khi các bạn cùng phòng đã đi ngủ.
[…Có thể sẽ hơi cô đơn. Cũng có thể thấy bất an.]
Ngay sau đó, một cảnh hiện lên thu hút sự chú ý của tất cả khán giả trước màn hình TV.
Trong đoạn phim, ba căn phòng nhỏ hiện lên.
Góc quay cho thấy cùng lúc ba phòng thông qua một camera. Đó là những phòng tập cách âm chỉ đủ chỗ cho một người. Ở hai phòng bên cạnh, các thực tập sinh đang mỉm cười rạng rỡ khi nói chuyện điện thoại với ai đó. Ở phòng giữa, có một người đang ngồi lặng lẽ.
Khán giả nhanh chóng nhận ra rằng cậu bé ngồi đó chính là Won Yoo Ha – người vừa thể hiện một sân khấu đầy ấn tượng không lâu trước đó.
Tay cầm điện thoại, ánh mắt trống rỗng, Won Yoo Ha chỉ ngồi im lặng như đang chờ thời gian trôi qua, vẻ mặt cô đơn đến nao lòng.
Khán giả dần hiểu ra: đoạn video này được quay trong dịp các thực tập sinh được gọi điện cho gia đình sau buổi đánh giá level, và Won Yoo Ha đã không gọi cho bất kỳ ai.
[Nhưng bây giờ đã đến lúc biến giấc mơ thành hiện thực. Chỉ còn bước cuối cùng mà thôi.]
Khi khán giả còn đang thở dài vì cảnh phim đầy buồn bã ấy, giọng nói trầm lắng của thực tập sinh vang lên, thay đổi bầu không khí.
[Waaaaa!]
Những phần thi mà các thực tập sinh đã trải qua lần lượt hiện lên màn hình.
Từ buổi đánh giá hạng ban đầu, sân khấu “Look” phát sóng trên Music A, các mini corner giữa các vòng thi, và những khoảnh khắc thực tập sinh bật khóc hay bật cười – tất cả ký ức rực rỡ ấy lần lượt tràn ngập màn hình.
[Năm năm sau, tôi của tương lai.]
Ngay sau đó, màn hình chuyển sang các thực tập sinh hiện tại. Họ nhìn thẳng vào ống kính, một vài người trông hơi ngại ngùng, số khác thì đầy quyết tâm, và lần lượt cất lên lời nhắn.
[Liệu cậu có còn đứng trên sân khấu mà cậu từng khao khát đến vậy không?]
[Vui đúng không? Không thể không vui được, vì ngay cả bây giờ cậu vẫn thấy tuyệt vời đến thế này mà!]
[Đừng quên phải đáp lại tình cảm của fan, hãy trở thành idol biết tận hưởng sân khấu, luôn giữ thái độ khiêm tốn nhé…]
[Cậu đã vẽ nên hình ảnh nghệ sĩ mình muốn trở thành suốt cuộc đời chưa? Giữ vững điều đó nhé.]
[Đừng nói là đã bỏ cuộc rồi đấy? Mẹ cậu không nuôi cậu như thế đâu!]
Những lời nghi ngờ, nhắn nhủ, dặn dò cứ thế tiếp nối, và màn hình dần dừng lại ở gương mặt một thực tập sinh.
[…Không biết cậu đã debut chưa nữa. Nếu debut từ Design Your Idol thì bây giờ có lẽ sắp kết thúc hợp đồng rồi. Còn nếu đáng tiếc không thành công… không rõ lúc đó cậu đang làm gì…]
Won Yoo Ha nhìn chằm chằm vào màn hình, giọng nói đều đều vang lên. Sự chân thành trong lời nói ấy khiến khán giả không thể rời mắt, hồi hộp chờ đợi những điều tiếp theo cậu sẽ nói.
[…Dù sao thì, tôi nghĩ cậu vẫn sẽ cố gắng để đứng trên sân khấu.]
[Sân khấu mà cậu đang thực hiện bây giờ sẽ được lưu giữ mãi mãi, và điều đó sẽ kể cho người khác biết cậu là ai. Nên tôi nghĩ sẽ tốt nếu cậu tiếp tục đặt mục tiêu mới. Trở thành idol luôn mang đến những sân khấu không bao giờ khiến bản thân hối tiếc.]
Ngay sau đó, màn hình lại chuyển cảnh. Từ phía sau cánh gà, một cậu bé không rõ danh tính do ánh đèn ngược sáng, đang bước về phía sân khấu.
[Đó mới là thành công đối với chúng ta.]
Câu nói như một lời tự sự khép lại đoạn VCR.
Và cuối cùng, dòng chữ hiện lên ở phần kết của video:
[Hãy bình chọn ngay cho ‘idol’ của bạn!]
Ngay khoảnh khắc dòng chữ hiện lên, tất cả những người đang theo dõi chương trình đều lập tức cầm điện thoại, gõ tên của thực tập sinh mà mình yêu mến nhất.
Và rồi, họ gửi đi.
[Ba, hai, một… kết thúc tất cả các lượt bình chọn bằng tin nhắn!]
Lời nói của MC vang lên trên sân khấu cùng với đồng hồ đếm ngược trên màn hình đã khép lại hoàn toàn cuộc thi “sống còn”.
“…….”
Tôi – người đang đứng sau sân khấu và theo dõi đoạn VCR được phát sóng – đang dốc hết sức để không phải đối diện với bất kỳ ánh nhìn nào đang đổ dồn về phía mình.
“…Anh, nói tốt lắm mà…”
“Yoo Ha, cậu đã khóc à?”
Đứa thì lẩm bẩm như thể bị phản bội, đứa thì hỏi thẳng với gương mặt ngây thơ. Những người đang đứng chờ cùng quanh tôi không thể nào làm ngơ trước đoạn video kia, nhưng thay vì lên tiếng, bọn họ chọn cách im lặng.
Tôi cố gắng tập trung để chịu đựng cái sự im lặng như địa ngục ấy, đến khi VCR kết thúc và màn hình dần tối lại, tôi mới khẽ thở ra một hơi.
‘Tạo hình đáng thương, đúng là chạm đỉnh luôn rồi.’
Tôi công nhận – đó là một đoạn biên tập hiệu quả. Thành thật mà nói, câu chuyện của tôi được lồng ghép vào câu chuyện của các thực tập sinh khác đã khiến hình tượng “người kiên cường vượt qua nghịch cảnh” mà biên tập nhắm tới trở nên nổi bật cực kỳ.
Điều đó chắc chắn sẽ có lợi cho việc bình chọn, nhưng tôi không thể không thấy khó chịu. Vì để thoát khỏi hình tượng “đứa trẻ gánh vác gia đình”, tôi sẽ phải nỗ lực cực kỳ nhiều.
“Thực tập sinh, chuẩn bị lên sân khấu nhé!”
Dù sao thì, phải debut được cái đã rồi mới tính tiếp.
“…Cố lên nào.”
“Mọi người cùng debut nhé!”
“Chúng ta làm được mà!”
Tôi khẽ gật đầu trước những lời thì thầm của Ju Danwoo, Cheon Serim và Aiden Lee đứng bên cạnh. Giống như lúc bắt đầu, những cậu bé trong bộ đồng phục blazer xanh dương lại từng người một bước lên cầu thang sân khấu.
Tôi hít một hơi thật sâu.
“…Đi thôi.”
Và rồi, cuối cùng tôi bước lên sân khấu – nơi kết quả được công bố.
Truyện hay qua shop ơi😭😭
Truyện hay quá nhà dịch ơi. Mong ra đều đều❤❤❤
Hay quá team dịch ơi. HÓNG!!!
Vì lý do tăng bảo mật nên bên mình đang định thêm chức năng khoá chương, mở khoá hoàn toàn miễn phí từ đăng nhập và comment nha.
Toàn bộ huyền thoại!!♥️
team dịch năng suất quá, 2 ngày mà ra tận 15 chương luôn. Iu sốp, iu sốp hehe <3
cảm ơn bạn nhé, bạn nhớ ungr hộ bọn mình nữa nhé.
Cuốn quá, mong team dịch nhanh để mình đọc ạ 🥹🥹🥹